Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hóa Hình

Tiểu thuyết gốc · 4006 chữ

Thiên Long giận xanh mặt, Tiểu Thiên Sứ cùng Tàn Dạ và con rùa dưới chân thì mang vẻ hoảng sợ. Cả mấy chục người chỉ còn ba bọn họ sống sót, may mắn con rùa đẳng cấp khá cao, tốc độ cũng nhanh và còn có cả chiêu thu ba người vào mai nên bọn họ không bị ảnh hưởng bởi dư chấn. Nếu không dù không chết thảm như đám kỵ sĩ nhưng cũng tuyệt đối không khá hơn bao nhiêu.

Trước mặt bọn họ hiện tại là một vùng hoang tàn, may mắn đang trong sa mạc nên hoàn cảnh xung quanh cũng không có biến đổi quá lớn, ngoài trừ một cái hố siêu to khổng lồ bị Aris tạo ra.

Aris nằm yên trong hố cát, nó đột nhiên khoái chí cười lên như điên vì ngỡ cả đám Thiên Long đều đã chết. Chiêu thức tự sát lúc nãy cũng ảnh hưởng tới Aris, trong vòng mười phút nó buộc phải nằm im để xương và các cơ quan trong cơ thể tự điều chỉnh lại. Nếu như cố gắng hoạt động thì chưa biết chừng chuyện gì sẽ xảy ra.

“Hahaha, đám ngu ngốc, đám chết tiệt, may cho chúng mày là tao không đói. Hahaha…”

“Con bò sát kia, mày muốn chết như thế nào?” một giọng nói không hợp thời điểm vang lên, Aris tròn xoe mắt, cố gắng điều chỉnh đầu quay về phía phát ra tiếng động.

Trong mắt nó là vẻ mặt đen xì của Thiên Long, đôi khi chuyển sang tái xanh như rất giận. Nó mặc kệ, tiếp tục khiêu khích: “Ồ hóa ra còn một con chuột còn sống. Không sao, không sao, mười phút nữa tao sẽ nhai mày như nhai kẹo cao su.”

Aris chẳng thèm để ý tới Thiên Long, với thân thể bất hoại, nó có đứng yên cho Thiên Long giết thì chắc chắn hắn cũng sẽ không phá được một cái vảy của nó.

Thiên Long nhận ra con rồng này đang to mồm, hình như cơ thể của nó đang trong trạng thái tê liệt. Gan của Thiên Long trở nên bành trướng, để chứng thực cho suy luận, Thiên Long nhảy lên bụng con rồng.

Aris không thèm phản ứng trong khi Thiên Long đạp bước tiến lên, việc này khiến hắn càng tin chắc con rồng không thể làm gì.

Đi từ bụng lên tới đầu rồng. Thiên Long nhìn vào mắt Aris trong một khoảng cách ngắn ngủi.

“Mày đang nghĩ tao sẽ không làm gì được mày đúng không?” Thiên Long nở nụ cười rồi hỏi.

Aris khinh bỉ, ánh mắt hệt như nhìn một thằng ngu, nó nói: “Đúng rồi, tao là Kim Cương Bá Long vô địch, mày làm…”

Lời nói chưa hết thì Aris cảm giác bị chặn họng, Thiên Long đút luôn thanh trọng kiếm vào mồm nó khiến cho Aris nghẹn, đường hô hấp bị chặn ngang.

Hành động đầy đê tiện của Thiên Long khiến Aris phẫn nộ, tuy nhiên còn chưa kịp trừng mắt thì Aris có cảm giác trong miệng mình có gì đó sai sai, thanh kiếm hình như đang ngoe nguẩy rung động, đồng thời còn có từng luồng khí nhỏ đang phụt ra từ mũi kiếm.

“Cái quái gì đây?” Aris nổi lên sự nghi ngờ, trong lòng có dự cảm xấu.

Từ khi bắt đầu trận chiến không cân sức đến hiện tại, cái thanh kiếm tạo hình quái dị của Thiên Long chưa khi nào ngừng rung qua, nó cứ bắn những đám mây màu hồng phấn vào thân thể Aris. Nếu đó là chiêu thức, vậy tác dụng của nó là gì? Tại sao Thiên Long lại thực hiện không biết chán?

Mặc dù rồng được mệnh danh là không quá thông minh nhưng việc Thiên Long làm hết sức kỳ lạ, trừ phi không có não nếu không sẽ không nhịn được mà nghi ngờ.

Tàn Dạ từ xa, chứng kiến hành động bất nhã của Thiên Long thì rùng mình, thằng cha này quá biến thái, ngay cả một con rồng cũng không tha mà quyết tâm đánh thuốc. Hắn dĩ nhiên biết Thiên Long đang có âm mưu gì, chính con rùa dưới thân hắn cũng đã từng dính chiêu.

Thời gian trôi đi, dần dà Aris bắt đầu nhận ra cơ thể mình có sự thay đổi. Không phải vết thương hồi phục mà tự nhiên toàn thân bắt đầu nóng lên, máu trong cơ thể to lớn chuyển động thành từng dòng chảy nhanh đến bất hợp lý, cuồn cuộn như nước lũ.

Aris có tuổi thọ ba trăm năm nhưng chưa trải qua chuyện này bao giờ, trong nháy mắt tâm trạng của nó trở nên hoảng loạn. Cơ thể bất hoại là thật nhưng nội tạng thì không, nếu tên nhân loại này có chiêu thức gì tấn công tim hoặc phổi thì nó cũng phải đi đớp gió.

Âm thanh ùng ục vang bên tai, máu chạy từ dưới lên trên, lại từ trên xuống dưới, mắt Aris mê đi, nước miếng bất giác chảy ra còn hơi thở trở nên nóng nảy. Từ sâu trong linh hồn, một ngọn lửa nhỏ bập bùng rồi dần trở nên to lớn. Bạn rồng cái chưa trải đời bắt đầu xuất hiện cảm giác hứng tình lạ lẫm, không đau không ngứa song lại thật khó chịu.

“Cái quái gì vậy… ta đang thèm cái gì?” Aris tự hỏi bản thân, nó không hiểu được cái cảm giác này. Từng tế bào trong cơ thể đang khao khát một điều gì đấy, không phải cơm ăn, không phải sức mạnh, càng không phải vàng bạc châu báu. Nó cần một thứ gì đấy để thỏa mãn khát khao rực cháy, một thứ gì đó nó chưa từng có.

“Tên khốn này đã làm gì… ta… đang muốn điều gì? Ta đang cần cái gì…? Sao nóng quá… có lẽ ta cần nước…” Aris ngây thơ vẫn nghĩ cái bản thân cần là một dòng nước mát lạnh, nhưng vấn đề mấu chốt thì nó là Kim Cương Bá Long, một trong những chủng loài sợ nước nhất.

“Hắn đang sử dụng tà thuật? Chết tiệt…” Aris có cảm giác đầu óc đang trở nên mông lung, nó mơ màng quan sát Thiên Long, sát ý cùng sự hung dữ rút đi như nước lũ.

Bỗng nhiên, bản năng trỗi dậy trong lòng Aris, bất giác nó sử dụng khả năng hóa hình mà không rõ vì sao.

Cơ thể bò sát khổng lồ đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ khiến Thiên Long giật mình rút kiếm ra, vội vàng sử dụng thân pháp rút lui. Hắn ngờ rằng Aris đã lấy lại tự chủ.

Kéo ra một khoảng cách tương đối dài, Thiên Long trừng mắt nhìn Aris, cơ thể của nó vẫn đang tiếp tục phát sáng.

Chợt, Thiên Long nhận ra hình như kích thước của nó đang hóa nhỏ. Từ thân thể bò sát khổng lồ bỗng chốc nhỏ dần, nhỏ dần.

Đến khi ánh sáng chói mắt biến mất, Aris đã không còn, thay vào đó là một cơ thể mềm mại nằm ngửa trên mặt cát.

“Đệch… nó còn biết biến hình?” Thiên Long rủa thầm, từng nghe qua mãnh thú trong Vô Tận Chiến có thể hóa thành hình dáng nhân loại nếu đủ cấp độ nhưng hắn tưởng đó chỉ là tin lá cải, không ngờ điều đó lại là thật.

Trong nhất thời, Thiên Long không biết làm gì tiếp theo. Với dự tính của hắn, cây kiếm sẽ khiến Aris phát điên vì dục vọng và tự hủy bởi ngọn lửa hừng hực trong cơ thể.

Thế nhưng việc diễn ra hiện tại hoàn toàn chưa được Thiên Long tính đến.

Aris lúc này trông rất đẹp. Nó hóa thành một cô gái với mái tóc dài trắng bạc, làn da nâu bánh mật cùng số đo ba vòng hoàn mỹ và chẳng có lấy một mảnh vải che thân. Bàn chân trần thẳng tắp đung đưa, mấy ngón chân khẽ co quắp tựa như… khao khát. Vị trí chính giữa trần trụi không có lấy một sợi lông, thoắt ẩn thoắt hiện theo từng chuyển động của đôi chân. Lên thêm một chút nữa, cặp núi đôi đồ sộ với kích cỡ tương đối lớn, phập phồng theo từng nhịp thở. Gương mặt Alis rất xinh nhưng mang theo một sắc thái khác lạ, cặp mắt với con ngươi màu vàng tà dị, trên miệng có răng nanh lộ ra, ngoài ra còn có một vết sẹo dài xéo từ bên phải kéo xuống. Ngoài những điểm đó ra thì mũi coi như cao thẳng và đôi môi thì trông rất hài hòa. Nét đẹp của Alis cực kỳ đặc biệt, mang theo sức cuốn hút khác thường.

Dưới ánh nắng chói chang, Thiên Long ngẩn ngơ nhìn cơ thể hoàn mỹ thấm ướt những giọt mồ hôi, ánh mắt đăm đăm như đang quan sát một tuyệt tác nghệ thuật. Nếu là một con rồng, hắn không nhíu mày cũng sẽ xiên chết. Đằng này lại là một cô gái xinh đẹp, hắn không nỡ xuống tay.

Nói Thiên Long ngu cũng được, điên cũng được nhưng hắn đúng là chẳng có chút sức kháng cự nào với sắc đẹp.

“Chủ nhân! Mục tiêu tiếp theo chính là nó, chấm bảy điểm. Mục tiêu bắt buộc của ngài chính là nó.”

Tự nhiên Tiên Lệ hưng phấn lên tiếng khiến Thiên Long giật nảy mình, thằng đệ mới thu phục có vẻ quá thông minh, biết chủ nhân hắn muốn cái gì.

Thế nhưng, Thiên Long quay sang nhìn Tàn Dạ, gã này cũng đang chảy nước miếng, ánh mắt chỉ hận không thể nhảy tới làm ba trăm hiệp. Còn Tiểu Thiên Sứ, đôi mắt trong trẻo của cô bé tựa như có chút nghiền ngẫm, chẳng biết cô ta nghĩ cái gì mà hai má tự nhiên đỏ hồng, liếm liếm môi một cách mất tự chủ.

Không gian trong thoáng chốc trở nên im lặng, ba người sống sót mải miết theo đuổi những ý nghĩ kỳ lạ trong đầu. Từng ngọn gió kèm theo không khí nóng hầm hập thổi đến, cảm giác khô nóng khác thường dần trào dâng trong cơ thể.

Thiên Long quyết đoán lập tức động thủ. Lợi dụng Tàn Dạ vẫn đang chăm chú quan sát đột ngột ra tay.

Bàn tay hắn bốc lên ánh hỏa, độc kỹ Hoang Hỏa Thần Quyền phóng ra. Khác với chiêu thức đánh lên đầu rồng lúc trước, lần này Thiên Long dốc toàn lực.

Nắm đấm phóng tới, mang theo quyết tâm tuyệt sát. Thiên Long đục thủng áo giáp sắt của Tàn Dạ, sắt thép bị nắm tay hắn nung nóng chảy, khói trắng bốc lên. Tàn Dạ chỉ vừa nhận ra sự khác thường của cơ thể thì đã có cảm giác sau lưng đau nhói. Thiên Long đâm xuyên qua ngực trái Tàn Dạ từ phía sau, lạnh lùng bóp nát trái tim của hắn.

“Ting! Người chơi Tàn Dạ bị ngươi giết chết, đoàn đội giải tán!”

Chẳng kịp hô lấy một câu, thanh máu của Tàn Dạ cạn đáy, hắn hóa thành những đốm sáng trắng rồi tan biến.

Trong Vô Tận Chiến, vẫn tính toán lượng sát thương khi bị đánh trúng chỗ hiểm. Thiên Long với một lần duy nhất đã thành công tiễn Tàn Dạ về thế giới thật.

Tiểu Thiên Sứ quay sang, khuôn mặt cô bé có chút khác thường.

“Anh cũng muốn giết em?”

Lời nói vừa dứt thì sau lưng cô bé xuất hiện bảy cây thương lấp lánh, tư thế chuyển thành đề phòng cảnh giác.

Thiên Long mỉm cười, dùng mảnh áo tơi tả vắt ngang hông lau đi chút máu tươi còn sót lại rồi nói: “Không! Em vẫn muốn chuyện kia chứ? Anh sẽ chỉ em.”

“Thật sao? Anh không phải không thích em sao?” Tiểu Thiên Sứ tỏ vẻ nghi ngờ.

Thiên Long nâng tay phải lên, chạm nhẹ vào cái má nóng hổi của Vân, hỏi: “Em không muốn?”

Tiểu Thiên Sứ hơi run rẩy, cô bé cắn môi, gật đầu.

“Tên biến thái này… thế em phải làm gì bây giờ?”

Thiên Long nhìn Tiểu Thiên Sứ, ngẫm một chốc rồi nói: “Chúng ta… trước tiên nên đi tắm cái đã…”

.....

Thế giới thật, tại mảnh đất hình chữ S, trong một căn biệt thự bay lơ lửng giữa trời.

Yến Linh nằm trên ghế tắm nắng, ngẩng đầu nhìn từng áng mây trắng lững lờ trôi giữa trời, trên mặt hiện lên nét khó chịu. Cơ thể trắng trẻo của cô gái hiện tại được phủ bởi bộ bikini hai mảnh màu đỏ, chúng khoe trọn đường cong chết chóc cùng đôi chân dài miên man của Linh. Bên phía tay phải cô là một cái bàn nhỏ, bên trên đặt sẵn mấy món điểm tâm, một ly cocktail mát rượu màu xanh lục và một cuốn sách nhỏ.

“Thật chán! Chẳng biết anh ta đang làm gì?”

Yến Linh tự hỏi, cô nhàm chán nhặt cuốn sách lên rồi tiếp tục đọc, quyển sách có tựa đề cực quái dị (Cô Giáo Thảo) - một loại sách người lớn chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Linh phải mất rất nhiều công sức mới tìm được ở một cửa hàng đồ cũ.

Trông thì Yến Linh đang tự thư giãn nhưng thật ra không phải vậy bởi cách cô khoảng hai mươi mét là bốn tên mặc vest đen cầm theo súng đứng ở bốn hướng, chúng dùng ánh mắt lạnh lùng quan sát cô chẳng khác gì tội phạm.

Linh đang bị giam lỏng bởi cha ruột, sau khi chữa trị xong thì cô được đưa đến đây, không được liên lạc với bên ngoài và cũng không thể chơi Vô Tận Chiến. Linh rất chán, rất phẫn nộ nhưng cũng không thể làm gì khác, cô nhớ Thiên Long, thường xuyên nghĩ xem anh ta đang làm gì.

“Có khi nào hắn đang tìm con khác? Có khi nào bọn họ đang ấy ấy với nhau?”

Lại tự hỏi, Yến Linh nghĩ cũng thấy hợp lý rồi tự nhiên có cảm giác khó chịu. Cô bé nâng ly cocktail lên hút cái rột, đôi môi xinh sau đó cắn cái ống hút đến nát bấy.

Cảm giác này thật sự đáng ghét, kể từ khi được nằm dưới thân Thiên Long, Yến Linh biết bản thân không thể lên đỉnh với ai khác nữa, kể cả có sử dụng giao hợp tâm thức thì cô bé cũng cảm thấy thiếu thiếu một điều gì đó.

Lần nữa vứt quyển sách qua bên cạnh, Yến Linh thở dài nhìn lên trời. Cô bé không biết bản thân đang nghĩ hoặc đang mong muốn thứ gì, mọi thứ hiện tại đối với cô gái đều mông lung tựa sương khói.

“Có lẽ… mình nên bỏ nhà ra đi, tự tìm đến anh ta.”

Một ý nghĩ điên cuồng dâng lên trong đầu Yến Linh, cô bé liếc nhìn bốn tên vệ sĩ cầm súng, đồng thời vẽ lên kế hoạch trong đầu.

“Bọn chúng chắc chắn đánh không lại mình, có điều chúng lại cầm vũ khí hủy diệt. Thứ mình cần chính là một cơ hội.”

Yến Linh nghĩ, bản thân cô là người chơi cấp cao của Vô Tận Chiến, tố chất thân thể cùng với kinh nghiệm chiến đấu cũng không phải tầm thường. Thế nhưng điểm mấu chốt nhất là cô không thể trúng đòn, khẩu súng laze tối tân bọn chúng cầm trong tay có sức công phá rất lớn, chỉ cần bị bắn trúng thì bộ phận trên cơ thể sẽ hóa thành khói. Nghĩ đến đây Yến Linh lại có cảm giác căm hận người cha Mạnh Dũng, ông chỉ cần cô không chết, còn lại có đau đớn thế nào cũng mặc kệ.

Đột nhiên, Yến Linh nhạy cảm nhận ra vẻ mặt của cả bốn tên vệ sĩ đã thay đổi. Vốn khuôn mặt lạnh lẽo như gió đông nay chuyển thành đỏ bừng, tư thế đứng bất giác trở nên khép nép tựa như cố gắng che giấu thứ gì đó trồi lên giữa hai chân, bàn tay cầm súng của chúng xiết chặt.

Ngờ ngợ một lúc, Yến Linh nghĩ đến cặp kính trong suốt mà chúng đang đeo trên mắt.

“Hình như… cơ hội của mình đây rồi… đó có phải là lớp học dục vọng?”

Yến Linh đã nghe qua truyền kỳ của Thiên Long từ khi ra ngoài, thông qua điện thoại thông minh dạng cái kính, bất cứ ai dù đang làm gì cũng đều bị kéo vào lớp học của Thiên Long. Cơ thể không tự chủ được mà nhìn thấy và cảm nhận toàn bộ những gì Thiên Long đang trải qua.

Yến Linh không hiểu vì sao Thiên Long làm được, hoặc nói chung là không có một ai hiểu được. Song điều đó cũng chẳng quan trọng, cô bé lẳng lặng quan sát và chờ đợi một cơ hội.

“Tên đa tình chết tiệt, biết ngay là tìm con khác để quất.”

Yến Linh cắn môi nghĩ thầm, trong lòng xuất hiện cảm giác ghen ghét tràn ngập vị chua.

…..

Vũ trụ dậy sóng, căn phòng ảo lần nữa không thể sử dụng. Tất cả mọi người đều bị kéo vào tiết học của thầy Long.

Đã có kinh nghiệm lần trước nên lần này không có ai hoảng hốt, tổng công ty Vô Tận cũng không bị quần chúng nhân dân phun nước miếng. Tất cả những sinh linh đã trải qua khoái cảm lần đầu đều rục rịch chuẩn bị giấy ăn, còn những sinh linh nghe được tin đồn về lớp học thì cùng có tâm trạng tò mò.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người ghét Thiên Long đều không có hứng thú tham gia lớp học, thứ họ muốn chính là làm sao để tiêu diệt tên biến thái này, ngoài ra cũng muốn nghiên cứu vì sao hắn có thể làm được điều bất khả thi như vậy.

…..

Tại chi nhánh công ty Vô Tận đặt tại thành phố Talad.

Mạnh Dũng đứng thẳng trong văn phòng rộng rãi, ánh đèn sáng chói. Trước mắt ông ta là một màn hình cực lớn, chờ đợi để chiếu ảnh chi tiết việc làm của Thiên Long cho thuộc hạ mổ xẻ. Xung quanh ông ta là những nhân viên mẫn cán khoác trang phục trắng tinh, tất cả bọn họ đều cầm trong tay những máy tính thông minh nhỏ gọn, giương mắt nhìn.

“Nghe rõ cho tôi, ngày hôm nay chúng ta phải đào ra được thủ đoạn của hắn. Đồng thời tổ chức việc vây bắt.” - nói đoạn Mạnh Dũng nhìn sang tên thư ký đang đứng sau lưng, ra lệnh: “Mau chóng phổ biến tất cả tin tức mà chúng ta tìm được.”

Thư ký Kim Dương - một người đàn ông lịch lãm khoác vest đen gật đầu, đẩy cặp kính gọng vàng trông đầy tri thức bước lên. Hắn cầm lấy micro rồi bắt đầu lên tiếng: “Theo thông tin chúng ta nhận được. Lâm Thiên Long là ông tổ nhà họ Lâm tại Talad, cháu hắn ta tên Lâm Tiểu Long, tổng giám đốc của công ty Lâm Gia, chuyên sản xuất bao cao su. Hiển nhiên Lâm Tiểu Long không thể có năng lực làm chuyện này nên chúng tôi đã bài trừ, ngờ rằng sau lưng Thiên Long có một thế lực khác.”

“Theo thông tin nhận được, Lâm Thiên Long từng là binh sĩ đã đạt đến cấp Úy trong cuộc chiến Vệ Quốc cách đây hai trăm năm. Sau khi giải ngũ thì hắn ta chỉ ở nhà dưỡng lão, đam mê duy nhất của hắn chính là trò chơi Vô Tận Chiến. Điều này tôi nói ra bởi rất đáng nghi ngờ, trong thế hệ của Thiên Long, tất cả những binh sĩ cùng tiểu đoàn với hắn đều là những nhân vật nổi tiếng. Tiêu biểu có thể kể đến tướng quân Trần Ái Quốc, thị trưởng Nguyễn Gia Bảo, đại tá Trần Bình Phương, ngoài ra kẻ nổi bật nhất chính là nữ hoàng Võ Minh Trang. Chúng tôi không biết bọn họ có mối quan hệ như thế nào bởi điều này không thể tra rõ, chỉ biết cả bốn người này từng cùng Thiên Long là những kẻ sống sót duy nhất trong một chiến dịch.”

Dừng một lát, trên màn hình xuất hiện thông tin của cả năm người mà Kim Dương đã nhắc đến. Các nhân viên đều tỏ vẻ kinh hãi, hiển nhiên đây đều là những nhân vật tai to mặt lớn mà họ chẳng lạ gì.

Nữ hoàng Võ Minh Trang - kẻ thống trị sao Hỏa, đồn rằng ngoài nhan sắc cực phẩm còn có cả trí tuệ vô song cùng thực lực siêu quần.

Tướng quân Trần Ái Quốc - thống lĩnh quân đội hiện tại của Trái Đất, tay nắm hàng tỷ binh lính.

Đại tá Trần Bình Phương là con trai cả của Trần Ái Quốc, đang làm việc dưới trướng ông ta. Nghe nói người này rất mạnh, có thiên phú cực cao trong việc điều khiển Chiến Cơ.

Thị trưởng Nguyễn Gia Bảo - người thoạt nghe có vẻ bình thường nhất trong bốn người nhưng sự thật lại khác hẳn. Bởi vì cha của Nguyễn Gia Bảo chính là Nguyễn Chính Nghĩa - kẻ nắm trong tay mạch máu kinh tế của mười hành tinh, tổng giám đốc công ty Kim Bảo, người mà ngoài đẹp trai thì không thiếu bất cứ cái gì.

Kim Dương nói tiếp: “Tôi nghi ngờ rằng sau lưng Thiên Long là một trong bốn người này, khả năng xấu nhất có thể là cả bốn người. Mặc dù Thiên Long có nói mục đích của hắn là muốn nhân loại trở lại sinh đẻ như xưa. Nhưng tôi không cho rằng là như vậy.”

Mạnh Dũng nghe thế cũng gật gù, hắn đốt một điếu xì gà, nhả khói rồi ra hiệu cho Kim Dương tiếp lời.

Kim Dương nhìn xung quanh một thoáng rồi lại tung ra một quả bom lớn: “Thần đã biến mất từ khi Thiên Long xuất hiện. Vô Tận Chiến hiện tại không có bất cứ ai có thể can thiệp. Tôi nghi ngờ rằng Thiên Long và chủ mưu phía sau muốn thâu tóm trò chơi. Nếu chuyện đó diễn ra, tất cả chúng ta đều sẽ bị ảnh hưởng.”

Có một người không nhịn được, hắn nâng tay lên và đưa ra câu hỏi: “Anh nói thâu tóm? Vì sao Thiên Long có thể thâu tóm được thông qua việc chỉ làm tình và khiến người khác bị ảnh hưởng?”

Kim Dương nghe thế, gẩy mắt kính rồi hỏi ngược lại rằng: “Anh có biết trò chơi Vô Tận Chiến này khởi nguồn từ đâu không?”

Người nọ lắc đầu, trong lòng hắn có chút hưng phấn. Nguồn gốc của Vô Tận Chiến vẫn luôn là một bí mật không thể bật mí. Hắn dùng ánh mắt đầy mong chờ nhìn Kim Dương giải thích.

Kim Dương sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu một lát rồi mới lên tiếng, hắn dùng một giọng đều đều kể ra bí mật được tổng công ty Vô Tận che giấu bấy lâu nay.

“Một ngàn năm về trước, Nguyễn Văn Phong, hay chính là tên thật của Thần là một nhà khoa học thiên tài. Hắn có chỉ số IQ vượt trội so với bất cứ cá nhân nào trong lịch sử, đồng thời hắn cũng là một con nghiện game chính hiệu…”

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.