Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHAP 1: KỈ NGUYÊN KẾT THÚC

Tiểu thuyết gốc · 1189 chữ

Khắp nơi xác chết ngỗn ngang, có xác người, xác thú, từng khúc tay chân rãi rác, từng khuôn mặt, từng đôi mắt trợn trắng không cam lòng. Máu chảy thành từng con suối nhỏ, tới nơi trũng hơn thì gộp thành từng con sông lớn. Cảnh tượng như tu la địa ngục.

Mặt đất rung động dữ dội. Đại địa nứt toác, tạo thành từng cái địa câu lớn nhỏ. Nhiều nơi dung nham chảy tràn ra, thiêu trụi mọi thứ đi qua.

Bầu trời đỏ ngòm, hắc lôi liên miên rãi xuống đại địa, bất kì thứ gì trúng phải đều lập tức hóa thành tro bụi. Thiên không khối lớn thiên thạch rơi xuống, đập ra từng cái hố lớn trên đại địa.

Giữa hư không xuất hiện vô số vết rách, từng cái vòng xoáy lớn nhỏ đang cuốn lấy mọi thứ, bên trong đó một màu đen sâu thẳm, nếu nhìn lâu thì cả linh hồn cũng sẽ bị nó kéo vào. Không gian như bị xé rách, tạo thành nhiều chỗ bất ổn, nghiền vụn mọi thứ quanh đó.

Thiên băng địa liệt, dường như muốn đưa mọi thứ về hỗn độn.

Giữa tràng cảnh như tận thế đó, một bóng người lê chân đi giữa thiên địa, xem như cái sinh mệnh duy nhất còn sống sót. Hắc lôi, địa chấn, thiên thạch đều né qua hắn.

Sở Thiên toàn thân một màu huyết sắc, tóc dài xõa xuống, cũng nhuộm một màu đỏ thẫm. Quần áo nhiều chỗ rách nát.

Dáng đi trông rất nặng nề, gần như đã sức cùng lực kiệt. Cũng không hiểu cái gì giữ cho hắn ý chí tỉnh táo, hắn vừa đi vừa ngước nhìn bầu trời, như đang chờ đợi, tìm kiếm điều gì đó. Nhưng hành động chỉ trong vô thức, hắn đã không còn cảm nhận được gì nữa.

Bỗng phía trước hắn nở rộ một điểm quang mang, điểm sáng dần mở rộng ra, xung quanh pháp văn bao bọc. Sau đó huyễn hóa ra hình dáng một người thiếu nữ. Thiếu nữ một bộ thanh sắc váy dài, khuôn mặt thanh tú, nhẹ nhàng. Duy nhất có đôi mắt là vô hồn, không có chút cảm xúc nào, lạnh lẽo cực kì.

Thời gian như dừng lại, hắc lôi đọng lại giữa hư không, nham tương ngừng chảy, huyết hà cũng ngừng trôi. Chỉ còn mỗi Sở Thiên.

Sở Thiên vẫn cứ bước đi, ánh mắt đã cực kì mơ hồ, ý thức càng không rõ ràng, cũng không nhận biết điều gì xảy ra. Trong đầu chỉ còn một ý niệm duy nhất giữ cho hắn vẫn tiếp tục đi, chèo chống lấy thân thể sắp sụp đổ đó.

Bỗng một tia xanh lam nguyên lực từ tay thiếu nữ truyền vào người hắn, cơ thể dần khôi phục để hắn khôi phục lấy một chút ý thức.

Sở Thiên đưa mắt nhìn về thiếu nữ, hắn nhìn lâu một chút, ánh mắt lộ ra nhớ nhưng yêu thương, trên môi treo lấy nụ cười, hắn nhìn như vậy một hồi lâu, không nhút nhích. Những kí ức tươi đẹp nhất, khoảng thời gian hạnh phúc nhất lần lượt lướt qua trong đầu hắn. Sau đó hắn cuối đầu xuống, nhìn lấy 2 tay nhuốm đầy máu của mình, nụ cười biến mất, nét vui vẻ trên khuôn mặt cũng không còn, ánh mắt nhớ nhung yêu thương đã thay bằng hai hàng lệ, chảy xuôi. Nét mặt đau thương tột cùng, dường như điều gì đó khiến hắn cực kì đau khổ, ân hận.

Phải mất một lâu, hắn mới từ mớ hỗn độn cảm xúc đi ra "Ngươi vẫn không phải nàng, đôi mắt đó...không phải !".

Thiếu nữ cũng yên lặng chờ đợi cảm xúc của hắn trở về bình thường. Bộ dáng này cũng không phải để hắn kích động, coi như là một tâm nguyện của hắn thôi, từ tâm của hắn mà diễn hóa ra. Nhưng nàng chung quy không phải người đó, không làm được.

"Ngươi có một yêu cầu, chỉ cần không vị phạm quy tắc, ta có thể đáp ứng". m thanh của nàng lạnh nhạt, vô tình vô cảm.

"Ta muốn nàng sống lại". Sở Thiên cũng lạnh lùng một câu, không mang chút chờ mong nào, như đã biết trước kết quả.

Cũng không ngoài hắn dự đoán, thiếu nữ kia lập tức từ chối "Không được, trừ ngươi ra không kẻ nào có thể sống tiếp".

"Vậy để nàng luân hồi qua kỉ nguyên khác ?". Thiếu nữ suy tư một chút, như đang tính toán gì đó rồi mới gật đầu đáp ứng.

Thực tế việc này vẫn là vi phạm thiên địa quy tắc, nhưng ở mức có thể chấp nhận, dù sao việc này sẽ không khiến thiên địa sụp đổ. Sau đó, thiếu nữ lại tiếp một câu "Nhưng kí ức phải xóa đi, nàng sẽ không nhớ gì về ngươi nữa, nàng có thể sẽ không là nàng nữa, cũng có thể sẽ không yêu ngươi nữa. Ngươi .. có chấp nhận ?"

Sở Thiên có chút thất lạc, nhưng hắn chỉ có thể chấp nhận. Đây đã là kết quả tốt nhất có thể. Kiếp này hắn có thể yêu nàng là hành phúc lớn nhất, chỉ cần nàng sống tiếp, hắn đã vui.

"Yêu cầu của ngươi được chấp nhận. Thiên địa luân hồi sắp kết thúc, ngươi chuẩn bị cho tốt". Nàng vừa nói xong thời gian lại tiếp tục, lúc này hắc lôi lại rơi xuống, địa chấn lại tiếp tục, từng khối cầu lửa vẫn từ thiên không rơi xuống.

Nhưng lúc này mọi thứ đã không bỏ qua hắn. Một đạo hắc lôi lao thẳng hướng Sở Thiên. Hắn mỉm cười, giang hai tay đón nhận, không tránh né.

"Rầm" một tiếng đinh tai nhức óc, Sở Hiên hai mắt tối sầm lại, thân thể mặt dù không tới mức hóa thành tro bụi nhưng cũng tàn phá không chịu nổi. Dù là thần thể, đứng trước diệt thế lực lượng, vẫn quá nhỏ bé.

Đệ nhất kỉ nguyên: Thần đạo kỉ nguyên, chính thức kết thúc.

Thiên linh lại chìm vào ngủ say, cũng không rõ khi nào tỉnh lại.

Sở Hiên thủ hộ thiên đạo tới bước cuối cùng, một đời tu vi tại đây tan theo mây khói. Thiên địa vẹn toàn, hoàn mỹ kết thúc, bước vào kỉ nguyên tiếp theo. Hắn tự tay diệt đi tộc nhân, có đã từng là bạn bè, là thân nhân của hắn. Tự tay hắn xóa đi tông môn một đời hắn tâm huyết, tự tay xóa đi đã từng là thế giới của hắn, kỉ nguyên của hắn. Hắn vì nàng, cũng vì bản thân mà diệt sạch thế giới. Mang theo tang thương, mang theo ân hận mà ra đi. Tình của hắn đã chết, tình của hắn chỉ còn nàng là duy nhất. Sở Thiên từ nay về sau, chỉ yêu mỗi mình nàng, sẽ không còn chỗ cho bất kì ai khác.

Bạn đang đọc Vô Hạn Pháp Tắc sáng tác bởi leanhchieu

Truyện Vô Hạn Pháp Tắc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leanhchieu
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.