Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Sỉ Độ Kiếp (1)

Tiểu thuyết gốc · 1340 chữ

Đối với trình độ luyện đan của Tử Uyên muốn luyện chế ra Ngưng Nguyên Đan là chuyện dễ như trở bàn tay, dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của Địa Ngục Minh Hỏa, Kim Nguyên Thảo nhanh chóng hóa thành dịch thể hòa quyện cùng với phối dược thành một đoàn chất lỏng kim sắc phiêu phù giữa lòng bàn tay của nàng.

Quá trình quan trọng nhất của luyện đan là ngưng tụ linh dịch nhưng quá trình ngưng đan sau đó cũng không kém phần quan trọng, quá trình ngưng đan quyết định phẩm chất của đan dược, nếu ngưng đan không thành thì xem như thất bại hoàn toàn, những công sức trước đó xem như vô nghĩa.

Thời gian chưa hết một tuần nhang Tử Uyên đã nắm trong tay một viên Ngưng Nguyên Đan phát ra hào quang kim sắc. Nhìn đan dược trong tay Tử Uyên hài lòng gật đầu tự nhủ: “Là cực phẩm Ngưng Nguyên Đan, không uổng công ta ăn trái đắng của tiểu cẩu cẩu kia, có ngươi rồi khả năng kết đan lại tăng thêm năm phần”.

Vui thì vui nhưng Tử Uyên cũng không quên đại sự, nàng nhanh chóng ngồi xuống đả tọa khôi phục nguyên lực chuẩn bị đột phá Kim Đan. Bên trong gốc cây đã được nàng bố trí trận pháp thủ hộ cách li hoàn toàn với không gian bên ngoài để tránh bị làm phiền cho nên nàng hoàn toàn không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, cho dù trời có sập nàng cũng không hề hay biết.

Ba ngày sau nguyên lực của Tử Uyên đã khôi phục lại ở trạng thái tốt nhất, không muốn chờ đợi lâu thêm nữa nàng lập tức nuốt Ngưng Nguyên Đan xuống rồi bắt đầu đột phá bình chướng Trúc Cơ để bước vào Kim Đan cảnh.

Ngưng Nguyên Đan vừa nuốt xuống lập tức hóa thành vô số kim quang cuồng bạo xông phá kinh mạch của Tử Uyên khiến cho nàng vô cùng thống khổ. Kinh mạch của Tử Uyên liên tục bị phá nát rồi chữa lành bởi những đoàn kim quang cuồng bạo kia, quá trình phá rồi lặp diễn ra liên tục gần hai ngày hai đêm.

Trên đời này khó có người nào có thể chịu được cảm giác đau đớn đến tột cùng như Tử Uyên đang chịu, nó giống như bên trong cơ thể bị thứ gì đó cuồng loạn xé nát rồi lại được khôi phục sau đó lại bị xé nát, cứ như vậy lặp đi lặp lại liên tục không ngừng.

Đến sáng ngày thứ ba khi Tử Uyên sắp không thể chịu đựng được nữa hai mắt nàng nhắm chặt lại thống khổ đến mức sắp ngất đi thì đột nhiên nguyên lực trong người nàng mạnh mẽ tuôn trào ra hóa thành hình bóng của Mạc Quân lẳng lặng đứng sau lưng nàng, lần này thân ảnh của Mạc Quân có thể thấy rõ ràng hơn trước rất nhiều.

Âu yếm nhìn Tử Uyên một chốc Mạc Quân lại hóa thành tử quang tiến vào cơ thể nàng mạnh mẽ trấn áp kim quang, khiến cho nó nhu hòa hơn.

Sau khi đã trấn áp được kim quang Mạc Quân tiếp tục tiến về phía đan điền giúp nàng ngưng tụ nguyên lực lại thành một vòng xoáy khổng lồ rồi mới biến mất, chuyện sau này phải để Tử Uyên tự thân làm lấy mới không khiến nàng nghi ngờ.

Cảm thấy cơn đau nhanh chóng biến mất Tử Uyên lập tức khôi phục tinh thần, nàng khống chế vòng xoáy nơi đan điền ngưng tụ nguyên lực lại thành thực chất, quá trình súc tích này phải mất hơn mười ngày mới hoàn thành.

Đến tối ngày thứ mười hai Tử Uyên thở ra một hơi rồi đứng dậy, xương cốt của nàng kêu lên những tiếng lắc rắc giòn tan. Hiện tại trong đan điền của Tử Uyên có thêm một viên tử sắc đan, thông thường tu chân giả chỉ có thể luyện ra kim đan việc luyện ra tử sắc đan như thế này cũng chỉ có một mình nàng làm được.

Ngay khi Tử Uyên thu hồi trận pháp Thiên Đạo trưởng quản Huyền Linh lập tức phát hiện ra khí tức của nàng. Mỗi một tinh cầu hay đại lục đều có ý thức của Thiên Đạo bao phủ, mà Thiên Đạo lại chính là phân thân của Thiên Đế.

Cảm nhận thấy khí tức quen thuộc của Tà Đế, Thiên Đạo lập tức lên tiếng từ trời cao nói vọng xuống: “Ngươi vẫn chưa chết?”.

Giọng nói của Thiên Đạo như lôi đình giáng xuống âm thanh đinh tai nhức óc. Đàm Thiên Huyền vốn ở trước gốc cây thủ hộ cho Tử Uyên cũng bị ảnh hưởng lây, thất khiếu của hắn bị chấn cho máu chảy ròng ròng.

Thấy vậy Tử Uyên lập tức kết thủ ấn bày ra một trận pháp dịch chuyển vứt Đàm Thiên Huyền đến một nơi nào đó thật xa đến nàng cũng không biết đó là đâu. Thở dài một hơi Tử Uyên thầm nói: “Ta xin lỗi, vi sư liên lụy đến ngươi rồi, đúng ra ta không nên nhận ngươi, bây giờ ngươi đã bị Thiên Đạo chú ý đến, con đường tu luyện của ngươi khó lòng vượt qua được Trúc Cơ...”.

Nhanh chóng khôi phục tinh thần Tử Uyên hướng mắt lên trời cười khẩy nói: “Là ta đây, không ngờ đên tận nơi xa xôi này mà cũng có thể gặp được lão bằng hữu nha!”.

“Bằng hữu cái lão tổ tông nhà ngươi, ngươi khiến cho nhi nữ ta tương tư hơn trăm vạn năm bổn đế hận không thể phanh thây ngươi ra!”, Thiên Đạo tức giận quát.

Tử Uyên giả vờ làm vẻ mặt vô tội đáp: “Ta đây cũng bó tay, nhờ các ngươi mà Tà Đế oai phong lẫm liệt soái nhất thiên hạ không địch thủ bây giờ trở thành bộ dạng này ta còn chưa tính sổ với các ngươi mà ngươi còn muốn băm ta? Hơn nữa hiện tại ta cũng là nữ nhân, nữ nhi của ngươi tương tư ta thì được gì chứ ngươi kêu nàng từ bỉ đi! Đừng ép buộc ta phải lấy nàng nha, lão nương không muốn a”.

“Vô sỉ! Hồ ngôn loạn ngữ!”, Thiên Đạo vô cùng tức giận quát lên một tiếng làm cho Phong Yêu Cốc chấn động dữ dội.

Tử Uyên bĩu môi nói: “Tức giận cái tiên sư nhà ngươi, ta đây nói có gì sai? Ta không oai phong sao? Ta không soái sao? Kể ra thì lúc trước ta còn soái hơn ngươi gấp trăm lần...”.

Không để cho Tử Uyên nói hết câu Thiên Đạo lập tức giáng lôi kiếp xuống đánh lên người nàng. Nếu là mấy ức vạn năm trước kia Tử Uyên chắc chắn không để vào mắt chút lôi kiếp này nhưng hiện tại thân thể của nàng giống như phá rồi lặp lại ngoại từ linh hồn cường đại còn lại đều bắt đầu lại từ đầu nên nàng còn có chút đề phòng không dám trực tiếp đón đỡ lôi kiếp.

Tuy Thiên Đạo hùng hổ là thế nhưng Tử Uyên biết hắn không thể phá vỡ quy ước giáng xuống vô tận lôi kiếp để đánh nàng ra tro, bởi vì quy tắc ràng buộc của thiên địa không cho phép hắn làm thế. Nhưng nói đi cũng phải nói lại Thiên Đạo có thể dùng lôi kiếp cường đại nhất để oanh tạc nàng, hắn không thể nào bỏ qua cơ hội báo thù hi hữu như thế này được.

Đối diện với tia lôi kiếp đầu tiên Tử Uyên không khỏi thở dài nói: “Có cần phải dùng đến thượng cổ lôi kiếp để oanh ta không? Lão thiên à, ngươi cũng quá bỉ ổi rồi!”.

Bạn đang đọc Vô Sỉ Nghịch Thiên sáng tác bởi LụcHuyềnCầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcHuyềnCầm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.