Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mai Phục

Tiểu thuyết gốc · 3787 chữ

Chương 96 Mai Phục

Từ Du Nhã cũng không đi một mình.

Nàng là người dẫn đầu một đội ngũ năm người.

Cứu viện cấp bách, cần cấp tốc nhanh chóng nhất có thể, cho nên chỉ điều động Tiên Thiên cường giả.

-Đi thôi.

Người đã đến đủ, không chậm trễ một giây, lập tức lên đường, tiến về phía đông.

Chuyện ma nhân mạo hiểm xuyên qua biên giới vào sâu trong Tuỳ Quốc đánh lén hậu cần như thế này, không phải là lần đầu. Từ Du Nhã đã đi cứu viện mấy lần, đã quen thuộc. Lại thêm cường giả Nguyên Thần Cảnh của Ma Giáo luôn được để ý kỹ càng, muốn ở hậu phương phục kích, gần như không thể. Cho nên lấy tu vi lục giai của Từ Du Nhã, vẫn luôn là rất an toàn. Tống Khuyết cũng vì thế hay giao cho nàng nhiệm vụ như thế này.

Không nói đến Từ Du Nhã là nương tử của ta.

Nàng còn là đồ đệ yêu thích của Tống Khuyết.

Được ưu ái cũng là lẽ thường tình.

Nhiệm vụ lần này, tham gia có huynh đệ Võ Văn Gia: Võ Văn Hắc Diệp và Võ Văn Hắc Diệt. Võ Văn Hắc Diệt là huynh, thân cao tầm thước bảy, khuôn mặt chữ điền có vẻ cương nghị. Võ Văn Hắc Diệp là đệ, thân cao thước tám, cơ bắp nổi to, nhìn khôi ngô vạm vỡ, đầu để tóc húi cua khá là gấu. Nam cũng như nữ, nếu sau khi thành tựu Tiên Thiên chịu khó chăm chút nhan sắc, dù xấu như Trư Bát Giới cũng có thể hoá thành Trần Huyền Trang.

Cho nên hai huynh đệ này vốn không xấu, bây giờ nhìn cũng khá là soái đó.

Bất quá ta không quá để ý đến nhan sắc của nam nhân, ngược lại nương tử của Võ Văn Hắc Diệt, Thảo Dương Phu Nhân càng thu hút ánh nhìn của ta hơn. Gương mặt nàng xinh đẹp mặn mà không nói, hai nhũ cầu của nàng thật sự là có thể dùng bốn chữ siêu to khổng lồ để miêu tả. Đã thế Thảo Dương Phu Nhân còn mặc áo giáp thiết kế đặc biệt gợi cảm, áo giáp tựa như áo ngực, đem nhũ cầu đầy đặn đẩy lên càng nhô ra phía trước, tròn vo như quả bóng, trắng muốt như tuyết, kinh tâm động phách.

Người cuối cùng, là một nữ nhân cũng nóng bỏng không kém.

Tống Du Nhi dáng người cao ráo tầm một thước bảy, dáng người nóng bỏng cực kì, vô cùng xinh đẹp. Nhũ cầu nàng tuy không bại lộ như Thảo Dương Phu Nhân, nhưng từ kích cỡ đến xem, cũng không nhỏ hơn chút nào, lại bởi vì dáng người cao ráo và eo thon gọn tinh tế mà càng thêm hoàn mĩ. Khuôn mặt ngũ quan tinh xảo, sống mũi cao ngất, môi đỏ quyến rũ gợi cảm. Tóc ngắn ngang cằm ôm lấy dung nhan kiều diễm của Tống Du Nhi.

Thật là đẹp không sao tả xiết.

Cũng may nhũ cầu của lão bà Từ Du Nhã không nhỏ, cũng là lớn nhất trong bảy lão bà, không có một trong, hình dạng lại rất đẹp. Đổi lại là Quyền Mẫn Nga ở đây, chắc hẳn sẽ ghen tỵ với Thảo Dương Phu Nhân và Tống Du Nhi mà hộc máu mất.

Ngoài nhan sắc, thực lực của Tống Du Nhi cũng không tệ.

Nàng thế nhưng là tôn nữ của Tống Khuyết, một thân đao pháp, cũng là khó thấy. Hơn nữa tu vi, lại đã là ngũ giai Cường Cảm Cảnh.

Thật sự là một nhân tài đấy.

Còn ba người Thảo Dương Phu Nhân, đều là tứ giai Tiên Thiên Cảnh cả.

Bởi vậy năm người dễ dàng băng qua địa hình nhiều sông suối của Tuỳ Quốc, tiến đến nơi đoàn hậu cần để cứu viện. Bạch Diện phái phân thân tiến công, Ma Thiên Giáo ở Đông Chiến Trường có thể chống lại, đều là dựa vào trận pháp. Những thứ nhỏ gọn có thể dùng nhẫn không gian chứa lấy, lại dùng Thiên Địa Thanh Lâu vận chuyển. Nhưng vật liệu thông thường vẫn là cần dùng đường bộ vận chuyển, độ quan trọng cũng không kém. Ngoài ra còn có quân nhu, lương thực nữa.

-Lão bà, dừng lại.

Ta lên tiếng nhắc nhở Từ Du Nhã.

-Sao vậy lão công?

Từ Du Nhã y lời lập tức dừng lại, nghi hoặc hỏi. Tống Du Nhi và ba người Thảo Dương Phu Nhân không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn dừng lại.

-Có mai phục. Có ba lục giai, thêm mười mấy Tiên Thiên nữa. Phân thân Bạch Diện cũng đến, chỉ có một mà thôi. Nàng muốn chạy hay chiến?

-Đương nhiên là chiến rồi.

Từ Du Nhã ở chiến trường đã quen, cũng là thành phần hiếu chiến đấy.

-Vậy cẩn thận ba người Võ Văn Gia.

-Ta biết.

Lão bà đáp một tiếng, chân khí bộc phát.

-Chuẩn bị chiến đấu.

Từ Du Nhã hô lên, để cho bốn người Tống Du Nhi cũng lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu. Bọn hắn ở Đông Chiến Trường đã lâu, một thân tu vi tứ giai cũng không phải do chơi đùa mà có được. Cũng xứng được gọi là cao thủ rồi.

Từ Du Nhã lập tức tiến hành võ trang toàn thân.

Gràooo

Grầmmm

Long khí trùng thiên xuất hiện, lại mang theo tiếng hổ gầm, chói loá vàng óng nổi bật giữa đêm tối không trăng. Từ Du Nhã được bao bọc bởi một bộ chiến giáp vàng óng, tựa như nữ võ thần trong truyền thuyết, bộ dáng chiến cực kì. Kim Long Khí cuồn cuộn cuốn quanh người nàng, sau đó chui vào trong Long Hồn Hổ Phách Đao trong tay. Từ Du Nhã vốn cũng không cao lắm, chỉ tầm một thước sáu mươi ba mà thôi, cầm đại đao, cũng là có vẻ không phù hợp.

Bất quá những người từng trải qua Đông Chiến Trường, tuyệt đối sẽ không coi thường nàng.

Tống Du Nhi cũng là có được một bộ chiến giáp Linh Bảo.

Nàng là hảo tôn nữ của Tống Khuyết mà, không lạ.

Thảo Dương Phu Nhân thì lấy ra Chưởng Âm Bàn, một thứ có tác dụng như bàn DJ, chuyên dùng để đánh nhạc. Võ Văn Hắc Diệt thì dùng vũ khí là một cây đao, còn của Võ Văn Hắc Diệp là một cặp chuỳ.

Tất cả đều là Linh Bảo.

So với Thần Khí, có Ngự Linh Giới, chế tạo Linh Bảo rất dễ dàng. Ở Ma Thiên Giáo, Tiên Thiên Cường Giả đều là có Linh Bảo dùng cả. Thậm chí còn có thể đặt làm theo nhu cầu bản thân, cũng không còn là bảo vật vô giá như trước.

-Nếu đã đến, muốn đi không dễ vậy đâu.

Ta lập tức đem linh hồn hoàn toàn giáng lâm trên phân thân Đệ Tam.

Bởi vì lão bà Từ Du Nhã vẫn còn đang nhỏ yếu, lại hay tìm chết, cho nên phân thân Đệ Tam ta phái đi theo nàng cũng là mạnh nhất, không có một trong. Bởi vậy nó có thể hoàn toàn chịu đựng nguyên thần của ta giáng lâm.

Hơi thở cường giả bát giai lập tức ngập tràn trong không gian.

Thiên Nhãn, mở.

Lượng Không, xuất.

Cũng chưa cần dùng đến Nhất Trảm Đoạn, một đao cương khí chém tới, như phân đôi không gian, đem rừng cây trước mặt chém thành hai nửa.

-Ta cản hắn, các ngươi chạy nhanh đi.

Một bóng trắng bay vút ra, giương vuốt đánh về phía ta.

Phân thân này của Bạch Diện không ngờ lại quả quyết như vậy, cũng rất trượng nghĩa. Hoặc có thể ả biết đã bị ta ngắm trúng, chắc chắn chạy không thoát được, nên mới chấp nhận hy sinh cản đường ta, cho thuộc hạ chạy trốn.

Bất ngờ là, Võ Văn Hắc Diệt, Võ Văn Hắc Diệp và Thảo Dương Phu Nhân ngớ người ra một cái, sau đó liền quay đầu bỏ chạy về hướng tây. Cùng với đó là mười mấy tên ma nhân mai phục trong rừng cây lúc trước. Một chém của ta ta lúc nãy, cũng là đã chém chết bốn tên ngay tại chỗ.

-Chớ đuổi.

Ta truyền âm cho Từ Du Nhã và Tống Du Nhi dừng lại.

Các nàng không tình nguyện, nhưng vẫn là đàng hoàng đứng ở xa nhìn ta hành hạ phân thân Bạch Diện. Vốn đã chuẩn bị tinh thần đánh một trận, bây giờ chỉ có thể đứng xem, Từ Du Nhã và Tống Du Nhi cũng là khá buồn bực.

Nhưng chiến đấu bên ta kết thúc rất nhanh.

-Không ngờ ngươi lại thật đem bản tôn giáng lâm tại đây.

Phân thân Bạch Diện không chống cự được mấy hồi, bị ta dùng Cửu Long Phong Tuyệt trói chặt, ấn trên mặt đất.

-Thì sao. Các ngươi làm gì được ta chắc?

Ta cười đáp.

Nếu là ở Hoàng Lăng Thanh Quốc hay Thương Quốc, ta quả thật không muốn đem bản tôn tiến vào. Nhưng đây là Tuỳ Quốc, không nhiều cố kỵ như vậy.

-Hì đúng thật là không làm gì được ngươi. Vậy ngươi định xử lý ta thế nào?

Phân thân Bạch Diện cũng không tỏ vẻ sợ hãi, còn đánh mắt đưa tình. Dung nhan khuynh quốc khuynh thành, dáng người nóng bỏng đến cùng cực, mị nhãn như tơ, quyến rũ vô cùng. Trên đầu có một đôi tai cáo, sau mông cũng có một cái đuôi cáo, bộ dạng nàng thật là dễ dàng khiến nam nhân hưng phấn khó mà kiểm soát nổi thần trí.

Đáng tiếc hôm nay Bản Giáo Chủ đi cùng lão bà.

Mĩ nhân thiên hạ, đều là mây bay rồi.

-Ngươi là phân thân của Bạch Diện, vậy ngươi hẳn có cùng nỗi sợ giống nó chứ. Bản Giáo Chủ lại đem ngươi phong ấn ngàn năm, xem ngươi có phát điên hay không?

Sắc mặt Phân thân Bạch Diện lập tức trở nên tái mét.

Bị Phật Tổ phong ấn ngàn năm, Bạch Diện sợ nhất, đương nhiên là lại lần nữa bị phong ấn. Từ biểu hiện của một phân thân khác của nó đang bị ta nhốt ở trong Cấm Phong Đại Trận là có thể đoán ra được.

Bản thể của Bạch Diện là một con Cửu Vĩ Hồ, nhưng phân thân của nó, thì đều là hồ ly mĩ nhân khuynh quốc khuynh thành cả đấy.

Nhưng dù Phân thân Bạch Diện có đẹp nữa, ta lại không định chấm mút gì. Thủ đoạn của Hợp Đạo Giả trùng trùng lớp lớp, chơi nó một cái, không cẩn thận trúng chiêu, vậy liền xui xẻo. Mà ta suy đoán, nếu đem phân thân của nó giết chết, nó sẽ lại có thể lại tạo ra phân thân mới. Mà khi trước đem phân thân của nó phong ấn, trên khắp chiến trường Thương Quốc, đếm đi đếm lại cũng chỉ có tám cái phân thân mà thôi.

Lại không để ả nói gì thêm, ta khoá mõm ả lại, ném vào không gian chứa đồ. Bên trong đó không có không khí, nhưng Phân thân Bạch Diện cũng là thất giai, không chết được.

Cũng không thể lại đem cái phân thân này phong ấn trong Cấm Phong Đại Trận, vậy chọn Hải Thần Điện đi.

-Võ Văn Hắc Diệt và Võ Văn Hắc Diệp phản bội, Võ Văn Gia tính sao đây?

Từ Du Nhã hỏi.

-Bọn hắn đều là Luân Hồi Giả, hẳn là không liên quan đến Võ Văn Gia, trở về tra xét trừng phạt chút là được. Gian tế Ma Giáo cài vào Tuỳ Quốc quá nhiều, không phân biệt nổi. Tống Khuyết lão gia tử lại không đồng ý đại thanh tẩy, vậy kệ nó đi. Chúng ta về thôi.

-Ừm, lão công.

Có cường giả Hợp Đạo Cảnh hộ tống, đương nhiên đường trở về không có vấn đề gì. Đoàn hậu cần gặp tập kích cũng không cần quan tâm, về báo chút cho người đi xử lý là được. Việc cần làm hiện tại chính là đem Phân thân Bạch Diện phong ấn.

Từ trước đến nay, ta không chú trọng đến Đông Thắng Thần Châu nhiều, tin tức tình báo quả thật thiếu sót. Gián điệp cài vào trong các nước gần như không có. Bất quá cũng nói lại, mấy lần Luân Hồi trước, bởi vì có Tứ Linh gây ra thảm hoạ, tình báo gì đó, quả thật không mấy đáng chú trọng.

-Lão công, ngươi thấy Tống Du Nhi thế nào?

Từ Du Nhã truyền âm hỏi.

Để ta cũng không khỏi phải nhìn Tống Du Nhi một cái, cẩn thận đánh giá.

Tống Du Nhi thân hình cao ráo, lại đầy đặn nóng bỏng vô cùng. Tỷ lệ thân thể hoàn hảo một cách không tưởng. Chân dài miên man, ngực to mông bự, eo lại thon nhỏ. Mũi cao môi trái tim, cằm nhọn tinh tế, ngũ quan cân đối vô cùng. Mái tóc đen cột sau gáy, lộ ra vẻ khoẻ khoắn mạnh mẽ. Đôi mắt sắc bén y hệt đao của nàng.

Thật là một mĩ nhân nghiêng thành nghiêng nước.

Bất quá, những thứ này chỉ có thể nghĩ trong đầu, không thể đùng để trả lời lão bà Từ Du Nhã được.

-Tiềm lực rất lớn.

-Ta dự định bồi dưỡng một số thuộc hạ tâm phúc.

-Nên thế. Nhưng hiện tại nàng cũng đang sắp đạt đến Linh Niệm Cảnh đỉnh phong. Vẫn là đột phá Nguyên Thần Cảnh đã rồi nói.

-Ta biết rồi.

Nếu muốn bồi dưỡng thuộc hạ, lựa chọn tốt nhất đương nhiên là Luân Hồi Giả. Luân Hồi sẽ còn tiếp diễn khá lâu, đầu tư cho Trầm Luân Giả hay Tân Sinh Giả, lần Luân Hồi sau liền chắc chắn mất hết.

-Bốn cô nương Nữ Sinh Tiết rất có thiên phú, cũng khá đáng tin, nàng nhận lấy bọn họ, từ từ bồi dưỡng cũng được.

-Ta sẽ đi gặp các nàng. Cám ơn ngươi lão công.

-Cảm ơn không thôi à?

-Hihi.

Từ Du Nhã cười khúc khích lên, bày ra tư thái thiếu nữ đang yêu, gò má bỗng chốc trở nên ửng hồng thẹn thùng, để cho ta cũng ngây ngẩn ra. Lão bà tiến tới, hôn nhẹ lên má ta một cái.

Môi mềm hôn lên má, ấm áp đến vô cùng.

Đây, là thứ cảm giác gọi là hạnh phúc.

Cho dù là linh hồn của cường giả Hợp Đạo Cảnh hùng mạnh tựa như Thông Thiên Phong có thể chống trời, cũng trong chốc lát bị nhu tình của Từ Du Nhã làm tan chảy.

Chỉ khổ cho Tống Du Nhi không hiểu tại sao lại bị nhét cơm chó vào mồm.

Đào Hoa Đảo.

Nơi này đã là tổng bộ Ma Thiên Giáo trong khu vực Đông Nam Thiển Hải.

Hoa đào trên đảo vẫn nở rộ quanh năm, lại bởi vì lầu son gác tía dựng lên, càng khiến phong cảnh thêm lộng lẫy, xinh đẹp.

Phía tây Đào Hoa Đảo, có một khối kiến trúc nổi trên mặt biển, phong cách, lại mang vẻ khoa học huyễn tưởng nhiều hơn, hoàn toàn không hoà nhập với thời đại hiện nay của toàn bộ Cửu Châu.

Kim Tuyết Thiên Không Hạm cũng đang đậu ở đây.

Trận chiến Hoàng Lăng Thanh Quốc, nó lập công rất lớn.

Nhưng kẻ được tưởng thưởng, lại là Hải Thần Kích.

-Cung nghênh Giáo Chủ.

Hải Thần Kích không phải là con người, nhưng nó vẫn rất là biết hưởng thụ đấy. Bình thường đi đâu cũng là có một đoàn bốn mĩ nữ tuyệt sắc theo hầu. Đương nhiên bây giờ ta tới, Hải Thần Kích vẫn là tự mình di chuyển, làm dẫn đường cho ta.

-Dẫn ta đi Hải Thần Điện.

-Tuân lệnh, Giáo Chủ tôn quý.

Ta đứng trên một thứ giống như đĩa bay, hình tròn bằng kim loại. Dưới sự điều khiển của Hải Thần Kích bay vút đi. Trên đường đi tới, cửa phía trước tự động mở ra, đảm bảo tuyến đường thông suốt. Đèn phía trên hành lang đều là tự động đóng mở. Cảm giác, như là đi bên trong một kiến trúc như trong phim khoa học viễn tưởng vậy.

Đĩa bay đi xuống.

Tường là được làm bằng thuỷ tinh chịu lực, cho thấy cảnh sắc tuyệt đẹp dưới đáy biển. Muôn ngàn loài cá đủ màu sắc bơi lượn tung tăng, vô cùng đa dạng. Càng xuống dưới, ánh sáng không hề tối đi. Mà đáy biển, thì là một thế giới tràn ngập màu sắc. Đủ loại san hô phát ra đủ loại ánh sáng, biến đáy biển trở thành một bức tranh ánh sáng mĩ lệ.

Khối kiến trúc dưới mặt biển, được xây dựng tựa như một đường ống dài, xoắn ốc xuống phía dưới đáy, nhìn tổng thể, tựa như một hình nón úp ngược.

Ở đỉnh chóp, đương nhiên là Hải Thần Bi rồi.

Phần trước và xung quanh Hải Thần Bi ngâm trong nước biển, phía dưới cắm dính chặt vào đáy biển, hút lấy năng lương duy trì không gian nén bên trong nó bền vững. Phía trước, thì được gắn liền với khối kiến trúc, tiện cho người ra vào Hải Thần Điện.

-Giáo Chủ, ngài định phong ấn Phân thân Bạch Diện ở đây thật sao?

Hải Thần Kích đã biết mục đích của ta đến đây, hỏi lại.

-Làm sao? Ngươi không có tự tin trấn áp ả?

-Công nghệ phong ấn của Hải Đế Thời Đại thậm chí giam giữ cả hải thú thất giai. Mấy năm gần đây theo ý ngài ta cũng là đốc thúc nghiên cứu tái hiện, nay cũng thành công. Nếu được đem ra dùng thì còn gì bằng. Nhưng nơi này nhiều cơ mật, có chút không tiện. Có câu là không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất mà.

Tuy là một Khí Linh, nhưng địa vị, chức trách của Hải Thần Kích trong Ma Thiên Giáo rất là cao, chỉ nhận lệnh trực tiếp từ ta.

-Cũng đúng, nhưng ả ta thế nhưng là có chiến lực thất giai đỉnh phong, lại thêm Bạch Diện có khả năng sẽ phái người đến giải cứu. Chỗ khác không có bảo mật bằng nơi này, ta không an tâm.

Vừa nói chuyện, chúng ta đã tiến vào Hải Thần Điện.

Cảnh tượng bên trong đã thay đổi rất nhiều.

Tám cây cột trụ chống đỡ không gian này đã được sửa lại, nhưng không còn mang phong cách cổ đại, mà là rất khoa huyễn. Số người qua lại cũng không ít, đa phần đều mang áo blouse.

Mười mấy năm, từ con số không, Hải Thần Kích có thể xây dựng nên một cơ sở nghiên cứu khoa học kỹ thuật như vậy, thật là quá lợi hại.

Hải Thần Pháo cũng là được sinh ra từ nơi này.

Có lẽ không phải thời đại của Vũ Thuỷ Đế, là thời đại của Hải Đế mới là thời đại huy hoàng nhất của nhân loại trong lịch sử Cửu Châu.

Suy nghĩ sâu xa.

Lịch sử Cửu Châu chắc chắn là giả.

Nhưng khoa học công nghệ trong Hải Thần Kích là thật. Thứ như vậy, không đơn giản như kiểu chỉ cần tưởng tượng là có thể có. Vậy những kiến thức này từ đâu mà có? Phải biết ta xem qua những kiến thức này, chín thành chín đều là không hiểu. Nhưng có thể khẳng định, đây là những kiến thức liên quan đến khai phá vũ trụ.

Tựa như Kim Tuyết Thiên Không Hạm, rõ ràng là tàu vũ trụ rồi.

Có lẽ Luân Hồi này, không phải là một khảo nghiệm của Chúa, mà là truyền thừa của một nền văn minh nào đó vượt quá tưởng tượng của chúng ta.

Hải Thần Kích dẫn ta một đường đi tới, đã đến ngay cột trụ trung tâm của Hải Thần Điện.

-Giáo Chủ, theo ý của ngài, ta đã đem cột trụ này cải tạo thành nhà giam. Có thể không ngừng dựa vào năng lượng của biển cả tiến hành trấn áp Phân thân Bạch Diện.

-Tốt.

Cột trung tâm là rỗng.

Ta cùng Hải Thần Kích đi vào trong.

-Ai ui, ngộp chết ta.

Ta ném Phân thân Bạch Diện từ trong nhẫn không gian ra.

-Ngươi thật không biết thương hương tiếc ngọc gì cả.

Phân thân Bạch Diện tỏ vẻ đáng thương. Đáng tiếc ở đây có mỗi ta và một con Khí Linh.

Mị thuật vô dụng.

-Ả đã bị ta tạm thời dùng Cửu Long Phong Tuyệt phong ấn tu vi. Tiến hành đi.

-Vâng Giáo Chủ.

Hải Thần Kích đáp một tiếng.

Vô số cánh tay bằng năng lượng tạo thành, vươn ra từ vách tường, sau đó túm lấy Phân thân Bạch Diện, treo ả lên giữa không trung.

Vách tường cũng đồng thời hiện lên các đường vân năng lượng di động. Năng lượng truyền vào người Phân thân Bạch Diện, tiến hành kết nối cùng phong ấn Cửu Long Phong Tuyệt tạo thành, cung cấp năng lượng cho phong ấn duy trì.

-Để đề phòng, vẫn là xin Giáo Chủ duy trì cùng thường xuyên củng cố Cửu Long Phong Tuyệt trên người ả.

Hải Thần Kích đưa ra kiến nghị.

-Ta sẽ chú ý. Dù chỉ là phân thân, đây vẫn là cường giả Nguyên Thần Cảnh đấy, không phải ngươi có vài thí nghiệm thú vị sao. Đừng để ả chết hay thừa cơ trốn thoát là được.

-Hehe đa tạ Giáo Chủ.

Thí nghiệm của Hải Thần Kích mà ta nhắc đến, nói một cách nghiêm khắc, có vài cái rất là vô nhân tính đấy. Chủ yếu là thử nghiệm thuốc cường hoá chiến sĩ, chế tạo vũ khí sinh học, vân vân. Nhưng cũng nghiêm khắc mà nói, Phân thân Bạch Diện cũng không phải là con người.

Với lại ta cũng không phải là thánh tử thánh phụ gì, đối với kẻ địch vẫn là luôn xuống tay tàn nhẫn được. Dù sao Luân Hồi Giả hay Trầm Luân Giả, đều sẽ không thật sự chết, giết thì giết thôi.

P/S: Cầu đề cử, cầu kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.