Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dẫn Lực Luyện Thể Quyết

Tiểu thuyết gốc · 1561 chữ

Hôm nay hắn về trễ hơn hôm qua 2 canh giờ, mọi người cũng đã yên giấc, hắn không gây ồn ào bước tới giường của mình mệt mỏi nằm xuống. Hắn biết Luyện Thể cảnh giới còn chưa phải là Võ Giả nên hắn không vui mừng vì thành tựu của mình lắm. Một ngày nào đó hắn sẽ trở thành Võ Đế trong truyền thuyết, trăm vạn người ngước nhìn lên sùng bái hắn, hô hào Lôi Đế muôn năm...

................

Một giấc mơ đẹp, hắn mở mắt ra, chấp nhận thức để mình chỉ là Luyện Thể nhỏ bé, nhưng chỉ bây giờ mà thôi. Hắn rửa mặt và tiến về phía khu nhiệm vụ. Do thể chất của hắn sau khi đột phá mạnh hơn trước rất nhiều nên hôm nay hắn sẽ gánh 30 cân nước, tương ứng với 30 điểm cống hiến, nhưng lượng thùng phải mướn cũng nhiều hơn vài cái.

Hôm nay hắn thức sớm hơn hôm qua, đến thác nước tu luyện cũng sớm hơn nên còn hai ba chỗ trống. Nhưng nhìn vẻ mặt của những người đến sớm hơn đang nhìn hắn thì hắn chắc rằng dù có đến trễ họ cũng chừa một chỗ chi mình.

Luyện gân có hơn luyện bì rất nhiều lần, bởi vì luyện bì chỉ luyện bên ngoài, không gây đau đớn nhưng khi luyện gân, đột phá một tầng thì kinh mạch, gân cốt sẽ vỡ nát một lần và hồi phục lại, toàn thân đều đau đớn.

Hắn đả toạ ngồi xuống thác nước, nghe theo lời Mã lão sư nuốt một viên Luyện Gân Tán, niệm công pháp thúc đẩy quá trình hấp thu dược lực, cho dược lực đi toàn thân. Do da hắn cứng hơn trước rất nhiều nên chỉ một chút lực của thác nước gây tổn thương đến gân hắn cho nên hiệu quả rất ít và chậm. Hắn biết dục tốc bất đạt nên không gấp, yên tỉnh ngồi niệm Luyện Thể Quyết.

...............

Ngày đêm xen nhau trôi qua, ngày nào hắn cũng ra thác nước tu luyện. Đã năm ngày trôi qua, kinh mạch hắn cũng vỡ ra một lần, sinh ra một tầng kinh mạch chắc chắn hơn, là tiền đề để sau này chứa linh khí.

Trước đây hắn vẫn ngày đêm khó hiểu, Tuế Nguyệt Hội đông người như vậy, tại sao chỉ có vài người đến thác nước tiến hành tu luyện. Nguyên lai là do cảnh giới càng cao, hiệu quả của thác nước càng thấp, nên những người khác tìm những địa điểm tu luyện hiệu quả hơn. Nhưng muốn chỗ tu luyện hiệu quả cũng không phải miễn phí, đều có chấp sự chấn giữ thu điểm cống hiến mới được vào.

Mà phí vào cũng đâu có rẻ, đều trên 200 điểm cống hiến, đến nay hắn chỉ có vỏn vẹn 119 điểm cống hiến mà thôi.

Vì hắn làm nhiệm vụ rất dễ nên phần thưởng cũng không nhiều, phần lớn các hội viên đều nhận nhiệm vụ săn bắt, được rất nhiều tiền và điểm cống hiến. Có lẽ cũng đến lúc hắn rồi xa thác nước này rồi.

Mặc dù chỉ mới giữa trưa nhưng hắn vừa đột phá, tiếp tục tu luyện sẽ không có hiệu quả nhiều, hắn tiến về khu nhiệm vụ trả nhiệm vụ, về nghỉ sớm ngày mai bắt đầu nhiệm vụ sân bắt.

"Mã lão sư! Ta đến trả nhiệm vụ!"

"Sao hôm nay ngươi về sớm thế, không tiếp tục tu luyện à?" Mã lão sư không thèm nhìn hắn, vẫn cắm đầu đọc sách!

"Lão sư! Ta đã đột phá a!"

"Cái gì! Ngươi đột phá tứ trọng!" Giờ phút này Mã lão sư mới giật mình ngước mặt lên nhìn hắn.

"Vâng thưa lão sư!" Bây giờ hắn phát hiện ra vị Mã lão sư này có cảnh giới là Võ Giả hậu kì, làm cường giả như Mã lão sư giật mình cũng là một trò vui của hắn.

Do Luyện Gân không lộ rõ dấu hiệu như Luyện Bì nên dù người khác nhìn cỡ nào cũng không thấy, trừ khi hắn bộc lộ ra sức mạnh.

"Ta biết tư chất ngươi tốt, nhưng đột phá không phải ngày một ngày hai, ngươi làm ta rất bất ngờ!"

"Nhưng cũng đừng chủ quan, đột phá nhanh cũng không phải chuyện tốt, quan trọng nhất chính là củng cố cảnh giới, nếu không ngươi chỉ hữu danh vô thực. Cách nhanh nhất để củng cố cảnh giới chính là chiến đấu, sao ngươi không thử làm nhiệm vụ săn bắt thử xem!"

"Đa tạ lão sư chỉ điểm! Ta hôm nay cũng muốn đi săn bắt a!" Hắn đột phá cũng chưa quen với việc sử dụng sức mạnh, lúc mạnh lúc yếu, không thể kiểm soát lực, nguyên lai là do chưa củng cố cảnh giới đã đột phá a!

"Tốt tốt! Ta có một cái nhiệm vụ cho ngươi, săn 3 con Tam Giác Trư, chỉ lấy sừng! Phần thưởng 150 điểm!"

Một trăm năm mươi điểm! Hắn phải gánh nước một tuần mới gom góp đủ a!

"Đa tạ lão sư!"

"Ta khuyên ngươi nên dùng 100 điểm cống hiến mua luôn một cây kiếm, lần sau đi khỏi cần mướn, cũng có thể mang theo bên người dùng để phòng thân!"

"Vâng! Đệ tử nghe theo lão sư!"

"Ngươi còn 19 điểm!"

Lão sư thì lão sư nhưng vẫn là gian thương a! Hắn dám chắc lão đã tính cả rồi!

.................

Đông Nam Lâm

Thật lâu lắm rồi hắn mới trở lại đây, nơi hắn tỉnh dậy.... Nghỉ cũng không lâu lắm, mới 8 ngày mà nhỉ...

Theo lời của Mã lão sư, Tam Giác Trư là một loài Trư, có ba cái sừng, hắn phải cắt 9 cái sừng đem về. Lão còn dặn nếu được thì đừng giết, cho nó thời gian mọc lại sừng...

"Tam Giác Trư...Tam Giác Trư...Đói bung quá...Chắc thì nó ngon lắm nhỉ!!" Bản tính hoang dã của hắn lại nổi lên, hắn thèm đồ ăn sống mấy ngày nay nhưng không được ăn, những người khác nói đồ ăn sống không thể ăn nhưng không hiểu sao chính là món khoái khẩu của hắn a!

...............

Ở khu nhiệm vụ...

"Hình như ta quên nói với hắn Tam Giác Trư cảnh giới Luyện Cốt thì phải, mặc dù Lý Bạch cũng có cảnh giới Luyện Cốt nhưng hôm đó hắn không hoàn toàn dùng hết lực. Hoang thú không biết nhường đâu..."

................

Đông Nam Lâm

"Kia rồi, theo hình dạng Mã lão sư miêu tả, ắt hẳn nó là Tam Giác Trư! Chỉ là một con heo, nhiệm vụ này có gì khó khăn chứ!! "

Hắn rút thanh kiếm của mình ra, chạy tới bên cạnh Tam Giác Trư nhảy lên dùng sức sức chặt mạnh vào sừng trên đỉnh đầu của Tam Giác Trư.

Keng...

Ngay khi lưỡi kiếm chạm vào sừng của Tam Giác Trư, trong đầu chỉ suy nghĩ một từ duy nhất mà thôi. "Cứng!!"

Hắn tiếp đất, lùi lại, phóng nhanh ra sau, cắm thanh kiếm xuống đất nhìn vào bàn tay sưng phù.

"Sừng của nó rất cứng, lực ta còn yếu là thứ nhất, thứ hai chính là kĩ thuật dùng kiếm quá kém!"

"Con heo này thực lực ắt hẳn là Luyện Cốt, do là hoang thú nên mạnh hơn hẳn nhân loại đồng cấp. Lý Bạch không yếu như ta nghĩ, chỉ là hắn khinh thường, không dùng hết sức với Luyện Bì nhỏ bé như ta thôi..."

"Hoang thú thì không biết khinh thường, lão già kia muốn giết ta đây mà....Chạy!! "

Hắn vừa nghĩ đến việc chạy trốn, hắn nói không muốn thua người khác chứ không phải không muốn thua Hoang Thú a!

Chạy là thượng sách!!

Hắn vừa quay lưng lại định sử dụng kế 36 thì Tam Giác Trư thở phì phò lao tới hắn.

Tam Giác Trư dùng sức húc vào bụng hắn khiến hắn bay ra sau, đụng vào gốc cây, miệng phun ngụm máu.

Sau cú va chạm đó, bỗng dưng trong kí ức của hắn từ khi tỉnh dậy thêm một thứ gì đó. Thứ đó gọi là [Dẫn Lực Luyện Thể Quyết]. Khi bị thương, niệm khẩu quyết. Hấp thu vết thương để luyện thể, nâng cao khả năng hồi phục.

Trong đau đớn hắn vô thức niệm khẩu quyết để giảm đau, bỗng dưng...

Bang...

Kinh mạch lại lần nữa vỡ nát và phục hồi, thực lực của hắn đã tinh tiến thêm một phần, bước vào Luyện Thể ngũ trọng. Toàn bộ cơn đau không cánh mà bay.

"Thật thần kì a! Nhưng Luyện Gân và Luyện Cốt cách biết nhau rất lớn, từ tứ trọng lên ngũ trọng cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu, cùng lắm bị đánh bớt đau hơn thôi!"

"Đúng rồi! Có công pháp đỉnh cấp thế này, chẳng phải càng bị đánh càng mạnh sao? Chỉ cần không bị một phát chết luôn là được!"

"Ê heo con! Tới đây này!! " Hắn nhặt đại viên đá nào đó dưới đất, chọi vào đầu Tam Giác Trư, khiêu khích nó.

Tam Giác Trư lại một lần nữa cuồng nộ, tiếp tục dùng sừng húc về phía hắn...

Bạn đang đọc Siêu Cấp Võ Đế sáng tác bởi ThầnLôi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThầnLôi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.