Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Thủ

Tiểu thuyết gốc · 3410 chữ

....

Bệnh viện Khu Vực 80...

Song Hùng xách theo giỏ trái cây, đi đến một phòng bệnh, nơi này là nơi Thu Huyền đang nằm viện, chấn thương cơ thể không quá ảnh hưởng với một Vô Ảnh Giả, nhưng chấn thương về mặt tinh thần thì có, Song Hùng đặt giỏ trái cây lên bàn, dùng dao gọt vỏ một quả táo đỏ, Thu Huyền ngồi ở trên giường bệnh, hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ về một nơi xa xăm.

- Ăn táo đi.

- Ừm...

Song Hùng cắt xong táo thì đưa cho Thu Huyền một miếng, cô gật đầu đưa tay cầm lấy, đặt vào hai bờ môi khô ráp, cắn một miếng nhỏ, nhoẻn miệng cười với Song Hùng, nói rằng táo ngọt lắm, Song Hùng cười mỉm, cúi đầu ừm một tiếng, tiếp tục gọt táo.

......

......

Huy bước ra khỏi nhà tắm, tay phải xách theo Martha như xách một con gà, kiểm soát được Long Mạch thì cô nàng cũng đã sức cùng lực kiệt, cơ thể rũ rượi như chuột ngâm nước, tuy nhiên chỗ tốt chính là, Long Mạch đã hoàn toàn bị hấp thu, kết cấu sinh học của Martha cũng tiến hóa thành nửa người, nửa rồng, nửa cải tạo và trên đầu của Martha bây giờ còn mọc sừng rồng, không dài lắm, chỉ khoảng 5 - 6 cm thôi, hình dạng khá giống sừng dê, nhọn và dài như một lưỡi dao đâm ngược về sau, có màu trắng tinh.

- Đại ca ơi, cho em xin tí tiết của anh với.

Martha bò lê trên mặt đất, giơ tay nắm lấy góc ống quần của Huy, thê thảm kêu lên, Huy còn đang thắc mắc tại sao cô ta lại cần máu của mình làm gì, thì Martha đã bò tới gần chân của Huy, kéo ống quần lên lộ ra cẳng chân thon dài, không một sợi lông chân của cậu, há miệng liền cắn, răng nanh dài đâm qua da thịt, vào trong mạch máu hút lấy hút để.

Huy sững người trong một giây, nhưng ngay lập tức kịp phản ứng lại, nắm lấy cổ áo của Martha xốc lên, cô nàng mới chịu buông miệng ra, trên làn môi hồng vẫn còn vương vãi vết máu, nhưng cô nàng đã ngủ thiếp đi, tiêu hóa cũng như hồi phục lại thể lực, Huy bất đắc dĩ để Martha lên sofa, mình thì thay quần áo khác, nhìn hai cái lỗ máu trên chân đang dần dần khép lại, máu cũng đã ngừng chảy.

- Có lẽ sự thật chỉ mới lộ ra một nửa.

..........

..........

Khu Vực 79.

Nằm giữa Khu Vực 80 và 81, một Khu Vực không mấy đông đúc dân số vì ở đây chỉ toàn những nhà máy công nghiệp, nhà xưởng và nhà kho, dân số chỉ khoảng gần một trăm ngàn đầu người, rải rác ở khắp nơi trong Khu Vực, lúc này trong một nhà xưởng lớn, các công nhân đang làm việc thì ánh đèn trong nhà xưởng bỗng tắt ngúm.

- Cúp điện à?

- Máy phát dự phòng không chạy sao?

- Lương thì không trả, làm ăn như thế đấy, cúp việc anh em ơi.

Tiếng công nhân cằn nhằn vang vọng trong nhà xưởng, các thợ kỹ thuật nhanh chóng đến chỗ máy phát điện, kiểm tra thử thì chẳng có hư hỏng gì, nhưng máy phát lại chẳng chịu hoạt động, như là có thứ gì đó ngăn nó lại vậy, khiến động cơ không hoạt động bình thường, các thợ kỹ thuật chỉ đành tháo nó ra, kiểm tra chỗ nào bị lỗi xem xem.

Nhưng không ai biết rằng, trên trần của nhà xưởng, một đôi mắt to mở ra, đỏ rực như máu, nó treo móc cơ thể to lớn chỉ bằng hai chân, giang đôi cánh da của mình ra, nó nhe cái miệng rộng với hai cái răng nhanh dài, nhọn hoắt của mình ra, buông hai chân khỏi trần nhà, vỗ cánh, một làn gió mạnh hất văng các công nhân bên dưới, trong bóng tối vô định, tiếng hét thảm của các công nhân vang vọng khắp nhà xưởng, sự hỗn loạn lập tức nổ ra, những công nhân sợ hãi xô đẩy, bỏ chạy khỏi nhà xưởng, nhưng một loạt âm thanh đinh tai nhức óc bỗng vang vọng trong không gian hẹp của nhà xưởng, âm thanh lớn và mạnh đó phá hủy màng nhĩ của các công nhân đáng thương, làm mất nhận thức tạm thời, khiến họ không thể đứng vững vàng, cho dù có thể di chuyển thì cũng khập khiễng, đều không thoát khỏi số phận làm thức ăn cho con quái vật kia.

Thế nhưng không chỉ có mỗi nhà xưởng này, một nhà máy và một nhà kho khác cũng xuất hiện trường hợp tương tự, một thứ gì đó trong bóng tối tấn công những người bình thường tội nghiệp, máu tươi như suối chảy ra khỏi những nơi đó, theo rãnh nước chảy xuống cống ngầm, đủ thấy thảm kịch đang xảy ra đáng sợ cỡ nào.

.....

.....

- Tuyến phòng thủ SPL - 2023 bị thất thủ rồi, lỗ hổng vừa đủ cho ba sinh vật huyền bí chui qua, bọn chúng đã đổ bộ vào thế giới thực.

- Đã xác nhận ba sinh vật đó, bao gồm hai sinh vật cấp B và một sinh vật cấp A.

- Đã xảy ra thảm họa ở Khu Vực 79, ba sinh vật đã đổ bộ vào đây, thiệt hại nhân mạng chưa rõ.

Nghe thuộc hạ báo cáo tình trạng, Độc Nhãn Long siết chặt nắm đấm, tiền tuyến cuối cùng cũng thất thủ, đây là thất bại đầu tiên, là mở màn cho nhiều thất bại khác, vì sĩ khí là thứ khó đến nhưng dễ đi, biết bao chiến sĩ khi nghe tin thất thủ thì đều cảm thấy tuyệt vọng, Độc Nhãn Long vuốt trán, ra lệnh cho đội ngũ đặc công của ba Khu Vực 79, 80 và 81 nhanh chóng tập hợp, phong tỏa nơi xảy ra thảm kịch lại, Ảnh Bộ sẽ cử người có năng lực xử lí ba sinh vật này đến đó.

- Chỉ huy, Phật Tông đã cử Huyền Nhân Mật La Hán đến Khu Vực 79 rồi.

Hình chiếu của Hồng Hạc nói với Độc Nhãn Long, trên gương mặt căng thẳng của ông ta cuối cùng thoáng giãn ra, nếu là một cao tăng thì có thể xử lý sinh vật huyền bí cấp A kia, còn hai sinh vật cấp B thì Ảnh Bộ sẽ xử lý, chuyện lần này xem như có thể giải quyết rồi.

......

Khu Vực 79.

Trên một chiếc tàu lửa thông thường, trong toa tàu bình dân, tiếng trẻ con cười đùa, khóc la, tiếng nói chuyện của những hành khách đan xen nhau vang vọng trong toa tàu, ở trên một hàng ghế đôi, một nhà sư mặc áo cà sa đơn sơ, tay cầm tràng hạt đang lẩm bẩm niệm kinh, chỉ là cơ thể cường tráng của nhà sư đó lại khiến hình ảnh hơi lệch một chút, bên cạnh nhà sư còn có một chú tiểu đang đọc một cuốn kinh phật.

- A di đà phật, nghiệp chướng thật nặng.

Nhà sư mở mắt, đôi mắt trắng đục, không có tròng đen, nhưng lại toát lên sự thanh khiết, trong trẻo, như nước suối mát giữa mùa hè, không có vẩn đục, không có bụi trần, dường như cả thế gian trần tục không thể nhiễm lên đôi mắt này.

- Khang, đi thôi, phổ độ chúng sinh.

- A di đà phật, vâng thưa sư phụ.

Nhà sư đứng lên, người hơi khom lại, nhưng đầu cũng đã đụng vào toa tàu cao khoảng 2 mét, vất vả lắm mới đi xuống tòa tàu, dắt theo chú tiểu đi trên đường phố không mấy bóng người, dần dần biến mất vào khu công nghiệp trong Khu Vực, mà Khu Vực 79 cũng bị sơ tán một phần, cách li nơi mà ba sinh vật kia trú ẩn, đề phòng bất trắc.

A680, A681, A682 và A683 được phân chia đến nhà kho được cho là nơi một trong hai sinh vật huyền bí cấp B đang trú ẩn, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là đề phòng sinh vật kia thoát ra, bỏ trốn, chứ không phải chính diện tiêu diệt nó, bọn họ không có đủ năng lực để làm điều đó.

- Mùi máu nặng ghê.

A681 xoa mũi, nói, nhà kho tuy không có nhiều công nhân nhưng vẫn là con số không ít, khiến mùi tanh nồng của máu luôn thoảng qua khu vực xung quanh đây, A680 im lặng không nói gì, bọn họ là những đặc vụ yếu nhất trong các đặc vụ, cho dù là người mới thì cũng có một số người còn mạnh hơn cả họ, mà sự nguy hiểm từ Ảnh Giới thì càng gia tăng, khiến cố gắng của họ gần như vô ích.

- Cột Kết Giới đã đặt xong cả chưa?

Ông Phương Long xuất hiện, hỏi những người trong đội, A680 gật đầu, Cột Kết Giới là sản phẩm nhân tạo của Ảnh Bộ, khi đặt đủ số cột nhất định sẽ tạo ra một Kết Giới, như một cái lồng tạm thời nhốt những sinh vật bên trong, số cột 3, 6, 9, 18, 36 và 72 cột tương ứng với năm cấp E, D, C, B và A, ở đây sử dụng 18 cột, vì sinh vật bên trong có vẻ không mấy khao khát máu thịt của con người, nên chọn một nhà kho ít công nhân để tấn công, có lẽ nó vừa mới lên cấp B, không dám hành động lỗ mãng như ở nhà máy và nhà xưởng bên kia.

Nhà xưởng Huỳnh Gia, là nơi xảy ra thảm kịch nặng nhất, số công nhân và nhân viên trong nhà xưởng lên đến hàng trăm người, trong vòng một đêm không một ai có thể chạy thoát, đội đặc vụ Khu Vực 79 chiếm đóng ở đây, đã đặt xong 36 cột Kết Giới, mà nhà sư và chú tiểu kia cũng đã đến, La Hán Huyền Nhân Mật, một trong 36 vị La Hán của Phật Tông, với đồ đệ của mình là An Khang, được cử đến đây tiêu diệt sinh vật cấp A bên trong.

- A di đà phật, Khang, con ở bên ngoài, để sư phụ đi vào, giữ áo của sư phụ.

Huyền Nhân Mật cởi áo cà sa đưa cho đồ đệ, lộ ra cơ thể căng phồng cơ bắp, trên lưng có vẽ hình xăm của một vị Bồ Tát, tay cầm cành liễu, tay cầm bình sứ, rót nước cam lộ, chân đạp hoa sen, gương mặt hiền hòa nhìn xuống chúng sinh, nhưng trước ngực của Huyền Nhân Mật lại vẽ hình xăm của Bất Động Minh Vương, gương mặt phẫn nộ với ánh mắt giận dữ khiến không ai dám nhìn thẳng, La Hán Huyền Nhân Mật đeo chuỗi tràng hạt lên cổ, đi vào trong Kết Giới, tiến vào trong nhà xưởng tối tăm.

Ầm...

Một tiếng nổ đinh tai, trần của nhà xưởng bỗng bị thứ gì đó va đập, uốn cong, sau đó lại ầm một tiếng, chỗ bị uốn cong đó bị phá vỡ, một sinh vật khổng lồ bay ra khỏi đó, một con dơi khổng lồ với làn da màu đen sẫm, nó vỗ đôi cánh da để giữ cơ thể bay giữa không trung, trên ngực và bụng của nó, hai vết thương vẫn còn đang bốc lên khói trắng, dấu vết của hai nắm đấm vẫn còn in sâu vào da thịt đã rách nát, máu tươi theo những kẻ hở giữa những ngón tay rỉ ra, làm ướt đẫm bộ lông trên bụng của con dơi.

- Chết tiệt, chết tiệt...

Con dơi nghiến răng, nói tiếng người, nó vỗ cánh, bay xuống nhà xưởng, nhắm ngay lỗ hổng trên mái nhà, há miệng ra, âm thanh chói tai bỗng phát ra từ trong miệng nó, sóng âm gợn lên giữa không khí, truyền ra khắp bốn phương tám hướng, những người ở bên ngoài Kết Giới cũng phải bịt tai lại, vì âm thanh đó quá đáng sợ, Huyền Nhân Mật đưa hai tay lên chặn tai lại, miệng lẩm bẩm.

- Không nghe, không thấy, không nghĩ, không sợ, Phật Nộ.

Rầm....

Huyền Nhân Mật giơ tay mà đấm, một tiếng nổ vang trời khiến cả mái nhà xưởng bị tốc bay lên, phá nát cái sóng âm chói tai của con dơi một cách dễ dàng, sức mạnh khổng lồ cứ thế mà đập lên người con dơi còn giữa không trung, cơ thể của nó lung lay, hai cánh bắt đầu nổ nát thành thịt vụn, sau đó là đầu, ngực, bụng, rồi đến chân, cứ thế một sinh vật huyền bí bị đấm chết một cách dễ dàng.

- Không đúng, nó quá yếu, nó không phải cấp A.

Chợt, đội trưởng của đội đặc vụ Khu Vực 79 thốt lên, những người khác mới kịp phản ứng lại, nếu như con dơi đó là sinh vật cấp A, thì cho dù là La Hán Huyền Nhân Mật phải khá tốn sức mới có thể tiêu diệt, làm sao có thể dễ dàng tiêu diệt nó như thế, khác biệt về thực lực quá lớn.

- Nhanh, thông báo hai đội đặc vụ khác, nhanh chóng rời khỏi chỗ phong tỏa, thông tin bị sai lệch rồi.

Tích... Tạch...

- Không được rồi đội trưởng, tín hiệu bị nhiễu rồi, là do con dơi kia làm, sóng âm của nó làm nhiễu tín hiệu.

Đội trưởng của đội đặc vụ nhanh chóng bảo thuộc hạ liên hệ với những đội khác, nhưng khi người kia mở bộ đàm lên thì tín hiệu lại không dùng được, cho dù là sóng vệ tinh thì ngay lúc này nó cũng khá chập chờn, không thể kết nối.

- Chết tiệt, rốt cuộc con quái cấp A đó ở đâu?

......

Ầm...

Nhà kho Linh Lạc.

Tiếng vang rền từ chiến đấu của Huyền Nhân Mật và con dơi lan đến tận đây, khiến A683 giật mình nấc lên, A681 và A682 thì đang ngồi ở một bên đổ xí ngầu, xem ai mặt lớn hơn để giết thời gian, bọn họ chỉ cần ngồi đợi Huyền Nhân Mật và những đặc vụ khác đến xử lý sinh vật trong nhà kho mà thôi, nên không cần chú ý lắm.

Ục ục ục....

Trong nhà kho, một đống bầy nhầy của thịt nhão và xương đang sôi trào lên, những cái bong bóng căng lên rồi lại xì hơi, lặp đi lặp lại như thế, cho đến khi trên đầu của đống thịt, hai con ngươi trồi lên, nó quan sát xung quanh, bắt đầu tổ hợp lại cơ thể, đống thịt bầy nhầy thu lại, chồng cao lên, đúc ra hình dạng của một người cao lớn, có chừng gần 3 mét, hai con ngươi lúc này mới chìm vào trong hai hốc mắt, trở thành hai con mắt hoàn chỉnh.

Nó mới là sinh vật cấp A thoát ra từ Ảnh Giới, Slime Thịt, nó đáng lẽ chỉ là một đống thịt nhão bầy nhầy như lúc nãy, nhưng nó lại tiếp xúc với Tai Họa, được Tai Họa chỉ dẫn thoát ra Ảnh Giới, mang theo Tai Họa đến thế giới thực, cũng như tiết chế ham muốn thịt người của mình lại để ẩn núp và thả hai cái mồi nhử ra để thu hút sự chú ý của Ảnh Bộ.

- Mắt đại nhân, bây giờ chúng ta đi được chưa?

- Được rồi, nhưng giết hết đám bên ngoài đã, ngươi hẳn đang đói lắm.

Slime Thịt quỳ xuống một chân, nói, hai con ngươi mở lớn, khi hai mắt khép lại rồi mở ra, giọng nói của ai đó cũng phát ra như là phát ra từ miệng, Slime Thịt mang theo Mắt thoát ra khỏi Ảnh Giới, đến với thế giới thực, nghe thấy chỉ thị của Mắt, Slime Thịt nói cảm tạ đại nhân, cơ thể trên héo rút, toàn bộ thịt dồn xuống hai chân, bùng nổ sức mạnh khổng lồ.

Ầm...

Cửa nhà kho bị phá tan, Slime Thịt xông ra khỏi nhà kho, thế năng không giảm, công phá cả bức tường Kết Giới yếu ớt so với một sinh vật cấp A là nó, trước gương mặt khủng hoảng của A683, phần cơ thể trên của Slime Thịt bỗng xé mở, biến thành một cái miệng khổng lồ, gặm nửa cơ thể trên của A683 vào trong, chỉ để lại nửa thân dưới mất đi sự điều khiển, ngã xuống đất, máu tươi và nội tạng rơi vãi đầy đất.

- Cái gì vậy?

- Tránh ra.

A682 giật mình nói, A681 hét lên, kéo tay cậu ta sang một bên, nhưng mọi thứ đã muộn, Slime vương cánh tay, nó duỗi dài ra như cao su, phần đầu bị kéo nhọn sắc như một mũi lao xuyên qua lồng ngực của A682, sau đó nó uốn cong như một móc câu, kéo cơ thể của A682 đi trước sự ngỡ ngàng của A681, kéo cơ thể của A682 vào bụng của Slime Thịt, nhai nuốt.

- Chạy đi, để tôi cản nó.

Ông Phương Long gầm lên, bảo những người khác mau chạy đi, ông ta rút ra một thanh kiếm được treo sau lưng, một thanh kiếm nặng, hai cánh tay của ông phồng lên, từng sợi gân xanh như những con giun bò đầy cánh tay, ông Phương Long vung thanh kiếm chém đứt hai cánh tay duỗi dài của Slime Thịt, khiến nó vô cùng ngạc nhiên, nhìn những cánh tay duỗi dài của nó mỏng manh như thế, nhưng độ đàn hồi của nó là rất lớn, một thanh kiếm bình thường sẽ chẳng thể chém đứt nó được, đủ thấy thanh kiếm kia rất bất phàm.

Ục ục...

Gương mặt của ông Phương Long bỗng chảy sệ, như là đang bị tan rã dần đi, thanh kiếm nặng kia càng thêm sáng chói, giống như nó đang hút đi sự sống của ông ta, nhưng ông Phương Long không quan tâm đến điều đó, ông ta tiếp tục vung kiếm, chém đứt những cái xúc tua của Slime Thịt vung tới, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng nhiều xúc tua từ Slime Thịt vung ra, khiến gương mặt lẫn cơ thể của ông Phương Long dần dần tan rã.

- Đủ rồi.

Hai con mắt khép lại rồi lại mở ra, kèm theo tiếng nói giận dữ của Mắt, động tác của ông Phương Long bỗng dừng lại, cứng đơ lại giữa không trung, như một video bị bấm dừng, sau đó thì cơ thể của ông ta tách rời, thành những khối nhỏ vuông vức, lả tả rơi xuống đất như một bộ xếp hình bị đập vỡ, kết thúc sinh mệnh của một người đàn ông.

Leng keng...

Thanh kiếm mà ông Phương Long dùng rơi xuống đất, A680 nhanh chóng chạy đến nhặt lên nó, sử dụng sức sống của mình để khiến nó nghe lời, một lần nữa, cô ngăn lại trước mặt Slime Thịt, nếu như cô bỏ chạy, thì Slime Thịt cũng sẽ được tự do, nó có thể trốn khỏi đây, tiếp tục giết chóc, cô phải ngăn nó lại, chờ đợi Huyền Nhân Mật đến đây.

- Nhàm chán, đi thôi, tên kia sắp đến đây rồi.

Mắt lên tiếng, Slime Thịt cúi đầu, phần dưới cơ thể héo rút, sau lưng nó mọc ra hai cánh thịt, giống như cánh dơi, nó vỗ mạnh cánh, bay lên không trung, bay vút về nơi xa, hướng đến một Khu Vực khác, lẩn tránh sự truy đuổi của Huyền Nhân Mật, A680 thở hổn hển, buông thanh kiếm ra, cô không đủ sinh lực để sử dụng nó, chỉ là cầm nó thôi cũng khiến cánh tay và ngực của cô tan ra, A680 ngã quỵ xuống đất, hôn mê ngay lập tức, A681 đón lấy cô, khóc rống lên.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, bọn họ quá yếu, không đủ năng lực ngăn cản một sinh vật cấp A, huống chi, nó còn mang theo Tai Họa.

......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.