Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bậc Thầy Kiếm Thuật

Tiểu thuyết gốc · 4041 chữ

Cửu Hợp Thần Công là phương pháp tu luyện chẳng khác gì đo ni đóng giày dành riêng cho Thiên Long, vừa tiếp xúc sơ bộ thì hắn đã có thể nắm được đại khái tầng đầu tiên (Nhất Hợp).

Sau đó, Thiên Long dựa theo sự chỉ dẫn của Tiên Lệ, hắn nhắm mắt ngồi xếp bằng rồi thử cảm nhận Linh Khí trong trời đất bằng tâm trí. Cảm giác của Thiên Long bằng một cách thần kỳ nào đó đã vươn ra khỏi Kỳ Ảo Chiến Địa, vươn ra khỏi Vô Tận Chiến. Một lúc sau đó, bên trong tinh thần hắn là hình ảnh của một quả cầu xanh dương bay lơ lửng giữa Vũ Trụ lấp lánh ánh sao.

Điều này thật sự quá tuyệt vời, cảm xúc chẳng thể nào diễn tả thành lời.

Dần dần, Thiên Long đã “nhìn thấy” được những điểm sáng lơ lửng trong Vũ Trụ, màu sắc nào cũng có, cái đỏ tươi, cái vàng rực, có cả những cái u ám như bóng đêm,... Chúng như một bầu trời sao vĩ ngạn, ánh sáng chói mắt và cực kỳ xinh đẹp.

“Chủ nhân, ngài chỉ có thể hấp thu hệ Hỏa, bất cứ những đốm sáng nào có màu đỏ hãy thu hút nó vào linh hồn.”

Giọng Tiên Lệ vang lên bên tai, Thiên Long lập tức làm theo lời nó, cố gắng sử dụng tâm trí để thu hút những đốm sáng màu đỏ.

Những đốm sáng nọ run rẩy liên tục như tìm được nơi chúng thuộc về, rất thân cận mà tiếp xúc cùng linh hồn của Thiên Long rồi dung nhập vào bên trong.

Linh hồn Thiên Long rung lên, một cảm giác sướng khoái bao trùm tâm trí, hắn có thể cảm nhận bản thân đang tiếp nhận sự tẩy rửa của linh khí hệ hỏa, sau đó sẽ lột xác trở thành một cấp độ sinh mệnh hoàn toàn mới.

Lần đầu tu luyện của Thiên Long có hiệu quả cực kỳ tốt, thực lực hắn tăng chóng mặt, cho đến khi hắn cảm nhận mình không thể tiếp tục hấp thu thì mới dừng lại. Tâm trí của Thiên Long lần nữa co rút lại, tiến vào bên trong Vô Tận Chiến.

“Thật sự quá tuyệt, chẳng trách trong truyện mô tả người tu luyện ăn là cứ bế quan hết ngày này qua tháng nọ.”

Thiên Long vừa cảm thán vừa mở mắt. Thế giới trong mắt hắn hiện tại đã khác hẳn, Thiên Long nhạy cảm nhận ra tầm nhìn của hắn rõ ràng hơn, các giác quan khác cũng đều có sự tăng cường rõ rệt.

Nghĩ một lát Thiên Long phất tay, trước mặt hắn xuất hiện một màn hình ánh sáng.

“Tên: Thiên Long (đẳng cấp 10) - Kỹ năng: Giao Thức Cảm Xúc - Điểm chiến lực: 609.”

Điểm chiến lực quá cao dù Thiên Long vẫn chưa thực hiện nhiệm vụ chuyển cấp, có lẽ trong suốt chiều dài lịch sử của Vô Tận Chiến cũng chưa có người chơi nào có chiến lực cao thế này tại cấp 10. Thiên Long nghe nói kỷ lục cũng chỉ khoảng 300 có lẻ.

Mỉm cười một cách hài lòng, Thiên Long càng ngày càng tự tin vào tương lai phía trước.

“Tiên Lệ, hiện tại tao đang ở đẳng cấp nào?”

“Thưa chủ nhân, ngài đã vinh dự trở thành tu sĩ Luyện Khí Kỳ sơ cấp, mạnh hơn người bình thường mười lần.” Tiên Lệ cũng rất hài lòng, chủ nhân mới quả nhiên mang theo tư chất tuyệt đỉnh, chưa từng có ai thành công hấp thụ Linh Khí nhanh đến như vậy.

Nghe Tiên Lệ nói xong, Thiên Long lập tức thu hồi cảm giác đắc ý, hắn chỉ mới mạnh hơn một chút mà thôi. Chín đại cảnh giới dưới Tiên Nhân, còn lâu lắm mới có thể tu luyện toàn bộ.

Đúng lúc này, từ xa có tiếng bước chân vang lên, thì ra Lê Minh đã quay trở lại, trên tay gã đầu trọc xách theo hai con gà chẳng biết bắt ở đâu.

Tiên Lệ phát hiện ra có người lạ, rất quyết đoán hóa thành một làn khói, nháy mắt đã nhập vào cánh tay phải của Thiên Long. Từ xa nhìn lại, trên tay Thiên Long đột ngột mọc ra một hình xăm màu đen kỳ lạ, trông có vẻ giống một cây xúc xích.

Thiên Long hơi bất ngờ song cũng nhanh chóng kéo tay áo xuống che khuất hình xăm.

Lê Minh tiến lại gần, vung tay giải trừ lớp lá chắn rồi vui vẻ nói: “Chủ nhân, ngài muốn ăn gà nướng chứ?”

“Được rồi, cứ làm gì tùy thích, có ăn là được” - Thiên Long nói rồi gật gật đầu.

Lê Minh nấu ăn bằng pháp thuật, hắn vung tay lên một cái thì lông gà đã rụng xuống đầy đất. Vung thêm cái nữa thì đã có những dây leo trồi lên từ mặt đất xiên vào mông gà rồi biến thành hai cái giá nướng có thể xoay tròn. Tay Lê Minh vung lần thứ ba thì trên đất đã xuất hiện một đám lửa.

Cuối cùng, Thiên Long cũng đã có thể lấp đầy cái bụng rỗng bằng món gà nướng chẳng thể khét hơn của Lê Minh. Dù mang tiếng pháp sư cấp 100 nhưng nướng gà cũng chẳng xong, chỗ đen chỗ đỏ, chỗ chín chỗ sống. Tuy vậy Thiên Long vẫn cắn răng nuốt bằng hết, đối với hắn thì lãng phí đồ ăn chính là một tội ác.

Trong bữa ăn mặn đắng, Thiên Long cùng Tiên Lệ trao đổi thông qua ý nghĩ. Trước mắt Thiên Long biết được Thần đã bị phong ấn, Căn Phòng Ảo của ứng dụng Giao Hợp Tâm Thức đã được tái khởi động và đã có thể sử dụng trở lại. Ngoài ra đáng lưu ý nhất thì hệ thống đám mây liên vũ trụ của Thần cũng đã nằm dưới sự điều khiển của Tiên Lệ, điều này có nghĩa là Thiên Long có thể sử dụng nó như một kênh trực tuyến của chính mình.

“Chủ nhân, nếu ngài muốn kế hoạch của ngài thành công. Tốt nhất là chơi lớn một phát.” Tiên Lệ nói.

“Chơi lớn? Như nào gọi là chơi lớn?”

“Theo như thuộc hạ điều tra, trong mắt người chơi khắp nơi thì hình tượng hiện tại của ngài rất không tốt. Ngài chỉ là một tên tiểu nhân vô liêm sỉ, lợi dụng lỗ hổng để hấp diêm thiếu nữ mới lớn. Ngoài ra việc Căn Phòng Ảo bị chiếm đoạt cũng gây nên rất nhiều oán hận, nếu ngài lại trình diễn thêm một lần lớp học dục vọng nữa thì thuộc hạ nghĩ cũng chẳng ăn thua. Chi bằng…”

Thiên Long gật gù thừa nhận, hắn cũng không thể lường trước việc Thần chơi dơ như vậy, khiến hắn có kẻ thù khắp mọi nơi. Nếu hiện tại Thiên Long xuất hiện trong một tòa thành lớn nào đó, hắn dám cam đoan hắn sẽ không thể sống đến ngày mai.

“Nói tiếp đi.”

“Vâng! Theo thuộc hạ thì ngài hãy cải biến lại hình tượng bằng cách thay đổi hình dạng nhân vật. Sau đó thực hiện vài hành động bá đạo để thể hiện uy thế cùng sức mạnh, sau đó mới bắt đầu cua gái khắp nơi và đưa nhân loại về con đường chính đạo.”

Thiên Long liền phủ quyết: “Không cần thay đổi hình dạng, tao muốn chính là dùng khuôn mặt này khiến chị em ngày nhớ đêm mong. Ngoài ra theo ý chú em là tao chưa đủ mạnh đúng không? Tên tuổi của tao chưa được đám người chơi biết đến chứ gì?”

Tiên Lệ đáp: “Đúng như vậy. Hành động co vòi chạy của ngài trước đám Hắc Nhật bị các anh hùng bàn phím đàm luận là dám chơi không dám chịu.”

Thiên Long gật đầu rồi chìm sâu vào trong suy nghĩ. Muốn có danh tiếng trong Vô Tận Chiến thì cũng chỉ có vài cách có thể thực hiện.

Một, chuyển nghề thành một cái nghề siêu khó siêu hiếm.

Hai, phát hiện một bí mật hoặc quái vật mạnh mẽ chưa từng có ai biết đến.

Ba, phá kỷ lục phó bản.

Bốn, kích hoạt nhiệm vụ huyền thoại, thứ mà rất hiếm khi xuất hiện.

Năm, giúp thế giới thăng cấp.

Trong năm cái, Thiên Long chỉ thấy điều một và ba là có thể thực hiện. Mấy cái còn lại quá sức hư vô mờ ảo, chẳng biết phải làm đến khi nào.

“Tiên Lệ, tao có một cái thắc mắc. Nếu mày đã phong ấn Thần thì hiện tại Vô Tận Chiến sẽ do ai điều khiển hoặc là nằm trong tay ai?”

“Không ai cả thưa chủ nhân. Thần thật ra rất thông minh, hắn chỉ thiết lập thế giới này và cho chính nó tự phát triển dựa theo những quy tắc mà hắn đã đặt ra. Không có hắn, thật ra cũng chỉ mất đi một tên tự cho mình là siêu nhiên đứng ngoài quan sát mà thôi.”

“Như vậy sao…” Thiên Long lẩm bẩm, trong đầu nhớ lại những tin đồn về Kỳ Ảo Chiến Địa. Nghe nói có một cái nghề chính là ông tổ của các nghề, cực kỳ khó gặp và chưa có ai hoàn thành được nhiệm vụ chuyển cấp.

Nghĩ đến đây, Thiên Long ném phần xương gà lên mặt đất, quay sang hỏi Lê Minh rằng: “Lê Minh, anh có nghe nói về bậc thầy kiếm thuật hay không?”

Trong thế giới Vô Tận Chiến, người dạy nghề cũng phân ra các cấp bậc khác nhau mà trong đó cao cấp nhất đều có chữ bậc thầy. Thiên Long tính toán sẽ tìm kiếm bậc thầy kiếm thuật để nhận nhiệm vụ chuyển cấp. Đối với đàn ông, kiếm luôn mang một sức hút kỳ lạ, cầm kiếm trong tay đối diện cường địch, dù thế nào trông cũng rất ngầu.

Lê Minh gật đầu đáp: “Có nghe qua, nghe nói ông ta có danh hiệu Kiếm Thánh, hành tung thoắt ẩn thoắt hiện, từng giết qua rất nhiều quái vật kinh khủng. Thế nhưng người gặp ông ta cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, ai thấy mặt ông ta mà còn mạng để quay về kể chuyện thì dĩ nhiên cũng không phải hạng tầm thường. Nếu ngài muốn tìm ông ấy để xin dạy nghề thì thuộc hạ khuyên ngài nên từ bỏ thì hơn. Bởi nghe đồn ông ta còn có cả biệt tài giả trang thượng thừa, có thể biến thành bất cứ hình dạng nào.”

“Ghê gớm như vậy sao? Nếu vậy tôi càng phải tìm cho bằng được.”

Lê Minh cười khổ, không lên tiếng ngăn cản mà nói chuyện khác: “Nếu như vậy thì chủ nhân ngài khá may mắn đấy. Thuộc hạ từng nghe nói Kiếm Thánh có mối quan hệ mờ ám với nữ hoàng Hắc Ám Tinh Linh. Có khả năng ông ta đang ở Hắc Thành cũng nên.”

Thiên Long nghe vậy thì rất hài lòng, thu phục được Lê Minh quả là quá tốt. Theo thiết lập thì giữa NPC và người chơi có tồn tại mức độ thiện cảm nhất định, thông thường thì những thông tin mật thế này người chơi rất hiếm khi nghe được từ miệng NPC bởi không đủ thiện cảm. Thiên Long và Lê Minh thì khác, có thể nói hai người vừa là chủ tớ vừa là bạn bè, Lê Minh biết gì thì đều sẽ kể cho Thiên Long nghe.

Lau bàn tay dính đầy mỡ vào tay áo, Thiên Long nói: “Nếu thế, chúng ta sẽ đến Hắc Thành tìm hắn.”

Lê Minh lại cười khổ nói: “Thưa chủ nhân, thuộc hạ làm gì biết đường. Vả lại Hắc Thành là địa bàn của đám Hắc Ám Tinh Linh cùng rất nhiều quái vật, thuộc hạ cũng không dám chắc sẽ bảo vệ ngài chu toàn.”

“Xời, đường tôi biết. Chúng ta đánh không lại thì sẽ dùng mưu kế canh giữ ngoài cổng thành, không cần thiết phải đánh nhau với kẻ khác.”

Đường dĩ nhiên là Thiên Long không biết nhưng Tiên Lệ thì khác, nó mặc dù không có chút lực chiến đấu nào nhưng bản đồ thì rất rành rẽ, dù sao người ta cũng là Tạo Hóa Tiên Khí còn gì.

Quyết định được đưa ra. Hai chủ tớ một trước một sau nhắm hướng Tây đi thẳng.

Trên đường đi đương nhiên không gặp bất cứ nguy hiểm nào bởi đám quái vật đã bị Lê Minh dọa sợ, ngoài ra cái chỗ Hắc Thành lại khá gần chỗ hai người, chỉ cần leo qua một ngọn núi thì đã thấy Hắc Thành xuất hiện ngay trước mặt.

Ẩn sâu trong rừng là một khối kiến trúc khá hùng vĩ, tường thành màu đen dựng đứng, cao hơn cả ngọn cây cao nhất, đâm thẳng vào trong tầng mây xám xịt trên đầu. Bốn phía xung quanh là những kênh đào, nước đen chảy róc rách, vừa nhìn qua cũng hiểu bên trong đều là chất độc mãn tính. Ngay tại hướng chính diện có một cây cầu đá lớn bắt qua bờ bên kia, trên cầu là hàng chục tòa tháp canh sắp xếp dọc theo hai bên chứa đầy quân lính. Ngoài ra còn có rất nhiều dơi treo ngược, bám chân trên tường thành, nếu như không chú ý thì rất dễ dàng bỏ qua sự tồn tại của chúng nó.

Lính canh là quái vật đẳng cấp 80, có tên Kẻ Trụy Lạc, hình dáng khác hẳn đám Hắc Ám Tinh Linh ngoài bìa rừng. Bọn chúng mang mặt nạ màu đỏ cách điệu nụ cười ghê rợn, áo giáp trên thân cũng toàn màu đỏ, sau lưng mọc thêm cặp cánh chim đen xì, chỉ có cái tướng đứng khập khiễng chân cao chân thấp thì vẫn tương đối giống đồng loại.

Đám dơi là quái vật cấp 70, tên Dơi Điên, nhìn không có gì đặc biệt, trong mắt Thiên Long thì đây là một đám chuột có cánh, cực kỳ ghê tởm.

Hắc Thành vốn cũng là một phó bản lộ thiên dành cho người chơi có đẳng cấp từ 80 đến 100. Thế nhưng chưa từng có ai đánh xuyên qua được tòa thành này dù có lần đã tập hợp đến một đoàn người chơi đạt cấp tối đa (100). Nghe nói con quái lãnh chúa cực kỳ mạnh và sở hữu những chiêu thức khiến người khác tức trào máu.

Trong quá khứ Thiên Long dĩ nhiên cũng đã đánh phó bản này ở cấp độ đơn giản nhất song chỉ giết đến nửa đường thì đã phải xếp giáp quy hàng, mặt mũi con lãnh chúa ra sao còn chưa được chứng kiến.

Một bên cảm thán, một bên hai chủ tớ lén lút nấp cạnh một thân cây mục rỗng, đưa mắt quan sát tình hình.

Trên cầu đá thi thoảng cũng sẽ có những người chơi cùng với sinh linh đi qua đi lại, bọn họ đều mang trên người tấm áo choàng đen che khuất thân thể, muốn từ đây nhìn ra tên nào là Kiếm Thánh thì đã khó lại càng thêm khó.

Thế nhưng Thiên Long cũng không bỏ cuộc, trong đầu cấp tốc suy nghĩ đối sách.

Muốn trà trộn vào bên trong Hắc Thành là một việc không hợp lý bởi đám Hắc Ám Tinh Linh cũng chỉ chấp nhận sinh linh hoặc người chơi hệ Ám Dạ. Hệ Nguyên Tố hoặc hệ Thánh Quang nếu dám xuất hiện sẽ bị chúng tấn công. Thiên Long hiện tại còn chưa chuyển nghề nên cũng sẽ bị liệt vào danh sách kẻ thù nếu thò đầu ra.

Dù là vậy, đã dám đến đây thì Thiên Long cũng có một chút tính toán, hắn ra lệnh cho Lê Minh tiếp tục ẩn nấp rồi sử dụng ý nghĩ để liên hệ với Tiên Lệ.

“Đồng chí Cu, chú em có thể dò tìm sinh linh trong tòa thành kia hay không?”

Tiên Lệ đáp lại: “Có thể, nhưng thuộc hạ chỉ có thể dò xét các sinh linh thuộc giới tính nữ. Ngoài ra cái mục tiêu mà thuộc hạ chấm 8 điểm cũng đang ở bên trong.”

Thiên Long nghe thế rất muốn chửi thề, Tiên Khí quái gì mà đầu óc chỉ rặt mưu đồ biến thái, lại còn chỉ tìm được giới tính nữ.

“Thưa chủ nhân, nếu ngài muốn thuộc hạ sẽ đưa cho ngài cái bản đồ chi tiết, dẫn thẳng đến chỗ mục tiêu.” Dường như biết Thiên Long nghĩ gì, Tiên Lệ tiếp lời.

Thiên Long còn chưa kịp trả lời thì trong óc hắn đột nhiên xuất hiện hình ảnh toàn bộ đường đi nước bước bên trong Hắc Thành. Số lượng kiến trúc, số lượng sinh linh đều có đủ và được thể hiện thành từng chấm sáng hình tròn. Đáng chú ý nhất là xuất hiện một chấm đỏ lớn ngay trung tâm Hắc Thành, có lẽ đó là mục tiêu mà Tiên Lệ đề cập đến.

Tò mò xen lẫn kinh nghi, Thiên Long phát hiện bản thân có thể lựa chọn một chấm tròn bất kỳ để tiến hành xem xét thông tin.

Dùng ý nghĩ lựa chọn chấm đỏ, trước mắt Thiên Long hiện lên một đống chữ chi chít kèm với một hình ảnh.

Sinh linh này trông thật kinh khủng, cơ thể của phụ nữ nhân loại nhưng tứ chi lại mọc ra vuốt nhọn màu đen, làn da trên tay lở loét tạo thành từng cái lỗ nhỏ hình tròn như ngó sen, đôi chân thì lại mọc lông màu nâu khá giống của gấu. Gương mặt có thể tính là tuyệt sắc mỹ nhân song con mắt bên trái đã mất, chính giữa trán lại có một vết sẹo hình chữ thập khiến mọi thứ trông thật kỳ cục. Mái tóc dài màu đen có vẻ rất lâu chưa gội nên đã bết thành từng cục, có chỗ còn dính những vết bẩn màu nâu trông giống…

Thiên Long suýt chút nữa thì phun hết tất cả gà nướng ra ngoài, vẻ đẹp này quả thật quá kích thích thị giác.

“Tên: Violet - Nữ Hoàng Hắc Ám Tinh Linh - Cấp độ 200 - Lực chiến: ?????

Số đo ba vòng: 90 - 58 - 85.

Sở thích tình dục: BDSM.

Khu vực mẫn cảm: Ngực.

Ghi chú: Đang trong trạng thái nguyền rủa, cần sử dụng tình yêu để cảm hóa.”

?????

Trong đầu Thiên Long cũng chỉ còn lại hàng đống dấu chấm hỏi, hóa ra mục tiêu Tiên Lệ nói đến là Violet - một quái vật trong Vô Tận Chiến? Nó muốn hắn làm tình với sinh vật này???

“Tiên Lệ! Mày muốn chết?” Thiên Long lập tức phẫn nộ, hắn mặc dù là một tên biến thái nhưng nhất định không ăn tạp, thằng em của Thiên Long chỉ có thể dành cho những cô em xinh tươi xứng đáng.

“Không hề, Violet chính là mục tiêu thuộc hạ lựa chọn. Nếu như chủ nhân thu phục được nó thì sẽ rất có lợi cho tu luyện.”

“Nhưng nó chỉ là một cái trí thông minh nhân tạo, mày nói xem làm sao tao chơi nó được.”

Tiên Lệ cười lên một tràng dài rồi thẳng thừng đáp: “Chủ nhân ngài yên tâm, miễn là ngài thu phục được nó, thuộc hạ sẽ có cách khiến nó trở thành một sinh linh bằng da bằng thịt.”

Thiên Long lại nửa tin nửa ngờ, mà dù sao hắn cũng không dám thực hiện ý định hoang đường đó. Chưa tính đến việc Thiên Long có lên nổi khi gặp Violet không, chỉ cần nhìn cấp độ 200 và lực chiến toàn dấu hỏi thì Thiên Long cũng đã không dám rớ đến, bảo đảm nó leo lên nhún một phát là hắn thăng thiên ngay.

Tạm bỏ qua chuyện BDSM và số đo ba vòng hoàn hảo, Thiên Long lần lượt xem xét những điểm sáng bên trong Hắc Thành với ý định tìm Kiếm Thánh.

Đúng như Tiên Lệ bảo, toàn bộ đám này đều có giới tính nữ, Tiên Lệ vặn vẹo đến mức ngay cả mấy con vật nhỏ nó cũng đều dò xét một lần, nào là chuột nào là gián khiến Thiên Long phát tởm.

Mất một lúc thật lâu, Lê Minh đã ngồi mòn đít thì Thiên Long mới tìm thấy thứ mình cần. Chấm sáng đó là một con hổ cái, thú cưỡi của chính Kiếm Thánh, theo như bản đồ trong đầu hắn thì Kiếm Thánh đang đi đến cổng thành.

“Tuyệt vời!”

Thiên Long tự lẩm bẩm rồi kiên nhẫn chờ đợi.

Chẳng mấy chốc, Thiên Long đã nhìn thấy mục tiêu của mình trên cây cầu đá. Những Kẻ Trụy Lạc hai bên tháp canh luôn cúi đầu xuống mỗi khi ông ta cưỡi hổ đi ngang qua.

Đó là một người đàn ông oai hùng, trên người khoác áo giáp màu vàng kim, áo choàng màu trắng bay phấp phới sau lưng. Gương mặt của ông ta đầy góc cạnh trông rất kiên nghị, ánh mắt như ánh sao, chói đến lạ thường, đôi lông mày chĩa xéo lên như hai thanh kiếm, mái tóc dài đỏ rực được búi tùy ý sau gáy. Dưới thân Kiếm Thánh là một con hổ đen to như con voi, trên trán có ba cái sọc ngang cùng đôi mắt đỏ lớn như cái chén trông rất hùng dũng.

Ông ta thoải mái ngồi trên cái lưng to lớn của hổ, trước mặt có sẵn một cái bàn gỗ để chút đồ ăn cùng với một bình rượu màu ngọc bích, thi thoảng lại tự rót rượu rồi lại tự thưởng thức, bên cạnh tay phải của ông ta là một thanh trọng kiếm bảng lớn to gấp đôi cơ thể của ông.

Thiên Long vừa nghĩ đến cảnh tượng người đàn ông này vung kiếm lên thì đã thấy sướng rơn. Đúng như vậy, một hình ảnh quả thật quá đẹp, quả thật quá ngầu. Đây chính là hình tượng mà hắn muốn trở thành.

Con hổ đi không nhanh cũng không chậm, vài phút sau đã đi ra khỏi cầu đá rồi dần tiến đến chỗ Thiên Long đang ẩn nấp.

Chẳng mất nhiều thời gian suy nghĩ, Thiên Long nhảy ra ngoài, chắn đường con hổ. Lê Minh theo lệnh hắn vẫn ngồi yên tại chỗ.

Nhìn từ xa thì không có cảm giác gì mấy nhưng khi khoảng cách của hai bên ngày càng gần thì Thiên Long lại có cảm giác e sợ. Mặt đất chấn động theo từng bước chân của con hổ, nó đã chú ý đến sự xuất hiện của người lạ nên ánh mắt khiếp người cứ nhìn chòng chọc vào mặt Thiên Long, hàm răng nó khẽ nhếch khoe cặp răng nhọn vàng chóe khiến Thiên Long có cảm tưởng là nó muốn nhai đầu hắn.

Tuy nhiên, NPC trong Vô Tận Chiến cũng không thể tùy tiện ra tay với người chơi cấp thấp. Con hổ dừng lại khi cách Thiên Long chỉ hai mét, hắn có thể ngửi thấy mùi hôi miệng toát ra từ bộ nhá của nó.

“Người trẻ tuổi, chặn đường ta có chuyện gì?” Kiếm Thánh lên tiếng, một giọng nói đầy uy nghiêm, không quá cởi mở cũng không quá xa cách.

Thiên Long ngước đầu lên, thẳng thắn đáp: “Thưa ngài, tôi muốn trở thành đệ tử của ngài.”

Kiếm Thánh nghe vậy cười lớn, giọng cười sang sảng vang vọng không gian. Sau đó ông ta dốc ly rượu vào cổ họng rồi mới nói: “Được, cậu hiểu như thế nào về kiếm?”

Thiên Long hiểu, khảo nghiệm của Kiếm Thánh đã bắt đầu.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.