Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai nạn xe cộ

Phiên bản Dịch · 755 chữ

Đối diện với đôi mắt mông lung, Hoắc Đông Thành nheo mắt gần như không nhìn thấy, che dấu sự xa lạ trong đáy mắt không chút lưu tình, sau đó nhanh chóng buông tay.

Anh lại nhẹ nhàng nói: “Đưa Nam Thành vào trước, anh sẽ cùng cô ấy nói vài lời.” “Không, con không muốn...” Đứa nhỏ ôm lấy cánh tay của Hoắc Đông Thành không chịu buông ra.

Viên Tương Loan không còn cách nào khác, đành phải kiên nhẫn dỗ dành cậu, lúc này cậu mới không tình nguyện theo mẹ mình trở về phòng, miễn cưỡng buông tay Hoắc Đông Thành ra.

Chẳng mấy chốc, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại Tô Dư và Hoắc Đông Thành. Hoắc Đông Thành lạnh lùng nhìn Tô Dư, "Ai kêu cô tới đây?"

Nhìn vẻ mặt u ám của người đàn ông trước mặt, Tô Dư đột nhiên bật cười, cô đang tự lừa dối mình, cô không tin đây là sự thật.

Đúng vậy, cô thậm chí còn nghĩ rằng chỉ cần Hoắc Đông Thành muốn quay lại với cô, cô có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra với người phụ nữ này và đứa trẻ đó ...

Nhưng thực tế đã tát thẳng vào mặt cô!

Tô Dư, mày thật ngu xuẩn! Bọn họ thậm chí còn có con, mày là cái gì! "Hoắc Đông Thành, tôi đã nghỉ rồi, dưa xanh hái không ngọt! Tôi sẽ thành toàn cho anh. Về phần ông nội, anh yên tâm, tối nay tôi sẽ tự mình đến gặp ông nội để nói, sẽ không để ông nội khó xử cô Viên." "Còn những vấn để khác..."

Tô Dư ngẩng đầu liếc nhìn cánh cửa đóng chặt cách đó không xa, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, cô trước nay vẫn rất kiêu ngạo. "Hoắc Đông Thành, tôi chúc anh và cô Viên trăm năm hạnh phúc và có thêm nhiều con."

Dứt lời, cô quay lưng bỏ đi không chút do dự.

Hoắc Đông Thành sửng sốt một chút, vừa muốn đuổi theo, đột nhiên đứa nhỏ chạy ra khỏi phòng, một đôi tay mum múm ôm chặt lấy đùi của cậu, "Ba, ba đã hứa sẽ chơi với con, ba đừng đi, có được không? "

“Nam Thành, con không thể làm như vậy.” Viên Tương Loan lập tức dừng lại, ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, “Đông Thành, đi gặp cô Tô đi! Sau khi anh tìm được cô ấy, hãy thay em nói lời xin lỗi với cô ấy.”

Hoắc Đông Thành cau mày nói: "Không phải việc của em, là tôi và cô ấy..."

Do dự một lúc, rốt cuộc anh cũng không nói ra những điều còn lại.

Viên Tương Loan khẽ nheo mắt lại, một tia ghen tị cùng hận ý nhanh chóng lóe lên trong đáy mắt, anh ta đối với Tô Dư kia ... Không! Không thể nào! Làm sao anh ta có thể yêu người phụ nữ đó được! Tô Dư là Hoắc gia gia lúc trước cố gắng nhét cho vào.

Hoắc Đông Thành nghĩ đến tính khí kiên cường của Tô Dư, cũng không dám chậm trễ nữa, "Tương Loan, chăm sóc Nam Thành thật tốt, lát nữa anh sẽ đến gặp em."

"Anh yên tâm! em sẽ chăm sóc Nam Thành thật tốt và sẽ không làm cho anh phải lo lắng." Nói xong, Viên Tương Loan cúi người bế cậu bé lên.

Biết được Hoắc Đông Thành lại rời đi, tiểu Nam Thành cắn khóe môi đáng thương nhìn anh, "Ba, ba, ba không cần con và mẹ nữa sao?"

Hoắc Đông Thành bất lực mỉm cười, kiên nhẫn an ủi tiểu Nam Thành, cho đến khi tâm trạng của cậu nhóc ổn định, anh mới đi về phía cửa.

Bên kia Tô Dư đã lên xe, cô tăng tốc hết cỡ, cô lại càng lơ đễnh, tâm trí cô đều là chuyện bao dưỡng hai mẹ con của Hoắc Đông Thành, cô rõ ràng không có làm bất cứ điều gì, nhưng anh lại không tin cô...

Đột nhiên, một tiếng còi chói tay và khẩn cấp vang lên.

Đến khi Tô Dư phản ứng lại thì đã quá muộn, cô nhanh chóng bẻ lái. Sau đó, chiếc xe của Tô Dư lao thẳng vào rào chắn bên đường.

Tô Dư chỉ nghe thấy một tiếng "rầm" lớn, cô còn chưa kịp suy nghĩ, cả người liền bất tỉnh trong bóng tối.

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.