Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Thần vs Từ Vĩ

Tiểu thuyết gốc · 1208 chữ

" Bạn gái của mày? Con nhỏ này ư." Vũ Thần ngạc nhiên, chẳng trách con nhỏ kia không buông tha cho Bạch Dương như trước hóa ra là vì thằng này.

" Con nhỏ này? Thằng chó mày nói năng cho cẩn thận." Tên kia gắt lên một hăm dọa.

Tên bạn trai kia tên Từ Vĩ, là một tên công tử báo cha báo mẹ học cùng lớp, hắn thường cùng đám bạn trốn học đi chơi điện tử, tụ tập đua xe, chọc ghẹo các nữ sinh. Vũ Thần không ngờ một thằng công tử thích lêu lổng như Từ Vĩ lại hứng thú với con nhỏ xinh đẹp nhưng đanh đá kia.

Cắt ngang những dòng suy nghĩ của cậu, tên Từ Vĩ kia đã hét lên. "Thằng kia, quỳ xuống xin lỗi Mỹ Anh rồi cút đi thì tao sẽ tha cho."

"Tao không có ý định rời đi một mình." Vũ Thần chỉ lạnh nhạt đáp lại, đôi mắt cậu hướng về phía cô gái đang run rẩy kia, không hề nhìn tên Từ Vĩ một khắc nào.

Cảm thấy bị khinh rẻ, hắn bất chợt vung nắm đấm vào mặt cậu. Bị bất ngờ, Vũ Thần không kịp tránh né ăn trọn một đấm, kính của cậu bay sang một góc, một bên mặt đỏ lừ.

"Mẹ kiếp, thằng bốn mắt kia mày khinh thường t-.. Khụ." Từ Vĩ còn chưa nói hết câu một cú đấm đã bay thẳng vào mặt hắn.

"Mày bắt đầu trước, tao chỉ tự vệ thôi." Vũ Thần xoay xoay một bên cổ tay.

"THẰNG CHÓ CHẾT... GGRRAAA!!!" Từ Vĩ lao tới, điên cuồng như một con báo, hai tay liên tục đấm về phía cậu. Vũ Thần lầm lì, chỉ nhẫn nhịn chờ đợi thời cơ phản đòn. "Hực" Vũ Thần kêu lên sau khi nhận một cú móc vào bụng. Thấy cậu lộ ra sơ hở, Từ Vĩ chớp lấy thời cơ vung nắm đấm với ý định cho cậu một cú Knock Out ở mặt. Nhưng bất chợt xuất hiện một cú đấm ngay dưới hàm Từ Vĩ, vì khoảng cách đã quá gần hắn không thể né được nên ăn trọn cú móc hàm này.

Đây chính là kế hoạch từ đầu của Vũ Thần, giả vờ để lộ sơ hở ở bụng mời gọi Từ Vĩ tấn công, nhờ đó hắn sẽ không thể né được đòn chí mạng cậu sắp tung ra. Kế hoạch sở dĩ thành công bởi tên Từ Vĩ nàu cũng chỉ là một tên công tử ăn chơi, không tập tành gì, dù Vũ Thần cũng không hơn Từ Vĩ là bao, nhưng khi lãnh một đấm vào bụng cậu vẫn có thể cố nhịn cơn đau tặng lại cho hắn cú móc hàm.

Từ Vĩ lúc này dính trọn một đòn từ Vũ Thần mặt ngửa lên trời, hai chân lảo đảo lùi lại. Chớp lấy thời cơ hắn đang để lộ ra vô vàn điểm yếu, cậu lao đến tung một cú đấm tạt ngang về phía trái. "Hự" Từ Vĩ sau khi ăn cú đấm đầu tiên của Vũ Thần đầu óc trở nên choáng váng, tiếp theo lãnh thêm một đòn tạt ngang của cậu hắn lập tức nghiêng người rồi ngã về một bên, đầu đập thẳng dưới đất, ánh mắt lờ đờ như sắp ngất. Nhưng Vũ Thần chỉ lạnh lùng vung chân sút thẳng vào mặt Từ Vĩ cho hắn một giấc ngủ ngon. Ăn một cú sút của Vũ Thần, Từ Vĩ triệt để nằm bệt ra nền gạch, máu chảy ra từ hai lỗ mũi, hoàn toàn mất đi ý thức.

"Mang thằng bạn trai của cô cút đi." Vũ Thần ánh mắt lạnh lùng nhìn Mỹ Anh rồi khàn giọng nói.

Mỹ Anh nghe vậy run rẩy không dám đáp lại, chỉ cùng với đám bạn cố gắng mang Từ Vĩ rời đi.

Nhìn thấy đám người bắt nạt rời đi, ánh mắt cậu lại lướt về phía Bạch Dương, quần áo cô có chút xộc xệch lấm tấm bụi, mái tóc bù xù, đôi mắt vẫn còn đỏ hoe vì khóc.

"Về nhà thôi, nhà cậu ở đâu tôi đưa cậu về?" Cậu chìa tay về phía cô.

"C-cậu... Hức...không sao chứ?" Giọng nói cô vẫn chút nức nở. "Mình không muốn về nhà."

Nghe vậy Vũ Thần có chút cứng họng, thầm nghĩ cậu không muốn về thì tôi đưa cậu đi đâu bây giờ. Chợt cậu bắt gặp ánh mắt đau buồn pha lẫn cô đơn của Bạch Dương, điều này khiến Vũ Thần có chút rung động bởi cậu cũng từng có ánh mắt như vậy. "Vậy....về nhà tôi không?"

"Về nhà cậu? C-cái này.....bố mẹ cậu có phiền không?"

Vũ Thần: (⊙︿⊙)

Cậu không ngờ chỉ buột miệng nói mà Bạch Dương đã đồng ý ngay lập tức. 'Cô gái nhỏ này bình thường không phải gặp mình là rụt tè lắm sao, hóa ra người thay đổi không phải chỉ có một mình mình'. Trong khi Vũ Thần vẫn đang choáng váng vì sự mạnh dạn của Bạch Dương, thì trong đầu cô lúc đang thầm mắng bản thân thiếu định lực, cô biết lời mời của Vũ Thần vừa rồi chỉ mang tính chất xã giao thôi, vậy mà khi nghe xong cô đã đồng ý ngay lập tức. 'Bạch Dương mày mê trai đến điên rồi!!!' (╥﹏╥).

"Khụ...Khụ... Vậy đi thôi tôi đưa cậu về nhà tôi." Vũ Thần lúng túng nói, hai bên tai còn đỏ hơn lúc bị đấm.

"Ừm." Thấy người con trai trước mặt ngày thường như cục băng vậy mà hôm này lại mặt đáng yêu như vậy, Bạch Dương nở nụ cười, không còn vẻ buồn rầu nữa, đôi mắt thì hướng về phía chàng trai trẻ trước mặt, cô muốn nhìn cậu thật kỹ để lưu giữ hình ảnh trong trái tim mình.

"Nhưng mà...thực sự không làm phiền cha mẹ cậu chứ, nếu như thật sự không được thì cậu không cần lo cho mình đâu." Sau một hồi rốt cuộc Bạch Dương cũng lấy được một chút lí trí mà bàn lùi, cô nghĩ thầm cô có thể tùy tiện với bất cứ ai trừ bố mẹ của Vũ Thần. Quan hệ giữa cô và cậu cũng không quá thân thiết, nếu giờ mặt dày bước vào nhà cậu, thậm chí còn khiến con trai họ bị ăn đánh thành ra như vậy, không biết bố mẹ Vũ Thần sẽ nghĩ gì về cô, nghĩ đến đây đầu Bạch Dương xì khói như bốc hỏa.

"Không sao đâu nhà tôi không có ai cả...chỉ còn mình tôi thôi." Vũ Thần chỉ nhẹ nhàng mỉm cười đáp lại.

'Chỉ còn mình cậu thôi sao?' Cô lặng nhìn cậu, trong đầu cô chỉ quanh quẩn bốn chữ "chỉ còn mình tôi" mà cậu vừa nói. Không hiểu sao nghe cậu nói như vậy cô lại có cảm giác xấu, trái tim cô trở nên nặng nề, lúc này Bạch Dương chỉ hi vọng rằng mình đã suy nghĩ quá nhiều bởi cô luôn mong ước mọi việc tốt đẹp đều sẽ đến với chàng trai đang đứng trước mặt mình.

Bạn đang đọc Vô tình lạc vào thế giới mới sáng tác bởi manh253
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi manh253
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.