Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thần Tông, Tuyệt Phong Vân

Tiểu thuyết gốc · 2238 chữ

Trong cái không gian tĩnh lặng cô độc này, Phạm Huy cũng không biết mình đã ở đây bao lâu, hắn chỉ biết là bản thân có lẽ đang dần dần giống một người sống hơn.

Hắn cảm giác được, bản thân bắt đầu có da thịt, cũng bắt đầu có xúc cảm, không phải chỉ là một sợi ý thức như trước.

Dần dần, hắn lại phát hiện, xung quanh mình đúng là xuất hiện một luồng khí màu trắng dịu nhẹ, chậm rãi tiếp xúc với da thịt của hắn, cho hắn cảm giác chính mình giống như đang được tẩy lễ đồng dạng, vô cùng thoải mái.

Phạm Huy cũng không biết chính mình là bằng cách nào hấp thụ luồng khí màu trắng đó, hắn chỉ biết là thân thể của mình đối với những thứ này có nhu cầu rất lớn, vì thế hắn chỉ biết tham lam mà hấp thụ chúng.

Một thời gian sau, Phạm Huy rốt cuộc mở mắt, thứ đầu tiên mà hắn nhìn thấy là một thứ giống như . . . dịch nhờn đang bao quanh thân thể của hắn.

Phạm Huy lúc này quả thực đang ở trong một môi trường được chất lỏng bao quanh, bất quá tuy rằng xung quanh vẫn rất tối trong mắt của hắn, thế nhưng Phạm Huy vẫn có thể miễn cưỡng nhìn ra được, bên ngoài lớp dịch nhờn kia, chính là một tầng vách ngăn bằng thịt, mà một phần của thân thể hắn lại gắn liền với vách ngăn kia.

Phạm Huy có thể dễ dàng nhìn thấy, phần nối liền với vách ngăn kia vậy mà đang truyền dinh dưỡng từ bên ngoài vào trong cơ thể hắn, giống như là đang nuôi sống hắn cùng một dạng.

Đến lúc này, Phạm Huy coi như là ngu ngốc cũng phải biết được chuyện gì đang xảy ra.

Hắn quả thực nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình bây giờ vậy mà lại là một cái thai nhi còn đang ở trong bụng mẹ.

Phạm Huy rốt cuộc hiểu được, vì cái gì mà trước đó hắn chỉ có ý thức mà không có thân thể, đương nhiên là bởi vì mẹ hắn lúc đó mang thai chưa được mấy tháng, vậy thì làm sao hắn có thể có thân thể cho được ?

Phạm Huy mất rất nhiều thời gian mới miễn cưỡng để cho bản thân bình tĩnh lại, hắn trước giờ không mấy tin tưởng vào chuyện “ xuyên việt “, thế nhưng sự việc lúc này đang bày ra trước mắt, để cho hắn không thể không tin.

Bất quá để cho hắn dở khóc dở cười chính là, vì sao hắn không được xuyên việt vào thân thể một người trưởng thành mà lại là một cái thai nhi còn chưa ra đời ? Cái này đối với đứa trẻ bình thường có thể không sao, thế nhưng đối với một người trưởng thành có ý thức đầy đủ như hắn thì đúng là một cực hình, nếu không phải Phạm Huy kiếp trước ở trong quân đội đã trải qua đủ loại sự tình, e rằng hắn cũng không chịu nổi tình cảnh này.

Biết thì biết thế thôi, còn lại Phạm Huy cũng chẳng có việc gì để làm ngoài hấp thu thứ khí màu trắng dinh dưỡng kia, dù sao hắn chỉ là một cái thai nhi, thân thể yếu đến đáng thương, căn bản không có khả năng làm cái gì, có chăng chỉ có thể thỉnh thoảng nhàm chán đưa chân đạp nhẹ một cái.

………………………

Phạm Huy ở trong bụng mẹ có thể nói là hết sức an nhàn, thế nhưng ở bên ngoài lúc này hoàn toàn không yên bình một chút nào.

Trên ngọn núi cao tại vùng đất Gia Hưng, có một đôi nam nữ đang đứng, chỉ thấy nam tử là tuổi chừng ba mươi, dung mạo cực kỳ tuấn tú, đôi mắt lạnh lùng mà cao thượng chỉ có ở chỗ thượng vị giả, thế nhưng nổi bật nhất lại là mái tóc đỏ rực như máu của hắn, khiến cho vẻ ngoài của hắn có thêm ba phần tà dị, nếu như có người nhìn qua một lần, vậy tuyệt đối không thể nào quên.

Nữ tử bên cạnh hắn, có thể dùng bốn chữ “ khuynh quốc khuynh thành “ để miêu tả nhan sắc của nàng, nàng chỉ mặc một bộ xiêm y màu xanh tương đối đơn giản, thế nhưng toàn thân vẫn toát lên một vòng tôn quý đến kỳ lạ, ba ngàn sợi tóc đen dài chấm tận lưng, mũi cao môi mỏng, đôi mắt trong veo như nước, tất cả hòa quyện lại tạo thành một vẻ đẹp thánh khiếu do trời cao ban tặng cho nàng.

Nếu để ý một chút, liền có thể thấy được, nữ tử này phần bụng có chút nhô lên, rõ ràng là đang mang thai.

-Vân Ca ! Huynh thân là tông chủ một phái, lại ở bên muội đã nhiều ngày như vậy e rằng không ổn đâu ! Huynh hãy đi làm việc đi !

Nữ tử nhu tình ý nhìn nam tử tóc đỏ, nhẹ nhàng mỉm cười nói.

Nam tử tóc đỏ nghe vậy liền quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt bớt đi một tia lãnh ý, lại nhiều thêm một tia nhu hòa, đáp :

-Người trong tông rất nhiều, nếu như việc gì cũng cần ta lo, vậy ta nuôi họ để làm cái gì ?

Nữ tử lại mỉm cười, nàng hiểu rất rõ tính cách nam nhân của mình, vì thế cũng không nói gì thêm, bàn tay trắng muốt như ngọc khẽ xoa bụng mình, thì thầm nói :

-Chỉ còn hai tháng nữa con của chúng ta sẽ ra đời, muội chỉ mong huynh hạn chế giết người một chút ! Tích phúc cho con chúng ta !

Nam tử tóc đỏ thân thể khẽ run lên, trong mắt lộ ra một tia khổ sở, thế nhưng lại bị hắn nhanh chóng che dấu, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của vợ mình, nói :

-Lời nàng nói, ta nhất định sẽ cố gắng thực hiện ! Đợi đến khi con của chúng ta ra đời, ta sẽ dành thời gian ở bên cạnh chăm sóc hai mẹ con nhiều hơn !

Nữ tử nở nụ cười làm say đắm lòng người, nàng biết, để cho nam nhân của mình nói ra những lời này là không dễ chút nào, thế nhưng vì vậy mà trong lòng nàng cũng có chút ngọt ngào, bởi vì nàng có lẽ chính là nữ nhân hiếm hoi trên thế giới có thể làm cho hắn nói ra những lời như vậy.

-Muội đi nghỉ ngơi một chút ! Huynh ở bên muội lâu như vậy chắc rất nhàm chán, huynh nên đi làm việc đi thôi !

Nữ tử nhón chân khẽ hôn lên đôi môi của nam tử tóc đỏ một chút, sau đó liền cất bước quay về gian phòng của mình, dù sao nàng đang mang thai, thân thể không còn khỏe mạnh như trước, cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn.

Đồng thời, nàng cũng hiểu nam nhân của mình lúc nào cũng có việc phải làm, có thể dành ra mấy ngày liên tục ở bên cạnh chăm sóc nàng đã là rất khó có được, bây giờ nàng phải để hắn quay lại với công việc của hắn.

Nam tử yên lặng nhìn nữ nhân của mình rời đi, đôi mắt lộ ra nồng đậm tình ý, cũng có một chút đau khổ và tiếc nuối.

Nàng, là nữ nhân mà Tuyệt Phong Vân hắn yêu nhất trong cuộc đời, nếu có thể, hắn thực sự muốn cùng nàng sống đến đầu bạc rang nong, chỉ tiếc, hắn thời gian đã không còn nhiều, thậm chí đây có thể sẽ là lần cuối cùng mà hắn cùng nàng gặp nhau.

Đến cả đứa con sắp ra đời của mình, hắn có lẽ cũng không có cơ hội được nhìn mặt nó một lần.

Hít một hơi thật sâu, Tuyệt Phong Vân phải khó khăn lắm mới bình ổn lại tâm tình, khuôn mặt rốt lấy lại vẻ lạnh lùng nghiêm nghị như trước, hai tay khẽ vỗ, tạo ra những thanh âm giòn tan.

Gần như là ngay lập tức, một đạo thân ảnh nam tử mặc kim y liền xuất hiện trước mặt Tuyệt Phong Vân, đối với hắn hành lễ, cung kính nói :

-Bái kiến tông chủ !

Tuyệt Phong Vân khẽ nhìn kim y nam tử một cái, hỏi :

-Kim Y ! Những việc ta giao phó, đã hoàn thành hay chưa ?

-Đã hoàn thành thưa tông chủ ! Chỉ cần kẻ địch đến, chúng ta lập tức có thể ứng phó !

Kim y nam tử hồi đáp.

Tuyệt Phong Vân gật đầu, lại nói :

-Đứng lên đi !

Đợi đến khi kim y nam tử đứng lên, Tuyệt Phong Vân mới tiến tới, đặt một tay lên vai hắn, thanh âm có một tia thân thiết nói :

-Kim Y ! Ngươi theo ta lâu nhất, cũng là người ta tin tưởng nhất ! Hi vọng sau này ngươi có thể thay thế ta ổn định Ma Thần Tông ! Ta không mong ngươi có thể phát triển nó lớn mạnh, chỉ mong ngươi tại dưới tình huống có ta lãnh đạo giữ cho nó không triệt để tan rã liền tốt ! Đây là, mệnh lệnh cuối cùng của ta !

Kim y nam tử con ngươi tức khắc đỏ bừng, hắn biết rõ, tông chủ chính là đang bàn giao hậu sự trước khi đi, bởi vì chuyến đi sắp tới, có thể nói thập tử vô sinh, một đi không trở lại.

-Tông chủ xin hãy an tâm ! Thuộc hạ lấy mạng đảm bảo, chỉ cần một ngày Kim Y ta còn sống, Ma Thần Tông tuyệt đối sẽ không sụp đổ !

-Rất tốt !

Tuyệt Phong Vân mỉm cười, trong mắt thoáng hiện ra vẻ yên tâm, hắn tin tưởng vào năng lực của Kim Y, đối với võ công người này chưa hẳn là mạnh nhất, thế nhưng năng lực lãnh đạo lại không thua kém hắn bao nhiêu, là người có thể thay thế hắn tạm thời lãnh đạo Ma Thần Tông trong thời gian tới.

Ngoài ra, đúng như lời Tuyệt Phong Vân đã nói, Kim Y là người theo hắn từ khi Ma Thần Tông còn chưa thành lập, có thể xem là một trong những người hiếm hoi tử trung với hắn cũng như tông môn, hoàn toàn có thể tin tưởng được.

-Tông chủ ! Tại hạ to gan hỏi một câu, tông chủ thực sự không muốn để cho phu nhân biết chuyện này hay sao ?

Kim y nam tử cắn môi, sau cùng vẫn là không nhịn được, có chút không đành lòng hỏi.

Tuyệt Phong Vân động tác hơi dừng lại, sau đó đạm thanh nói, trong thanh âm lộ ra một cỗ kiên định không thể rung chuyển.

-Nếu để cho nàng biết chuyện, nàng nhất định sẽ bất chấp tất cả cùng ta chung sinh tử ! Mạng ta đã định, thế nhưng trong người nàng còn có cốt nhục của Tuyệt Phong Vân ta ! Nàng không thể vì theo ta mà chết !

Kim Y không nói gì nữa, hắn biết rõ, một khi tông chủ đã quyết ý, vậy không ai có thể thay đổi được, hắn có thể làm, chính là tận lực hoàn thành những việc Tuyệt Phong Vân giao phó.

Bất tri bất giác, hai người đều trở nên im lặng, có lẽ, bọn họ cũng không biết phải nói gì tiếp mới tốt.

Tuyệt Phong Vân lẳng lặng đứng nhìn dãy núi mà bản thân đã dựa vào để lập nên Ma Thần Tông uy chấn thiên hạ thật lâu, tựa như muốn đem khung cảnh nơi này toàn bộ lưu lại trong đầu.

Bỗng nhiên, Tuyệt Phong Vân đồng tử khẽ co lại, đưa mắt nhìn về phía một góc nơi thương khung, từ nơi đó, hắn cảm nhận được mấy cỗ khí tức vô cùng đáng sợ, phần lớn đều không thể so với hắn yếu.

-Đã đến rồi sao ?

Tuyệt Phong Vân nhếch mép cười một tiếng, lấy trong người ra một cái mặt ma quỷ đáng sợ, trực tiếp đeo lên mặt, sau đó cũng không quay đầu lại, thân hình phóng thẳng lên không trung.

Kim Y lặng lẽ nhìn theo Tuyệt Phong Vân thân ảnh đang dần biến mất, nơi khóe mắt không nhịn được mà trào ra một chút nhiệt lệ, thế nhưng hắn cũng biết lúc này không phải thời điểm để bản thân được phép mềm yếu, hắn nhất định phải thay tông chủ lãnh đạo Ma Thần Tông vượt qua thời điểm khó khăn nhất này.

Cùng thời điểm đó, ở dưới chân núi, từng đạo quân hùng hậu theo hàng chỉnh tề đang nhanh chóng công lên đỉnh núi nơi có đại bản doanh của Ma Thần Tông, từ trên núi, đã bắt đầu nghe được thanh âm xung trận ầm ĩ của các binh sĩ dưới chân núi truyền lên.

Bạn đang đọc Võ Cực Ma Thần sáng tác bởi NgườiĐiNhặtQuáKhứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiĐiNhặtQuáKhứ
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.