Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 4062 chữ

NPC trong Vô Tận Chiến rất thông minh, đặc biệt là đạt đến cấp 500 như Kiếm Thánh thì lại càng thông minh tợn. Nếu không phải đã biết trước đây chỉ là một trò chơi do con người tạo ra, có khi Thiên Long cũng sẽ thần tượng Kiếm Thánh, một người đàn ông đơn giản là hoàn hảo.

Sắp xếp lại một chút suy nghĩ trong đầu, Thiên Long dùng một câu trả lời đơn giản để đáp: “Kiếm chính là vũ khí.”

“Ồ, nếu như vậy, kiếm là thiện hay là ác?” Kiếm Thánh lại hỏi.

“Vũ khí không phân chia thiện ác, dùng để giết người vô tội thì đó chính là ác, dùng để cứu người thì đó chính là thiện.”

“Nếu như vậy, cái gì là kiếm?”

Thiên Long lại nói: “Vũ khí trong tay là kiếm, hoa lá cây cỏ là kiếm, tâm niệm là kiếm, vạn vật đều là kiếm.”

Kiếm Thánh nghe vậy thì gật gù, ánh mắt sáng rỡ tỏ ra rất thích thú.

Thiên Long thấy ông ta lâm vào suy tư thì cười thầm, mấy vấn đề hắn nói đều là thứ đã được người chơi đưa lên mạng từ lâu. Nếu không có Chúa mới biết phải đáp thế nào, kiếm là cái quái gì? Thì là một thanh sắt dùng để xiên người khác chứ còn gì nữa.

Kiếm Thánh vỗ tay bôm bốp rồi cười nói: “Tốt lắm, câu trả lời của cậu khiến ta rất hài lòng. Vậy đây sẽ là thử thách ta dành cho cậu.”

Nói xong Kiếm Thánh ném cho Thiên Long một cuốn sách cũ nát, bên trên ghi ngoằn ngoèo mấy chữ “Hổ Uy Trọng Kiếm”.

Cùng lúc đó, bên tai Thiên Long vang lên một giọng nói máy móc: “Ting! Nhiệm vụ chuyển cấp “Thử thách của Kiếm Thánh” mở ra, xin hỏi người chơi có tiếp nhận hay không?”

Thiên Long liền lựa chọn tiếp nhận.

Lúc này, Kiếm Thánh mới tiếp lời: “Cậu có ba mươi phút để lĩnh ngộ chiêu thức trong sách. Mong muốn của cậu ta đã rõ nhưng ta cần phải biết cậu có đủ ngộ tính để học kiếm hay không.”

Thiên Long gật đầu, không phí thời gian mà ngồi xuống lật sách ra xem.

Nghe nói thử thách của Kiếm Thánh chỉ có ba cửa, chín mươi chín phần trăm người chơi gặp được ông ta đều dừng bước ngay tại đây. Hổ Uy Trọng Kiếm là chiêu thức độc quyền của Kiếm Thánh, muốn hiểu nó trong vòng ba mươi phút nói dễ hơn làm.

Lật sách một chốc, Thiên Long chỉ thấy não mình lùng bùng, hắn không phải không biết chữ mà không hiểu trong sách viết cái quái gì. Một đám chữ cực kỳ tối nghĩa, không thể kết nối với nhau thành kiến thức được. Nếu nói cho đúng thì trình độ Thiên Long đang ở mẫu giáo nhưng thầy giáo lại bắt hắn phân tích văn học lớp 12, khó đến mức này thì đúng là quỳ.

May thay, Thiên Long cũng đâu phải người nghiêm túc gì cho cam. Hắn lật sách thật ra cũng chỉ để Tiên Lệ có thể quan sát tất cả rồi sau đó nó sẽ dùng năng lực lặng lẽ truyền vào não hắn.

Thời gian trôi qua từng chút một, Thiên Long đã lật đến tờ cuối cùng, mồ hôi thấm ướt cả áo. Thiên Long không phải không tin Tiên Lệ nhưng dẫu sao hắn cũng có chút hồi hộp.

“Chủ nhân, Hổ Uy Trọng Kiếm quá cùi, ngài thật sự muốn học nó chứ?” Giọng Tiên Lệ vang lên như một bát thuốc an thần khiến Thiên Long vững tin, hắn không chần chừ gì mà lựa chọn đồng ý luôn.

Lập tức, một khối kiến thức khổng lồ được truyền tải trực tiếp vào não Thiên Long, cùng với đó là những hình ảnh Kiếm Thánh thi triển Hổ Uy Trọng Kiếm. Mất một lúc sau thì Thiên Long cũng đã hiểu toàn bộ, từ tận chân tơ kẽ tóc như chính hắn là người đã sáng tạo ra chiêu thức này vậy.

“Ting! Chúc mừng người chơi Thiên Long nhận được kỹ năng Hổ Uy Trọng Kiếm.”

Thiên Long đứng dậy, tự tin nhìn Kiếm Thánh rồi nói: “Thưa ngài, tôi đã hiểu được tất cả.”

Ánh mắt Kiếm Thánh hơi chấn động nhưng ông ta che giấu rất nhanh, ông ta bảo: “Thi triển cho ta xem.”

“Nhưng tôi không có kiếm.” Thiên Long thành thật nói.

Người đàn ông cười phá lên, đáp: “Cậu nói vạn vật đều là kiếm, vậy hãy cho ta thấy kiếm của cậu.”

“Đậu… bố mày có mỗi kiếm thịt thôi.” Thiên Long nghĩ thầm rồi cười khổ, bây giờ biết chạy đi đâu tìm một thanh kiếm?

Đúng lúc hắn đang xoắn thì Tiên Lệ lại nói: “Chủ nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ là kiếm của ngài.”

Lời nói vừa dứt thì hình xăm cây xúc xích trên tay phải của Thiên Long tỏa ra hắc quang rồi hóa thành một làn khói đen bay lượn đến bàn tay của hắn. Một cái nháy mắt sau đó, một “thanh kiếm” đã xuất hiện trong tay Thiên Long.

“Đậu má!” Thiên Long chửi, suýt chút nữa thì muốn vứt cây kiếm đi chỗ khác. Vì sao ư? Bởi vì thứ vũ khí Tiên Lệ biến thành quả thật quá kỳ dị, cán kiếm còn bình thường nhưng lên đến chuôi kiếm thì đó là hai cái hình tròn lớn dị thường, điểm xuyết trên đó là một ít cọng kim loại dài dài rũ rượi như cọng lông. Lên thêm chút nữa thì càng quá đáng hơn, một hình trụ dài vươn thẳng theo đường cong, trên thân kiếm xuất hiện những đường ngoằn ngoèo trông giống như những mạch máu căng tràn. Đến phần mũi kiếm thì hết nói nổi, y hệt như một cái đầu khấc to lớn, chính giữa lại còn có một cái vạch. Nói đây là một thanh trọng kiếm, chi bằng nói đây là một cái S toy cỡ bự, kích thước chí ít phải hai mét.

Thiên Long cứng họng, Kiếm Thánh nghệt mặt, Lê Minh núp sau cây tạm thời mất nhận thức. Chỉ có mỗi con hổ cái hứng thú quan sát, trong mắt là vẻ gì đấy cực kỳ lạ thường.

Một cơn gió lạnh thổi đến khiến mọi người bừng tỉnh. Kiếm Thánh hắng giọng, giả vờ ho khù khụ rồi nói: “Kiếm của cậu… khụ… quả thật kỳ lạ… vậy hãy thi triển cho ta xem đi…”

Thiên Long ngu luôn, muốn hắn cầm cái thứ này rồi thi triển chiêu thức á? Đây liệu có phải là một giấc mơ hoang đường hay không?

Thế nhưng thời gian nhiệm vụ cũng chỉ còn lại hai phút và đang đếm ngược, nếu như không làm thì không bao giờ có thể làm được.

Nghĩ vậy, Thiên Long liều luôn, hắn dùng cả hai tay cầm chắc thanh kiếm rồi vận dụng kỹ năng Hổ Uy Trọng Kiếm. Kỹ năng trong Vô Tận Chiến không thể tự động thực hiện như các trò chơi truyền thống mà dựa vào chuyển động cơ thể của người chơi. Ngoài ra nó còn có cả độ hoàn mỹ, tư thế như thế nào, xuất chiêu như thế nào để đạt hiệu quả tốt nhất hoàn toàn dựa vào người chơi tự mình tìm hiểu. Cũng có khi, dù người chơi có kỹ năng cũng mãi không thể đánh ra được vì làm sai động tác.

Thiên Long thì khác, hắn bật hack nên tư thế rất xuất sắc, hai chân rộng bằng vai, lưng thẳng tắp, hai cánh tay nâng lên quá đầu. Ngay sau đó, hai tay của Thiên Long điều khiển thanh kiếm chém một đường cong hoàn mỹ về phía trước mặt.

Thanh kiếm hình xúc xích phát sáng, khí thế vô bờ giáng xuống mặt đất khiến khói bụi thốc lên, uy thế quả nhiên không thể khinh thường.

“Hổ Uy!” Thiên Long hét lớn ngay khi cây kiếm chém xuống được một nửa. Hai tay của Thiên Long nổi gân xanh, dùng sức thu về phía hông phải để tụ lực. Sau vài giây lại lập tức đâm về phía trước, không có một động tác thừa. Thân hình Thiên Long lao thẳng, tư thế chuyển thành xung phong.

Hổ Uy gồm hai động tác, giả vờ chém xuống nhưng thực chất để tụ lực rồi chuyển sang đâm thẳng. Một kỹ năng khiến người khác khó lòng phòng bị. Mấu chốt của chiêu này chính là việc kết nối giữa hai động tác phải được thực hiện liền mạch. Nếu như sai một chút thì hoặc uy lực yếu đi, hoặc kẻ địch có thể né tránh.

Cây xúc xích màu đen xộc thẳng về phía trước tựa như biến thành một cây thương to lớn, ánh sáng trên kiếm mơ hồ hóa thành một con hổ đen dữ tợn.

Khí thế, oai hùng, động tác này giống hệt một con hổ lao ra vồ mồi.

Mặt đất phía trước bị Thiên Long đánh thành một đường rãnh sâu hoắm dài chừng năm mét, sát thương thật sự đã đạt đến đỉnh điểm.

Kiếm Thánh cũng giật mình khi chứng kiến điều này, lực chiến của người chơi trước mặt cao một cách bất thường. Tuy nhiên ông ta cũng cảm thấy dở khóc dở cười, Hổ Uy là chiêu thức thành danh của ông, khi đánh ra uy thế khỏi phải bàn cãi. Còn Thiên Long, tuy cũng có khí thế song do vũ khí cho nên là… có lẽ nên đổi tên thành Dâm Uy hoặc Xú Uy, quả thật là không nỡ nhìn.

“Ting! Nhiệm vụ chuyển cấp “Thử thách của Kiếm Thánh” hoàn thành cửa ải đầu tiên.”

Thiên Long nhận được thông báo khi thời gian nhiệm vụ chỉ còn tính bằng giây, hắn thở phào một cách nhẹ nhõm. Sau đó hắn đưa mắt nóng rực về phía Kiếm Thánh để chờ đợi phần thưởng.

Đối diện với ánh mắt cháy rực của Thiên Long, Kiếm Thánh tằng hắng hai tiếng, nhấp ngụm rượu cho thông giọng rồi mới nói: “Khá lắm, thử thách đầu tiên cậu đã vượt qua một cách cực kỳ hoàn mỹ. Trước khi trao phần thưởng cho cậu, ta muốn hỏi liệu cậu có muốn đổi sang một thanh vũ khí khác hay không?”

Kiếm Thánh nói và có dự cảm rất bất ổn. Nếu như Thiên Long hoàn thành tất cả thử thách thì hắn chính là đại đồ đệ của ông ta, thế nhưng nếu hắn cứ dùng cái cây xúc xích to tổ bố như thế để chiến đấu thì… một đời anh danh của ông thế nào cũng trôi theo dòng nước.

Thiên Long không do dự gì mà đáp liền: “Không cần, đây chính là đồng bọn tốt nhất của tôi.”

Cũng không phải Thiên Long thích cái tạo hình quái dị này mà hắn sợ Tiên Lệ sẽ dỗi nếu dám chê nó. Hắn còn trông chờ vào Tiên Lệ để tu thành trường sinh bất tử cơ mà.

Kiếm Thánh dùng ánh mắt quái dị nhìn Thiên Long rồi lại nhìn thanh kiếm hắn cầm trong tay, sau đó ông đành phải chấp nhận.

“Tùy cậu, đây chính là phần thưởng.”

“Ting! Người chơi Thiên Long được Kiếm Thánh truyền cho kỹ năng Thăng Cấp Vũ Khí. Có tiếp nhận hay không?”

“Tiếp nhận.”

Thiên Long vui sướng nói, một cái kỹ năng chưa bao giờ nghe qua, chắc chắn rất mạnh.

Mấy giây sau đó, mọi thứ đã hoàn thành, Thiên Long vội vàng kiểm tra thông tin của bản thân. Rất nhanh hắn đã tìm thấy kỹ năng mới ngay bên cạnh Hổ Uy Trọng Kiếm.

Trước khi xem Thiên Long tràn trề hy vọng về tương lai, sau khi xem xong Thiên Long chỉ ước mình nghe theo đề nghị của Kiếm Thánh.

Thăng cấp vũ khí là một kỹ năng bá đạo, dành riêng cho bậc thầy kiếm thuật. Nói ngắn gọn thì nó dùng mạng người để giúp vũ khí của Thiên Long thăng cấp theo thời gian mà không thể thay đổi vũ khí khác. Theo lời giải thích của Kiếm Thánh thì nếu như một bậc thầy kiếm thuật mà còn bị người khác chém gãy kiếm thì chi bằng tự sát còn hơn. Và từ đây cây xúc xích chính thức khóa chặt với Thiên Long, cu… à kiếm còn người còn, kiếm mất người vong.

Cùng với tâm trạng bực bội, Thiên Long được Kiếm Thánh trao cho nhiệm vụ thứ hai mang tên tìm kiếm thú cưỡi. Sở dĩ bậc thầy kiếm thuật được gọi là ông tổ của mọi nghề bởi vì ngay từ nhiệm vụ thứ hai đã có thể có thú cưỡi, nếu như bắt được một con rồng thì chẳng khác gì tương đương với kỵ sĩ rồng.

Thiên Long được Kiếm Thành dùng sức mạnh dịch chuyển vào Mãnh Thú Chiến Địa - cái chuồng thú lớn nhất Vô Tận Chiến với thời hạn ba ngày phải bắt được một con mang về.

……

Thiên Hỏa Sa Mạc, cát vàng vô tận, từng ngọn gió lốc thổi đến kéo theo cát bụi mù mịt, hơi nóng bốc lên khiến người khác phát hờn. Xa xa còn có những lốc xoáy nho nhỏ bên cạnh các đụn cát màu vàng. Trên đỉnh đầu hai cái mặt trời tranh nhau phát sáng, giống như chỉ hận không thể nướng chín hết sinh linh phía dưới.

Thiên Long vừa xuất hiện đã thầm hô xui xẻo, Mãnh Thú Chiến Địa rất lớn và có thể chia thành chín khu vực khác nhau. Hắn rất muốn đến Vạn Cổ Sâm Lâm hoặc Đại La Hải Dương chứ tuyệt đối không muốn ở cái chỗ này. Thiên Hỏa Sa Mạc nghe là biết rất nóng và Thiên Long thì ghét nóng.

Đã thế Thiên Hỏa Sa Mạc cực kỳ ít mãnh thú mạnh mẽ, toàn là cái đám tép riu đặt mông lên ngồi còn cảm thấy ê mông.

Tuy nhiên đã đâm lao thì phải theo lao, Thiên Long nhờ Tiên Lệ xác định một chút phương hướng rồi lựa chọn tiến lên theo hướng Đông, phía trước có một cái ốc đảo.

Dẫm chân lên cát, trên vai vác theo một cây xúc xích to vãi chưởng, tạo hình của Thiên Long hiện tại cực kỳ bắt mắt, bởi vì nóng nên hắn cởi cả áo rồi cột ngang hông, tiện thể khoe ra cơ bắp hoàn hảo, những giọt mồ hôi bắt đầu chảy trên cơ thể vạm vỡ của hắn.

Đi được một đoạn, đột nhiên bên tai Thiên Long vang lên tiếng sột soạt, trước mặt tự nhiên xuất hiện những rãnh cát như có một sinh vật nào đó đang lao nhanh về phía này.

Thiên Long dừng lại cảnh giác, nhất thời hắn cũng không nhận ra cái thứ đang lao tới là loài gì.

Cũng không cần chờ đợi quá lâu, tiếng sột soạt vang lên ngày càng nhanh và dồn dập, mặt cát dưới chân Thiên Long rung lên nhè nhẹ. Ngay sau đó, một cái miệng cực kỳ to lớn với răng nanh lởm chởm xuất hiện trong tầm mắt, mùi hôi thối điếc mũi.

Con quái vật không nói chẳng rằng, há mồm đớp trước tính sau.

May mắn Thiên Long đã có sự đề phòng nên thực hiện luôn kỹ năng Hổ Uy, cây xúc xích phát sáng nhanh như chớp xông thẳng đến mỏ con quái vật. Nhìn từ xa rất giống như Thiên Long chơi với chó, thả xúc xích cho nó đớp.

Con quái vật nhận ra tình hình nguy hiểm, quyết đoán không ăn đầu khấc mà ngậm miệng, lần nữa lặn xuống mặt cát vàng.

Thiên Long thấy thế đã biết con quái vật này là thứ gì. Miệng như rồng, thân như rắn, trên đầu có ba cái sừng, vảy toàn màu nâu, tám chín phần mười đây là Địa Long Sa Mạc, một đám khó nhằn chuyên sống quần cư.

Không cho con Địa Long rời đi, Thiên Long nhảy thẳng lên cao, chiêu thức đánh xuống vị trí con quái vừa biến mất.

Tiếng bùm bùm vang lên, cát vàng bị hất tung lên song chẳng thấy tung tích của con quái đâu. Thiên Long cũng không thấy được vạch máu của nó xuất hiện nên chắc chắn hắn đã đánh hụt.

Ngay sau đó, hàng chục tiếng sột soạt xuất hiện, bốn phía xung quanh Thiên Long đều có những rãnh cát nho nhỏ.

Thiên Long thầm hô nguy hiểm rồi không tiếc linh lực trong cơ thể thực hiện Hổ Uy lao nhanh về phía trước mà không dám dừng lại. May mắn đây là một chiêu thức sử dụng để xung phong cho nên rất thực dụng trong tình huống này, bất cứ con Địa Long nào chắn đường đều bị Thiên Long sử dụng xúc xích đánh văng ra ngoài, không thiếu con bị đánh đến mẻ răng.

Mãnh Thú Chiến Địa là một nơi duy nhất có công bằng, tất cả người chơi hay quái vật đều sẽ nhận được đẳng cấp 50 ngay khi tiến vào. Nhờ các chỉ số đã tăng cao nên tốc độ của Thiên Long cũng trở nên nhanh nhẹn, một đường lao về phía trước, không cần hồi chiêu, không dám do dự.

Từ xa nhìn lại, Thiên Long như hóa thành cơn cuồng phong màu đen, dễ dàng cuốn phăng tất cả.

Những con Địa Long thất bại cũng không nản lòng, bị đánh văng chốc lát rồi lần nữa chui xuống đất đuổi theo Thiên Long. Số lượng của bọn chúng rất lớn, trong thoáng chốc sau lưng Thiên Long đã có thêm khoảng 50 cái đuôi.

Chạy một cách điên cuồng, Thiên Long lao nhanh về hướng ốc đảo, trong lòng suy nghĩ kế sách thoát thân.

"Đám Địa Long ghét nước. Nếu mình đến được ốc đảo thì chúng sẽ không đuổi nữa."

Thiên Long vừa chạy vừa nghĩ, hắn dẫm chân lên cát, muốn thực hiện thêm một lần Hổ Uy để phá vòng vây. Ốc đảo đã xuất hiện ngay trước mặt.

Đúng vào khoảnh khắc Thiên Long đút chân xuống cát, tự nhiên một cái miệng rộng to lớn chực sẵn ngoạm vào chân phải của hắn, hàm răng nhọn khép lại giữ chặt bàn chân. Sự đau đớn kéo ùa lên não khiến Thiên Long suýt chút nữa thì kêu lên. Ngay sau đó, cơ thể Thiên Long mất đà, chiêu thức Hổ Uy bị cắt ngang, hắn liền úp mặt lên cát.

"Má, tụi nó biết mai phục."

Trong não hiện lên suy nghĩ chửi thề, Thiên Long vội vàng sử dụng kiếm đập mạnh về phía con Địa Long đang cắn chân hắn. Ấy thế mà mặc kệ công kích của Thiên Long, nó nhất quyết không nhả ra.

Ngay sau đó, tiếng sột soạt khó chịu lại đến bên cạnh. Một con Địa Long từ đâu chui đến cắn vào chân trái, một con nữa cắn luôn vào tay trái của Thiên Long.

Tình thế quả thật quá nguy hiểm, Thiên Long lâm nguy nhưng không hề rối loạn. Hắn sử dụng tay phải còn tự do nâng kiếm lên cao rồi gõ mạnh xuống mặt cát bên cạnh. Chấn động khiến cơ thể Thiên Long đau đớn nhưng hắn cũng mượn lực văng lên cao.

Ngay lập tức, Thiên Long thực hiện kỹ năng có tên Long Quyển. Kỹ năng này do hắn tự nghĩ ra từ khi bắt đầu chơi Vô Tận Chiến, có thể nói là kỹ năng độc quyền của chính hắn.

Thân thể trong không trung, không hề có chỗ mượn lực nhưng Thiên Long không quan tâm mà quyết đoán dùng tay phải điều khiển thanh kiếm xoay tròn như một cánh quạt.

Tiếng gió rít vang lên, không khí nóng bị thanh đại kiếm xé toang, Thiên Long tựa như một cái máy bay mượn lực lao về phía ốc đảo. Tuy nhiên chừng đó cũng chưa đủ đô để khiến cho đám Địa Long há miệng, chúng bám dính lấy Thiên Long khiến tốc độ của hắn bị ảnh hưởng rất lớn.

Long Quyển cũng chỉ giúp Thiên Long kéo dài khoảng cách với 50 cái đuôi phía sau lưng thêm một chút. Tình thế vẫn cực kỳ nguy cấp.

Thế nhưng cũng chưa đến lúc bỏ cuộc, Thiên Long lần này sử dụng kiếm đập liên tiếp vào não con Địa Long bên tay trái khiến nó đau quá phải há miệng nhả ra. Ngay lúc đó thì thân hình của hắn cũng đã không còn đủ lực và lần nữa rơi xuống mặt cát.

Tay trái tự do, nháy mắt Thiên Long đã bò lên, không chút do dự dùng tay trái nắm lấy phần cổ của hai con Địa Long đang cắn chân. Làn da của chúng được bao phủ bởi lớp vảy cứng như sắt, mấy cái răng cưa khiến tay của Thiên Long rách toạc, máu đỏ nhiễm lên thân hai con Địa Long.

Chiêu thức tự hủy của Thiên Long lập tức có tác dụng. Đám Địa Long phía sau bị hấp dẫn bởi mùi máu tươi liền xông đến cắn lên thân đồng loại, cái lưỡi chẻ vươn ra như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống tất thảy.

Hai đồng chí Địa Long sau tất cả cũng phải nhả miệng ra, lo đối phó với chính đồng đội không não.

Lợi dụng cơ hội đó, Thiên Long đổi kiếm sang tay trái, sử dụng Hổ Uy nhảy thẳng vào ốc đảo. Phá tan vòng vây đã rối loạn của kẻ địch.

"Chết tiệt."

Thiên Long nằm trên mặt cát thở dốc, hai chân bấy nhầy máu thịt, cổ tay phải gãy lìa đau âm ỉ, tay trái dàn dụa máu tươi. Tuy hắn đã thoát nhưng vết thương thật sự quá nặng. Thiên Long thật sự có chút coi khinh Mãnh Thú Chiến Địa - một nơi được giang hồ đồn đại kiểu: "Ai là gà ai là thóc còn chưa rõ".

Có một chút an ủi rằng đám Địa Long cũng không tiếp tục đuổi theo mà chúng dừng tại biên giới của ốc đảo. Chúng vươn đầu đến trước, dùng cái lưỡi chẻ và cặp mắt màu đỏ để uy hiếp.

Mười lăm phút sau đó, đám Địa Long mới không cam tâm rời đi.

"Chủ nhân, ngài quá cùi bắp, có muốn thuộc hạ chỉ cho cách trị thương không?" Giọng nói trào phúng của Tiên Lệ vang lên bên tai Thiên Long, có cảm giác như nó đang cười trên nỗi đau của người khác.

"Chết tiệt, có gì thì nói. Ban nãy tao gọi mà dám không lên tiếng."

"Chủ nhân, nếu ngài muốn mạnh lên thì chắc cũng hiểu vì sao thuộc hạ không đáp phải không?"

"Ừm, giờ sao?" Thiên Long dĩ nhiên hiểu, muốn mạnh, muốn thành cường giả, vậy cũng phải tự cố gắng.

"Cố gắng ngồi dậy tu luyện đi thưa chủ nhân. Linh Khí sẽ giúp ngài hồi phục vết thương."

"Thật sao? Đây là trò chơi đấy? Còn có thể hấp thu để trị thương?"

"Thật."

Tiên Lệ không nói nữa khiến Thiên Long nửa tin nửa ngờ nhưng cũng đành cắn răng làm theo. Hắn dùng tay trái bò dậy, cố gắng nén cơn đau xuống rồi thực hiện động tác xếp bằng. Thiên Long tuổi đã cao, hắn đã trải qua quá nhiều đau đớn nên vẫn có thể kiên nhẫn nhịn được.

Cùng với đó, Thiên Long cũng tự rút kinh nghiệm vì sai lầm của bản thân. Mọi việc quá thuận lợi từ khi gặp Tiên Lệ nên hắn quả thật có chút bành trướng. Hắn quên mất Vô Tận Chiến là một trò chơi chỉ có một cái mạng.

"Nhất định, từ nay về sau sẽ không để chuyện này tái diễn."

Thầm hứa với lòng, Thiên Long bắt đầu tu luyện.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.