Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặng quà

Tiểu thuyết gốc · 2374 chữ

Sắp xếp xong kế hoạch của mình, Sakamaki Izayoi mới chậm rãi ung dung cùng Kuro Usagi trở lại căn cứ địa No Name. Cô không vội dẫn theo Shirayuki về cùng mà gởi "chiến lợi phẩm" mới nhất của mình ở lại Thousand Eyes, đồng thời yêu cầu Kuro Usagi giữ bí mật về chuyện này. Cũng chẳng hề tiết lộ dự định của mình dù chỉ một chút cho con thỏ tội nghiệp dù cô ấy có dùng phương án nào để hỏi đi nữa.

Nói huỵch toẹt ra ngay từ đầu thì còn gì thú vị nữa. Làm mọi người giật mình một phen thì mới vui chứ.

Không phải vậy sao?

Lấy cước lực của hai người thì dù có là khoảng cách từ tận cùng thế giới hay từ Thousand Eyes tới No Name cũng không có sự khác biệt. Một khi đã nghiêm túc di chuyển thì nhiêu đó không phải là vấn đề.

Khi họ về đến căn cứ địa, Sakamaki Izayoi cảm thấy một sự gượng gạo thiếu sót. No Name hôm nay có vẻ vắng lặng hơn thường ngày. Suốt dọc đường đi tới, cô không thấy dù chỉ là một đứa trẻ. Ngay cả khu nông trường đông đúc nhất cũng chẳng có bóng dáng một ai.

"Này Kuro Usagi, mọi người đâu cả rồi?" Cô không khỏi hỏi cái người chịu trách nhiệm đi gọi mình trở về.

"Cái này sao... Tôi cũng không biết nữa."

Nhưng Kuro Usagi cũng không trả lời được mà chỉ dáo dác nhìn quanh với vẻ bối rối.

"Lúc tôi đi thì mọi người vẫn còn ngồi đây ăn trưa mà..."

"Sao tôi lại quên mất cô vô dụng thế nào nhỉ..."

Sakamaki Izayoi thở dài, không rõ là đang than thở hay là đang trêu chọc Kuro Usagi nữa.

"Thôi kệ vậy, nếu là gọi về có chuyện thì chắc mấy người Saigou Izayoi đang ở sảnh chính. Tới đó rồi hỏi luôn cũng được."

Kuro Usagi đồng tình với suy đoán này của cô, hai người một lần nữa di chuyển, dời đổi điểm đến sang sảnh chính.

Lúc bọn họ đặt chân tới nơi, chẳng cần ai trả lời thì đáp án cũng đã hiện ra ngay trước mắt.

Trái với sự vắng vẻ bên ngoài, sảnh chính lúc này đang vô cùng náo nhiệt.

Những đứa trẻ thường ngày vẫn bận rộn với đủ thứ công việc hậu cần từ đồng án tới quét dọn, cơm nước giờ lại tụ tập đông đủ hết ở đây. Những đứa tay bánh tay kẹo thì vui sướng ra mặt trong khi khoe phần của mình với những đứa trẻ khác. Những đứa chưa có thì vừa hâm mộ vừa chờ mong chạy qua chạy lại, cuối cùng vây thành một vòng.

Trung tâm của sự náo nhiệt đó, không ai khác chính là gã đàn ông duy nhất của cái cộng đồng này. Vẫn với vẻ mặt tự mãn thường thấy, Saigou Izayoi đang phân phát từng phần quà từ cái xe đẩy to cộ cho những đứa trẻ đang vây xung quanh mình với sự hỗ trợ của Lily.

Kể từ lúc bọn họ đến No Name, anh ta luôn là người được lũ trẻ yêu quý nhất, cứ có dịp là lại mua quà bánh cho chúng, cảnh tượng này không có gì mới lạ. Nhưng lần này có nhìn thế nào thì số lượng quà quà cũng nhiều đến bất thường, sự tò mò và hứng thú của Sakamaki Izayoi cũng theo đó mà bị kích thích lên.

"Này! Mấy người lại làm trò vui gì mà không có tôi thế?"

Bị tiếng gọi của cô thu hút, Saigou Izayoi vốn đang bị đám trẻ bao vây liền quay lại.

"Sakamaki, Kuro Usagi, hai người về đúng lúc đấy. Lại đây ngồi cùng mọi người luôn đi nào. Đợi tôi một chút, xong ngay thôi."

Cậu vừa nói vừa giơ tay ra hiệu cho cô và Kuro Usagi ngồi vào bàn cùng với nhóm Jin, Asuka, You và Leticia. Còn mình thì tăng nhanh tốc độ phát quà.

Sakamaki Izayoi tặc lưỡi một tiếng ra vẻ khó chịu khi bị người khác sai khiến phải làm gì, nhưng cuối cùng cô vẫn theo Kuro Usagi tìm lấy một chỗ trống bên cạnh nhóm Leticia mà ngồi xuống, đè sự hứng thú của mình lại. Tuy là không hài lòng, nhưng lũ trẻ đang vui vẻ như thế, cô cũng không muốn phải cắt ngang hứng khởi của mấy đứa nhóc.

Mặt ngoài thì là vậy, nhưng tới cả Sakamaki Izayoi cũng không nhận ra được, từ lúc bị Saigou Izayoi đánh bại, cô bất giác đã không còn chống đối những yêu cầu nhỏ nhặt của Saigou Izayoi nữa.

Thấy vẻ mặt khó chịu của cô, Saigou Izayoi chỉ có thể cười khổ. Cậu vốn định phát quà cho lũ trẻ ngay ở khu nông nghiệp sau khi ăn trưa với những chiếc bánh ngọt mà mình mang về. Nhưng Leticia cho rằng quà tặng thì nên trịnh trọng hơn, với cả vẫn còn những đứa trẻ đang làm việc ở khu vực khác, tốt nhất vẫn là tìm nơi nào đó tập trung mọi thành viên lại rồi mới bắt đầu phân phát. Vì vậy mà mọi chuyện tốn thêm không ít thời gian.

Để không khiến Sakamaki Izayoi nổi cơn tam bành, Lily và Saigou Izayoi lấy tốc độ nhanh nhất phân chia toàn bộ xe đẩy.

Chừng năm phút sau, xe đẩy trống trơn và lũ nhóc lục tục kéo nhau rời đi, chuẩn bị bắt tay vào việc lần nữa. Khi tiếng cười đùa ríu rít xa dần rồi mất hẳn, Saigou Izayoi mới dời sự chú ý trở lại những thành viên cao cấp của No Name.

Cậu đặt lên bàn trước mặt mỗi người ngoại trừ Jin và Lily, một chiếc vòng tay. Màu sắc, kiểu dáng vừa có phần tương đồng lại vừa khác biệt. Nhìn qua thì chính là dựa theo khuôn mẫu của hai chiếc vòng trên tay Jin và Lily, nhưng có điểm xuyến những hình tượng khác nhau.

Sakamaki Izayoi với ngọn lửa đỏ, giống như hình ngọn lửa trên chiếc tai nghe của hai người.

You là một mặt trang trí tương tự Mục Lục Sự Sống của cô.

Asuka với hình đầu bí ngô khắc hoạ có chút giống với Jack.

Leticia lại có hình một đôi cánh màu đen đính trên chiếc vương miện màu hoàng kim.

Kuro Usagi, tất nhiên là một con thỏ màu đen rồi.

Xem xét một lượt, mỗi người lại có một biểu cảm không giống nhau.

Kuro Usagi vô cùng thích thú ngắm nghía món quà, lập tức mang vào cổ tay, hì hì cười ngốc nghếch.

Asuka gãi đầu bối rối, cô không nghĩ tới mình cũng có phần. Tuy nhiên, chỉ bần thần một lúc Asuka cũng nhận lấy chiếc vòng.

You trầm ngâm so sánh chiếc vòng tay mới với chiếc vòng trước đó mà Izayoi cho mình, do dự một lúc, cô tháo chiếc trên tay ra gắn nó vào dây đeo của Mục Lục Sự Sống rồi mang vào trên cổ, cuối cùng mới mang chiếc vòng mới vào cổ tay.

Leticia đơn thuần đưa ra một lời cảm ơn với đôi mắt có chút hoài niệm và buồn bã. Người còn lại thì...

"Gì đây? Anh đang muốn xây dựng hậu cung đấy à? Nói trước là tiêu chuẩn của tôi cao lắm đấy, quý ngài playboy."

Giọng điệu thì có phần mỉa mai, nhưng cô cũng không từ chối mà như những người khác, đeo chiếc vòng lên tay, biểu cảm có chút tươi tắn.

Có thô lỗ hay ngạo mạn thế nào thì Sakamaki Izayoi vẫn là một thiếu nữ, một cô nhóc tuổi mới lớn mà thôi, thích thú với quà tặng là hiển nhiên. Đó là suy nghĩ của Saigou Izayoi, nhưng cậu cũng chả đần mà nói ra.

"Đó là quà cho cả nhóm. Tiếp theo là quà cá nhân nữa chứ."

Nói đoạn, Saigou Izayoi lấy ra thẻ Gift của mình, ánh sáng màu hoàng kim loé lên, hoá thành vô số hạt ánh sáng. Trong nháy mắt trên bàn họp xuất hiện hàng một chồng sách và vài món linh tinh khác.

"Sakamaki thì vài quyển sách về thế giới Khu Vườn Nhỏ, với cả tôi thấy cô thường đọc sách vào ban đêm ở thư viện nên là có kèm theo một gift dạng kính mắt có thể đọc trong bóng tối."

Cậu đẩy một chồng sách và một chiếc hộp nhỏ màu xanh tới trước mặt Sakamaki Izayoi.

"Leticia thì là một chiếc nơ có thể thay đổi màu sắc cho hợp với quần áo, nhớ đeo cho tôi xem đấy."

Tiếp theo là trao tận tay Leticia một dải lụa mềm mại và sáng rỡ như chính màu tóc của cô.

Sakamaki Izayoi và Leticia nhìn thoáng qua nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt đối phương khi không hiểu hành động tặng quà cho cả cộng đồng hôm nay của Saigou Izayoi có ý gì.

Tự nhiên hao tổn như vậy, chắc không bị đập đầu vào đâu đó chứ?

Nghĩ thì nghĩ thế, hai người cũng không từ chối mà thản nhiên nhận lấy.

You và Asuka thì không để tâm lắm, tính cả cái vòng tay vừa nãy thì bọn họ đã nhận hai lần rồi, quà cá nhân đã nhận từ trước đó.

Điều này cũng tương tự với Lily, cô bé có Coppechan là quá đủ rồi.

Kuro Usagi thì rõ ràng hứng khởi ra mặt, nhưng tới phiên cô thì Saigou Izayoi lại đột nhiên dừng lại. Điều này khiến cô chưng hửng, không nhịn được cúi đầu nhìn xuống bàn, trên đó đã trống trơn. Tất cả vật phẩm đã đưa hết cho Leticia và Sakamaki Izayoi. Kuro Usagi cụp đôi tai thỏ của mình xuống, cố gắng không để vẻ thất vọng hiện ra trên mặt mình. Ngồi cạnh cô, Jin cũng im lặng không nói gì, song chắc hẳn cô bé cũng đang có tâm trạng tương tự.

Chắc là mua quà cho cả cộng đồng đã vét hết tài chính của anh ta rồi nên mới để sót họ.

Hai người không muốn nghĩ Saigou Izayoi lại là loại người phân biệt đối xử cho nên tự động tìm luôn lời bào chữa cho hành động của cậu.

Bầu không khí dần trở nên trầm xuống.

"Saigou!"

Có vẻ là vì khó chịu trước sự gượng gạo đó, Sakamaki Izayoi lên tiếng đánh vỡ sự trầm mặc.

"Tự nhiên tổng tặng quà là sao thế?"

Cô khoanh tay trước ngực, nhướng mày lên.

"Đừng có nói với tôi đây là phần thi của anh đấy nhé. Nếu là vậy thật thì như thế này có hơi qua loa và vô nghĩa rồi đấy."

Quả thật, đề tài cuộc thi giữa họ là xem trước khi lễ hội thu hoạch tới, ai là người đóng góp được nhiều nhất cho cộng đồng. Hành động này của Saigou Izayoi chẳng những không mang tới bất kỳ ích lợi nào cho No Name mà còn khiến tài chính cộng đồng hao hụt một lượng lớn. Hoàn toàn chỉ là những mặt hàng xa xỉ chỉ thỏa mãn ý thức cá nhân.

"Ha ha!"

Nghe cô nói vậy, Saigou Izayoi nhịn không được bật cười thành tiếng.

"Nếu đúng là vậy thì chuyện này không buồn cười đâu chủ nhân."

Leticia cũng lên tiếng, cô hiếm khi đứng về phía Sakamaki Izayoi nếu có cuộc tranh luận giữa hai Izayoi với nhau, nhưng lần này thì khác, giọng điệu của cô rõ ràng là bất mãn trước thái độ của người chủ còn lại.

"Không lẽ các người cũng nghĩ vậy luôn à?"

Saigou Izayoi thôi không cười nữa, cậu nhìn qua những người khác một lượt, nhưng ai cũng im lặng, vô thức nắm lấy vòng tay của mình.

"Chà, các cô tôi thiếu niềm tin vào tôi tới vậy cơ à..."

Cậu cầm ra hai cuộn giấy da dê, mỗi tay một cuộn, gõ nhẹ vào đầu Kuro Usagi và Jin.

"... Của hai người đấy."

"A!?"

Nhận lấy hai cuộn giấy da từ tay cậu, hai người bối rối mở ra xem, rồi trợn to mắt lên vì bất ngờ không thể tả nỗi.

"Cái... Cái... Cái..."

Kuro Usagi lắp bắp không nói được câu gì hoàn chỉnh, Jin thì hai tay giữ cuộn giấy run lên bần bật.

"Cái gì thế? Để tôi xem nào!"

Không đợi họ trả lời, Sakamaki Izayoi nhoáng lên một cái, đem cả hai cuộn giấy da lấy đến trước mặt mình, trải ra trên bàn.

Leticia, You và Asuka cũng chồm người ghé mắt nhìn vào.

Và rồi tất cả đều trợn mắt lên, hết nhìn vào hai cuộn giấy lại nhìn sang Saigou Izayoi.

Trước mặt họ là hai phần khế ước liên minh, một của Will O Wisp, một của Salamandra.

"Làm sao mà anh có được chúng?"

Jin thay mặt cho tất cả thành viên cao tầng No Name nói ra thắc mắc của họ.

Cô bé có biết về kế hoạch liên minh của Izayoi, nhưng không hề biết kết quả như thế nào và thông tin cũng cực kỳ hạn chế. Tới tận lúc này, việc Jin biết vẫn chỉ là Jack đã từ chối yêu cầu liên minh của Izayoi rồi bọn họ đến Salamandra để yêu cầu tương tự. Nhưng cuối cùng, vì Izayoi ngủ cả buổi sáng nên buổi đàm phán không diễn ra như dự tín. Jin và Lily cũng không nghe Sandora đã động gì tới liên minh trong lúc chơi cùng nên cô bé cho rằng việc liên minh với Salamandra cũng không thành công.

Vậy mà hai phần khế ước liên minh giờ đang bày ra trước mắt họ.

Đến cùng là sao chứ?

"Bí mật nghề nghiệp."

Saigou Izayoi chỉ trả lời bằng bốn chữ này cho thắc mắc của mọi người.

Ai bảo họ dám nghĩ xấu về cậu đây.

Bạn đang đọc Sakamaki Izayoi chi hậu cung vạn giới sáng tác bởi HắcÁmQuânChủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcÁmQuânChủ
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.