Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nộ Long Cước!

Tiểu thuyết gốc · 2565 chữ

Vô Tận Chiến Tranh

Chương 10: Nộ Long Cước!

Trở về nhà lúc này cũng đã là hơn tám giờ tối, Bình An lại lục tục đem một đống đồ từ trên xe xuống mang vào nhà bởi vì quần áo bà nội mua có chút nhiều mà cả nhà chỉ có cu cậu là thanh niên trai tráng thế nên việc này đương nhiên là nghiệm vụ của Bình An.

Vì giờ cũng đã khá muộn rồi thế nên lúc này bà nội cũng nấu cơm rất nhanh, chỉ khoảng ba mươi phút, một bàn thức ăn thịnh soạn đã được bày đầy trên bàn thế là cả nhà bắt đầu dùng bữa.

Trên bàn ăn, hai ông bà cũng hỏi Bình An và Lâm Khuynh Thành rất nhiều sự tình về việc ngày hôm nay, bữa cơm diễn ra rất vui vẻ và ấm cúng tiếng cười vang lên khắp gian bếp của ngôi nhà.

Cơm nước dọn dẹp xong xuôi, Bình An mới lết cái thân xác mệt mỏi của hắn vào bàn học mặc dù rất muốn đi nghỉ ngơi vì hôm nay đã hoạt động vượt quá công suất rồi, sáng thì đánh nhau chiều thì học, tối thì chém nhau, quả thực lịch trình vô cùng phong phú a.

Thế nhưng Bình An đã quyết tâm học hành vì thế cậu dù rất mệt nhưng vẫn cố gắng làm nốt một vài đề thi thử để có thêm kiến thức.

‘cộc cộc cộc’

Đang chăm chú giải câu bốn mươi trong đề toán thì có tiếng gõ cửa đánh gẫy sự tập chung của cậu, mà Bình An nghe thấy tiếng gõ của thì cũng hơi bất ngờ thế nhưng cũng biết ai đến tìm mình lúc này.

Quả nhiên cách của mở ra, Lâm Khuynh Thành cầm theo một đĩa hoa quả và chiếc ba lô tiến vào phòng mình, mà vốn dĩ Bình An biết được đối phương là ai vì trong nhà này hai ông bà không bao giờ tìm hắn khi hắn đang học thế nên người còn lại chỉ còn Lâm Khuynh Thành mà thôi.

Bình An thấy cô nàng tự nhiên tiến vào phòng mình thì có chút quái lạ, thầm nghĩ:

“Cô nàng này không phòng bị gì sao, chắc hẳn thấy nhân phẩm của mình tốt nên mới có cam đảm như vậy a hehe”

Mà Lâm Khuynh Thành thấy Bình An cứ nhìn cô chằm chằm thì hơi đỏ mặt nhưng vẫn lạnh giọng nói:

“Đừng nghĩ nhiều, bà nội bảo tôi sang kèm anh học vì thế ngồi xuống và làm bài đi, chúng ta ai làm việc đấy”

Bình An nghe thế thì cũng không phản đối gì, thế là tự nhiên ngồi bên cạnh mỹ nhân hít thở hương thơm nhẹ nhàng khiến người ta thư dãn đầu óc của nàng tiếp tục làm bài.

Khuynh Thành thấy cả hai người ngồi có phần hơi gần, thế nhưng bàn học lại có chút nhỏ thế nên cũng im lặng, mở chiếc lap top của mình ra bắt đầu học tập và nghiên cứu.

Chỉ thấy trên màn hình của cô lúc này là rất nhiều các dãy số, thống kê thu nhập và xu hướng thị trường những tháng gần đây, hiển nhiên là vị tiểu phú bà này đang nghiên cứu thị trường với ý định đầu tư cổ phiếu.

Cứ như thế Bình An và Lâm Khuynh Thành mỗi người một việc không ai làm phiền ai, trong căn phòng ngủ nhất thời chỉ còn có tiếng gõ bàn phím tách tách và tiếng bút trì soàn soạt vang lên khiến cho căn phòng trở nên khá an tường.

Hơn ba tiếng sau, lúc này đã hơn mười một giờ rồi Bình An ruỗi cái lưng một cái, hắn vừa giải xong đề toán và đề lý đang định quay sang xem tiểu mỹ nhân bên cạnh đang làm gì, tiện trêu chọc cô nàng để lấy tính thần làm nốt đề hóa và đề tiếng anh, thế nhưng vừa quay sang đã khiến Bình An đứng hình mất năm giây.

Mỹ nhân đã tựa đầu ra đằng sau ghế ngủ thiếp đi từ lúc này không biết, mặc dù trên màn hình vẫn là những dãy số đang hiển thị, rõ ràng là hôm nay Khuynh Thành cũng đã vô cùng mệt mỏi, cả buổi chiều phụ đạo cho Bình An, tối lại trả qua sự tình kia khiến tinh thần nàng có chút kéo căng, giờ lại phải giải quyết đống tài liệu của công ty khiến cô nàng mệt mỏi mà ngủ đi lúc nào không hay.

Mà Bình An vẫn cứ vô thức ngắm nhìn mỹ nhân trước mắt này, đôi my cong cong quyến rũ kia, đôi môi đỏ mọng hấp dẫn kia quả thực khiến cho người ta không thể không động tâm.

Nuột một ngụm nước bọt, Bình An cố gắng dẹp bỏ đi nhưng tạp niệm xấu xa trong đầu mình sau đó hít một hơi thật sâu, hắn nhẹ nhàng xoay người trải đệm sau đó bên Khuynh Thành theo kiểu công chúa mà đặt nàng xuống giường mình, nhẹ nhàng đắp chăn cho nàng sau đó định tiếp tục quay lại bàn học để tiếp tục giải bài tập, thế nhưng khi cậu định quay trở lại thì nghe được tiếng bước chân bên ngoài, hẳn là bà nội rồi mỉm cười một cái Bình An tiến ra mở của cho bà:

“Bà nội giờ này còn chưa đi ngủ ạ”

Bà nội thấy chỉ có Bình An ra đón mình thì hơi nghi hoặc hỏi:

“Bà thấy Khuynh Thành chưa về phòng nên có chút lo lắng, hai đứa giờ này còn chưa học xong sao?”

Bình An nghe thế thì khóe miệng giật giật nói:

“Bà nội à, nhìn con có giống lưu manh như vậy sao Khuynh Thành ở đây thì làm gì có sự tình gì mà lo lắng cho được chứ, cô ấy mệt quá nên ngủ rồi ạ”

Bà nội kinh ngạc nhìn vào trong, quả nhiên thấy Khuynh Thành đang ngủ rất ngon trên giường thằng cháu nhà mình thế là cười nói:

“Thế thôi con qua phòng khách ngủ đi, dù sao con bé cũng là con gái hai đứa ở chung cũng không tiện”

Bình An nghe thấy thế thì cũng hơi suy tư thế nhưng vẫn lắc đầu nói:

“Con còn chưa làm xong bài tập với lại dọn đồ sẽ gây ồn lát nữa học xong con sẽ xuống phòng khách ngủ bà nội yên tâm”

Bà nội nghe thế thì nhìn hắn không chớp mắt, có vẻ như đang muốn soi thấu nội tâm của tên tiểu tử này sau đó mới trầm giọng nói:

“Đừng để con bé tổn thương đấy!!!”

Nói xong còn bẻ bẻ tay tạo ra tiếng nổ rắc rắc rợn người dọa cho Bình An nuốt nước bọt cái ức vội vàng thề thốt:

“Bà nội yên tâm, con nhất định sẽ ngoan ngoãn mà dù sao con vẫn chưa muốn ăn cơm tù”

Nghe thế bà nội cũng chịu rời đi, Bình An cũng bó tay thế nhưng cũng rất nhanh xua đuổi tạp niệm tiếp tục quay lại bàn học, trước tiên cu cậu cầy ải với môn English.

Sau một vài chục lần tra từ điển của một vài chục lần học lại các lý thuyết ngữ pháp thì cu cậu cũng chật vật hoàn thành bài thi ở thời điểm hai giờ sáng.

Nhìn vào đồng hồ lúc này, lại quay sáng cái giường êm ái lại có sẵn mỹ nhân mời gọi Bình An quả thực muốn nhào tới mà ôm lấy mỹ nhân để ngủ cho thỏa cái nhân sinh này thế nhưng nếu cậu làm thế thì tương lai mù mịt, bạn bè xa lánh mỹ nhân bỏ đi, thế nên cu cậu vẫn nỗ lực đem cái đề hóa cuối cùng trong lịch trình hôm nay để chiến đấu.

Thế là vài lần nhầm việc hóa trị của nước và oxi và cân bằng vài phương trình oxi hóa khử của Mn và S cuối cùng thì cậu cũng đã tới được câu hỏi số bốn mươi, cũng chính là cửa ái cuối cùng ngăn cậu tới với giấc ngủ ngày hôm nay.

Thế nhưng câu hỏi cuối cùng trong một đề thi thì làm gì có chuyện đơn giản, thế là cu cậu lại phải lục lọi đống kiến thức trong sách giáo khoa khiến hắn tốn khá nhiều thời gian vào đây, nhưng với sự cố gắng Bình An cuối cùng cũng đã hoàn thành tìm ra đáp án cho câu hỏi này lúc này cũng đã hơn ba giờ sáng rồi, cậu ngả lưng ra phía sau cho đỡ mỏi vì đã ngồi học trong thời gian dài, đôi mắt khẽ nhằm lại tự hứa với lòng chỉ nhắm cái rồi mở ra sau đó xuống phòng khách ngủ thế nhưng ai biết đâu chữ ngờ, cơn buồn ngủ kéo đến cuồn cuộng như sóng thần cưỡng ép đưa Bình An chìm vào giấc ngủ.

Sáu giờ sáng hôm nay, một đôi mắt đẹp khẽ mở ra mỹ nhân trên giường hơi mơ màng tỉnh lại quả thực hôm qua nàng đã có một giấc ngủ vô cùng ngon vì thế mà khác với mọi hôm Khuynh Thành thường dậy lúc năm giờ ba mươi thế nhưng hôm nay tận sáu giờ cô mới dậy, thế nhưng như chợt nhớ ra điều gì mỹ nhân hoa dung thất sắc, vội vã kiểm tra cơ thể thì mới thở phào một cái.

Vì nàng đã nhận ra đây không phải phòng của mình, càng không phải căn phòng mà bà nội cho mình vả lại hôm qua rõ ràng là bản thân còn đang quan sát tài liệu công ty không ngờ lại mệt mỏi ngủ thiếp đi mà đây lại là phòng của Bình An điều này khiến cho cô nàng có chút hoảng hốt, thế là vội đưa mắt nhìn quoanh.

Quả nhiên chỉ thoáng đảo mắt ánh mắt nàng đã ngưng lại, cậu thiếu niên anh tuấn đang tựa đầu vào ghế để ngủ, trên bàn học còn là những tập đề thi và sách giáo khoa bị bày bừa ngổn ngang thậm trí đèn học vẫn còn đang được thắp sáng kia lại càng chứng tỏ hắn đã làm việc rất muộn.

Mà thiếu niên anh tuấn này không ai khác chính là Bình An, còn Khuynh Thành nhìn thấy tình cảnh này bất chợt trong lòng nảy sinh cảm giác hơi đau lòng, thế nhưng nàng lại vội lắc lắc đầu tự kiếm lý do cho mình:

“Chắc chắn là do cậu ta nhường chiếc giường này cho mình thế nên mình mới cảm kích cậu ta mà thôi”

Vì thế mà sau phút hốt hoảng, mỹ nhân băng sương lại lấy lại vẻ bình tĩnh vốn có, cô đang định tiến lại gần đánh thức Bình An bỗng nhiên không biết một thế lực nào đó lại khiến cô si ngốc nhìn cậu trai trước mắt này, cách tay đang duỗi ra cũng bất giác dừng lại trên không trung, thế nhưng..

“Ầm”

Cánh cửa ghỗ kiên cố bị một cú đá mạnh mẽ phá tung, tiếp đó là âm thanh giận giữ của bà nội:

“Hỗn tiểu tử, ta bảo ngươi xuống phòng khách ngủ sao mà ngươi dám ngủ ở đây hả?”

Mà âm thanh này không thể nghi ngờ chính là của bà nội phát ra, nguyên nhân khiến lão nhân gia sinh khí như vậy cũng chính là do như thường ngày bà vẫn dậy sớm nấu ăn sáng cho cả nhà, vả lại hôm nay lại còn có thêm một khẩu phần ăn nữa khiến từ lúc sáu giờ bà đã tỉnh giấc rồi.

Thế nhưng đang trong tình trạng cảm súc vui vẻ bắt đầu một ngày mới thì bà nội phát hiện ra điều không đúng, thằng cháu đít nhôm của bà đáng ra phải ngủ ngáy o o ở phòng khách nhưng nay lại không thấy tung tích đâu, thế là bà nội liền có dự cảm không lành, thế nên bà nội liền đi tìm kiếm tung tích cu cậu khắp nhà thế nhưng lại chẳng hề thấy bóng dáng cậu đâu, thế là đùng đùng nổi giận hùng hổ tiến tới căn phòng riêng của Bình An.

Bởi thì trên đời này, bà nội rất ghét việc nam nhân cường bạo nữ nhân đối với bà đây là tối kỵ vì thế ngay cả cháu của bà là Bình An cũng không ngoại lệ, vì bà cũng rất yêu thương Khuynh Thành, dù bà cũng muốn tác hợp cho hai đứa thế nhưng tính tình Khuynh Thành vốn dĩ lạnh nhạt và cao ngạo thế nên bà cũng không dám khẳng định con bé có thực sự sẵn sàng cho việc kia chưa mà nếu vì sự tình này mà quan hệ hai bên dạn nứt quả thực là vô cùng đau lòng.

Thế nên mới có sự tình cách cửa bị phá như lúc này, mà sự tình sảy ra trước mắt bà nội lại càng khiến nộ khí của bà tăng mạnh, vì lúc này cảnh tượng Bình An ngả lưng thư thái còn Khuynh Thành đứng phía sau cu cậu khiến bà liên tưởng đến việc Bình An sử dụng sức mạnh để uy hiếp cô bé, khiến cho nàng phải làm theo những gì hắn sai khiến.

“Nghịch tử!!”

Rống giận một tiếng kinh thiên, lập tức một chiêu nộ long cước với tốc độ cực nhanh và uy mãnh của bà nội nhắm thẳng mặt của Bình An mà tới trước sự kinh hãi há hốc miệng của Khuynh Thành và vẻ mặt mờ mịt ngơ ngắc và có chút khí của Bình An vì giấc ngủ ngon bị quấy nhiễu.

“Bịch”

Âm thanh chầm đục vang lên sau đó lập tức im bặt, đối phương bị nock out chỉ trong một đòn duy nhất, Bình An nằm gục dưới mặt đất không nhúc nhích, mà lúc này ông nội cũng đã chạy lên tới nơi, bởi vì oanh động lớn tới như vậy không thể không khiến ông chú ý tới.

Thế nhưng vừa nhìn vào tới của thì chứng kiến cảnh tượng kiến ông mộng bức, chỉ vợ yêu của mình đang bị cô gái nhỏ Lâm Khuynh Thành ôm lấy mà vẻ mặt của hai người thì hoàn toàn trái ngược nhau, bà nội thì nộ khí trùng thiên còn tiểu mỹ nhân Khuynh Thành thì vô cùng sợ hãi cùng một chút bất đắc dĩ còn ở phía xa xa kia, thằng cháu đít nhôm của ông đang nằm bất động.

Thế nhưng ông nội phản ứng cũng là rất nhanh, lập tức chạy đến nói:

“Bình tĩnh, mọi người hết sức giữ bình tĩnh”

“Bình tĩnh cái dắm, ông xem thằng cháu của ông đã làm chuyện tày đình gì rồi kia”

Câu nói trực tiếp làm bầu không khí quỷ dị, ông nội và Khuynh Thành lập tức khó hiểu nhìn bà nội, còn bị can thì dù cho đang thụ thương cũng một mặt mộng bức ngoái đầu nhìn lại.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến Tranh sáng tác bởi yy11429480
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11429480
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.