Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Bào Nam Tử

Tiểu thuyết gốc · 2642 chữ

Chấn Thiên Cung, là Chiến Thần Điện trung tâm nghị sự, cũng là nơi điện chủ tiếp đón các nhân vật quan trọng khác từ bên ngoài.

Tuyệt Cô Hàn vừa đi đến cửa, hai tên võ giả gác cổng cũng nhìn thấy hắn, vẻ mặt có chút thay đổi, bất quá bọn họ tựa hồ cũng biết chuyện hắn sẽ đến nơi này nên không hỏi gì, chỉ hơi hành lễ với hắn, nhường ra một con đường để hắn đi vào bên trong.

Tuyệt Cô Hàn khẽ gật đầu xem như đáp lại, mở miệng hỏi :

-Điện chủ đã đến chưa ?

Tên võ giả gác cổng nghe vậy liền hồi đáp :

-Bẩm công tử, điện chủ sớm đã đến rồi ! Người đều đang đợi công tử ở bên trong !

Tuyệt Cô Hàn không nói gì nữa, một đường đi vào trong cung điện.

Trong cung không có ngoại nhân, toàn bộ võ giả bảo vệ cung điện đều được bổ trí ở bên ngoài, vì thế trong cung tuy rất rộng lớn và xa hoa, thế nhưng lại rất vắng bóng người.

Tuyệt Cô Hàn đi chưa được bao xa thì hắn đã gặp được người thân của mình, cũng không phải ai khác, là mẹ và nhị bá của hắn.

Nhìn bộ dạng của hai người, hẳn là đã đợi hắn ở đây từ lâu.

-Hàn nhi !

Bạch Tố Tố vừa trông thấy con trai, khuôn mặt xinh đẹp như tiên liền vui mừng đến phát khóc, chạy đến ôm lấy Tuyệt Cô Hàn.

Tuyệt Cô Hàn được mẫu thân ôm trọn trong vòng tay, cảm nhận được thân thể của Bạch Tố Tố có chút run rẩy vì kích động, trong lòng ấm áp, cũng giang hai tay ôm lấy nàng.

Tuyệt Cô Hàn từ khi còn rất nhỏ đã được giao cho Mộ Thần huấn luyện, vì thế hắn và Bạch Tố Tố trong khoảng thời gian hai năm này rất ít khi gặp nhau, hắn biết rõ, Bạch Tố Tố thân làm mẹ đối với điều này có thể là rất khổ sở, thế nhưng vì tương lai của con mình, nàng chỉ có thể một lần nữa chấp nhận chịu thiệt.

Hai người ôm nhau hồi lâu, Bạch Tố Tố mới chậm rãi nới lỏng vòng tay, cưng chiều nhìn Tuyệt Cô Hàn nói :

-Hàn nhi ! Hai năm qua con trải qua thế nào ? Có chịu khổ hay không ? Nếu như cảm thấy không chịu được vậy để mẫu thân nói với ông nội của con ngừng việc huấn luyện lại !

Bạch Tố Tố biết rõ ông nội của Tuyệt Cô Hàn rất coi trọng đứa cháu này, muốn tỉ mỉ bồi dưỡng hắn ngay từ khi hắn còn rất nhỏ, vì thế mới để cho Mộ Thần thay nàng chăm sóc, huấn luyện hắn trong suốt hai năm nay.

Bạch Tố Tố hiểu cha chồng của mình là có ý tốt, hơn nữa chính bản thân nàng cũng muốn Tuyệt Cô Hàn trở thành một cường giả cái thế, chỉ có như vậy hắn mới có thể gánh vác trọng trách mà phụ thân hắn để lại.

Bất quá, Bạch Tố Tố trong lòng vẫn lo lắng không biết liệu Tuyệt Cô Hàn một đứa trẻ năm đó chỉ mới 3 tuổi liệu chịu được cuộc sống xa người thân, thiếu sự chăm sóc và môi trường luyện tập dày đặc như vậy hay không ?

Tình thương của Bạch Tố Tố dành cho con mình là rất lớn, vượt xa niềm hi vọng của nàng với con, nếu như Tuyệt Cô Hàn thực sự không có ý muốn học võ, không chịu được quá trình huấn luyện, vậy nàng nhất định sẽ không để hắn tiếp tục làm việc này.

Tuyệt Cô Hàn từ trong mắt Bạch Tố Tố cảm nhận được yêu thương, lo lắng của nàng đối với mình, trong lòng càng thêm xúc động, hắn vậy mà từ trên người Bạch Tố Tố, nhìn thấy bóng dáng mẫu thân kiếp trước của hắn. Cả hai người đều hết lòng yêu thương hắn, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, hai người đều là những người hiếm hoi mà Tuyệt Cô Hàn thề rằng chỉ cần mình có năng lực, sẽ bảo vệ họ bằng bất cứ giá nào, không để cho họ chịu một chút tổn thương.

-Mẫu thân ! Ta không sao, hai năm qua Mộ gia gia chăm sóc ta rất tốt ! Ta vẫn muốn tiếp tục được Mộ gia gia huấn luyện !

Tuyệt Cô Hàn cười chấn an nói.

Thật lòng mà nói, đối với một người đã từng là quân nhân như hắn, chương trình huấn luyện của Mộ Thần thực sự chẳng đáng là gì, không phải Mộ Thần nhẹ tay hay gì, mà là căn bản không thể đánh đồng một đứa trẻ 5 tuổi với một nam nhân 25 tuổi được. Mộ Thần huấn luyện đối với những đứa trẻ 5 tuổi bình thường quả thực có thể nói rất đáng sợ, dù sao ở cái tuổi này, ngay cả việc tự lo cho bản thân mình cũng khó chứ đừng nói là rèn luyện thể lực, bất quá đối với Tuyệt Cô Hàn mà nói nhiều nhất cũng chỉ là có chút vướng bận mà thôi.

Nghe nhi tử nói như vậy, Bạch Tố Tố liền tạm yên tâm, dù sao nàng vẫn tin tưởng, một đứa trẻ 5 tuổi như Tuyệt Cô Hàn sẽ không biết nói dối, nếu hắn nói để mình yên tâm, vậy hẳn là không có gì đáng lo.

Tuyệt Cô Hàn cùng Bạch Tố Tố trò chuyện mấy câu, sau đó liền đưa mắt nhìn Tuyệt Thanh Thiên từ đầu vẫn im lặng đứng một bên, chừa không gian cho hai mẹ con nói chuyện.

Tuyệt Cô Hàn chưa từng gặp cha của mình, từ nhỏ đều là Tuyệt Thanh Thiên thay thế vị trí của cha hắn, tất nhiên, Tuyệt Thanh Thiên không thể thực hiện chuyện này một cách hoàn hảo, thế nhưng bao nhiêu đó cũng đã đủ khiến cho Tuyệt Cô Hàn phải yêu thương kính trọng vị nhị bá này của mình hết mực.

Bản thân Tuyệt Cô Hàn còn không có quên cảnh tượng Tuyệt Thanh Thiên lấy thân bị trọng thương liều mạng mang theo hắn và mẫu thân chạy đi tìm ông nội của hắn, nếu như lúc đó không có nhị bá, e rằng Bạch Tố Tố tính mạng đã không giữ được.

Tuyệt Thanh Thiên cảm nhận được ánh mắt Tuyệt Cô Hàn đang nhìn mình, chỉ là bản thân Tuyệt Thanh Thiên không giỏi giao tiếp hay bộc lộ cảm xúc của mình, trên mặt chỉ hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, đi tới vài bước, dùng bàn tay to của mình khẽ xoa đầu hắn, nói :

-Hàn nhi ! Những năm nay cực khổ ngươi !

Tuyệt Cô Hàn khẽ cười, lại hỏi :

-Nhị bá ! Vì sao ông nội hôm nay đột nhiên lại muốn gặp ta ?

Nghe hắn nói đến đây, nụ cười trên mặt Tuyệt Thanh Thiên và Bạch Tố Tố đều thu lại, cả người khẽ liếc nhau một cái, Tuyệt Thanh Thiên thở dài một hơi, nhìn Tuyệt Cô Hàn nói :

-Đi thôi ! Ông nội đang ở bên trong chờ chúng ta, vào đó con sẽ được biết !

Tuyệt Cô Hàn ánh mắt lập loè một chút, hắn có thể từ biểu cảm của hai người đoán ra được vài thứ, xem ra hôm nay không thể tránh khỏi mà có đại sự xảy ra.

………….

Ba người không mất bao lâu liền đi vào bên trong điện, không gian trong này vô cùng rộng lớn, cũng rất trang lệ cao quý, chỉ là tạo hình trang trí lại khiến cho cung điện như toát ra một cỗ bá khí nhàn nhạt.

Tại chỗ cao nhất trong cung điện, có một lão nhân tuổi chừng 60 tả hữu, mặc dù tuổi tác đã cao, thế nhưng thần thái vẫn hơn người, đôi mắt sáng rực như sao trời, cặp lông mày dày ẩn chứa từng tia bá khí trời sinh, thân mặc một thân hắc bào, ngồi trên huyết sắc bảo toạ, khiến cho người ta có một loại cảm giác, lão nhân này là một đầu viễn cổ hung thú già nua nhưng vẫn tràn đầy lực lượng, đứng trên đỉnh phong ngạo nghễ quan sát chúng sinh.

Lão nhân này, là ông nội của Tuyệt Cô Hàn, cũng là Chiến Thần Điện đương nhiệm điện chủ - Tuyệt Trường Không.

-Phụ thân !

-Nhạc phụ !

Tuyệt Thanh Thiên và Bạch Tố Tố hành lễ gần như một lúc, thanh âm đều mang theo một tia cung kính.

Tuyệt Trường Không chỉ nhìn hai người một chút, ngược lại đem ánh mắt đặt lên người Tuyệt Cô Hàn hồi lâu, thần sắc trong mắt vẫn giống như lần đầu tiên mà lão nhìn hắn, tràn đầy phức tạp.

Đối với ông nội, Tuyệt Cô Hàn thật đúng là tồn tại một tia kính sợ, lúc này bị đối phương im lặng nhìn bản thân chằm chằm như vậy, cũng không biết nên làm cái gì, chỉ có thể đứng im tại chỗ, khẽ cúi đầu.

-Lăng Tiêu ! Ngươi thấy đứa nhỏ này thế nào ?

Tuyệt Trường Không rốt cuộc mở miệng phá tan bầu không khí tĩnh lặng này, bất quá lời nói của hắn lại để mọi người một lần nữa ngẩn ra, không rõ người trước là đang nói chuyện với ai.

-Rất giống tam đệ !

Theo một đạo thanh âm vang lên, chỉ thấy một thân ảnh tựa như từ trong bóng tối bước ra.

Đây là một nam tử thân vận một bộ y phục màu đỏ như máu, khuôn mặt lạnh lùng góc cạnh đã có chút tang thương của năm tháng, mái tóc đen cắt ngắn, trên mặt có một vết sẹo dài, khiến cho khuôn mặt của hắn trở nên hơi đáng sợ, lại tăng thêm cho hắn một phần sát phạt chi khí.

Huyết bào nam tử vừa xuất hiện, mặc dù không có tình lộ ra khí thế, thế nhưng vẫn để cho người ta có một loại cảm giác như đang nhìn thấy núi thây biển máu, một cỗ hàn khí không gì sánh được lạnh lẽo từ trên người hắn âm thầm lan tỏa mà ra.

Tuyệt Cô Hàn đồng tử lập tức co rụt lại, hắn lúc này tuy rằng không có bao nhiêu thực lực, thế nhưng kiếp trước nói thế nào hắn cũng là một cao thủ đứng đầu một nước, cho dù thực lực biến mất thì ánh mắt của hắn vẫn còn, đủ để cho hắn nhìn ra huyết bào nam tử này thực lực có thể nói là vô cùng đáng sợ.

Kiếp trước Tuyệt Cô Hàn là Thiên Long Quân chỉ huy trưởng, mà Thiên Long Quân chính là Việt Nam đệ nhất quân đoàn, từ đó có thể thấy được thực lực của hắn kiếp trước coi như không dám xưng là vô địch toàn quốc, cũng có thể tính là một trong những nhân vật đứng đầu, người có thể khiến hắn xem trọng vào lúc đó cũng chỉ có mấy vị đỉnh tiêm cường giả của những quốc gia khác mà thôi.

Thế nhưng kiếp trước Tuyệt Cô Hàn gần như đã chạm đến cảnh giới cao nhất của võ đạo, trên thế giới người mạnh hơn hắn căn bản quá ít, coi như là người có thực lực tương đương với hắn cũng không có bao nhiêu, tại Việt Nam thời điểm đó, tính ra chỉ có 2 người có thể sánh ngang với hắn, mà Trung Quốc, nơi được xem là có hệ thống tu luyện vượt xa Việt Nam, tổng cộng cũng chỉ có 5 người như vậy, cho dù bên trong còn ẩn giấu đi một ít thì con số này cũng vô pháp chạm đến 10.

Chính vì kiếp trước có được một thân thực lực đủ để ngao du thiên hạ như vậy, vì thế Tuyệt Cô Hàn khi mới được sinh ra không thể tránh khỏi trong tâm tràn đầy tự tin, cho rằng bản thân cho dù quay về thời cổ đại vẫn có thể lập nên một truyền kỳ của riêng mình, bất quá hắn rất nhanh đã phải thay đổi quan điểm.

Không biết có phải thế giới này mạnh hơn thế giới cũ quá nhiều hay không, mà số lượng cao thủ Tuyệt Cô Hàn nhìn thấy trong thời gian qua thực sự có thể nói là tương đối nhiều.

Người đầu tiên chính là nhị bá của hắn, Tuyệt Thanh Thiên, lúc vừa mới chào đời, Tuyệt Cô Hàn đã từng được nhìn thấy thân thủ của nhị bá, hắn rất nhanh liền có thể kết luận, cho dù là bản thân mình có thực lực của kiếp trước, cùng Tuyệt Thanh Thiên đánh một trận cũng vô pháp chiến thắng đối phương, nhiều nhất chỉ có thể chiến hòa.

Người thứ hai là Mộ Thần, lão sư trên danh nghĩa của Tuyệt Cô Hàn, cứ việc lão nhân chưa từng xuất thủ, thế nhưng Tuyệt Cô Hàn vẫn có thể nhìn ra, người này thực lực tuyệt đối không thua kém Tuyệt Thanh Thiên bao nhiêu, là dạng cao thủ thâm tàng bất lộ.

Người thứ ba thì lại cho Tuyệt Cô Hàn một loại cảm giác không thể chiến thắng, người này cũng không phải ai xa lạ, chính là ông nội của hắn, Chiến Thần Điện điện chủ - Tuyệt Trường Không.

Đừng nhìn Tuyệt Trường Không bộ dáng già nua mà xem thường, bất cứ lúc nào Tuyệt Cô Hàn nhìn vào ông nội, đối phương đều tựa như một cái giếng sâu không thấy đáy, cho dù hắn cố sức quan sát thế nào đều không thể nhìn đến điểm cuối.

Trong trường hợp này, chỉ có hai cách giải thích, thứ nhất đó là Tuyệt Trường Không là một người bình thường hoàn toàn không có võ công, bất quá Tuyệt Cô Hàn đã trực tiếp bỏ qua cách giải thích này, ông nội hắn là người đứng đầu một cái đại thế lực, có thể có được nhi tử thực lực mạnh mẽ như Tuyệt Thanh Thiên, lại có thể để cho một vị cường giả thâm tàng bất lộ như Mộ Thần cam tình tình nguyện phò tá, Tuyệt Trường Không sao có thể là một người không biết võ công.

Vậy chỉ còn cách giải thích thứ hai, đó là Tuyệt Trường Không mạnh hơn Tuyệt Cô Hàn kiếp trước quá nhiều, giữa hai người vốn không cùng một cấp bậc, vì thế Tuyệt Cô Hàn đương nhiên không cách nào nhìn ra được thực lực chân chính của ông nội.

Như vậy, chỉ trong mấy năm ở tại Chiến Thần Điện, Tuyệt Cô Hàn đã thấy được hai vị cường giả thực lực đủ để xếp ngang với mình kiếp trước, không nên xem thường con số 2 này, dù sao kiếp trước nếu như không tính Tuyệt Cô Hàn, thì một nước có lịch sự chiến tranh dày đặc và nền võ thuật lâu đời như Việt Nam cũng chỉ có hai vị cường giả cấp bậc như vậy mà thôi, càng không cần đề cập đến Tuyệt Trường Không loại này siêu cấp cường giả.

Cho đến lúc này, Tuyệt Cô Hàn lại nhìn thấy một người lại cho hắn cảm giác bất lực, không thể thắng nổi, người đó chính là huyết bào nam tử vừa mới xuất hiện.

Bạn đang đọc Võ Cực Ma Thần sáng tác bởi NgườiĐiNhặtQuáKhứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiĐiNhặtQuáKhứ
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.