Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 2286 chữ

Không lâu trước, nhóm Saigou Izayoi rời khỏi Cảnh Giới Môn, ung dung kéo nhau trở về No Name. Bởi vì cái trò mất tích của Izayoi và You mà bọn họ phải nán lại Will O Wisp thêm một đêm, tới sáng nay mới sắp xếp về được.

Kasukabe You tung tăng đi ở phía trước nhất, sắc mặt hồng hào phơn phớt, tay cầm sản phẩm nổi tiếng độc quyền tài bồi của lãnh địa Salamandra, bánh ngọt với nhân bánh được làm từ khoai hoàng kim, điểm tâm ngọt cao cấp số một mà bất kỳ thiếu nữ nào ở bắc khu cũng muốn nếm thử một lần, từng miếng từng miếng gặm ăn không dứt miệng, hết cái này tới cái khác. Tới nỗi hai má cô bây giờ phồng ra hệt sóc chuột.

Chỉ cần không bị mù thì bất kể ai cũng đều có thể nhìn ra tâm trạng hiện tại của You vô cùng tốt.

Jin cũng đang vừa đi vừa thưởng thức bánh ngọt, nhưng so với You thì phải nói là thục nữ hơn nhiều. Về phía Lily, cô bé vừa ăn vừa cẩn thận tách từng miếng nhỏ ra cho Coppelia đang ngồi vắt vẻo trên đầu mình, bộ dạng cực kỳ hoà hợp, chỉ mới một ngày mà hai người đã trở thành bạn bè thân thiết rồi.

Nhìn lướt qua mọi người một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người You, Asuka không nhịn được mỉm cười. Mới hôm qua còn có vẻ giận dỗi mà hôm nay trông đã vui vẻ thế này, còn chia bánh ngọt cho mọi người nữa, dùng đầu gối cũng đoán được việc cả cô và Saigou Izayoi cùng mất tích không phải là ngẫu nhiên. Nhất định là có chuyện gì đó đã xảy ra giữa hai người hôm qua.

Chẳng qua đó là chuyện gì thì chắc chỉ có họ mới biết được.

Bất giác, Asuka nhìn lên cổ tay You, so với hôm qua, bây giờ nó nhiều thêm một cái vòng tay với có một với mặt trang trí là một chiếc hộp nhỏ xíu. Nhìn phong cách thiết kế thì đoán chắc là được làm bởi cùng một người đã làm ra vòng tay của Lily và Jin.

Nói cách khác, đó cũng là quà tặng từ Izayoi.

Mấy cái bánh ngọt You lấy ra từ nãy tới giờ đều từ đó mà ra, hẳn là một loại gift lưu trữ vật phẩm nào đó.

Nghĩ tới đây, Asuka không khỏi lấy gift card của mình ra, nghi ngờ nhìn vào trong đó.

Tặng quà cho người khác đều là vòng tay này nọ, tới phiên cô lại là mấy thứ loạn thất bát tao gì chẳng hiểu nổi.

Một thanh kiếm?

Từ khi có Deen, Asuka không nghĩ mình cần tới loại vũ khí phòng thân như này nữa.

Một cây sáo?

Để làm gì, cô có biết chơi nhạc cụ đâu.

Còn cái này là cái gì đây?

Một quả bóng lông à?

Tuy xét về số lượng thì cô đang thắng lợi áp đảo, nhưng mà Asuka lại không cao hứng nổi. Đã tặng quà thì phải tặng cái gì đó có ý nghĩa một chút chứ, sao lại ném cho cô một đống thứ không rõ chức năng thế này.

Asuka thở dài thườn thượt, chỉ có thể tự an ủi mình là sắp về tới No Name rồi, tự mình nghiên cứu công dụng sau vậy.

Cô bất mãn nhìn ra phía sau mình, nơi Saigou Izayoi đang đẩy cả một chiếc xe lớn chứa đủ thứ từ quần áo đến bánh kẹo. Vì về trễ hơn dự tính ban đầu nên Izayoi đã mua mớ này để làm quà cho lũ trẻ ở căn cứ địa. Không biết anh ta lấy tiền từ đâu ra mà chơi lớn vậy nhưng Asuka cảm thấy đây có vẻ không phải việc mà mình nên lo.

Nhóm người đi qua con đường đã lâu không được tu sửa, về đến khu đất bỏ hoang không một ai sinh sống.

Tại nơi đây, dấu vết của thảm họa khốc liệt nhất khu vườn nhỏ, [Ma vương], vẫn còn lưu lại rõ ràng, ngay cả những tên bất lương chuyên đi hôi của cũng không thèm đoái hoài gì tới. Trải qua thời gian tàn tã đã rất lâu, khu dân cư này giờ cũng chỉ còn sót lại những căn phòng chôn vùi trong gạch đá, từng bức tường nát tan và hàng cây bạc trắng bên đường.

Kể cả với số tài chính mà Saigou Izayoi mang về lần trước thì cũng khó mà phục dựng lại phong cảnh hoang tàn này ngay tức thì được. Tuy nhiên, so với lần đầu bọn họ nhìn thấy nơi này thì nó đã có khởi sắc hơn rất nhiều rồi.

Những căn phòng mới cho nhóm đứa trẻ đang được xây mới, trước hết đã có một số có thể đưa vào sử dụng, số còn lại cũng đã hoàn thiện được bộ khung mà móng nền. Khu nhà mới được dựng lại cách mảnh đất nông nghiệp nơi Saigou Izayoi và Asuka chung tay hồi phục để những đứa trẻ có thể thoả thích tự tay canh tác trong tương lai.

Tin rằng không mất bao lâu nữa, khu vực này sẽ được ban cho một luồng sống mới.

"DeeeNnnnn!!"

Đột nhiên cả nhóm nghe thấy một tiếng động lớn cùng một tiếng hét oai dũng. Một người khổng lồ đỏ chói cao tới hàng chục mét đang chạy nước rút về phía này, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy một đốm sáng vàng nhỏ cũng đang bay ngay bên cạnh người khổng lồ.

Nhóm Asuka nhìn nhau trong giây lát rồi bậc cười.

"Này Deen, đã nói bao nhiêu lần rồi, chỉ được hét lên trong lúc chiến đấu thôi."

Asuka phẩy tay ra hiệu trong lúc hét lớn với Deen.

"Deen..."

Người khổng lồ đỏ rực đáp lại với một tiếng kêu nhẹ, cùng với đó, cơ thể to lớn của nó cũng nhanh chóng co rụt lại.

"Asuka! Asuka! Về rồi!"

Đồng thời, đốm sáng vàng bay ập vào ngực Asuka, vui vẻ cười tươi.

"Ừm! Về rồi đây. Em vẫn làm tốt chứ, Melun?"

Cô cũng mỉm cười xoa đầu tinh linh nhỏ trong ngực mình.

Để đảm bảo quá trình cải thiện đất nông nghiệp No Name và xây dựng khu dân cư mới, cũng như đảm bảo phần thi của mình. Asuka đã để Deen và Melun lại No Name trong lúc cùng mọi người tới bắc khu để tham gia gift game của Will O Wisp.

"Tốt lắm! Asuka nhìn xem!"

Tinh linh nhỏ, Melun bay khỏi ngực Asuka, nắm lấy ngón tay cô bằng cả hai tay mình, vừa nói vừa cố kéo cô đi.

"Chị biết rồi, để chị đi xem thử."

Asuka dịu dàng bắt lấy Melun, đặt cô bé lên vai mình, rồi quay sang nói với Deen:

"Deen, đưa bọn mình tới khu nông nghiệp đi."

"DeeN."

Deen gật cái đầu chỉ có một mắt của mình, đưa tay hướng thẳng tới vị trí Asuka. Với động tác thật thanh nhã, cô nhẹ nhàng kéo chiếc váy lên một chút, cúi người ngồi lên bàn tay khổng lồ sau đó được đưa lên vai Deen. Jin và Lily dược đưa lên vai còn lại và You thì tự mình nhảy thẳng lên đầu của người sắt khổng lồ.

"Được rồi! Đi thôi Deen!"

Asuka hào hứng ra lệnh còn Deen trả lời bằng những cách di chuyển những bước chân nặng nề của mình.

"Này! Đại tiểu thư! Cô bỏ quên một thứ nè!"

Saigou Izayoi hạ tay cầm chiếc xe đẩy to cộ đầy ắp vật dụng và bánh kẹo xuống, nhướng mày nói vọng lên từ bên dưới.

"Bỏ quên cái gì?"

Asuka quay đầu lại hỏi, tuy nhiên cô cũng không có ra lệnh cho Deen dừng lại.

"Ở đây này, là tôi đó."

Izayoi tự chỉ vào mình mà nói.

"A? Xin lỗi, nếu là anh thì tôi không quên đâu, tại hết chỗ rồi, chịu khó đi bộ đi nhé."

Âm thanh của Asuka và tiếng bước chân rền vang của Deen càng lúc càng xa dần.

Lily và Jin xoay đầu nhìn lại trong ái ngại nhưng cả hai cuối cùng vẫn rất thức thời ngậm miệng không nói gì.

You thì mỉm cười dựng ngón tay cái lên với Asuka trong khi miệng vẫn dồn một đống lớn bánh ngọt. Asuka cảm thấy hơi kỳ lạ, cô cứ tưởng bạn mình sẽ nói giúp Saigou Izayoi khi mà thoạt nhìn You có vẻ rất vui sau khi nhận quà từ cậu. Nhưng không quan hệ, được ủng hộ là tốt rồi, cô cũng dựng ngón cái lên đáp lại.

Cả hai đồng thời bật cười hì hì.

Mặt Izayoi đen lại, rõ ràng hai tay Deen vẫn còn trống không, chẳng hiểu tại sao đại tiểu thư lại cố ý làm khó dễ mình nữa.

Chỉ cần mang giúp cái xe đẩy thôi cũng được kia mà.

Tất nhiên là cái xe đẩy không là vấn đề gì với cậu, nhưng Izayoi vẫn cảm thấy khó chịu sao sao đó.

Tâm lý con gái thật là khó đoán.

Lắc đầu cam chịu, Izayoi chỉ có thể một lần nữa nhấc xe đẩy lên, nhanh chóng đuổi theo bọn họ. Hiện giờ có lẽ mấy đứa nhóc đều đang tập trung ở khu nông nghiệp để giúp đỡ cả rồi, nếu muốn tặng quà cho chúng thì tới thẳng đó để gặp mặt sẽ tiện hơn là về sảnh chính rồi mới gọi cả nhóm tập hợp lại

Deen mang theo đi qua khu đất hoang, hướng thẳng về phía hồ chứa nước, Saigou Izayoi thì dẫn theo xe đẩy theo sát phía sau.

Quả nhiên, đúng như Izayoi đoán, gần như tất cả thành viên còn lại của No Name đều đang tập trung hết ở đây, cặm cụi gieo trồng.

Bao gồm cả Leticia và Kuro Usagi.

Cơ thể khổng lồ đỏ rực của Deen quá bắt mắt, từ phía xa xa Kuro Usagi đã nhận ra sự tồn tại của nó.

Cô hơi nheo mắt lại, cảm thấy ngạc nhiên vì vừa nãy Deen và Melun đột nhiên chạy đi mất, nhanh như vậy đã trở về rồi.

Khi nhận ra trên thân thể đồ sộ đó còn mang theo một số người, Kuro Usagi chợt hiểu tại sao vừa nãy Deen và Melun lại chạy đi gấp như vậy. Hoá ra là đi đón chủ nhân.

Tạm thời dừng việc đang làm lại, cô và Leticia nhanh chân chạy qua chỗ mấy người Asuka.

"Mọi người cuối cùng cũng về rồi! Sao trễ vậy? Làm tôi lo gần chết!"

Câu đầu tiên mà cô nói với họ là một lời than vãn.

"Tại ai đó chơi trò mất tích."

Asuka khoanh tay lại, nở một nụ cười như có như không đồng thời liếc xuống chỗ Izayoi.

"Hả? Là sao?"

"Không quan trọng, chẳng phải bọn tôi đã về rồi sao."

Không để Kuro Usagi đào sâu thêm vào vấn đề này, Saigou Izayoi lập tức chen miệng vào.

"Việc ở nông trường ổn chứ? Có tiến triển gì không?"

Cậu hỏi.

"Vâng, chủ nhân. Hạt giống vừa được gieo xuống nên còn cần làm thêm một số việc nữa. Việc chuẩn bị hệ thống mương nước tưới tiêu là một vấn đề quan trọng cần phải quan tâm. Phải chuẩn bị kỹ trước khi sửa sang lại nữa."

Người trả lời cậu là Leticia.

Tuy đôi tay đã lấm lem bùn đất, nhưng khí chất của cô thì vẫn toả sáng bừng bừng.

"He he..."

Một tiếng cười ngây ngô bất chợt xuất hiện.

Mọi người không hẹn mà đều tập trung ánh mắt vào Lily, cô bé tai cáo đang vừa phe phẩy đuôi vừa nhìn xuống cánh đồng, hai chân không ngừng gõ vào thân thể sắt thép của Deen, giống như nhịn không được muốn chạy ùa xuống cánh đồng, chung tay làm việc với mọi người.

"Em có vẻ rất vui nhỉ?"

Asuka dịu dàng hỏi.

"Dạ vâng."

Lily bẽn lẽn cuối đầu.

"Gia đình em... đã luôn giữ nhiệm vụ trông coi nông nghiệp của cộng đồng. Lúc trước, mỗi khi em thấy cánh đồng bị bỏ hoang này... em đều không cam lòng, cảm thấy thế hệ của mình tại sao không được chăm lo cho nơi đây chứ."

Lily nắm chặt đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình, sự kích động hiện rõ trên gương mặt trẻ con ngây thơ.

"Nhìn nó khởi sắc trở lại như thế này, em vui lắm."

"Tất nhiên, với sự giúp đỡ của mọi người, cộng đồng của chúng ta sẽ ngày càng tốt hơn. Tôi tin như vậy!"

Chịu Lily ảnh hưởng, Kuro Usagi cũng cảm động lây, cô vỗ ngực tự hào vì thành quả trong thời gian gần đây của mọi người.

Ụcc~

Bỗng nhiên, một âm thanh kỳ lạ phát ra từ bụng của cô.

Bầu không khí cảm động mong manh vừa với được dựng lên lập tức bị đánh vỡ.

Kuro Usagi xấu hổ ôm bụng ngồi thụp xuống.

"Tại... Tại vì người ta làm việc tới quên ăn chứ bộ!"

Còn mọi người thì bật cười khanh khách.

"Vừa hay."

Izayoi vỗ tay cái bốp, giải vây cho cô, nhưng nụ cười trêu cợt thì vẫn giăng trên môi.

"Gọi mọi người rửa tay đi, bọn tôi có đem đặc sản bắc khu về này."

Bạn đang đọc Sakamaki Izayoi chi hậu cung vạn giới sáng tác bởi HắcÁmQuânChủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcÁmQuânChủ
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.