Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung Đột

Tiểu thuyết gốc · 1275 chữ

Đúng như Tử Uyên dự đoán chỉ hơn hai ngày, đầu tuấn mã đã đưa nàng tới một dịch quán ở ngoại ô Bích La Thành. Sau khi hỏi thăm sơ lượt một chút Tử Uyên cũng không nán lại mà trực tiếp tiến vào thành.

Bích La Thành vô cùng nhộn nhịp, người đi lại tấp nập, nhìn những ngôi nhà san sát nhau, Tử Uyên thầm nhận xét: “Kiến trúc ở đây không khác đại lục trước kia ta ở là mấy, chỉ có điều nhân loại ở đây dường như không được cường đại lắm...”.

Tiếp tục dắt ngựa đi giữa dòng người đông đúc cuối cùng Tử Uyên cũng đi đến trước một tửu lâu. Nhìn tấm biển trên đại môn của tửu lâu đề ba chữ “Vạn Hương Lâu” cùng mùi thức ăn ngào ngạc xông vào mũi khiến cho nàng không thể nào kiềm chế được.

Thành cũng đã đến rồi, mục đích đã đạt được, Tử Uyên cười xấu xa vỗ vỗ lưng tuấn mã vô sĩ nói: “Tiểu mã mã, ngươi giúp ta nhiều như vậy ta thấy vô cùng cảm kích nhưng ta không thể lúc nào cũng dắt theo ngươi được, chi bằng giúp người giúp cho trót, ta bấy giờ liền đi bán ngươi kiếm chút tiền hy vòng sau này ngươi sẽ gặp được chủ nhân tốt chứ không vào nồi quá sớm.nha..”.

Tiếc là ngựa không biết nói nếu không chắc chắn nó sẽ mở miệng mắng um trời, nào là nữ nhân vô sĩ, lấy oán báo ân, lương tâm bị chó tha,... Nhưng mà tội cho nó, dù nó có thể nói được đi chăng nữa nếu những lời đó lọt vào tai Tử Uyên nàng cũng chỉ cười hề hề vài tiếng rồi đáp lại một câu “quá khen” thế là xong chuyện.

Sau khi bán đi tuấn mã Tử Uyên vào trong Vạn Hương Lâu quyết định ăn một bữa cho thỏa thích. Ngồi bên cửa sổ Tử Uyên vừa ăn vừa chậm rãi quan sát bên ngoài, cái không khí phồn hoa này nàng không còn cảm nhận được từ lâu lắm rồi. Cường đại lúc nào cũng đi đôi với tịch mịch, Tử Uyên không muốn như vậy, nàng muốn một cuộc sống tùy tâm sở dục, không lo không nghĩ, không tranh giành lợi ích với nhau.

Tử Uyên thừa biết chuyện đó là quá viễn vông, cho dù ở bất cứ nơi đâu tranh đấu vẫn luôn luôn diễn ra, ngay cả người thân một nhà cũng có thể vì một món đồ mà đấu đá sống chết với nhau chứ đừng nói chi những kẻ xa lạ nhưng nàng vẫn muốn sống một cuộc sống yên bình.

Ăn uống no nê, việc tiếp theo Tử Uyên phải làm chính là tìm một chỗ nghĩ chân. Chỉ có điều nàng không tìm phiền phức nhưng phiền phức lại tự tìm đến nàng, vừa bước ra khỏi cửa liền có một bóng người bay vọt về phía nàng. Tử Uyên phản ứng vô cùng nhanh chóng, nàng vươn tay ra túm lấy kẻ đang bay tới. Nắm được một chân của kẻ đó Tử Uyên cau mày nhấc hắn lên lật qua lật lại như lật một con gà.

Kẻ trước mặt Tử Uyên là một tiểu hài tử khoảng chừng bảy tám tuổi ăn mặc rách rưới như khất cái, mặt mũi bị đánh bầm dập nhìn không ra hình dáng nữa. Nàng vốn không định quan tâm, muốn vứt tiểu hài tử qua một bên rồi bỏ đi như chưa có chuyện gì xảy ra nhưng ngay lúc này từ trong đám đông chui ra một đám người một trong số chúng mặc hoa phục lớn tiếng chửi bới: “Tên khốn kiếp bẩn thỉu kia, ngươi có biết ngươi vừa đỡ ai hay không? Ta cho ngươi biết kẻ nào đỡ hắn chính là đối đầu với Châu gia ta!...”.

Không để cho người kia nói hết câu Tử Uyên liền mắng: “Tên tiểu tử này, ngươi có mắt nhìn không thế hả? Là ngươi đánh hắn bay vào người ta, lão nương đây chưa tìm ngươi tính sổ mà ngươi đã muốn lên mặt với ta rồi hay sao?”.

Nhìn Tử Uyên vừa mắng vừa nhất bổng tiểu tử trông giống khất cái kia huơ huơ về phía hắn, tên tiểu thiếu gia kia có chút chùn bước. Tuy hắn xấc xược nhưng hắn cũng nhìn ra được đâu là kẻ có thể ức hiếp đâu là kẻ không nên chọc vào.

“Thì ra là một xú nữ nhân, bổn thiếu gia ta hôm nay không muốn tính toán với nữ nhân, ngươi mau ném tên tiểu tử đó qua cho ta rồi đi đi”, Châu thiếu gia hướng Tử Uyên nói bằng giọng hách dịch khiến cho nàng vô cùng khó chịu.

Tử Uyên lúc này cảm thấy vô cùng chướng mắt muốn đấm cho tên Châu thiếu gia kia một cái nhưng nghĩ đi nghĩ lại tạm thời nàng không muốn tìm thêm phiền phức nên cố kìm xuống. Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh Tử Uyên chống nạnh hướng Châu thiếu gia lạnh nhạt nói: “Ta không giao người đó thì sao? Ngươi nghĩ ta không dám đánh ngươi sao? Nếu hôm nay tâm trạng ta không tốt ta liền đánh ngươi phụ mẫu không nhận ra! Biết điều thì mau cút cho ta”.

Châu thiếu gia lúc này không nhịn được nữa hướng năm tên hộ vệ lớn tiếng quát: “Các ngươi xông lên đánh ả cho ta! Năm người các ngươi mà đánh không lại ả thì đừng về Châu gia nữa!”.

Năm tên hộ vệ nghe lệnh lập tức xông về phía Tử Uyên, cảnh giới của đám người bọn chúng đối với người ở đây phải nói là tương đối cao, thấp nhất cũng là Nhân Huyền tứ trọng. Tuy vậy nhưng trong mắt Tử Uyên cả đám bọn chúng hoàn toàn không đáng để tâm.

Nhìn đám người lao đến Tử Uyên dửng dưng đưa chân lên đá một cái, truy tốc độ không nhanh nhưng vô cùng hoàn mỹ đón đầu đá vào hạ thân của một tên đang lao đến khiến cho hắn trợn tròn mắt sùi bọt mép ngã xuống đất co giật liên hồi. Tên thứ hai cũng được nàng nhẹ nhàng giải quyết, chỉ một cái tát liền đánh cho hắn răng môi lẫn lộn văng xa năm thước, lăn đến dưới chân Châu thiếu gia. Những kẻ khác thấy vậy liền khựng lại không dám tiến lên nữa.

Trong suy nghĩ tất cả mọi người chứng kiến Tử Uyên quả thật là chỉ có hai từ 'bá đạo' để hình dung, có lẽ chỉ có tứ thiếu của Bích La Thành mới đủ sức đánh với nàng một trận. Châu thiếu gia cảm giác không đúng liền lớn tiếng quát: “Xú nữ nhân hôm nay ta cảm thấy không khỏe, liền tha cho ngươi một mạng, lần sau có gặp ngươi chắc chắn sẽ biết tay ta”.

Dứt lời Châu thiếu gia kia liền bỏ chạy thục mạng, chủ tử chạy mất đám hộ vệ cũng cuống cuồng chạy theo bỏ mặt đồng bạn nằm la liệt trên đất.

Tử Uyên tay vẫn còn xách tiểu khất cái kia như xách gà chết đứng chống nạnh nhìn theo đám người chạy trối chết kia trong lòng thầm mắng: “Hừ, chọc đến ta rồi tưởng bỏ chạy là xong sao? Tối nay lão nương sẽ cho ngươi thấy thế nào là nhà sáng nhất thành, hừ hừ...”

Bạn đang đọc Vô Sỉ Nghịch Thiên sáng tác bởi LụcHuyềnCầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcHuyềnCầm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.