Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khu Vực Trận Pháp?

Tiểu thuyết gốc · 1066 chữ

Lạc Trường Sinh.

Tu vi: Đại Võ Sư Trung Kỳ.

Pháp Bảo: Đạm Lôi Thương.

Tài sản: Hơn 49tr Tinh thạch.

.........

Luyện đan sư bình thường chiến lực lúc chiến đấu không cao, bọn họ chỉ chăm luyện đan là chính, võ đạo chỉ là phụ.

Còn đối với Lạc Trường Sinh hắn lấy võ đạo làm đầu, những thứ khác chỉ là phụ trợ cho võ đạo mà thôi.

Thấy được thi thể trên đất cùng chiến lợi phẩm trên tay Lạc Trường Sinh nào còn không biết hắn cường đại.

Lạc Trường Sinh không quan tâm tới mấy người khác, dò sét bốn cái túi trữ vật xong, không có gì quý giá liền ném qua Lưu Hào giữ lấy.

Tiện tay lấy ra một bộ quần áo khác thay, thầm nghĩ, xong việc ở đây liền về làm một bộ áo rộng hơn mới được.

"Đại nhân chuyện gì xảy ra"

Lúc này Lưu Hào cùng Dương Cảnh mới bước đến hỏi han.

"Không có gì! chỉ là mấy tên không có mắt mà thôi"

Một hồi Lạc Trường Sinh bàn luận với Dương Cảnh về chuyện hắn rời khỏi đây tìm khu vực khác, cuối cùng thống nhất đi đến vị trí khác cùng Dương Cảnh cùng Lưu Hào.

Còn đám người Vạn Đan bọn họ ở lại khu rừng này tìm thêm dược, dù sao bọn họ xuất thân là Vạn Đan người, dược liệu là thứ khó mà chê nổi.

Lúc đi Dương Cảnh còn tiếc nuối, làm hắn nhớ lại Dương Cảnh ảo ảnh mà Túc Anh Thảo tạo ra khác hoàn toàn.

Bước ra khỏi khu rừng chưa đầy một ngày đường, Lạc Trường Sinh cảm như bị theo dõi, hắn liên tục nhìn tứ phía không thấy ai.

Dương Cảnh thấy Lạc Trường Sinh nhìn tứ phía liền hỏi : "Lạc Đan Sư người cảm thấy sai chổ nào sao?"

"Không gì! Chắc ta nhầm"

Lạc Trường Sinh lắc đầu.

Bên ngoài lịch luyện, Phá Long Thành bên trong phủ, lão giả Không Thần Điện mở mắt ngạc nhiên thốt lên.

"Sao có thể"

Vẻ mặt của lão nghi hoặc không thôi.

"Gia gia, người cảm nhận được gì sao"

Nữ tử Tuyết nhi ngồi cùng lão lên tiếng.

"Tên này ngược lại không yên phận trong khu rừng dược liệu, mới hai ngày đã chạy ra rồi, hắn còn cảm nhận được ta quan sát hắn"

Tuyết Nhi nghe lão nói vậy liền ngạc nhiên, tay che môi nhỏ lại.

Phải biết người càng mạnh thì cảm ứng càng mạnh, một Đại Võ Sư có thể cảm nhận được gia gia người, thì kẻ đó phải rất mạnh mới làm được, nữ tử thầm nghĩ.

Lại càng chắc chắn hơn Băng Tinh tìm người này là có lý do.

........

Bên trong lịch luyện.

Trên đường đi gặp không ít yêu thú, đều là để Dương Cảnh cùng Lưu Hào ra tay đánh giết.

Lạc Trường Sinh rảnh rỗi lại lôi chiếc bình có Túc Anh Thảo ra quan sát.

Một nhóm võ giả hơn mười người tiến đến chổ Lưu Hào, Dương Cảnh đanh đánh yêu thú, đang định tiến đến thì bất chợt cả nhóm dừng lại, rẻ hướng khác mà đi.

"Hử" Lạc Trường Sinh nhìn thấy nhóm võ giả chuyển hướng ngâm nhẹ một tiếng.

Thu bình chứa Túc Anh Thảo lại, lách mình phóng tới nhóm người đang đi.

Lúc này một người trong nhóm nhìn lui, thấy Lạc Trường Sinh lao tới hoảng hốt gọi " Đồng Ca"

Một thanh được gọi Đồng Ca kia quay đầu nhìn lại Lạc Trường Sinh, liền dơ tay lên trấn tỉnh đồng hành nhóm người, liền phóng tới phía trước Lạc Trường Sinh đợi sẳn.

Đây xem ra là Thủ Lĩnh của nhóm người, tướng tá to lớn, một thân cơ bắp cùng khuôn mặt nghiêm nghị.

Rất có tướng của một vị lảnh đạo, tu vi đã đạt đến Đại Võ Sư Hậu Kỳ.

"Tại hạ Đồng Sơn, xin hỏi vị huynh đệ này theo bọn ta có chuyện gì sao?"

Người chưa tới, lời nói Đồng Ca kia đã phát ra, khoảng cách không xa, Lạc Trường Sinh đương nhiên nghe rỏ.

Người ta sợ phiền toái, nên mới mở lời nói khi còn chưa đến gần, Lạc Trường Sinh cũng không cự người ta, liền dừng lại cách vị trí Đồng Sơn đó không xa.

Nhìn qua phía đối diện, Lạc Trường Sinh cũng chắp tay nói

"Đồng Sơn huynh chớ vội, Ta chỉ đến hỏi đường"

Lạc Trường Sinh lời nói để hắn yên tâm, mặc dù là Đại Võ Sư Hậu Kỳ, trên Lạc Trường Sinh một bậc, nhưng thế sự vốn vô thường, kẻ như Đồng Sơn chắc hẳn là người rất cẩn thận.

"Nếu là hỏi đường thì tìm nhầm người rồi, bọn ta mấy ngày nay chưa tìm thấy tu luyện địa phương nào"

Đồng Sơn lắc đầu, lại nói tiếp

"Huynh đài có thể tiến đến khu vực trận pháp để hỏi, ở đó có rất nhiều người"

"Khu Vực Trận Pháp?"

Đồng sơn chỉ về một hướng mà bọn hắn từng đi qua nói: "Thẳng hướng đó không xa liền tới"

"Đa tạ"

Lạc Trường Sinh chắp tay một câu quay người rời đi, thì Đồng Sơn lên tiếng nhắc nhở "Ta thấy trận pháp đó không thể phá được đâu"

Lạc Trường Sinh không nói gì chỉ liếc qua đám Võ Giả đi cùng Đồng Sơn, lách thân hình liền phóng đi.

Nhìn thấy đám người Võ Giả, trong đấy chỉ có một hai người Đại Võ Sư Sơ Kỳ, còn lại chỉ là Võ Sư cảnh giới.

Lạc Trường Sinh hắn đứng trên vách đá trầm ngâm.

Hắn thấy Đồng Sơn như thấy chính mình trước kia, cũng như Đồng Sơn, từng là thủ lĩnh một nhóm tán tu tụ họp.

Cũng từng né tránh nguy hiểm, cũng từng vì an toàn huynh đệ mà chịu thiệt thòi.

Thời gian càng dài, chinh chiến càng nhiều, huynh đệ hắn cũng từng người ra đi.

Lưu Hào cùng Dương Cảnh lúc này cũng đã xử lý xong yêu thú, liền đi đến Lạc Trường Sinh vị trí, nhìn qua Lạc Trường Sinh trầm tư, cảm giác không khỏi có chút bi sầu, cả hai liền không làm phiền chỉ lẳng lặng đứng đợi.

............

Bạn đang đọc Vô Tận Võ Cảnh sáng tác bởi ducmotgame
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ducmotgame
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.