Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Nhà

Tiểu thuyết gốc · 2306 chữ

Hai người bạn trẻ chỉ yên lặng bước đi cùng nhau mà không nói một lời nào, đi một hồi cuối cùng đến nhà Vũ Thần.

'Phù...cuối cùng cũng về nhà.' Nhà Vũ Thần cách trường không xa, đi bộ chỉ mất 10 phút mà thôi, nhưng cậu xin thề rằng đây là 10 phút dài nhất của cuộc đời. Dù hai người đã là bạn cùng bàn được hơn một năm rồi nhưng mỗi ngày cậu ta cùng Bạch Dương gặp nhau và nói chuyện còn chưa quá 5 câu, do vậy trên đường đi về nhà hai người chỉ lẳng lặng đi cạnh nhau, không nói với nhau một câu nào.  

Gia đình của Vũ Thần sống trong khu chung cư bình thường vậy nên cũng không có gì đặc biệt, cũng không quá rộng rãi. Tuy nhiên đối với Bạch Dương nơi đây cứ như một thế giới mới, cứ như đứa trẻ nhìn thấy đồ chơi mới, cô gái nhỏ ngoan ngoãn ngồi trên chiếc sô pha nhìn qua nhìn khắp căn nhà trong ánh mắt hiện rõ sự thích thú. 

"Nếu khát nước thì cậu tự đi lấy nhé, tôi phải đi xử lý vết thương cái đã." 

"Đợi đã, để mình làm giúp cậu." Bạch Dương đang ngồi bỗng đứng phắt dậy, giọng nói đầy cương quyết.

Không nỡ từ chối, cậu đành ngồi xuống bên cạnh cô rồi đưa cho cô bông và lọ thuốc. "Au!!" Vũ Thần giật mình kêu lên sau khi cô đưa cây bông đã được tẩm thuốc lên chỗ vết thương của cậu.

"Có đau lắm không?". Bạch Dương nhẹ nhàng hỏi. Lúc này Vũ Thần mới quay đầu nhìn cô, ở khoảng cách gần thế này cậu có thể nhìn thấy từng đường nét trên khuôn mặt của cô ấy. Quả thật khi lần đầu ngồi cạnh Bạch Dương cậu đã thấy cô ấy thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, đặc biệt đôi mắt to tròn, lấp lánh toát lên sự dịu dàng, chỉ đáng tiếc làn da của cô lại không trắng trẻo, mịn màng như đám tiểu thư nhà giàu trong lớp, đầu tóc có chút xơ cộng thêm cái kính to đùng trước mặt đã che đi những đường nét xinh đẹp ấy. 

Thấy chàng trai trước mặt cứ nhìn chằm chằm vào mình, nhịp tim Bạch Dương tăng lên dữ dội, cánh tay đang cầm bông thuốc run run xuýt thì đánh rơi. Bỗng hai người bắt gặp ánh mắt của nhau, hô hấp của cả hai trở nên nặng nề. Chợt Vũ Thần đưa mặt tiến lại gần Bạch Dương. Cảm thấy hơi thở của cậu càng ngày càng rõ ràng, hai tay cô gái nắm chặt lại, đôi mắt khép hờ, không hề có biểu hiện của sự từ chối, dường như cô ấy đã chờ đợi điều nàu từ rất lâu. 

"Cạch" Không hề giống như sự mong đợi của hai người đó là tiếng của hai cái kính chạm vào nhau. 'Mẹ kiếp! Mấy cái kính chết tiệt'. 

Vũ Thần thầm mắng trong đầu. Bên này thì sau pha hôn hụt vừa rồi Bạch Dương có chút bối rối tính quay đầu đi chỗ khác. Nhưng Vũ Thần nào buông tha dễ dàng như vậy, nhanh như chớp vứt luôn đôi kính của cậu và cô ấy sang một bên, Bạch Dương thì giật mình vì hành động Vũ Thần nhưng chưa kịp ú ớ gì đôi môi cô đã được lấp đầy.

Chụt  Chụt  Haa~  Chụt

Thừa cơ Bạch Dương còn đang bất ngờ Vũ Thần đưa lưỡi luồn lách vào trong khuôn miệng nhỏ nhắn của cô. Bạch Dương không hề từ chối, cứ để mặc cho hai cái lưỡi quấn chặt lấy nhau. Cô gái nhỏ càng nhân nhượng thì Vũ Thần càng được đà lấn tới, cậu ta vươn tay vòng lấy eo của cô kéo cô sát lại gần. Lúc này cơ thể hai người đã dính chặt với nhau, cánh tay cậu vô cùng không thành thật xoa nhẹ vòng eo nhỏ nhắn của Bạch Dương rồi dần dần chuyển xuống vuốt ve cái mông tròn của cô, thi thoảng còn bóp nhẹ một cái khiến cô gái nhỏ không nhịn được rên rỉ lên một tiếng.

Sau một hồi hôn nhau sờ soạng chán chê đến mỏi nhừ cả người, Vũ Thần và Bạch Dương lúc này mới tách ra. Bốn mắt nhìn nhau không biết phải nói gì, tuy sau màn thân mật vừa rồi quan hệ hai người xích lại chút ít, nhưng đấy cũng chỉ là hành động đốt cháy giai đoạn, sau khi sự cuồng nhiệt qua đi hai người lại rơi vào trạng thái lúng túng không biết nói gì. 

"Ọc..Ọc" Thanh âm phát ra đồng thời từ bụng hai người khiến cho họ phải nhìn nhau rồi phì cười. 

"Nh-nhà tôi chỉ có mì thôi cậu ăn chứ?"

"Ừm, để mình giúp cậu" cô gái vui vẻ đáp lại.

......

Hai người cùng bước vào gian bếp rồi cùng nhau nấu mì, nhờ có khoảng thời gian này họ trò chuyện với nhau không ít, thậm còn trêu chọc cười đùa với nhau rồi cùng nhau dọn dẹp, cùng nhau rửa bát hạnh phúc y như một cặp tình nhân.

"Thần, mình muốn đi tắm."

"Cậu đâu mang quần áo, chẳng lẽ cậu định mặc lại bộ đồng phục bẩn này à?"

"Nhưng người mình ra mồ hôi khó chịu quá, hay....mình mặc đồ của cậu nhé?"

Vũ Thần: (⊙︿⊙).

"Ờ...ừm...được." 

"Thật sao, dẫn mình vào phòng cậu đi." Bạch Dương phấn khích nói.

'Hự, tiểu yêu nữ, tại sao cậu có thể thốt ra những câu như vậy bằng cái khuôn mặt ngây thơ ấy.' Vừa nghĩ lửa nóng trong lòng Vũ Thần tý thì bốc cháy dữ dội, may mà cậu còn chút nhân tính để kìm lại.

Cuối cùng Vũ Thần vẫn thành thật dẫn Bạch Dương vào trong phòng để tìm quần áo. 

"Mình đi tắm đây...đừng có nhìn đấy nhé~." Cô tinh nghịch ngoái lại nhìn Vũ Thần.

"Khụ...Khụ..yên tâm tôi chưa đến mức ấy đâu." Nói xong cậu lấy cái điều khiển bật tivi lên rồi xem chăm chú.

Bạch Dương chỉ gật đầu liếc nhìn Vũ Thần đang ngồi trên sô pha nhìn tivi vô cùng thành thật rồi bước vào phòng tắm, trong ánh mắt cô hiện chút sự thất vọng.

Một lúc sau, Vũ Thần nghe thấy tiếng nước tí tách phát ra từ trong phòng tắm, tưởng tượng đến hình ảnh Bạch Dương đang không mảnh vải che thân, ngọn lửa phía bụng dưới của cậu ta đang nhen nhóm bùng lên khiến cậu phải cố dùng hết chút sự nhân tính còn lại trong người ngăn chặn "hỏa hoạn". Phải mất một lúc lâu Vũ Thần mới có hạ hỏa, thế nhưng đúng lúc này.."Cạch". Cánh cửa phòng tắm mở ra, Bạch Dương bước mặc cái áo rộng thùng thình che luôn cả cái quần ngắn ở phía dưới, trông cô ấy lúc này cứ như đang không mặc quần vậy. 

"A! Cậu cũng xem bộ phim này sao, phim này mình thích lắm đấy." Bạch Dương hồn nhiên đặt mông ngồi cạnh Vũ Thần nhẹ nhàng nói, cô không hề để ý bên ánh mắt nóng rực của cậu ta đang chăm chăm nhìn vào cô ấy.

"Thần, sao cậu không nói lời n-.. ưm.. Chụt.. Chụt.

Bạch Dương quay lại hỏi nhưng không có câu trả lời nào cả mà là đôi môi và hơi thở nóng rực đầy nam tính của Vũ Thần. Chiếc lưỡi của hai người cũng bắt đầu uốn lượn, quấn quít lấy nhau y như hai vị chủ nhân của nó lúc này. Đôi tay nghịch ngợm của Vũ Thần bắt đầu luồn lách, nơi nó vươn đến bây giờ là cặp bánh bao của Bạch Dương. Mềm mịn, không ngờ quy mô lại to như vậy, độ to bầu ngực của cô ấy đã vượt qua khỏi giới hạn của một nữ sinh 17 tuổi. Say mê nắn bóp cặp bánh bao mềm mại ấy một lúc cậu rút cuộc cũng nhận ra điều gì đó sai sai. 

'Cô ấy không mặc áo lót!! Vậy còn bên dưới thì sao nhỉ?'. Vũ Thần tà ác suy nghĩ. Sau bao nhiêu sự việc lúc này cậu chẳng còn tí nhân tính nào, bàn tay cậu ta trườn xuống dọc theo lưng của Bạch Dương mò đến bờ mông của cô.

"Hức~♡."Bàn tay Vũ Thần nắn bóp cặp mông nhỏ của Bạch Dương vô cùng thô bạo khiến cô không tự chủ rên rỉ lên một tiếng. Sờ nắn bên ngoài chưa đã, cậu thò bàn tay vào trong quần cô. Bạch Dương không hề ngăn cản, cô vẫn ngoan ngoãn đá lưỡi cùng Vũ Thần mặc cho bàn tay của cậu ta đang sờ mó khắp nơi. Thậm chí khi nhận thấy bàn tay hư hỏng của Vũ Thần muốn đột nhập vào hơn, cô vòng tay hai tay ôm lấy eo cậu rồi nghiêng người ép sát cơ thể hai người lại với nhau, phía trên thì Bạch Dương đảo lưỡi một cách mạnh bạo như thể ngầm đồng ý với hành động xâm lấn của cậu .Điều này khiến cho bàn tay phía dưới của cậu có thể tiến vào sâu hơn và chạm đến cái khe suối thần thánh ấy.

"C-cậu không mặc cả quần lót sao!!". Lần bất ngờ này làm Vũ Thần thực sự phải thốt lên. 

Buông tha lưỡi của cậu, Bạch Dương chỉ đỏ mặt cười cười. "Ừm...sờ thích không?"

"Ực." Vũ Thần không trả lời mà phía dưới bàn tay cậu đang điên cuồng lộng hành.

"Hah~   HaH~♡" Tiếng rên rỉ của Bạch Dương vang lên khiến hành động của Vũ Thần càng cuồng bạo.

"Haang!   Ahng!   Ahh~♡!" Dưới sự tấn công  như vũ bão của cậu Bạch Dương sắp chạm đến đỉnh, phía dưới cô ướt đẫm khiến cho bàn tay cậu càng ngày càng nhanh.

 "Ư..Ư..Thần....Em....Ra~♡" Cô cong người phía dưới nước phun ra xối xả làm ướt luôn cả cái sô pha. 

" Hah~   Haa~♡".

"Xin lỗi, mình làm mọi thứ ướt hết rồi~" Bạch Dương thở hổn hển, cái lưỡi nhỏ lè ra khiến nước miếng chảy xuống, ánh mắt đờ đẫn đã mất đi không ít sự tỉnh táo.

Nhưng bên này Vũ Thần thì không hề sướng tí nào cộng thêm thấy được bộ dạng của Bạch Dương lúc này khiến người cậu ngày càng nóng như cái lò. Thấy vậy, Bạch Dương đẩy cậu nằm xuống đôi tay cô luồn xuống phía dưới khóa quần cậu ta rồi kéo xuống.

"B-bạch Dương!?" Giọng nói Vũ Thần có chút run run.

"Nhịn nhiều không tốt đâu, để mình giúp cậu~♡" Nói xong cô nắm lấy cái quần dài lẫn quần lót của cậu kéo xuống. 

"Xoạt"  "Trời! Của cậu to vậy."

"Khụ...Cậu...thấy của người khác rồi sao?"

"M-mình có xem trên mạng."

Vũ Thần có chút bất ngờ về Bạch Dương, không ngờ cô nàng hay rụt rè mà lại bạo như vậy. Chả bù cho cậu sống mười mấy năm chưa nắm tay gái bao giờ, thậm chí lên mạng xem phim tài liệu cũng không, suốt ngày chỉ làm tên mọt sách.

"...Mình còn hay thủ dâm rồi nghĩ về cậu nữa~♡" Bạch Dương chợt ghé miệng vào tai cậu rồi lí nhí nói.

Vũ Thần: (⊙︿⊙)

Như bị cho ăn xuân dược thằng nhỏ Vũ Thần vươn lên đầy ngạo nghễ. Nhưng chưa ra oai được bao lâu nó đã bị bao lấy bởi cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Dương. 

"Hah!  Chết tiệt! B-Bạch Dương...từ từ đã." Cậu còn chưa chuẩn bị tinh thần thì cô đã chủ động mút lấy dương vật của cậu ta. Động tác của cô trông có vẻ chuyên nghiệp nhưng thực chất cũng chỉ là lần đầu, lâu lâu vẫn khiến răng cô đụng vào thằng nhỏ. Nhưng điều ấy cũng đủ làm Vũ Thần sướng đến phát điên, cậu nhìn xuống bắt gặp lấy ánh mắt của Bạch Dương cũng đang vừa mút lấy dương vật vừa ngước lên nhìn cậu ta. Bàn tay cô vuốt ve đùi của Vũ Thần, thi thoảng lại nắm lấy hai hòn bi của cậu rồi xoa nhẹ khiến Vũ Thần không thể nhịn nổi mà xuất ra. 

"Hmm!" Biết rõ Vũ Thần sắp bắn Bạch Dương không hề có ý định nhả ra mà còn tự ấn đầu mình xuống sâu nhất có thể. Dòng tinh nóng cứ thế được cô nuốt xuống một cách sạch sẽ. 

"Hah  ah" Vũ Thần thở ra đầy thỏa mãn, rồi cúi xuống nhìn Bạch Dương vẫn đang ngoan ngoãn dùng lưỡi dọn dẹp tàn cuộc, mặt cô dí sát lấy thằng nhỏ cậu rồi tham lam hít lấy mùi hương đàn ông nồng nặc đang tỏa ra ở phía dưới thân Vũ Thần. 

Trông vẻ say mê không một chút chán ghét nào của cô làm cho tà hỏa trong người cậu vừa được dẹp bỏ lại nhen nhóm bùng lên. Nhưng nhờ sự giải tỏa của Bạch Dương giờ cậu đã có thể kiểm soát được bản thân.

....

Đến tối sau khi tiễn Bạch Dương về nhà, Vũ Thần nằm lên giường rồi nhìn trần nhà, lồng ngực phập phồng nghĩ về chuyện buổi chiều.

"Haizz...quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, không ngờ Bạch Dương lại cuồng nhiệt như thế."

Cậu cười khổ rồi nhìn cái quần lót nữ đang nằm trong tay cậu. Đây chính là quà chia tay lúc Vũ Thần chuẩn bị rồi đi sau khi đưa Bạch Dương về nhà với lời nhắn.

"Buổi tối dùng nó rồi nghĩ về mình nhé~♡".

Vũ Thần: ........

Bạn đang đọc Vô tình lạc vào thế giới mới sáng tác bởi manh253

Truyện Vô tình lạc vào thế giới mới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi manh253
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.