Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu Một Người

Tiểu thuyết gốc · 3082 chữ

.........

Trong Ảnh Giới

Năm phút liên tục né tránh đòn tấn công mạnh mẽ của con khỉ đột, Huy đã hơi thấm mệt, nhưng con khỉ đột cũng không khá hơn, trên hai cánh tay của nó đều có vết thương do đạn, khiến đòn tấn công của nó trở nên chậm chạp hơn.

Súng đã hết đạn, Huy cũng thăm dò ra kỹ năng của con khỉ đột, đó là bộ giáp sau lưng, nó có thể chuyển bộ giáp ra bất kì vị trí nào để phòng thủ, nhưng mỗi lần chuyển thì cần khoảng 5 phút sau nó mới có thể lại di chuyển lần nữa.

Nhưng vẫn còn một chuyện, đó là con khỉ chưa từng sử dụng Kết Giới, không chắc là khi ở trong Ảnh Giới, có phải sinh vật huyền bí không thể dùng Kết Giới hay không, Huy không chắc, cho nên cậu càng phải cẩn thận hơn, cầm mã tấu, Huy đang đợi đòn tấn công của con khỉ đột.

Hai phút trước nó đã sử dụng kỹ năng một lần, dùng áo giáp che lại đầu và ngực, cản lại những vỏ đạn cuối cùng của Huy, nó nhìn Huy đầy tức giận, đập thân cây xuống.

Ầm...

Phốc...

Một âm thanh chấn động, kèm theo là một tia máu lớn bắn ra, Huy né sang một bên, vung mã tấu chém lên bàn tay con khỉ đột, mười một điểm sức mạnh, gấp đôi người bình thường, nhưng cũng chỉ làm rách da thịt của con khỉ đột khoảng 5cm.

Con khỉ đột tức giận vung bàn tay còn lại về phía Huy, Huy giơ cao mã tấu, chém xuống, lần này vết thương sâu hơn, nhưng Huy cũng bị sức mạnh của con khỉ đột hất bay, va chạm với một ngôi nhà đã sụp đổ chỉ còn lại một mảng vách tường bằng lá cây.

Ước lượng làng đã nhận thiệt hại, chỉ ít có hơn 30% rồi, nhưng bởi vì vậy mà ở gần giữa làng là một bãi đất trống toàn kiến trúc sụp đổ, là chiến trường cho Huy và con khỉ đột.

Rầm...

Con khỉ đột bỗng cắm cái thân cây trong tay xuống đất, thân cây bị cắm xuống đất đang bay ra làn khói đen, bao trùm toàn bộ không gian này, bầu trời đã tối bỗng càng tối hơn, không gian xung quanh chìm vào yên tĩnh, Huy đứng dậy, biết con khỉ đột cuối cùng cũng sử dụng Kết Giới của nó.

- Úc úc úc...

Con khỉ đột đứng thẳng, hai tay vỗ ngực, phát ra tiếng kêu hùng hồn, có vẻ như Kết Giới của con khỉ đột cần cái thân cây này làm môi giới, khá giống Linh Miêu, nó cần lắc cái lục lạc trên cổ.

Huy hít một hơi thật sâu, cậu biết, đây là hồi kết cho cả hai, nhìn vết máu màu xanh lá loang lổ trên lưỡi dao, Huy vọt tới con khỉ đột.

Con khỉ đột giơ cánh tay lực lưỡng lên, bàn tay như một cái quạt lớn, quét ngang qua, một cơn gió mạnh kéo theo bụi đất quất vào mặt Huy, khiến cậu phải che mắt lại, cảnh giác nhảy lùi về sau, quả nhiên bàn tay khác của con khỉ đột chụp về chỗ cậu đứng lúc nãy, bóp ra một cái hố to trên đất.

- Đúng là xảo quyệt...

Huy thầm than trong lòng, chạy vòng xung quanh con khỉ, rút ra khẩu súng lục Desert Eagle, nhắm vào ngay đầu con khỉ đột, nổ súng.

Độ chính xác hơi kém, viên đạn lệch ra, xoẹt qua mang tai của con khỉ đột, nó xoay người, quơ bàn tay về phía Huy, cơ thể to lớn khiến nó chỉ có thể đứng một chỗ tấn công, độ cơ động kém xa Huy, mới có thể cho cậu cơ hội cùng nó dây dưa đến bây giờ.

Tránh né, nổ súng, lại tránh né, lại nổ súng, như một vòng lặp bất tận, Huy đang chờ đợi con khỉ đột không còn thể lực, cậu trong lúc chiến đấu với con khỉ, đã sử dụng kỹ năng của nhẫn cẩm thạch, khiến Thể Lực tăng thêm 1, đạt đến 12 điểm, cao hơn con khỉ đột 2 điểm, bây giờ cậu đã khá mệt, cậu không tin con khỉ đột có thể kiên trì lâu hơn cậu.

Không bao lâu sao, con khỉ đã bắt đầu có dấu hiệu suy yếu, thể lực của nó đã giảm xuống rất nhiều, nhưng thể trạng của nó tốt hơn Huy, khiến lượng thể lực tiêu hao hạ thấp hơn, nhưng vẫn chưa đủ.

Con khỉ đột chống hai tay xuống đất, ngực phập phồng, một viên đạn xoẹt qua má của nó, nó không kịp phản ứng, Huy biết cơ hội của mình đến rồi, cầm lên mã tấu, xông tới.

Hành động của con khỉ trở nên chậm đi hẳn, Huy dễ dàng tránh né hai bàn tay to lớn của nó vỗ tới, cậu nhắm ngay vết thương trên tay của nó, chém xuống, lại lăn về sau, tránh né cái tay khác đập tới.

Vết chém có chứa dịch của con Sói Vảy Rắn, bắt đầu ăn mòn da thịt con khỉ đột, vậy mà sinh lực của con khỉ cũng không ngăn lại được, Huy cảm thấy may mắn mình giải quyết con sói trước.

Con khỉ nhìn Huy, nó biết mình thể lực sắp hết, nó quay đầu, nhào về phía thân cây cắm dưới đất, nó sử dụng Kết Giới, là để ngăn Huy trốn tránh quá xa nó, dùng súng từ từ bào mòn nó, nhưng Huy cũng không cần tránh quá xa, con khỉ mới nghĩ đến mình cần vũ khí.

Huy đâu để nó đó có cơ hội đó, cậu nhảy vọt lên, vung mã tấu, chém vào sau gáy con khỉ, nhưng mà bộ giáp xương bỗng di chuyển, chặn lại lưỡi dao, mà bàn tay to lớn của con khỉ cũng vỗ tới, bành một tiếng, như có một chiếc xe máy đâm trúng mình, Huy bị đánh văng ra xa mấy mét.

- Khụ khụ...

Huy ho ra máu, ngực đau và nóng rát, vết thương ở vai trái vỡ ra, máu tươi róc rách chảy, Huy vẫn là quá vội vàng, quả nhiên đám sinh vật trong Ảnh Giới không có ngu, đều thành tinh cả mà.

Huy nằm trên đất, không có sức lực đứng dậy, con khỉ đi tới, trên mặt nở nụ cười khinh bỉ, bởi vì khuôn mặt khá giống con người, nụ cười đó càng rõ ràng, nó giơ lên cánh tay, đập xuống Huy.

- Nhưng mà, tao cũng đâu có ngu.

Rắcc...

Dưới chân Huy, một vũng nước đen trào lên, một cái miệng đầy răng vươn ra từ vũng nước, cắn vào cánh tay của con khỉ, con khỉ đột kinh ngạc, lại bị đau, nó dùng tay còn lại chụp lấy khóe của cái miệng, cố kéo nó ra, nhưng cái miệng cắn vô cùng chặt.

Một cái miệng khác từ bên cạnh mọc ra, cắn vào cánh tay còn lại của con khỉ, đem nó kéo ngã xuống đất, con khỉ đột sợ hãi ngẩng đầu, nhìn Huy đứng lên, giơ cao mã tấu.

- Chết đi...

Phập...

Như chém một trái dưa hấu, nhưng thể trạng của con khỉ đột mạnh lắm, lưỡi dao chỉ cắt vào đến xương sọ, nhưng như vậy cũng đã đủ, dịch ăn mòn từ lưỡi dao ăn mòn xương sọ, ăn mòn đại não của con khỉ đột.

....

[Tiêu diệt sinh vật huyền bí cấp C]

Nhận được trang bị cấp C, Khuyên Tai Hồng Ngọc.

Khuyên Tai Hồng Ngọc : Tăng 2 điểm Sức Mạnh và 1 điểm Thể Trạng khi mang, mỗi ngày một lần, trong chiến đấu đem khuyên tai giật xuống, trong 30 phút tăng thêm gấp đôi thuộc tính từ khuyên tai.

....

Huy thở hổn hển, chống mã tấu dưới đất như cái nạng, cậu nhặt khuyên tai lên, mang lên trên tai, gọi là khuyên tai nhưng nó là một cái vòng quanh mang tai, xong chuyện, cậu lập tức rời khỏi Ảnh Giới, cậu quá mệt mỏi rồi, lại còn bị thương, không muốn ở lại đây chút nào nữa.

Ngồi ở trong nhà tắm, Huy bỗng cảm giác được trong nhà có gì đó là lạ, cậu đứng nép vào trong góc, quan sát bên ngoài, không thấy Leo đâu, ngôi nhà chìm vào trong yên tĩnh.

- Nó đi đâu rồi?

Huy cẩn thận kiểm tra xung quanh nhà, không có một ai, cậu đành đi vào phòng ẩn, thay đồ, lại chờ trong phòng mình, tự hỏi.

Khi bắt đầu nhiệm vụ, Leo đã tách năng lực Yêu Khẩu cho Huy, tuy chỉ sử dụng được một lần, nhưng phải xác nhận là tác dụng của nó quá tốt, mà lại, Huy đã dặn Leo ở nhà trông nhà, nhưng nó lại chạy đi mất.

Huy mở máy tính, kiểm tra camera, tua ngược thời gian, quả nhiên, cậu thấy Dung đến nhà, dùng bộ chìa khóa mà cậu đã làm mất không lâu để mở cửa, cậu nhận ra vì trên đó còn có một cái móc treo đồ chơi mà cậu đã gắn vào.

Sau đó thì Leo cùng Dung ra ngoài, tình cảnh trong nhà Huy không biết, trong nhà không có gắn camera, nhưng với sắc mặt nhợt nhạt của Leo, chỉ sợ nó đã làm gì đó khác thường, nó đang sợ cái gì đó.

Mà Dung, cậu lại để ý cái bóng của cô hơn, cái bóng in dưới đất chập chờn như bị nhiễu, rõ ràng hình ảnh bình thường nhưng chỉ có cái bóng là không bình thường.

Khi ra cổng trước, dường như Leo nhận ra điều đó, sắc mặt nó bỗng trở nên bình thản, bước lên xe, chiếc xe đi mất, tiến vào trung tâm của khu vực.

..........

Leo và Dung xuống xe, đứng trước khu thương mại, suốt một giờ, Leo trở thành người đánh giá, người xách túi cho Dung, từ cửa hàng quần áo đến trang sức, mỹ phẩm.

Nhưng Leo không than phiền chút nào, cười đùa nói chuyện cùng với Dung, khen cô mặc cái này đẹp, đeo cái kia xinh, như một người bình thường.

Thứ nó thật sự chú ý là cái bóng chập chờn dưới chân Dung.

Thường thì một người muốn trở thành Vô Ảnh giả, cần có sự chú ý của Ảnh Giới hoặc có một nhân tố khác tác động, ví dụ như Huy, cậu làm hợp đồng với Leo, nhưng cũng chịu sự đồng ý của Ảnh Giới.

Nhưng trường hợp này của Dung, nó lại rất khác, một hình thức tự nhiên, nhưng lại không hẳn là tự nhiên, cô ấy bị thiếu một chút kết cấu trong linh hồn, dẫn đến việc trở thành Vô Ảnh giả là điều tất nhiên.

Cái bóng của một người thực ra là một phần của linh hồn, Dung là một trường hợp đặc biệt, cô bị thiếu đi một phần nhỏ trong đó, như một cái lỗ nhỏ trên một cái đập nước, sức ép khiến cái lỗ dần dần lớn ra, cuối cùng cả cái đập đều vỡ nát.

Nhưng cũng vì vậy, Ảnh Giới không lấy được cái bóng của những người như Dung, nó sẽ khó ép Dung vào những nhiệm vụ nhọc nhằn, nguy hiểm, hạn chế ra vào Ảnh Giới cũng không tồn tại.

Đây là ước mơ của mỗi Vô Ảnh giả, nhưng rất khó để đạt được, bởi vì tỉ lệ sinh ra một người như vậy, là 1 phần 1 triệu.

- Cậu thấy cái khuyên tai này như thế nào?

Dung đưa một cái khuyên tai bằng bạch kim, họa tiết là một bông hoa, phần nhụy là một viên kim cương, nhìn giá thành của nó, cũng phải có giá hàng chục triệu đồng.

Leo không ngạc nhiên với chi tiêu của Dung, nó đã phần nào đoán được, cha mẹ của cô chỉ sợ cũng là Vô Ảnh giả, sự ảnh hưởng của họ đã tác động lên linh hồn cô.

- Ừm, xinh lắm, hợp với cậu đó.

Leo trả lời, Dung vui vẻ đưa lại cho nhân viên bán hàng, nhờ đóng gói, cô lấy ra một cái thẻ ngân hàng màu đen tím, quẹt thẻ thanh toán, đưa cái túi đựng đôi khuyên tai cho Huy, lại dạo đi mua thứ khác.

Lại một giờ sau, cả hai ngồi trong căn tin nghỉ ngơi và ăn nhẹ, Leo chỉ ăn một ít khoai tây chiên và uống nước ngọt, nhu cầu ăn uống của nó không cao, cho nên không cần ăn quá nhiều.

Dung thì đang ăn một hộp KFC to đùng, cô ăn rất vui vẻ, có thể thấy thể trạng của cô đang từ từ tăng trưởng vượt qua mức một người bình thường, một cô gái bình thường rất khó để ăn hết một hộp KFC với kích cỡ đó.

- Ấy chết, quên mất còn có cậu ở đây.

Dung đang ăn hăng say thì giật mình, ngại ngùng lau miệng, lấy một cái đùi gà chiên đưa cho Leo, nó nhận lấy, Dung lại ăn tiếp, dường như dạ dày cô là cái động không đáy.

....

Ăn uống xong xuôi, Dung và Leo ra về, trên đường đi cả hai nói chuyện vui vẻ, khi đến nhà Dung, cô còn mời Leo vào nhà, ngôi nhà rộng rãi nhưng không có một ai cả, người giúp việc hôm nay lại nghỉ.

- Không cần giả vờ nữa, ngươi quá kém trong việc diễn kịch.

Cánh cửa vừa đóng lại, Dung ngồi trên ghế trong phòng khách, Leo để mấy cái túi xuống, nói, Dung sắc mặt tươi cười bỗng nhiên trầm xuống, nhìn Leo.

- Một con quỷ đói, lại may mắn bám lên một đứa con gái của trời, mày cũng quá may mắn đó.

Leo ngồi xuống ghế, vắt chân lên bàn, tay gác lên cằm, nhìn Dung và nói, “Dung” lúc này nghiến răng, khuôn mặt trở nên dữ tợn, gằm gừ.

- Mày nhận ra lúc nào?

- Từ lúc mày ngồi cạnh tao.

Leo nói, khi "Dung" càng ở gần nó, nó bắt đầu cảm nhận được cái mùi vị hư thối của nó, mùi vị mà mỗi con quỷ đều sẽ phát ra khi chúng bám ở trên con người, linh hồn của chúng quá dơ bẩn, chất chứa oán hận và cố chấp ở lại nhân gian, nghiệp ở trên người nó càng nặng.

- Nhưng mày có thể làm gì chứ? Một đứa vô năng, còn chưa phải là Vô Ảnh giả? Nhưng mày cũng là một vật chứa tốt cho đồng bọn của tao đấy. Hahaha...

“Dung” phì cười, nó đã chú ý Huy vẫn còn cái bóng của mình, nó chỉ ngạc nhiên vì sao Huy lại nhận ra thân phận của nó, chỉ nghĩ Huy là một người có mắt âm dương, có thể nhìn thấy ma quỷ mà thôi.

- Ồ, vậy sao?

Leo đứng lên, hình dạng của Huy từ từ biến mất, nó trở thành một người màu đen đứng trên một vũng nước màu đen như mực, làm một con Tinh, khí thế khủng khiếp của nó dâng trào, Yêu Khẩu vươn ra, nhào tới “Dung” đang trợn to mắt, hoảng sợ.

Yêu Khẩu xuyên qua người Dung, trong miệng còn ngậm lấy một hình người màu đỏ, bộ dáng giống một đứa trẻ, Yêu Khẩu há to miệng, ngậm toàn bộ cái hình người vào miệng, nuốt xuống.

Dung ngã xuống ghế, hôn mê, cơ thể từ khi bị con quỷ đói bám lấy, cô đã không thể điều khiển cơ thể, ý thức bị nhấn chìm, hiện tại thoát khỏi con quỷ, cô cần một thời gian để đánh thức ý thức của mình.

Leo nhìn cô, trở lại hình dạng của Huy, nó để mặc Dung nằm trên ghế, mở cửa, rời khỏi nhà của Dung, nó không muốn dính líu đến mớ rắc rối này nữa, Huy chắc cũng đã trở về rồi, nó chỉ muốn làm một cái bóng mà thôi.

.......

Huy nằm ở trên giường, nghe tiếng mở cửa, cậu lập tức bật dậy, trốn vào tủ quần áo, Leo bước vào phòng ngủ, cậu mới yên tâm đi ra, Leo trở thành một vệt màu đen, dính vào dưới chân Huy.

Nó giải thích mọi chuyện xảy ra, Dung bị một con quỷ đói ám, bởi vì cô sắp trở thành một Vô Ảnh giả, sức hấp dẫn càng tăng lên, sau đó nó đến tìm Huy, tìm một vật chứa phù hợp khác cho đồng bọn của nó.

- Nếu là tao ở nhà, tao đã nhận ra Dung khác thường từ khi cô ấy đặt câu hỏi đầu tiên với mày.

Huy ngồi vào bàn làm bài tập, nói, Leo cũng không quan tâm chuyện đó, nó cũng không hiểu rõ con người, tính cách của Dung và cả Huy cũng vậy, nó không hiểu được.

......

Ở một bên khác, trong khu thương mại một giờ trước...

Nhân đang cùng một cô gái trẻ, chừng khoảng 19 tuổi, có vẻ là sinh viên, đang cùng nhau đi mua đồ, tình cờ bắt gặp Leo và Dung đang ở phía xa, nhưng Nhân và cô gái đi mua đồ ở hàng gia dụng, nên Nhân cũng không định đến bắt chuyện.

- Chị Tuyền, có cần mua nhiều vậy không?

Nhân nhìn đống đồ gia dụng của cô gái bỏ vào trong xe đẩy, nói, cô gái tên Tuyền gật đầu, nói.

- Cần chứ, chị đây sắp dọn ra khỏi khu vực này, đến một trường đại học ở khu vực 66, phòng trọ thì trống trơn à.

- Nhưng mà sao chị lại mua nhiều thế, chị ở có một mình thôi mà?

- Ai nói vậy chứ?

Nhân phàn nàn, nhưng Tuyền lại phản bác, Nhân nhìn Tuyền đi xa, trong đôi mắt có nét buồn, nhưng cậu vẫn đẩy chiếc xe đẩy đi theo cô.

Tuyền là chị gái ở gần nhà cậu, có thể nói hai người cũng gần như là bạn từ nhỏ đến lớn, vô cùng thân thiết, nhưng dần dần hai người rõ ràng có một khoảng cách, cảm giác vô cùng rõ ràng.

..........

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.