Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Kỹ Cấp Thần Thánh

Tiểu thuyết gốc · 4022 chữ

Linh Khí hệ hỏa trong hư không bị Thiên Long hấp dẫn, chúng tiến vào linh hồn Thiên Long sau đó hóa thành những dòng chất lỏng tẩm bổ cho linh hồn của hắn. Cảm giác diệu kỳ lại ập đến.

Thiên Long trầm mê trong sướng khoái, những cơn đau xác thịt dần giảm bớt, thay vào đó là sự thăng hoa không thể nói thành lời. Thiên Long thích tu luyện, thì ra thứ được mô tả trong các tiểu thuyết lại tuyệt vời đến vậy.

Chẳng biết trôi qua bao lâu, Thiên Long tỉnh táo mở mắt, thực lực lại tiến thêm một tiểu cảnh giới.

Thiên Hỏa Sa Mạc trời đã về đêm, nhiệt độ kịch liệt giảm xuống về độ âm, sương mù buông xuống phủ kín ốc đảo. Mặc dù bán khỏa thân nhưng Thiên Long cũng chẳng thấy lạnh, chỉ thấy hơi đói bụng.

“Chủ nhân, ngài đã tỉnh?” Tiên Lệ hồ hởi nói.

Thiên Long nhìn xuống phía dưới, cây xúc xích màu đen to tướng được hắn đặt ngang đùi. Hắn gật đầu rồi nói: “Đúng vậy, tu luyện không ngờ lại dễ dàng như vậy.”

Dễ dàng ở đây chính là nói Thiên Long vận dụng Cửu Hợp Thần Công như cá gặp nước, chẳng có chút trắc trở nào. Trong các tiểu thuyết năm xưa không phải luôn miêu tả tu luyện rất khó, phải trăm phương ngàn kế mới tăng được chút thực lực.

Tiên Lệ cười hì hì không phản bác, nó cũng chưa nói cho Thiên Long rằng mật độ Linh Khí của Hệ Ngân Hà quá cao, thêm nữa Thiên Long dù cho có ở Tu Tiên Giới cũng là một thiên tài nên mới dễ như vậy. Sở dĩ nó không nói cũng bởi vì sợ vị chủ nhân mới nhận lại vểnh đuôi lên trời.

Đá qua chuyện khác, Tiên Lệ lên tiếng: “Chủ nhân, thuộc hạ phát hiện có mục tiêu. Tuy chỉ chấm được 3 điểm nhưng ngài có thể ăn thử.”

“Được rồi, cho ta xem thông tin.”

Trước mắt Thiên Long hiện lên một hình ảnh, phía trên là một người con gái tóc đen mắt đen, khuôn mặt cùng dáng người cũng không có gì quá nổi bật, thậm chí là hơi mũm mĩm. Cô ta hẳn là người chơi có đẳng cấp cao bởi vì trên thân là một bộ áo giáp màu đen lấp lánh, sau lưng đeo một tấm khiên hình chữ nhật, vũ khí của cô ta không ngờ lại là thương - một thứ đồ chơi rất ít phụ nữ thích xài.

"Tên: Vũ Thị Vân (Tiểu Thiên Sứ) - Kỵ Sĩ - Cấp độ 89 - Lực chiến: 4025

Số đo ba vòng: 79 - 65 - 73.

Sở thích tình dục: thích đối tác dịu dàng, tình cảm.

Khu vực mẫn cảm: gáy.

Ghi chú: Không.”

Vừa nhìn thoáng qua thì Thiên Long đã mất sạch hứng thú, hèn gì Tiên Lệ chỉ chấm có 3 điểm.

“Cô ta cách chúng ta bao xa? Tao cũng không có nhu cầu ăn thử.”

“À, ngay trước mặt ngài.” Tiên Lệ nói dứt thì nó cười một cái nghe rất đáng ăn đòn.

Thiên Long giật mình ngẩng đầu lên, phát hiện có một cô gái đang dùng cặp mắt hồ nghi quan sát hắn. Chẳng biết Tiểu Thiên Sứ xuất hiện từ bao giờ.

Tiểu Thiên Sứ ở trong ảnh hay ngoài đời cũng không khác nhau bao nhiêu, có điều là dễ thương hơn một chút vì gương mặt cô ta rất trắng trẻo, trông khá non nớt.

Thiên Long lập tức e hèm rồi đứng dậy, xách kiếm cảnh giác nhìn cô gái.

Trong nhất thời, cả hai người trừng mắt nhìn nhau, không ai nói với nhau câu nào.

Thiên Long cảm thấy nhàm chán, hắn quyết định mặc kệ và muốn quay lưng bỏ đi. Đêm đã tối nên sẽ có một vài mãnh thú xịn xuất hiện để săn mồi, hắn cũng chẳng muốn phí thời gian với cô gái này.

Lúc này, cô gái lên tiếng, giọng ngập ngừng như ngại.

“Gượm đã, anh có phải là… người đã… thực hiện lớp học dục vọng?”

Tiểu Thiên Sứ cúi đầu, hai má đỏ lên.

Thiên Long gật đầu coi như đáp lời nhưng cũng chẳng thèm dừng chân mà đi thẳng.

“Từ từ, anh có thể nói chuyện với em một chút không?” Tiểu Thiên Sứ nói với theo.

Thiên Long quay đầu lại, tỏ vẻ rất không kiên nhẫn, lạnh lùng hỏi: “Cô có chuyện gì?”

Tiểu Thiên Sứ liền đưa ra câu hỏi mà cô thắc mắc mấy hôm nay: “Làm tình có thật sự tuyệt vời như anh nói?”

Nói dứt lời thì cô gái đã thấy hơi quái dị, da mặt mỏng khiến cả mặt và cổ của cô gái đỏ bừng.

Thiên Long ngơ ngác quan sát cô gái, thầm nghĩ lẽ nào đây là một tấm chiếu mới, chưa từng trải.

Thật ra hắn đoán đúng.

Vũ Thị Vân năm nay chỉ mới mười bảy tuổi, cô bé còn đang đi học nên vẫn chưa thể mua ứng dụng giao hợp tâm thức. Thế nhưng điều đó cũng không thể ngăn cô bé tràn ngập tò mò với việc giao hoan xác thịt.

Từ năm mười bốn tuổi, trong tâm hồn cô bé luôn có một ngọn lửa nóng, ngọn lửa của dục vọng. Cô bé lén lút thưởng thức những bộ phim người lớn xưa cũ - thứ chỉ có thể mua ở cửa hàng đồ cổ. Cô bé bàn luận với bạn học về những chàng trai mới lớn, đẹp trai và có cơ bắp tuyệt vời. Cũng không thiếu những lần cô bé mơ thấy những giấc mơ ướt át và rồi tỉnh lại với mồ hôi khắp cơ thể.

Cứ ngỡ mọi thứ sẽ chẳng thay đổi, cô sẽ chờ đến năm mười tám để trải nghiệm giao hợp tâm thức thì lại được Thiên Long mở ra một chân trời mới. Một kho tàng vô tận cứ thế bày ra trước mặt cô bé.

Vũ Thị Vân cũng theo dõi buổi chiếu phim heo trực tiếp nọ, lần đầu tiên cô bé hiểu được cái gì gọi là lên đỉnh. Và kể từ đó về sau, ngoài giờ học cô bé đều lên mạng mong ngóng Thiên Long xuất hiện, cô muốn được trải nghiệm cảm giác vi diệu ấy thêm một lần nữa.

Người tính chẳng bằng trời tính, ngay trong lúc chơi game giải trí thì không may gặp được thần tượng. Cô bé dùng hết can đảm để nói lên những gì đang nghi hoặc.

Đụng đến đúng chủ đề, Thiên Long lập tức có hứng thú, hắn nhìn cô bé một lúc rồi đáp: “Đúng như vậy, làm tình là hành động kết nối hai con tim với nhau. Nó có nhiều hơn là thỏa mãn cơ thể. Đó là một hành động thiêng liêng mà nếu chưa trải qua thì chúng ta cũng không thể nào hiểu được.”

Ánh mắt tấm chiếu mới sáng lên, cô gái cắn môi, sau đó cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng. Mấy giây sau, cô gái thở ra một hơi thật dài, cố gắng bình tĩnh để thốt ra một câu kinh thiên động địa.

“Em… em muốn thử… thử… làm tình.”

Thiên Long nhìn Tiểu Thiên Sứ, trong não bất giác hiện lên ba chữ “quát đờ phúc (what the f*ck)”, trẻ con lớn nhanh quá, câu mời gọi thẳng thừng như thế mà nó cũng dám nói.

Lắc lắc đầu, Thiên Long không nỡ chà đạp một đóa hoa mới nhú, hắn từ chối nói: “Cô bé, em nên hiểu rõ việc giao hợp rất thần thánh. Cả hai bên phải có tình cảm với nhau thì mới có thể phát sinh quan hệ được. Anh không thích em.”

Tiểu Thiên Sứ bị từ chối nhưng cũng không bỏ cuộc, cô bé lại chất vấn: “Nếu nói vậy, anh với cô gái tóc đỏ cũng đâu có tình cảm gì đâu… Anh vẫn làm cô ấy đấy thôi…”

Thiên Long nghẹn mẹ lời, chả nhẽ hắn lại nói do Yến Linh trông ngon quá nên làm hắn hứng. Không được, không thể để mầm non hiểu sai lệch được.

Bởi vậy, Thiên Long giải thích: “Có cái gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Anh thích cô ta.”

Tiểu Thiên Sứ đáp: “Nếu là vậy, em cũng yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, vậy được chưa?”

“Nhưng anh đâu có yêu em…”

“Không quan trọng, em thích anh là được, anh sợ à?”

Thiên Long ngơ ra, Tiểu Thiên Sứ được đà tiến đến, cô bé từ từ bước về phía trước, khuôn mặt non choẹt dần rõ ràng hơn trong mắt Thiên Long.

Hắn giật mình, vội vàng nói: “Không được! Anh đây đã hơn ba trăm tuổi, đừng đến đây.”

Nghe đến tuổi, Tiểu Thiên Sứ khựng lại, đoạn cô nàng liếm đôi môi khô khốc rồi nói: “Hèn gì kinh nghiệm nhiều như vậy, em thích.”

Đậu, trời xanh không có mắt.

Thiên Long nhìn ánh mắt như thú săn mồi của cô bé liền sợ, hắn theo bản năng thi triển kế thứ ba mươi sáu trong binh pháp - chạy là thượng sách.

Không quá do dự, Thiên Long quay lưng lắp mô tơ vào chân rồi co giò chạy thẳng. Bên trong đầu, tiếng cười hí hửng của Tiên Lệ vang lên.

Bóng dáng Thiên Long lập tức xa dần, Tiểu Thiên Sứ thấy thế hét lớn: “Anh đừng chạy! Đứng lại đó cho em.”

“Mẹ nó, ai đứng lại là chó.” Thiên Long chửi thầm rồi chạy ra sa mạc phía ngoài, trong đầu hắn hiện tại lại có cảm giác đám Địa Long nọ còn dễ thương hơn cô em mũm mĩm, dù chúng cắn hắn nhưng ít ra không tổn thương hắn.

Ấy thế mà, Thiên Long muốn làm chó thật.

Ngay khi hắn sắp sửa ra khỏi ốc đảo thì Thiên Long phát hiện phía trước có ba sinh vật to lớn đang áng ngữ. Một con trâu toàn thân đỏ rực, bốn vó bốc lửa, trên khắp cơ thể có thêm những đường vân màu vàng khá rối mắt. Một con ngựa đen có sáu cái chân cùng một đôi cánh dơi ngang bụng trông rất kỳ quái. Con còn lại là một con rùa với cái mai ngoại cỡ và cái đầu trông giống loài rồng.

Trên lưng ba con thú cưỡi là ba người đàn ông, áo giáp màu đen tương tự với Tiểu Thiên Sứ, trên tay lăm le những cây thương dài.

Có ngu thì Thiên Long cũng hiểu ba tên này cùng bọn với Tiểu Thiên Sứ. Cô nàng mũm mĩm rất thông minh, lợi dụng lúc Thiên Long nói chuyện đã lặng lẽ nhờ người vòng ra sau lưng chặn đường rút lui của hắn.

Ba đánh một không chột cũng què, đằng này có tới ba con súc sinh và ba tên khoác giáp, Thiên Long dù có mọc cánh cũng cam đoan không thể xông ra ngoài.

“Chủ nhân, chạy làm gì, hãy ở lại làm con người ta, ban phát ân sủng xuống cơ thể của cô ta đi chứ.” Tiên Lệ cười trên nỗi đau của kẻ khác, đi với Thiên Long đặt biệt thú vị, đủ thứ trải nghiệm mới mẻ.

Thiên Long vẫn tiếp tục chạy, chửi Tiên Lệ: “Mẹ nó, tự móc mũi sướng hơn hay là người khác thọc tay vào móc mũi dùm sướng hơn?

“Thưa chủ nhân, thuộc hạ không có mũi.”

“Không có mũi thì cũng phải có não chứ. Chủ nhân chú mày sắp bị hiếp chết rồi mà còn ở đó cà khịa.”

“Haha” - Tiên Lệ cười hai tiếng, thấy mặt mũi Thiên Long đanh lại thì không đùa nữa, nó bảo: “Chủ nhân, vung kiếm lên, ấn cái nút màu đỏ chỉ về phía ba con thú đi.”

Thiên Long nghe thế thì giật mình, đến hiện tại hắn mới nhận ra trên cây xúc xích to lớn có một cái nút nhỏ ngay chính giữa chuôi kiếm.

Ấn một phát, thanh kiếm tỏa ra hắc quang rồi rung lên như được khởi động chế độ mới, tiếng è è vang vọng.

Thiên Long suýt chút thì tức đến hộc máu, thế quái nào mà có cảm tưởng như đây thực sự là một cái S toy cỡ bự. Cái kiểu rung động này, ngoe nguẩy này, sao mà nó cứ…

“Tên khốn…”

Chữ “nạn” chưa kịp thốt ra thì một đám mây màu hồng phun ra từ đầu kiếm, bay đến bao phủ lên cơ thể ba con thú phía trước. Chúng đột nhiên chồm lên, hất văng chủ nhân của chúng ra khỏi lưng. Sáu con mắt như chuông đồng trợn trừng, toát ra ánh sáng mãnh liệt, tiếng thở khò khè dồn dập như âm thanh xe lửa tự nhiên phun ra từ mũi chúng.

Thiên Long thấy, dưới háng của bò và ngựa, hai cái dùi cui đen xì ngẩng đầu lên đầy hùng dũng, chiều dài chắc chắn sẽ làm cho nhân loại tự ti.

Đậu xanh rau má, cái quái gì?

Đột ngột, con bò như phát cuồng, cặp sừng to tổ bố húc vào mai rùa. Con ngựa sáu cánh thì ngửa đầu hí dài, sau đó cũng lao về phía con rùa giống như có thâm thù đại hận. Bởi có lớp mai quá vững chắc, con rùa cũng không hề hấn gì, ngược lại nó còn há cái miệng rộng, như muốn đớp chết hai chiến hữu vừa nãy còn sát cánh bên nhau.

Trong một giây ngắn ngủi, vòng vây của kẻ địch đã bị phá nát.

Thiên Long dĩ nhiên có kinh nghiệm chạy trối chết, hắn lập tức tắt chế độ rung của kiếm, sử dụng kỹ năng Hổ Uy để đột phá.

Ngay lập tức, một hư ảnh đầu hổ xuất hiện, Thiên Long xách kiếm như một cơn gió xông ra ngoài. Trong lúc rời đi, hắn tiện tay tặng cho ba tên mặc giáp một cú quét khiến chúng ngã lăn ra cát.

Tiểu Thiên Sứ đuổi theo từ phía sau, thấy Thiên Long sắp chuồn thì nhanh chóng dừng lại, nâng vũ khí lên hết cỡ rồi dùng lực phóng về phía trước. Cây thương dài xé trời bay vút về phía Thiên Long, tiếc thay lại bị thân thể to lớn của con rùa cản lại.

“Chết tiệt!” Tiểu Thiên Sứ mất hứng rủa thầm, cô bé nào còn chút ngại ngùng nào như khi nói chuyện với Thiên Long mà thay vào đó là ánh mắt bắn ra sát khí.

“Mau chóng đuổi theo hắn!” Cô ta gầm lên.

Ba tên khoác giáp vội vàng bò dậy, đối diện với ánh mắt của cô gái mà trong lòng hoảng sợ.

“Vâng! Thưa tiểu thư.”

Nói đoạn, tên cưỡi ngựa và cưỡi bò thực hiện những động tác tay kỳ quái vẽ lên không khí hai ngôi sao sáu cánh. Ngôi sao màu bạc phóng lên cơ thể của hai con mãnh thú, xua tan đám khí màu hồng khiến chúng bình tĩnh trở lại.

Ngay sau đó, hai tên leo lên lưng hai con thú, thúc vào mông chúng rồi nhanh chóng xuất phát. Riêng tên cưỡi rùa không đi mà quỳ dưới mặt cát chờ cô gái ra lệnh.

“Đáng ghét thật! Ông ra ngoài gọi thêm người, nội trong tối nay phải bắt được tên đó cho tôi.”

“Vâng! Thuộc hạ tuân lệnh.” Tên cưỡi rùa cung kính đáp rồi thoát trò chơi.

Trong đầu hắn lúc đó cũng không nhịn được cảm thấy Thiên Long đáng thương. Vũ Thị Vân - Tiểu Thiên Sứ - cô nàng bình thường có cái tên bình thường nhưng thực chất cô ta lại là con gái rượu của trùm thổ phỉ khét tiếng Vũ Trụ. Rồi đây tên đê tiện kia sẽ khó mà thoát được.

…..

Thiên Long cắm đầu chạy như điên khiến đất cát thốc lên mù mịt, sau khi kéo ra khoảng cách khá xa, hắn lại thay đổi phương pháp. Chỉ thấy Thiên Long ngoặt sang phải, thi triển ba lần Hổ Uy liên tiếp nhảy đến một tảng đá trơ trọi trên sa mạc. Ngay lập tức Thiên Long xách S toy đập lên mặt cát bên cạnh, tạo thành một cái hố lớn, tiếp đó hắn không chút do dự ném kiếm rồi chui luôn xuống hố, dùng hai cánh tay lấp cát phủ lên thân thể.

Dựa vào kinh nghiệm chạy trối chết đã lâu, Thiên Long rất rõ bản thân không thể chạy nhanh bằng đám mãnh thú, nhất là còn có một con ngựa có cánh. Bởi vậy hắn chơi liều nằm ngay tại đường truy kích của kẻ địch. Dù sao bò, ngựa và rùa thì không có ưu thế trong việc đánh hơi.

Mới vừa nằm xuống được một lát, mặt cát bên cạnh Thiên Long đã chấn động, tiếng rầm rập đập vào màng nhĩ. Cát dần chảy xuống hai bên song may mắn Thiên Long chui cũng đủ sâu, dù rằng nín thở chốc lát cũng không để kẻ địch phát hiện dấu vết.

Tiếng ngựa hí và bò rống cùng âm thanh lách cách từ đám trang bị sắt thép vang lên sát bên tai rồi xa dần. Thiên Long hiểu hắn đã sống qua một kiếp.

Chờ thêm một lúc thật lâu, đến khi phổi cần thêm dưỡng khí thì Thiên Long mới chui ra ngoài. Hắn vừa nhô lên thì lập tức nhảy đến nấp sau tảng đá, che chắn thân thể thật kĩ, đến lúc này Thiên Long mới lặng lẽ hô hấp, cố gắng áp âm thanh đến thấp nhất có thể.

Có điều Thiên Long đã làm một điều dư thừa, bốn phía xung quanh của hắn chỉ có những màn sương mờ ảo, từng cơn gió lạnh lẽo tàn phá trong sa mạc cô quạnh, trên bầu trời một cái mặt trăng màu đỏ tỏa ra ánh sáng lập lòe.

“Chuyện này bố mày nhớ.” Thiên Long nghĩ thầm, hắn đã ghim cô em mũm mĩm cùng ba tên thuộc hạ và cả ba con súc sinh. Nếu sau này có cơ hội hắn sẽ cho bọn chúng biết thế nào là lễ hội.

“Tiên Lệ, phương pháp tu luyện đã có, chú em có phương pháp chiến đấu không? Thân pháp, kiếm pháp hoặc cái quần què gì đó cũng được.” Thiên Long hỏi cây xúc xích, hắn nhận thức được bản thân quá yếu ớt. Tính từ khi chơi Vô Tận Chiến đến nay, lần nào cũng phải vắt chân lên cổ chạy.

“Đương nhiên là có, chủ nhân ngài dùng cái gì để đổi?” Giọng Tiên Lệ vang lên.

“Hả đổi? Còn cần phải đổi hả?” Thiên Long ngơ ngác hỏi.

“Thưa chủ nhân tôn quý. Không làm mà đòi có ăn thì chỉ có ăn…”

“Dừng, dừng. Chú muốn đổi cái gì?” Thiên Long nhăn mặt xua tay, lời sấm truyền của thầy Huấn hiện về khiến hắn nổi da gà da vịt.

“Thì đơn giản thôi, thuộc hạ đã trao cho ngài Cửu Hợp Thần Công, cho ngài một cây kiếm mà đến nay còn chưa hấp thu được chút dâm lực nào. Hình như chuyện này không quá công bằng đâu nhỉ. Giờ ngài còn đòi cả phương pháp đánh nhau thì làm sao thuộc hạ cho ngài được. Chi bằng…”

Thiên Long hiểu luôn, chi bằng ở đây là chi bằng hắn cho Tiên Lệ một chút lợi ích nào đó để nó bổ sung thực lực đã hao tổn. Thế nhưng, giữa đồng không mông quạnh thế này, biết đi đâu để tìm thêm dâm lực.

Tiên Lệ dường như hiểu Thiên Long nghĩ gì, nó nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ trao cho ngài thêm trọn bộ ba cái phương pháp chiến đấu. Một kiếm, một quyền và một cái thân pháp. Đổi lại ngài phải hứa điều này…”

“Điều gì?”

“Mục tiêu tiếp theo mà thuộc hạ tìm được, dù là bất cứ ai thì ngài cũng phải tiến lên ban phát thần quang, giáo hóa sinh linh đó. Được chứ?”

Tiên Lệ nói xong thì im lặng để Thiên Long suy nghĩ, hắn thật sự không muốn đáp ứng lắm nhưng ngẫm nghĩ lại thì kèo này có vẻ cũng thơm. Hiện tại Thiên Long trên răng, dưới dái, cũng chẳng có gì trao cho Tiên Lệ. Nếu thực lực của hắn cứ dậm chân tại chỗ thì lần tới có khi hắn cũng không thể trốn thoát, tệ hơn nữa là cái nhiệm vụ mà Kiếm Thánh giao phó cũng tạch luôn.

“Tao đồng ý, vào việc đi.”

Thiên Long nói xong thì xếp bằng xuống mặt cát, cố ý nép vào sau tảng đá.

Tiên Lệ cười khà khà rồi bắt đầu việc truyền ký ức.

…..

Kỹ năng trong Vô Tận Chiến được chia ra làm hai loại. Một loại là kỹ năng trong trò chơi, hệ thống đã tính toán sẵn và đưa số liệu cùng cách thực hiện cho người chơi - loại kỹ năng này gọi là tuyệt kỹ. Loại còn lại là độc kỹ - chính là những kỹ năng do người chơi tự nghĩ ra và được hệ thống thừa nhận.

Hai loại kỹ năng này thì đều có mạnh có yếu, cũng được chia cấp từ thấp đến cao: đồng, bạc, vàng, kim cương, sử thi, huyền thoại và thần thánh. Hầu hết các kỹ năng mạnh nhất trong Vô Tận Chiến cấp thần thánh đều là độc kỹ, chỉ rất ít tuyệt kỹ do hệ thống tạo ra.

Kỹ năng Long Quyển mà Thiên Long từng sử dụng cũng là một độc kỹ cấp vàng. Một chiêu thức tốn hết tất cả tế bào não của Thiên Long suốt bao nhiêu năm qua với tác dụng chỉ có một là dùng để chạy trốn. Cũng không phải Thiên Long không muốn chế ra thêm nhiều độc kỹ mà mấu chốt là hắn ngu, hắn tự hiểu bản thân không có lấy một chút thiên phú nào trong việc tập võ.

Tuy nhiên, tài giỏi đến đâu cũng chẳng bằng gặp nhiều may mắn. Thiên Long vừa nhận được ba cái độc kỹ cấp thần thánh đến từ Tiên Lệ.

Kiếm pháp - Hoang Thiên Kiếm - kỹ năng dùng kiếm gồm có sáu thức. Thiên Long chỉ học được thức đầu tiên mang tên Hoang Thiên.

Thân pháp - Liệt Diễm Ảo Ảnh - kỹ năng di động có tất cả ba biến thể.

Quyền pháp - Hoang Hỏa Thần Quyền - kỹ năng đấm nhau cũng có sáu thức. Thiên Long cũng chỉ học được thức đầu tên Hỏa Quyền.

Thiên Long nhìn ba ô kỹ năng màu xích kim trước mặt mà trong lòng tràn đầy vui vẻ. Cuối cùng hắn cũng coi như có chút bản lĩnh, lần tới chắc chắn sẽ không phải chạy cong đít.

"Chủ nhân, hài lòng chứ?" Tiên Lệ hỏi.

Thiên Long gật đầu tỏ vẻ rất mãn ý. Đoạn hắn hỏi Tiên lệ: "Chú em có thể giúp anh tìm kiếm một con mãnh thú xung quanh đây không. Tốt nhất là một con rồng."

"Được, giống cái thì không có vấn đề gì."

Lời nói vừa dứt thì trong não Thiên Long hiện lên một tấm bản đồ cùng với rất nhiều điểm sáng.

Chỉ có điều, vừa xem được một chút thì Thiên Long nhận ra điều kỳ lạ.

Lấy hắn làm trung tâm, khu vực bốn phía có đến hàng chục con mãnh thú đủ giống loài, mơ hồ sắp xếp thành một đội hình quy chuẩn, đang thực hiện phương pháp truy bắt theo kiểu rải thảm.

Đáng nói nhất là tất cả mãnh thú đều không phải giống loài có thể tìm thấy trong sa mạc, rõ ràng chúng thuộc về người chơi.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.