Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trực giác của nam nhân

Phiên bản Dịch · 1253 chữ

Sau khi Hoắc Đông Thành tiết lộ thân phận, Lâm Mộ Bạch không còn mặt mũi nào tiếp tục ngăn anh ta ở cửa. Dù sao, người ta cũng là chủ nhà!

Hoắc Đông Thành lười biếng mở mí mắt, lạnh lùng liếc nhìn Lâm Mộ Bạch, khóe miệng giễu cợt nhếch lên. Lâm Mộ Bạch hơi nheo mắt, xoay người sang một bên, miễn cưỡng nhường chỗ.

Lúc này Tô Dư đã đi ra khỏi phòng ăn, cô nhìn thấy Hoắc Đông Thành xuất hiện ở cửa, vẻ mặt thay đổi gần như không nhìn thấy, ngón tay chậm rãi cong lên, "Anh..."

Cô muốn hỏi, tại sao anh lại ở đây? Nhưng còn chưa kịp nói gì, Hoắc Đông Thành đã đi đến bên cạnh cô, một cánh tay mạnh mẽ đem cô ôm vào lòng mà không hề báo trước.

Anh cụp mắt nhìn Tô Dư, ánh mắt không giấu được vẻ thờ ơ, "Bà xã à, sao em không nói trước với anh nhà có khách? Nếu anh biết trước sẽ về sớm cùng em chiêu đãi bạn bè. "

Tô Dư hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: "Tôi lắng anh bận việc." "Thật là ngốc! Dù công việc có bận rộn, cũng có thể nhín chút thời gian đến.

Giọng nói của người đàn ông xung quanh nhẹ nhàng, gợi cảm, bất cứ ai cũng sẽ nghĩ rằng anh ta là một người đàn ông tốt, chiều chuộng và yêu thương vợ.

Bất quá, Tô Dư chỉ cảm thấy trong lời nói của Hoắc Đông Thành có cái gì đó, mỗi một lời đều như muốn cảnh cáo cô. Tô Dư bình tĩnh lại, đè nén khó chịu trong lòng, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, nặn ra một nụ cười, "Để tôi giới thiệu, đây là bạn học cấp ba của tôi, Lâm Mộ Bạch, đó là Dịch Minh, Triệu Tiểu Chiêu."

"Đây là chồng tôi, Hoắc Đông Thành."

Nói rồi Tô Dư lại nhìn Hoắc Đông Thành, ánh mắt tối sầm lại.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Hoắc Đông Thành lại đến Vịnh Repulse muộn như vậy, anh nên trở về Tử Viên. Lâm Mộ Bạch lịch sự gật đầu với anh mà không phát ra âm thanh.

Hoắc Đông Thành không quan tâm.

Tuy nhiên, với tư cách là một nhân viên của tập đoàn Tam Sinh, Dịch Minh đứng dậy nhanh chóng, chỉ kịp gật đầu, "Hoắc tổng!"

Hoắc Đông Thành liếc nhìn Dịch Minh, trông như một hạ sĩ, cười nói: "Cậu là Dịch Minh của bộ phận R&D, tôi nhớ cậu."

Được sếp lớn của công ty nhớ đến tự nhiên là một vinh dự, Dịch Minh phấn khích đến mức nheo mắt lại, vốn dĩ mắt anh ấy không to nhưng khi nheo lại thế này thì hoàn toàn thành một đường.

Vì sự xuất hiện của Hoắc Đông Thành, bầu không khí của bữa tối dần trở nên gượng gạo, may mà đầu xuôi đuôi lọt. Sau nửa giờ chỉ còn lại Tô Dư và Hoắc Đông Thành ở nhà.

Hoắc Đông Thành đứng trên ban công, không biết đang nói chuyện điện thoại với ai, Tô Dư lại vùi đầu vào dọn dẹp bát đĩa. Cô dọn dẹp phòng bếp, phòng ăn cũng đã gần mười giờ tối.

Tô Dư từ trong bếp đi ra, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hoắc Đông Thành đã tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo ở nhà.

Ách, cô nhớ rất rõ là ờ nhà không có đồ dùng vệ sinh thừa, huống chi là quần áo trên người. “Lại đây đi!” Hoắc Đông Thành nhướng mắt nhìn Tô Dư đang ở cách mình mấy mét, vươn tay vỗ về chỗ trống bên cạnh. Tô Dư không biết là chột dạ hay là cái gì khác, không có tiến lên một bước, chỉ yên lặng đứng ở nơi đó, khẽ cau mày.

"Anh có chuyện muốn nói thì cứ nói đi, ta trong chốc nữa còn muốn đi rửa mặt."

Thấy Tô Dư không chịu đi qua, Hoắc Đông Thành chỉ đơn giản đứng lên, đi tới bên cạnh cô vài bước.

Anh theo thói quen ôm cô vào lòng, đưa tay lên, theo thói quen chạm vào đỉnh đầu của cô.

“Tôi không phải chó!” Tô Dư phản đối chiêu này rất nhiều lần, nhưng chẳng có tác dụng gì, anh vẫn làm việc của mình.

Hoắc Đông Thành đột nhiên bật cười, cằm đặt lên đỉnh đầu Tô Dư, uể oải giọng nói: “Anh biết rồi.” Tô Dư nghĩ, anh biết sao còn sờ!

Ngừng một chút, Hoắc Đông Thành lại nói: “Bà xã à, em không định giải thích cho anh chuyện tối nay sao?” Tô Dư sửng sốt một chút, trong lòng không hiểu, kháng cự lại, “Tại sao tôi phải giải thích với anh?

“Bởi vì anh là chồng của em, là người thân thiết và gần gũi nhất trong cuộc đời của em.” Hoắc Đông Thành nói, “Lý do này chắc là đủ rồi đúng không?

Anh khẽ cong môi cười như một con cáo già tinh quái.

Tô Dư trong lòng rên rỉ, chậm rãi cong ngón tay, hắn thế nhưng cón có mặt này! Cô ấy chỉ mời một vài người bạn học đến nhà ăn tối… Hồi lâu sau, nhìn phản ứng của Tô Dư, Hoắc Đông Thành khẽ thở dài nói: “Ta đây mới một hồi không ở nhà, liền có người nghĩ thừa lúc vắng mà vào. "

Sắc mặt Tô Dư hơi thay đổi, cô không khỏi mắng nhẹ anh: “Hoắc Đông Thành, anh đang nói bậy bạ gì đó!” Hoắc Đông Thành nhướng mày, “Bà xã à, trực giác của nam nhân nhìn tình địch của mình chưa bao giờ sai!” Tô Dư. : "!!"

Anh ấy 80% bị chứng hoang tưởng bị bức hại! “Ta đi tắm rửa.” Tô Dư không muốn cùng anh dây dưa nhiều, Tô Dư dự định tối nay đi ngủ sớm. "Vậy anh sẽ đợi em trong phòng ngủ."

Hoắc Đông Thành buông cô ra, tiếp tục đưa cô tới cửa phòng tắm.

Tô Dư dùng sức khóa cửa, cô thấy mình không thể chống lại Hoắc Đông Thành. Chỉ vài phút sau khi Hoắc Đông Thành trở lại phòng ngủ, điện thoại của anh đột nhiên vang lên.

Nhìn tiêu đề hiển thị trên màn hình điện thoại di động, một đôi mắt sâu vô hình nheo lại. Bên kia, Tử Viên.

"Đã mười giờ rồi mà nó vẫn chưa về! Nó đã nói gì với ta rồi, nó sẽ trở về khi tiệc tối kết thúc. Đã mười giờ rồi, muộn như vậy có phải không tiệc tối vẫn chưa kết thúc? "

Lâm Viện khuôn mặt xấu xí, từ xanh thành trắng.

Mục An Nam ở bên cũng có chút sốt ruột, cô đem nay cố ý trang điểm tỉ mĩ cho Hoắc Đông Thành xem, nhưng ai ngờ đã mười giờ, anh vẫn chưa về.

“Mẹ nuôi, người nói Đông Thành, anh ấy có phải đến chỗ Tô Dư?” Mục An Nam lo lắng. "Cái này……"

Không phải Lâm Viện không nghĩ tới, chỉ là Tô Dư bị lão gia ép buộc, Đông Trình từ trước đến nay luôn hiếu thuận với ông nội nên miễn cưỡng đồng ý, có nghĩa là hắn không có tình cảm gì với Tô Dư cả.

Đó là con trai của cô, cô hiểu, nó không thích bị ép buộc.

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.