Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ Chơi Của Tiên Tử

Tiểu thuyết gốc · 4109 chữ

Sau tất cả, phe áo màu hầu như bị chính tay cô gái tống tiễn đi tìm Diêm Vương, cả một tòa thành to lớn cũng bị cô ấy đánh sập, tách ra khỏi ngọn núi rồi nghiêng ngả đổ xuống dưới. Thiên Long không đếm hoặc họa chăng cũng chẳng dám đếm, người chết thật sự nhiều lắm, cái gì thi chất thành núi, máu chẳng thành sông chẳng qua cũng chỉ như thế này.

Cô gái đứng trầm ngâm giữa đất trời, sau lưng là những đồng bọn mang vẻ mặt lạnh lùng, trắng bệch tựa như tử thi. Lát sau đó, cô ta lấy từ trong ngực ra khúc gỗ màu đen năm xưa, ánh mắt trở nên nhu hòa rồi dùng tay để vuốt ve những hoa văn trên khúc gỗ.

Chẳng biết vì sao, hành động này trong mắt Thiên Long tương đối quái dị.

Trước mắt nhoáng lên một cái, Thiên Long lại nhìn thấy một cảnh tượng khác.

Lần này là bên trong một hang động, bốn phía xung quanh là những vách đá đen dựng đứng, nhờ vào ánh sáng le lói từ những ngọn đèn treo trên vách mà Thiên Long mới miễn cưỡng nhìn rõ mọi thứ.

Cô gái hiện đang khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn ngay chính giữa, gương mặt trắng không còn chút máu tựa như bị thương nặng. Đối diện cô ta là một gã đàn ông quái dị vừa nhìn đã biết không phải người lương thiện đang nói gì đó. Hắn ta cao gần hai mét, gương mặt chằng chịt sẹo và mụn nhọt, hàm răng hô có thể nạo thủng cả dừa Bến Tre cùng với ánh mắt láo liên cứ nhìn cô gái tựa như đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật.

Thiên Long dĩ nhiên không biết hai người nói cái gì bởi hắn đang xem phim câm. Song điều đó cũng không ngăn được việc Thiên Long phản cảm với tên đàn ông và biết gã ta đang dùng nửa thân dưới để suy nghĩ.

“Chả lẽ thằng này lại tính hiếp người ta?” Thiên Long nói nhỏ rồi trừng mắt xem tiếp, hắn hiểu đây chỉ là ký ức mà Cu Cu đang cho hắn xem, có vội cũng chẳng giải quyết được việc gì.

Mọi chuyện sau đó không diễn ra như những gì Thiên Long nghĩ, gã đàn ông ném cho cô gái một bình ngọc rồi quay lưng bước đi. Có lẽ hắn ta đang muốn giam lỏng cô gái.

Cô gái do dự nhìn bình ngọc một lát rồi đột ngột phun ra một ngụm máu đỏ tươi. Lát sau, cô ta cắn răng nhặt bình ngọc lên, đổ ra vài viên thuốc màu xanh lá rồi nuốt vào bụng.

Thời gian cứ như vậy trôi đi, gã đàn ông cứ ba ngày sẽ đến một lần, lần nào cũng nói vài câu với cô gái rồi lại ném cho cô ta một bình thuốc. Gương mặt cô gái dần trở nên hồng hào chứng tỏ vết thương đang tiến triển theo chiều hướng tốt.

Thiên Long vừa coi vừa ngáp ngắn ngáp dài, hắn ước gì có chế độ tua nhanh. Việc duy nhất hắn làm trong mấy ngày qua chính là ngắm nhìn nhan sắc như tạc tượng của cô gái. Da trắng như tuyết, lại mịn như lụa, môi son, má hồng. Cộng thêm cả khí chất lạnh lùng như sương khiến Thiên Long cho rằng đây có lẽ là người hấp dẫn nhất hắn từng gặp, bất cứ đàn ông nào gặp phải cô chắc chắn cũng sẽ nổi lên ước muốn chinh phục.

Sau đó mấy ngày, tên đàn ông đến lần nữa, lần này hắn không đưa thuốc cho cô gái mà lại bưng đến một mâm đồ ăn đầy đủ sắc, hương, vị. Dù Thiên Long không rõ tên các món ăn này là gì nhưng chỉ nhìn thôi cũng đã biết chúng rất ngon.

Người đàn ông ngồi xuống mời cô gái ăn cơm. Cô gái ngập ngừng một chốc thì cũng đồng ý động đũa.

Bữa cơm diễn ra có vẻ êm ấm, tên đàn ông líu lo liên hồi còn cô gái chỉ quan tâm thức ăn trong chén. Sau nửa tiếng có hơn, đến lúc nước miếng của Thiên Long chảy cạn thì gã đàn ông mới đứng lên thu dọn bát đĩa. Hắn có nói điều gì đó với cô gái trước khi đi nhưng hình như cách cô trả lời khiến hắn rất mất hứng.

“Mẹ nó! Cu Cu! Cái đoạn hồi tưởng nhàm chán này có thể kết thúc được không? Xem làm quái gì?"

Thiên Long chỉ vừa nói ra câu đó thì chợt phát hiện có sự thay đổi. Hắn nhận ra khuôn mặt cô gái đang đỏ dần lên theo thời gian, hai má hồng hào một cách kỳ lạ, những ngón tay cứ duỗi ra rồi lại co vào rất mất tự nhiên. Nếu nhìn kĩ hơn thì đồng tử của cô gái bắt đầu giãn ra, môi mím chặt như chịu đựng điều gì đó.

Bằng kinh nghiệm soi gái lâu năm, Thiên Long cam đoan cô gái đã bị tên khốn kia bỏ thuốc.

Hô hấp của hắn bất giác trở nên dồn dập, có lẽ hắn sẽ được chứng kiến những thước phim sống động nhất của người đẹp này chăng?

“Cu Cu! Xin lỗi, cứ chiếu phim đi, càng dài càng tốt.” Thiên Long lập tức chữa lời, ánh mắt trợn trừng muốn bắt trọn từng khoảnh khắc.

Bản năng của cô gái bị thứ thuốc trong thức ăn đánh thức, dù sức mạnh có to lớn bao nhiêu thì cũng không thể phủ nhận bản chất cô từng là một con người.

Cơ thể linh lung của cô bên dưới lớp áo đỏ chắc hẳn đang nóng bừng lên, từng giọt mồ hôi sinh động xuất hiện rồi lăn dài trên cái cổ trắng ngần, kéo xuống tận xương quai xanh. Gương mặt cô gái chợt hiện lên vẻ quyết liệt, trong ánh mắt sắc lạnh dường như đã nghĩ đến việc quyên sinh để bảo toàn danh tiết.

Song, tên đàn ông xấu xí kia dường như đã đoán trước, cô gái tự nhiên ngã ngồi trên mặt đất, sức mạnh bá đạo thời chém người như chém chuối đã biến mất. Trong ánh mắt cô gái hiện lên vẻ kinh hoàng, mọi thứ đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của cô ấy.

Chẳng hiểu sao Thiên Long lại có chút không đành lòng nhìn cảnh tượng này. Từ trước đến giờ hắn khinh thường nhất là những tên sử dụng thủ đoạn bỉ ổi để đạt được mục đích. Nếu như hắn muốn một cô gái, hắn sẽ khiến cô ta tự nguyện thoát y cho hắn xem.

“Ầy… thật tội nghiệp.” Thở dài tỏ vẻ đáng tiếc, Thiên Long đang dần mường tượng đến viễn cảnh sắp sửa xảy ra.

Có điều, tư duy của hắn và của cô gái ở thế giới khác không giống nhau. Thì ra trong chuyện này vẫn có cách giải quyết.

Chỉ thấy, cô gái đột nhiên lấy ra một khúc gỗ màu đen từ trong ngực, sau đó dùng ánh mắt mê ly để nhìn thứ đó.

Thời gian có lẽ đã trôi qua rất lâu, khúc gỗ năm nào chàng thiếu niên tặng cô chẳng những không cũ đi mà ngược lại có vẻ như càng thêm bóng loáng, những đường nét thô sơ cũng đã trở nên tinh xảo, thêm xinh đẹp.

Cô gái đột nhiên hôn lên khúc gỗ, sau đó cô tự tay trút bỏ xiêm y của chính mình.

Thiên Long trợn mắt nhìn trân trối, sao tình cảnh này có vẻ… điên rồ thế nhỉ?

Từng lớp đạo bào rơi trên mặt đất, sau cùng cũng chỉ còn lại lớp lót màu trắng mỏng như cánh ve. Thân thể mê người đầy hấp dẫn của cô gái thoắt ẩn thoắt hiện ngay trước mắt Thiên Long, những giọng mồ hôi long lanh chảy dọc trên làn da cô ấy càng khiến hắn thêm nóng người.

Cô gái tháo luôn dây lưng, chầm chậm cởi tất cả rồi ngồi lên bồ đoàn, bàn tay siết chặt lấy khúc gỗ.

Gương mặt của cô gái hiện tại đỏ như gấc, bộ ngực trắng nõn phập phồng liên tục theo nhịp thở, phía bên dưới cô gái là một lớp lông đen mê người, hình như đã có một chút nước chảy xuống bẹn. Cặp chân của cô gái rất đẹp, thon và thẳng, những đầu ngón chân hồng hào trông như ánh ban mai.

Thật sự quá kích thích, Thiên Long chăm chú nhìn theo từng cử động của cô gái.

Hắn thấy cô ta hé miệng, vươn cái lưỡi xinh đẹp ra, trúc trắc liếm lên khúc gỗ, hai mắt không tự chủ được nhắm hờ, hơi thở mỗi lúc một mạnh thêm.

Có lẽ đây chính là lần đầu tiên của cô ấy, mọi cử chỉ của cô ta đều toát lên vẻ ngại ngùng e lệ. Thật sự rất khó tin được rằng cô nàng lại là kẻ giết người như ngóe.

Liếm láp khúc gỗ một chút, cô gái bắt đầu nằm xuống mặt đất lạnh tanh, gối đầu lên bồ đoàn, mái tóc dài xõa tung. Tay phải của cô ta vẫn nắm khúc gỗ, còn tay trái thì bắt đầu tự khám phá cơ thể của chính mình.

Bằng một cách rất từ tốn, cô gái vuốt ve vùng cổ bằng những cái chạm nhẹ nhàng rồi chậm rãi điều khiển bàn tay lướt trên làn da trắng mịn. Lát sau đó, cô gái đã chạm vào ngọn núi với kích cỡ tương đối lớn, chính giữa là nhũ hoa hồng hào đã cương cứng. Cô dùng hai ngón tay kẹp chặt lấy đầu ngực, siết chặt rồi chuyển động.

Miệng cô gái mở lớn hơn, Thiên Long đoán cô ta đang rên rỉ.

Gương mặt vốn lạnh lùng nay lại mang một sắc thái hoàn toàn khác, trông rất đàn bà, rất đời thường.

Cái lưỡi ướt của cô gái chuyển động ngày càng nhanh, nước miếng chảy ra ướt đẫm khúc gỗ.

Phía dưới, cô gái ra sức bóp ngực, mạnh mẽ chèn ép khiến thứ đó biến hình liên tục. Thân hình uyển chuyển của cô gái co giật theo nhịp điệu, mồ hôi chảy ra mỗi lúc một nhiều.

Lát sau đó, đoán chừng đã chịu hết nổi, cô gái dùng tay tiếp tục mơn trớn phần còn lại của cơ thể. Bắt đầu từ vùng eo thon thả, cái bụng phẳng lỳ rồi lướt tiếp xuống dưới.

Thiên Long thấy cô gái tự động banh chân ra, để lộ khe hở ngay chính giữa.

Chỗ đó thật tuyệt vời, vùng da xung quanh tạo vật của thánh thần trắng mịn, điểm nhỏ màu hồng phấn lộ rõ ra ngoài, những sợi lông đen lún phún càng tôn lên vẻ đẹp của thứ đó. Đáng nói nhất, chỗ đó của cô gái đã ướt đẫm, những giọt nước nhờn chẳng biết chảy ra từ khi nào, kéo xuống tận đùi trong.

Thiên Long nuốt nước miếng hoặc chí ít là hắn muốn làm như vậy để biểu đạt sự thèm khát của mình. Cái chỗ đó thật đẹp, thật hấp dẫn, thật muốn bất chấp tất cả để có thể thưởng thức thử.

Cơ thể cô gái cong lên ngay khi bàn tay cô ta chạm vào đúng vị trí, ngón giữa bắt đầu ma sát với cái hột nho nhỏ, từ chậm rãi chuyển sang nhanh dần…

Đột nhiên, trước mắt Thiên Long tối đen…

…..

Kỳ Ảo Chiến Địa, Rừng Thiên Kiếp.

“Đậu má, tao chưa coi xong, mày muốn chết à?” Thiên Long gầm lên sau khi vừa mở mắt ra. Hắn có cảm giác rất không cam tâm, kiểu y hệt như việc đang hay thì đứt dây đàn.

Trước mặt Thiên Long là Tiểu Cu Cu, nó trừng mắt nhìn Thiên Long rồi đáp: “Chủ nhân, dục lực có hạn, thuộc hạ hầu như đã cạn kiệt khi đến thế giới này.”

“Đậu phộng, chú mày cố ý đúng không? Cái cảnh trị thương thì cho xem rõ lâu, đến hồi gay cấn thì cắt ngang, muốn chết chứ gì?”

Tiểu Cu Cu đáp: “Không hề, việc cho ngài xem ký ức rất khó điều khiển, vả lại cô gái mà ngài nhìn thấy mạnh mẽ hơn thuộc hạ rất nhiều. Nói không ngoa chứ thuộc hạ sợ xem lâu thì cô ấy sẽ biết được và có thể chúng ta sẽ phải chết.”

Thiên Long nghe như vậy, nhìn hình dáng của Tiểu Cu Cu một chốc rồi hỏi thẳng: “Mày… mày đừng nói mày là cái khúc gỗ đó nhé.”

“Thông minh lắm! Thuộc hạ chính là nó.”

Thiên Long ngẩn ra, vò đầu một lát. Hắn trừng mắt nhìn Cu Cu rồi nhớ lại những gì mình được chứng kiến.

Vài giây sau đó, Thiên Long hỏi: “Nếu như vậy, mày là một cái dương vật giả thành tinh?”

“Đúng luôn. Chủ nhân rất thông minh, thuộc hạ chính là thứ đã chạm vào chỗ ấy của cô gái kia hàng nghìn lần… Nhớ năm đó…”

Bệnh nhiều chuyện của Cu Cu lại xuất hiện, nó liến thoắng kể cho Thiên Long nghe những sự kiện diễn ra đằng sau mảnh ký ức mà hắn đã xem.

Thì ra thế giới của Cu Cu có tên là Cửu Tiên Giới, nơi đó con người có thể tu luyện thành tiên như trong các tiểu thuyết tiên hiệp. Chủ nhân cũ của Cu Cu có biệt hiệu Cửu Sát Tiên Tử - cái tên mang đậm mùi sát khí. Nghe nói Cửu Sát Tiên Tử cuồng sát thành tính, hận nhất là đàn ông, trên con đường tu luyện không biết đã giết bao nhiêu người để chứng đạo.

Trong quá trình chém giết đó, Cửu Sát Tiên Tử không thể tránh khỏi việc lây nhiễm quá nhiều sát khí cùng với lệ khí. Để giảm bớt mức độ ảnh hưởng của sát khí, Cửu Sát Tiên Tử đã sử dụng Cu Cu như một công cụ phát tiết.

Dưới ở trần gian, trên đến chín tầng trời, Cu Cu lại chính là đồng bọn thân thiết nhất của Cửu Sát Tiên Tử. Sau mỗi một trận chiến, khi tu luyện gặp bế tắc hoặc cần giết thời gian thì Cu Cu đều là lựa chọn đầu tiên của Tiên Tử.

Từ một thứ đồ vật vô tri vô giác, Cu Cu dần sinh ra linh trí của mình theo năm tháng hay nói cách khác là nó thành tinh. Cửu Sát Tiên Tử sau đó lại chuyển sang chán ghét Cu Cu, bỏ thì thương mà vương thì tội…

“Tiên Tử suýt chút nữa tiêu diệt linh trí của tôi nếu tôi không trốn kịp. May mắn là cái tên mặt rỗ ngu ngốc kia tìm đến cô ta để đánh nhau, lợi dụng cơ hội thì thuộc hạ mới hốt theo kho tàng của cô ấy rồi trốn chui trốn lủi…”

“Khoan cái đã…” - Thiên Long cắt ngang - “Nếu như mà cô ta lợi hại như mày nói thì làm sao có thể để mày trốn được?”

Cu Cu cười xùy rồi đáp: “Cô ta đã đánh giá thấp thuộc hạ. Nhờ “nước tiên” của cô ta, thuộc hạ lặng lẽ trở thành Tạo Hóa Tiên Khí sau từng ấy năm, à, nói cho dễ hiểu thì thuộc hạ đây chính là vũ khí cấp độ 600, mạnh như nào chắc chủ nhân ngài cũng rõ đúng không? Đã thế trên đường đi Cu tôi còn hấp thu thêm rất nhiều thiên tài địa bảo, càng mạnh thêm nữa.”

Thiên Long day day trán, lượng kiến thức kỳ quái mà hắn vừa hấp thu quá to lớn, nhất thời cũng không nắm rõ. Hắn chỉ biết Cu Cu từng rất mạnh mẽ và có một chủ nhân thích giết người, thêm nữa tên này chính là một con chim gỗ thành tinh. Mà dù sao thì cũng tương đối hợp logic, chổi thành tinh được, đèn cầy thành tinh được, hà cớ gì mà một cái đồ chơi không thành tinh được.

“Thôi được rồi, thế tóm lại chú mày nhận chủ tao để làm gì?”

Vấn đề này khá quan trọng, Thiên Long hiểu nguồn gốc nhưng vẫn chưa hiểu ý đồ của nó là gì.

“Chủ nhân! Ngài chính là ngôi sao soi sáng con đường cho thuộc hạ. Vén mây mù thấy được ánh sáng. Hàng tỷ tỷ thế giới, hàng tỷ năm, cuối cùng thuộc hạ cũng tìm thấy…”

“Ngừng, dừng mẹ mày lại, nói mấu chốt.”

“Thì đơn giản thôi, thuộc hạ cần hấp thu thêm dâm lực để tăng sức mạnh. Còn ngài là sinh linh dâm nhất thuộc hạ từng thấy.”

Thiên Long dở khóc dở cười, lời này là khen hay chê? Cái quái gì là sinh linh dâm nhất?

Cu Cu nói tiếp: “Thuộc hạ đã hấp thu ký ức của ngài ngay khi dung hợp. Thuộc hạ sẽ giúp ngài thực hiện lý tưởng vĩ đại kia. Biến đám nhân loại trong thế giới này trở về chính đồ. Ngài quả là tiên nhân hạ phàm, thần thoại tái sinh, rồi lũ người ngu ngốc kia sẽ đời đời nhớ ơn ngài…”

Thiên Long ngại ngùng vuốt mặt, sau đó nói: “Thôi được rồi, từ bây giờ chú mày sẽ tên là Tiểu Chim.”

Tiểu Cu Cu cứng đờ, con mắt đỏ của nó trừng lớn.

“Chủ nhân… cái tên này…”

“Sao? Được tiên nhân hạ phàm, thần thoại tái sinh ban tên cho mà không thích?” Thiên Long cười như điên trong bụng. Cái này chính là trả thù nó việc suýt chút nữa khiến hắn rối loạn cương dương.

“Thích… thích lắm… tên này thật tuyệt.” Giọng của Tiểu Cu Cu chua xót, muốn bao nhiêu bi đát thì có bấy nhiêu bi đát.

“Thôi được rồi, chú mày sẽ có tên là Tiên Nữ Lệ, gọi tắt là Tiên Lệ, được chưa?”

“Ủa? Vì sao thuộc hạ lại là nước mắt tiên nữ chứ hả?”

Thiên Long vừa chửi vừa đáp: “Đồ không có văn hóa. Anh muốn biến chú mày thành một thứ mà nhét vô thì đến tiên nữ cũng muốn khóc. Sau đó rút ra thì khiến tiên nữ càng thêm muốn khóc…”

“Thuộc hạ chưa hiểu…”

Thiên Long ngoắc ngoắc tay, Tiên Lệ nhích người đến cạnh hắn. Một lát sau, con mắt của Tiên Lệ trừng lớn, đầu khấc gật gù tựa hồ đã hiểu.

Hai tiếng cười dâm đãng đột ngột vang lên, kèm với quang cảnh âm u của rừng Thiên Kiếp khiến mọi thứ trông thật ghê rợn.

“Ý chủ nhân, thuộc hạ bắt được tín hiệu hàng ngon.”

Đang cười khoái chí, Thiên Long đột nhiên nghe Tiên Lệ nói.

“Ngon bao nhiêu?”

“Chậc, theo thuộc hạ tính toán thì con mồi này xứng đáng chấm 8 điểm.”

“Được rồi, chờ ăn xong bữa cơm thì chúng ta sẽ đi. Mà quên mất, chú mày làm đệ anh. Thế anh đây sẽ có lợi ích gì?”

Đồng chí Tiên Lệ nghe vậy đáp: “Thuộc hạ sẽ giúp ngài tu luyện, thế giới này tràn đầy linh khí mà không một ai hiểu được tu luyện. Điều này thật quái dị.”

“Thế giới? Chú có nhầm lẫn không? Nơi chúng ta đang đứng chỉ là thế giới ảo.”

“Không! Thuộc hạ nói chính là Hệ Ngân Hà. Còn cái thế giới này cũng chỉ là một trò chơi mà thôi.”

“Tao cũng có thể tu luyện?” Hô hấp của Thiên Long dần trở nên dồn dập, niềm vui đến quá đột nhiên. Thử hỏi có ai mà không muốn phi thiên độn địa, trường sinh bất tử chứ. Vô Tận Chiến được tạo ra không phải cũng chỉ vì thỏa ước nguyện được bay, có được sức mạnh to lớn của loài người hay sao.

“Đúng như vậy! Thuộc hạ sẽ giúp ngài, miễn là ngài giúp cho ta càng ngày càng nhận được nhiều dâm lực.”

“Tốt! Tao đồng ý… Nhưng mà khoan đã, nếu như tao có thể tu luyện… vậy…” Thiên Long đột nhiên nảy ra một ý tưởng điên rồ.

"Con mẹ nó, đây chắc chắn là bật hack. Ba cái lỗ hổng cùi bắp, anh không cần nữa." Thiên Long nghĩ thầm mà sướng đến phát cuồng.

Vô Tận Chiến là một trò chơi dựa vào thực tế, cơ thể bên ngoài của mỗi người chơi như thế nào đều được tái hiện 100% trong thế giới này mà không thể thay đổi. Tức là nói bẩm sinh mỗi người đều đã có một thế mạnh khác nhau, người thì khỏe, người thì nhanh nhẹn còn người thì có ưu thế về trí tuệ.

Vô Tận Chiến sẽ dựa vào số liệu ban đầu rồi tùy theo đẳng cấp mà chúng sẽ được nâng cao đến vô hạn.

Bởi vì vậy, những đại gia thứ thiệt đều cố ý thay đổi cơ thể để phù hợp với mong ước trước khi tham gia trò chơi. Cái gì mà cơ bắp cứng cáp, tốc độ siêu cường, nửa người nửa máy hoặc là gắn thêm vũ khí đều được những bộ óc khôn vặt tận dụng triệt để.

Những năm đầu tiên của trò chơi đã từng có việc một người chơi cấp 10 vũ trang tận răng treo lên đánh gần một trăm tên cấp 50. Khi ấy nhà phát hành bị chỉ trích rất nhiều nhưng họ cũng chẳng thèm quan tâm mà đáp: “Nó nạp tiền, có giỏi cứ sắm bộ cơ thể vip pro như nó rồi muốn sao cũng được.”

Dĩ nhiên việc độ cơ thể cũng chỉ có tác dụng khi người chơi ở cấp thấp còn đã lên tới cấp 100 thì chỉ có thêm một chút ưu thế khi chiến đấu là cùng.

Dù là vậy, nếu Thiên Long có thể tu luyện… nghĩ tới đây, hắn đã có chút muốn lên đỉnh.

“Tiên Lệ, ra ngoài truyền cho ta phương pháp tu luyện, anh mà luyện thành tài thì cái đám óc trong đây chả là cái gì sất.”

Tiên Lệ gật đầu đáp: “Thế thì không cần thưa chủ nhân, ngài chỉ cần tu luyện bên trong này là được. Bên ngoài chính thuộc hạ sẽ giúp ngài dẫn dắt linh khí để tôi luyện cơ thể. Miễn là ngài đuổi kịp cảnh giới, thân thể có nâng lên mức nào cũng có thể được.”

Thiên Long nghe vậy cực kỳ hoan hỉ, Tạo Hóa Tiên Khí quả thật là hàng xịn.

“Ngài hãy ngồi xuống xếp bằng, thuộc hạ sẽ truyền cho ngài ký ức.”

“Được!”

…..

Thuở hồng hoang, trời đất được khai sinh từ sau một vụ nổ. Con người thời ấy cũng chỉ là động vật đê tiện, làm mồi cho các quái vật khủng khiếp thời viễn cổ.

Vì sinh tồn, vì bảo vệ đồng bào, vì truyền thừa nòi giống, vì giải thoát tộc nhân thoát khỏi ách nô lệ. Những hiền nhân cổ đã khổ công tìm tòi và nghiên cứu ra phương pháp hít thở để hấp thụ Linh Khí trong trời đất, đưa vào bên trong cơ thể nhằm nâng cao sức mạnh. Từ thời điểm đó, cái gọi là tu luyện chính thức ra đời.

Dưới Tiên Nhân, người phàm có tổng cộng chín cảnh giới tu luyện: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp. Cảnh giới thì rất nhiều nhưng Tiên Lệ cũng chẳng giải thích, theo ý nó thì dưới Tiên Nhân có cảnh giới nào cũng chỉ là kiến, cứ tu luyện theo lời nó là được.

Thiên Long nghe thế thì càng khoái, trong đầu lập tức hiện lên một phương pháp tu luyện có tên “Cửu Âm Cửu Dương Hoan Hợp Thần Công” - đại loại là Thiên Long sẽ hấp thụ Linh Khí tẩm bổ Linh Hồn - hiện đang lấy một dạng tồn tại khác biệt bên trong Vô Tận Chiến. Ngoài ra hắn còn phải tìm kiếm thêm chín người phụ nữ cùng tu luyện với bản thân, người càng nhiều, chất lượng càng tốt thì tiến triển tu vi càng nhanh.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.