Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạm thời đình chiến

Tiểu thuyết gốc · 2847 chữ

Chương 95 Tạm thời đình chiến

Cứ điểm Dã Lộc.

Nơi này là một cứ điểm khá lớn thuộc thuộc về Kim Quốc. Người Kim Quốc không xây thành trì, chỉ có một số nơi quan trọng, thành lập cứ điểm để trấn giữ mà thôi. Tài nguyên Kim Quốc hạn chế, cứ điểm Dã Lộc, thế nhưng cũng là một trong những điểm tài nguyên nổi bật.

Nơi này có mỏ sắt.

Lại thêm tình hình Thanh Quốc và Kim Quốc vốn yên ổn, Cứ điểm Dã Lộc nằm trên đường giao thương của hai nước, cũng trở nên sầm uất và đông đúc. Đây cũng là lý do Thục Trinh Thái Hậu chiếm lấy nơi này.

Nữ nhân này cũng thật biết hưởng thụ.

Kim trướng của ả vừa dựng lên đã nổi bật nhất Cứ điểm Dã Lộc, không có một trong, rất dễ tìm.

Chân khí bùng cháy.

Dựa vào thần thông Vạn Hoả Hỗn Nguyên, tạo thành một mặt trời màu trắng ngà sáng rực, toả ra sức nóng kinh người. Lần Luân Hồi trước Liệt Hoả Thái Hoàng gửi nó ở chỗ ta, thời gian rảnh rỗi trong Bất Kiến Thiên, ta cũng là đem nó học lấy.

Khả năng công kích của Vạn Hoả Hỗn Nguyên, rất là xuất sắc đấy.

Đặc biệt là khi tấn công trên diện rộng.

BÙM

Ánh lửa ngập trời, đem kim trướng của Thục Trinh Thái Hậu nổ thành tro, còn xoá sạch mọi dấu vết trong bán kính trăm thước. Nữ nhân này vốn kiêu ngạo, không thích chung đụng với ai, nên cũng là dựng trướng nơi trống vắng.

-Muốn chạy. Đâu dễ thế.

Một bóng hình dựa vào khói lửa ngập trời lao vút đi.

Đáng tiếc nơi này đã bị ta giăng sẵn bẫy.

Chân khí như tơ đem cả không gian ngàn thước vây chặt, Thục Trinh Thái Hậu muốn trốn, là không thể nào.

Cửu Long Phong Tuyệt.

Tơ chân khí chạm vào người Thục Trinh Thái Hậu, lập tức biến to lên, sau đó đem nàng trói chặt.

-Lão tổ tông, cứu mạng.

Thục Trinh Thái Hậu thất thanh hô lên.

-Các hạ xin nương tay.

Hoàng Vô Cực xuất hiện, tiện tay đem xích chân khí của Cửu Long Phong Tuyệt trói lấy Thục Trinh Thái Hậu xé đứt, sau đó đem nàng chắn sau tấm lưng dày rộng của lão.

-Hừ, các ngươi đã đánh đến tận đây, còn muốn ta nương tay không nương tay. Nghĩ hay quá.

Ta vừa thấy Hoàng Vô Cực, liền lập tức bước vào trạng thái chiến đấu. Tuy rằng lúc này đây không có Thiên Cương Địa Sát Trận trợ giúp, nhưng đồng dạng, nơi này cũng không phải là Hoàng Lăng Thanh Quốc. So ra, là Hoàng Vô Cực gặp nhiều bất lợi hơn.

-Chỉ là diễn chút kịch mà thôi. Ta là đoán được các hạ sẽ xuất hiện, cho nên chờ sẵn ở đây.

-Ngươi muốn gì?

Hiện tại mà đánh, tuy không mất gì, nhưng phần thắng không nhiều.

Cho nên ta vẫn là nhiều lời một chút xem thử lão già chết tiệt này muốn làm cái quái gì.

-Các hạ à, chúng ta giảng hoà nhé.

Hoàng Vô Cực vẻ mặt rất chân thành, chỉ thiếu nước quỳ xuống nữa thôi.

-Hiện tại ngươi đang trong chiến tranh cùng Ma Giáo. Chắc cũng không dư lực đối phó với ta. Mà sắp tới, còn có vài kẻ như ta thức tỉnh. Kẻ đầu tiên mà bọn hắn nhắm tới, hẳn sẽ là các hạ. Mà còn là bọn chúng sẽ vây công các hạ đấy.

-Vậy ngươi sao không gia nhập cùng bọn chúng đi? Không phải như thế dễ dàng hơn sao?

-Haha đó là vì ta vừa giao thủ với các hạ, hiểu rõ các hạ có bao nhiêu đáng sợ. Ta chỉ muốn để Thục Trinh yên ổn trưởng thành. Mà các hạ, lại bớt đi một kẻ địch, như vậy không tốt hơn sao?

-Vậy các ngươi phát động chiến tranh với Kim Quốc là có mục đích gì?

-Để diễn chút kịch thôi. Để thể hiện thành ý, ta đem món đồ này trả lại cho các hạ, thế nào?

Hoàng Vô Cực xuất ra mặt nạ Vô Thượng Đại La Thiên. Nhưng Thiện Nhược Thuỷ Bình và La Bàn Ước Nguyện là Luân Hồi Bảo Khí, tác dụng cường đại, không dại gì mà trả lại. Xem ra thứ này đối với lão và Thục Trinh Thái Hậu không có quá nhiều tác dụng. Lại thêm lão cũng không đòi lại tám Tinh Trụ Hỗn Thiên Bảo Giám. Không biết là có âm mưu gì không.

-Kẻ như ngươi còn có bao nhiêu người?

-Sáu tên, tính cả ta.

Ây da, đau đầu nha.

Sáu tên Hợp Đạo Giả thoát khỏi Luân Hồi trói buộc, cho dù không lập tức đến tìm ta gây chuyện, vậy cũng chắc chắn sẽ đánh chiếm khắp nơi mở rộng địa bàn. Mà ở Đông Thắng Thần Châu, có ba trong chín nước có quan hệ với ta, khi ba nước đó bị xâm lược, ta chắc chắn phải tới giúp, đó là Tuỳ Quốc, Tống Quốc và đương nhiên tính cả Kim Quốc. Một khi chiến tranh nổ ra, vậy cũng liền là chiến tranh thế giới luôn rồi.

Kim Quốc phía nam là Tống Quốc, phía bắc là Bắc Hải Băng Châu, phía đông là Thâm Lam Hải Dương. Cần lo cũng chỉ có phía tây là Thanh Quốc mà thôi.

Vậy xem ra chỉ có thể chấp nhận lời đề nghị của Hoàng Vô Cực rồi.

-Nguyên Thần Cảnh không được ra tay.

Ta đây là nghi kỵ chiến lực của Thục Trinh Thái Hậu. Không có ta, ở chiến trường giữa Thanh Quốc và Kim Quốc này, nàng là vô địch. Hư Thiên Vĩ Thích là Luân Hồi Bảo Khí, quá mạnh.

-Hảo.

Hoàng Vô Cực sảng khoái đáp ứng.

Trận chiến giữa Kim Quốc và Thanh Quốc vẫn là phải tiến hành.

Cũng không phải đánh chơi, diễn cho có đâu.

Nguyên Thần Cảnh không tham gia, vậy có thể chiếm được bao nhiêu tấc đất, thu được bao nhiêu tài nguyên từ đối phương, vậy phải xem bản lĩnh của người cầm quân của cả hai bên rồi.

Hoàng Vô Cực và Thục Trinh Thái Hậu để lại ba món bảo vật, nhanh chóng rời đi.

Ta nhìn Cứ điểm Dã Lộc một cái, sau đó cũng quay về.

Nếu đã đạt thành thoả thuận ngầm, cũng nên tuân thủ nó.

-Tình hình là như vậy đó. Thời gian tới Khang cầm quân, Thân Đông lo triều chính. Đợi khi Tuyết Hiền khoẻ hẳn, sẽ sang đây giúp hai ngươi.

-Vâng lão bản.

Ta sau khi quay về Kim Đô, lại triệu tập hội nghị lần nữa, giao việc cho đám thuộc hạ.

-Tình hình bên Thương Quốc không khả quan lắm. Bốn người các ngươi, có ai muốn qua đó trợ giúp không?

Ta hướng về bốn vị cường giả Nguyên Thần Cảnh của Kim Quốc hỏi.

-Tính ta một người. Chiến đấu là con đường mạnh lên nhanh nhất. Sau khi trở về từ Hoàng Lăng Thanh Quốc, ta thấy mình tiến bộ không ít.

Hoàn Nhan Phục Dung ứng tuyển.

-Vậy thêm ta một người.

Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng xung phong.

-Thêm ta nữa.

Đông Hoàng Hậu cũng muốn góp vui.

Cả ba bọn hắn đều là thành phần hiếu chiến cả đấy. Hoàn Nhan Quyết ngỏm rồi, nếu không có hắn sẽ càng thêm náo nhiệt.

-Các ngươi đều đi rồi, ta phải ở lại Kim Đô trấn giữ. Hơn nữa chiến trường không có Nguyên Thần Cảnh tham dự như Thanh-Kim, rất thích hợp với Yến Vũ và Nam Hy.

Sau khi bảy cô Công Chúa nhập Luân Hồi, Tây Hoàng Hậu không có đem Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy bảo hộ kỹ lưỡng, ngược lại cổ vũ các nàng nhanh chóng mạnh lên. Người làm mẫu thân như nàng, cũng là khó được.

-Được rồi, tan họp.

Sự tình Kim Quốc coi như ổn.

Chứ nếu không, với tình hình chiến sự cùng Ma Giáo đang ngày càng leo thang, nếu lại sống mái với Thanh Quốc, dù lấy thực lực hiện tại của Ma Thiên Giáo, vẫn là không chịu nổi.

Xem ra vẫn là nên xử lý Bạch Hổ, sau đó nhanh chóng nhổ sạch tài nguyên ở Nam Man Hoang Châu đi.

Bốn cánh quân của Ma Thiên Giáo bao vây Thương Quốc bấy lâu nay, cũng vẫn đang giằng co tại biên giới, khó lòng tiến vào quá sâu. Mà có tiến vào được, vài hôm lại phải trở ra.

Bạch Diện có tám cái phân thân.

Mỗi cái đều có chiến lực thất giai đỉnh phong.

Ả phân ra mỗi chiến trường hai cái phân thân, dư sức ổn định tình hình.

Đối lập, Ma Thiên Giáo được cái đông và hung hãn.

Nam Chiến Trường có vẻ ổn nhất. Bát Tiên sau khi ngốn hết tám viên Nguyên Thần Đan của ta, cùng lúc đem gia tài của ta tạm thời vét sạch, không phụ kì vọng đã đột phá thất giai. Tám người các nàng ở cùng một chỗ, tạo thành trận pháp, đủ để đấu lại hai phân thân của Bạch Diện.

Hoàn Nhan Hồng Liệt đi Tây Chiến Trường phụ giúp. Hắn tu luyện hoả công, tất nhiên muốn trao đổi giao lưu võ học cùng Liệt Hoả Thái Hoàng và Phác Thảo Nga. Hơn nữa cũng có thể phối hợp dễ dàng hơn. Lão bà gần đây càng lúc càng hiếu chiến, cậy có Thiên Khí trong tay, mỗi lần đều là tự mình đơn đấu cùng phân thân Bạch Diện. Tuy rằng thua nhiều thắng ít, nhưng cũng nhờ vậy tiến bộ rất nhanh.

Đông Nam Chiến Trường, Như Lai Tự đã toàn lực xuất động. Uy lực của Như Lai Thần Chưởng thế nào, e rằng Bạch Diện còn rõ ràng hơn ta nhiều. Thần chưởng được Ma Từ Diệp và Ma Mi Đà cùng các lão tăng phát ra, đã có uy lực kinh thiên động địa. Năm đó nếu là dưới tay Phật Tổ, quả thật chỉ có thể dùng từ không thể nghĩ tới để hình dung. Bạch Diện cũng chỉ phái ra phân thân Nguyên Thần Cảnh, đương nhiên cũng phải cẩn thận nhiều lắm.

Chỉ ở Đông Chiến Trường có Tống Khuyết và Dương Việt Long, nay lại có thêm Đông Hoàng Hậu và Hoàn Nhan Phục Dung gia nhập, vẫn là rất ác liệt. Tống Khuyết không hổ là một trong những nhân vật mạnh nhất đương thời, có thể đơn đấu với phân thân Bạch Diện mà không bại. Nhưng bọn hắn vẫn luôn là dựa vào trận pháp ở biên ải để chống lại sự tấn công của Ma Giáo.

Ban ngày vẫn như cũ là một trận chiến công thành vô cùng ác liệt.

Nhưng cũng đã thành thói quen rồi.

Hồi xưa nơi này là chiến trường Thương Tuỳ, vốn cũng rất ác liệt, gần đây mới đổi thành Đông Chiến Trường, chiến tranh cũng theo đó leo thang lên, càng thêm khốc liệt.

Ban đêm, bóng tối bao trùm ca hai bên đông tây biên giới.

Ngược lại là thời điểm thích hợp để Ma Giáo hành động.

Ám sát, là trò mà đám ma nhân này giỏi hơn là đánh trận.

Trấn Ma Quan

Nơi này là một cứ điểm quan trọng giữa Thương Quốc và Tuỳ Quốc.

-Lão bà, sao thế?

Đệ Tam vẫn luôn túc trực bên cạnh Từ Du Nhã, nửa bước không rời. Cũng bởi nàng mới chỉ là lục giai Linh Niệm Cảnh mà thôi. Nhưng bình thường Đệ Tam vẫn luôn ẩn thân không xuất hiện. Ngoại trừ Từ Du Nhã, cũng chỉ có Dương Việt Long và Tống Khuyết biết đến sự tồn tại của Đệ Tam mà thôi.

-Ta nghiên cứu Hỗn Thiên Bảo Giám một hồi, cảm thấy không quá thích hợp. Bây giờ tán công pháp cũ luyện lại, cũng là rất chậm. Chàng có ý kiến gì không?

Từ Du Nhã đặt Tinh Trụ Bạch Vân Yên trong tay xuống, nói.

-Hỗn Thiên Bảo Giám bao hàm quá rộng, tuy nhờ vậy mà bác đại tinh thâm, cũng để nó trở nên cực kì khó luyện. Mấy ngày này nghiên cứu, ta cũng nhận ra được vài điều.

Ta đem Tinh Trụ Hắc Hỗn Độn đặt xuống.

-Còn không mau nói.

Từ Du Nhã trừng mắt. Mấy ngày này nàng rất không vui. Chủ yếu là trên chiến trường bị đuổi giết chạy như chuột. Bạch Diện thế nhưng mà lập ra Truy Nã Bảng các thành viên chủ chốt của Ma Thiên Giáo. Ma nhân nào có thể giết chết, lập tức được ban thưởng hậu hĩnh. Từ Du Nhã ở vị trí rất cao, tu vi lại chỉ có lục giai, đã thế còn rất hay xuất hiện trên chiến trường, đương nhiên trở thành miếng mồi ngon trong mắt ma nhân. Từ Du Nhã bị đuổi giết khắp nơi là chuyện quá dễ hiểu.

Ở vị trí đầu tiên Truy Nã Bảng, đương nhiên là ta.

Nhưng không phải để ma nhân truy nã, ngược lại Bạch Diện muốn nhắc nhở ma nhân có gặp ta thì lo mà chạy đi. Không chỉ Hoàng Vô Cực, Bạch Diện thế nhưng cũng là rất coi trọng ta đấy.

-Từ tầng một tới tầng bảy, tuy rằng tương ứng với bảy cảnh giới đầu của võ giả, Luyện Khí, Ngưng Khí, Cương Khí, Tiên Thiên, Cường Cảm, Linh Niệm và Nguyên Thần. Nhưng trong Tinh Trụ tầng một Bạch Vân Yên, công pháp ghi lại đủ để võ giả chỉ cần dựa vào nó cũng có thể luyện đến thất giai, bên trong thậm chí còn ghi lại cả thần thông. Các Tinh Trụ khác cũng vậy. Chỉ có Tinh Trụ Kim Thần Hy là không có ghi lại phương pháp tu luyện, chỉ có ghi chép cách thức Hợp Đạo của Hỗn Thiên Bảo Giám, chính là đồng thời đem công pháp ghi trong bảy Tinh Trụ trước tu luyện đến hoàn mĩ, sau đó dựa vào Tinh Trụ Kim Thần Hy để Hợp Đạo.

-Nhưng như vậy, từ mặt thuộc tính đến xem, chỉ có Tinh Trụ Kim Thần Hy mới phù hợp với ta. Làm sao bây giờ?

-Tinh Trụ Kim Thần Hy khác với bảy Tinh Trụ khác, nó đã là báu vật cấp bậc Hợp Đạo. Bên trong cũng có ghi lại thần thông rất lợi hại. Ta dùng Kim Long Khí giúp nàng luyện hoá nó, có thể giúp nàng bước vào Nguyên Thần Cảnh sớm. Nhưng con đường sau đó nàng đi, phải tự nàng mở ra.

Từ Du Nhã im lặng suy ngẫm lời ta nói.

-Vậy làm thế đi. Tuyết Hiền có thể, ta cũng có thể.

Đường từ nhất giai đến thất giai, có truyền thừa vững ổn, đi được xa, cũng đi được ổn. Nhưng muốn đột phá bát giai, võ giả cần phải tự mở ra con đường riêng cho bản thân mình. Cho dù như Phác Thảo Nga hay Thân Trí Mẫn có được truyền thừa hoàn chỉnh của Hợp Đạo Giả, nếu muốn Hợp Đạo, các nàng cũng vẫn là phải tự mở ra con đường của riêng bản thân.

Nói một cách trìu tượng, chính là phải ngộ ra “Đạo” của chính bản thân.

Cốc cốc cốc

-Từ tướng quân, Chủ Soái có lệnh.

Chủ soái trong miệng nữ quân nhân đương nhiên là Tống Khuyết. Không chỉ có tu vi tuyệt đỉnh, tài cầm quân của lão thế nhưng là thiên hạ vô song. Truy Nã Bảng của Ma Giáo, Tống Khuyết vinh hạnh được đứng thứ hai.

Từ Du Nhã mở cửa, nhận lấy lệnh bài điều quân từ nữ quân nhân.

-Du Nhã, đoàn xe hậu cần bị tập kích, ngươi lập tức đi tiếp viện.

Bên trong lệnh bài có thần niệm của Tống Khuyết, vừa được Từ Du Nhã kích hoạt, hoá thành hình ảnh ba chiều cùng âm thanh quân lệnh của Tống Khuyết. Đối với Linh Niệm Cảnh như Từ Du Nhã, thường xuyên tiếp xúc với thần niệm của Tống Khuyết, dễ dàng xác nhận là thật.

Độ bảo mật của mấy thứ này, ăn đứt công nghệ bảo mật của thế giới hiện đại.

-Ta lập tức đi.

-Vâng tướng quân.

Đánh chém ở Đông Chiến Trường lâu ngày, uy vọng của Từ Du Nhã cũng đã là rất cao. Ở Cửu Châu, nữ nhân lên chiến trường, đại sát tứ phương, là chuyện quá bình thường.

Cường giả, không phân nam nữ.

Sự tình cấp bách, Từ Du Nhã lập tức lên đường.

Mà ta, thì ẩn vào hư không, luôn đi theo sau nàng.

P/S cầu đề cử, cầu kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.