Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Thể Tam Trọng

Tiểu thuyết gốc · 1387 chữ

"Đại ca, nhị ca, tam ca, ta trở về!"

"Bữa đầu tu luyện thế nào? Rất đau đớn đúng không?" Lỗ Tấn nghe tiếng hắn đầu tiên nên chào đầu tiên và cũng là người bất ngờ đầu tiên "Cái gì!!"

"Da có dấu hiệu nức nẻ, ngươi đột phá Luyện Thể nhị trọng! " "Nhị đệ, tam đệ, ra nhìn tứ đệ nhanh! "

"Không thể nào! Chỉ mới một ngày mà đã đột phá lưỡng trọng sao! Haha...7838 chúng ta xuất hiện thiên tài, sau này chúc ta có chỗ dựa rồi!" Hàn Vương thấy thành tựu của hắn bây giờ liền nghĩ đến tương lai của hắn. Sau này có thể hắn sẽ trở thành Chấp Sự a!!

"Thiên tài..." Khúc Xương vẫn một mặt lạnh nhạt, nhưng lần này còn kèm một chút chấn kinh.

"May mắn, tiểu đệ chỉ gặp may mắn thôi!!" Hắn cũng không thể giải mã tốc độ tu luyện của mình nên cảnh tốt nhất để tránh bị hỏi gây phiền phức thì hắn nên tránh mặt. Hôm nay hắn rất mệt mõi a! Một chút tinh lực cũng không còn...

Lỗ Tấn nhìn thấy biểu cảm mệt mỏi của hắn, liền hiểu hắn muốn đi nghỉ ngơi liền nói: "Tứ đệ cũng là lần đầu tiên tu luyện, hôm nay vất vả rồi, nên nghỉ ngơi sớm ngày mai tiếp tục tu luyện, sớm ngày đạt thành tựu để chúng ta ăn bám a!! "

Được vị đại ca này giúp đỡ nhưng hắn không khỏi cảm thấy vị đại ca này mặt khá dày a! Mở miệng một câu ăn bám, hai câu ăn bám, người cực vẫn là hắn a!

............

Sáng sớm tỉnh dậy, hắn hôm qua khá mệt mỏi nên ngủ khá trưa, mặt trời sắp lên đỉnh đầu rồi. Hắn ngồi dậy rửa mặt, đi lấy đồ ăn rồi tiến về nhiệm vụ khu nhận nhiệm vụ rồi tiến về thác nước.

Tới nhiệm vụ khu, chào hỏi Mã lão sư vài câu hắn liền rời đi, không dám chậm trễ việc tu luyện.

Không hiểu đâu hiện tại hắn rất thích thú việc tu luyện, mong muốn có thực lực, trở thành cường giả, người khác nghe danh hắn đều phải quỳ xuống. Dù sao đây chỉ là ước mơ của thằng nhóc 10 tuổi mà thôi...

Hết chỗ rồi! 12 mõm đá tu luyện dưới thác nước không còn chổ nào trống, đều bị người khác chiếm lấy.

"Là thằng nhóc đó! " Một người ngồi trong thác nước liếc nhìn hắn đứng bên ngoài thầm nói.

Người thanh niên bí ẩn ngồi trong đó bước ra, đuổi hắn đi "Này thằng nhóc chưa hôi sữa mẹ cũng muốn tu luyện ư! Cút về cho ta!! "

Đúng vậy, người thanh niên bí ẩn đó chính là người hồi hôm qua tại nhiệm vụ khu có ý muốn xã giao với hắn nhưng bị hắn từ chối!

"Ta muốn tu luyện rồi sao...Dòng họ ngươi chết à?" Người ta đã không tôn trọng hắn thì hắn cũng không cần vậy xưng huynh đệ với người đó. Đây là sự kiêu ngạo vốn có của hắn, không biết có từ khi nào nhưng khi hắn vừa tỉnh dậy thì hắn đã khinh thường mọi thứ rồi.

"Tiểu tử ngươi khá gan nhỉ? Vốn định cho ngươi cút về phòng nhưng ta đổi ý rồi, đập gãy tay chân ngươi trước rồi nói sao!!" Người thanh niên đó bắt đầu bẻ ngón tay, vặn cổ rắc rắc như muốn đánh hắn.

Nhưng ai dè muốn đánh hắn thật, hắn không muốn thua kẻ khác nên hắn sẽ liều mạng nếu đối phương tiến tới.

Người thanh niên đó phóng tới đấm hắn, liền có một giọng nói kêu dừng lại nhưng tất cả đã muộn "Dừng lại! Ngươi là Luyện Thể thất trọng mà lại đánh Luyện Thể nhị trọng là sao!!"

Nói thì chậm diễn ra thì nhanh, người thanh niên đó đã bắt đầu hạ thủ với hắn rồi. Hắn cũng bất ngờ khi biết đối phương là Luyện Thể thất trọng, nhưng mặc kệ, còn lâu hắn mới chạy. Hắn cũng dùng sức đối kháng với nắm đấm của đối phương.

Ầm !!

Hai nắm đấm va chạm nhau, ngay sau đó liền có một thân ảnh văng về phía sau đó chính là hắn, một người vẫn còn đứng tại chỗ nhưng vẻ mặt lại thảm hơn hắn nhiều.

"Aaaaaa!!" Người thanh niên đó hét lên, cánh tay phải của hắn lúc mày vừa đọ sức với Ngọc Lôi đã bị gãy. Tiếng hét của hắn khiến 11 người đang tu luyện khác cũng tò mò bước ra nhìn xem chuyện gì thì toàn bộ đều chấn kinh và nhìn Ngọc Lôi bằng đôi mắt như đang nhìn một con quái vật.

Luyện Thể nhị trọng đánh với Luyện Thể thất trọng. Nhị trọng bị đánh lui nhưng hoàn toàn không bị gì, thất trọng thành công đánh lui nhị trọng nhưng lại bị tàn phế cánh tay... Thật kinh khủng mà!!

"Mấy vị ca ca, tỉ tỉ làm chứng giúp ta, chính ta là người bị hại, chính hắn là kẻ tấn công ta nhưng gậy ông đập lưng ông. Hi vọng mấy vị ca ca, tỉ tỉ biện hộ giúp ta" Hắn ra lời biện hộ, theo bản cam kết hắn từng kí thì đả thương người cũng hội sẽ bị đuổi khỏi hội!

"Đa tạ, cáo từ!"

Hắn tiến vào chỗ của người thanh niên lúc nãy, thoa Luyện Bì Dịch lên toàn thân, mặc kệ mọi người vây quanh kẻ bại trận kia!

Hắn tiến vào trạng thái tu luyện, điên cuồng niệm khẩu quyết, mặc kệ mọi chuyện xảy ra bên ngoài. Chẳng mấy chốc trăng đã lên cao...

Rắc rắc...

Bang...

Lớp da càng phồng ban đầu của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn, lộ ra làn da trắng nõn không kém phần cứng rắn. Hắn đã đột phá Luyện Thể nhị trọng, tiến vào Luyện Thể tam trọng.

"Hôm nay như vậy là đủ rồi!" Hắn gánh thùng nước trở về.

Hắn vốn không có một chút tự hào về chiến tích của mình lúc nãy, không vì thế mà chủ quan. Hắn lúc nãy vẫn chưa dùng hết sức, nguyên lai là do đối phương quá yếu chứ không phải do hắn mạnh...

.............

Khu nhiệm vụ...(Ta xin đổi Nhiệm vụ khu thành Khu nhiệm vụ a!)

"Mạc lão sư! Ta đến trả nhiệm vụ! "

"Tiểu tử! Ngươi thật sự đã trở thành Luyện Thể tam trọng à! Quả là thiên tài, ngươi đã phục dụng Luyện Bì Dịch?"

"Đều nhờ Luyện Bì Dịch của lão sư!"

"Lúc trưa ngươi đánh Lý Bạch?"

"Lý Bạch?" Hắn khó hiểu hỏi.

"Là hội viên Luyện Thể thất tầng bị ngươi đánh gãy tay...Đừng nói ngươi mau quên như thế!"

"Nguyên lai hắn tên Lý Bạch. Nhưng lỗi không phải của đệ tử, do..."

"Không cần biện hộ, ta biết rồi. Lỗi do hắn, cố ý đả thương ngươi nhưng bất thành, bị trừ 5000 điểm cống hiến!"

"5000 ngàn? Nhiều như thế sao? Nhưng tại sao chỉ phạt, theo cam kết..."

"Hắn đánh ngươi nhưng ngươi không bị thương...Không thể đuổi được a!"

"Trái lại bản lĩnh của ngươi cũng không tệ, phải nói là cực kì mạnh, Luyện Thể nhị trọng đánh trọng thương thất trọng, đây là trường hợp đầu tiên ta thấy!!" Mã lão sư tán dương hắn, trong mắt không thể che giấu đi ánh kim quang.

"Lão sư quá khen!"

"Tốt! Ta tặng cho ngươi bình này! Đây là Luyện Gân Tán, 1 bình 10 viên trị giá 6000 điểm cống hiến, tiện nghi cho ngươi!"

"Đa tạ Mã lão sư!" Hắn đưa hai tay cầm lấy cái bình cung kính đáp, liền nhét bình vào túi áo đủ để biết chiếc mình này trân quý đến cỡ nào.

"Ngươi về nghỉ đi, đừng chậm chạp việc tu luyện!" Mạc lão sư xua tay đuổi hắn.

"Cáo từ!"

"Thiên tài, quả là thiên tài...Thành tựu của nó sau này sẽ rất lớn, có thể sẽ trở thành Võ Sư...Không, thậm chí là Võ Tướng!" Giọng Mã lão sư có chút hơi run ghi nhắc đến từ Võ Tướng...

Bạn đang đọc Siêu Cấp Võ Đế sáng tác bởi ThầnLôi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThầnLôi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.