Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân cận

Phiên bản Dịch · 961 chữ

Nhìn cái đầu to đi vào qua cửa, Hoắc Đông Thành bất giác nhíu mày hỏi: "Sao cậu lại ở đây?"

Lục Phong híp mắt cười, "Ta tới đây ăn cơm!"

Ngừng một chút, dường như anh ta mới để ý đến Tô Dư, vui vẻ nói: “Chị dâu cũng ở đây!” Tô Dư lễ phép gật đầu với Lục Phong như một lời chào.

Một giây tiếp theo, một giọng nói thanh tú, uyển chuyển đột nhiên vang lên: "Phong thiếu gia, sao anh lại ở chỗ này?"

Lục Phong không muốn giấu giếm, để người phụ nữ lộ ra trước mặt Hoắc Đông Thành và Tô Dư, nói: "Gặp phải anh em! Ngươi đi vào trước, ta lập tức qua tìm các ngươi. "

“Ta đây qua bên kia chờ cậu.” Người phụ nữ cười tươi như hoa, nữ nhân này tám phần là thẫm mỹ. Tô Dư nhìn thấy rất rõ ràng, người phụ nữ kia có lẽ là gọt xương hàm, đôi má lúm đồng tiền nơi khóe miệng cũng là giả.

Tuy nhiên, nam nhân rất thích kiểu như vậy!

Lục Phong nói chuyện với Hoắc Đông Thành vui vẻ vài câu, sau đó đóng cửa rời đi, trước khi đi còn không quên khoe với Hoắc Đông Thành: "Dáng dấp đẹp chứ?"

Hoắc Đông Thành liếc nhìn Tô Dư đang ngồi đối diện, im lặng không nói lời nào.

Lục Phong hiển nhiên đã nhận ra điều gì đó, xấu hổ xoa xoa mũi nói: “Vậy thì tôi đi trước, gặp lại sau.” Cuối cùng, anh vui vẻ nhìn Tô Dư, “Chị dâu, chúng ta có thời gian cùng nhau đi ăn."

Tô Dư khẽ "Ừ" một tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên.

Mãi cho đến khi Lục Phong quay người rời đi, Tô Dư mới nhìn Hoắc Đông Thành trầm ngâm hỏi: "Phong thiếu gia lại đổi bạn gái rồi sao? Tôi nhớ lần trước nhìn thấy anh ấy, cạnh anh ấy không phải là cô gái này."

Hoắc Đông Thành: "??"

Trong khoảng thời gian không gặp hắn, còn không biết hắn ta đã đổi bao nhiêu bạn gái! Một bàn tay đếm không hết.

Nhưng mà, trong lòng Hoắc Đông Thành vừa nghĩ tới, dù sao Lục Phong cũng là tuổi còn trẻ nên không thể vạch trần khuyết điểm, cho nên chỉ có thể mơ hồ nói "Ừ", sau đó liền đổi chủ đề không chút lưu tình.

Mặt khác, Tô Dư, cô vẫn nghĩ về Lục Phong, càng vui mừng khi thấy Nguyễn Kiều Kiều không còn hứng thú với anh ta nữa.

Sau khi ra khỏi nhà hàng Đường Môn, Hoắc Đông Thành vốn định đưa Tô Dư trở lại Vịnh Thiển Thủy, nhưng công ty có việc cần anh giải quyết, Tô Dư lập tức thề rằng cô có thể tự mình bắt taxi trở về.

Hoắc Đông Thành trong lòng biết Tô Dư bắt taxi trở về là phương án tốt nhất.

Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ không kiên nhẫn của Tô Dư, anh nhất thời cảm thấy khó chịu, tại sao cô lại không muốn ở cùng anh? “Thiếu gia, thiếu phu nhân đã lên xe rồi, chúng ta cũng đi thôi!” Triệu Nham nhìn thấy bộ dạng trông mòn con mắt của Hoắc Đông Thành, không khỏi nhắc nhở.

Hoắc Đông Thành đột nhiên không vui, một đôi mắt đẹp như hoa đào bỗng nhiên nheo lại, đối với Triệu Nham lạnh lùng liếc mắt một cái, "Ta muốn ngươi nhắc nhở? Chính mình không nhìn thấy chắc?"

Dứt lời, anh lập tức đi về phía xe. Triệu Nham: "!!"

Chính ngài nhìn thấy, nhưng chính ngài lại không nhúc nhích.

Triệu Nham nghĩ thầm, bước nhanh chân theo, thấy thiếu gia tiến lên một bước, liền đi theo.

Bên kia Lục Phong cùng một ít bằng hữu vẫn còn tại trong nhà hàng, những người khác đều vui vẻ hưởng thụ, nhưng hắn chỉ là uống ít, uống từ từ.

“Phong thiếu gia, sao cậu không uống?” Có người thấy Lục Phong hiếm khi nâng ly, đều rất tò mò, biết rằng tửu lượng của Lục Phong từ trước đến nay đều không tệ, khi ra ngoài chơi thì anh không bao giờ làm mọi người mất vui.

Lục Phong nhướng mày, lười biếng liếc nhìn người đàn ông một cái, nói: "Tối nay còn phải đi gặp một người."

“Gặp người sao?” Trần Dĩ Đường dường như đang suy nghĩ điều gì, đột nhiên cười một tiếng, “Phong thiếu gia, mẹ anh lại ép anh đi xem mắt nữa sao? Nói cho mọi người biết, tối nay anh muốn gặp thiên kim nhà ai?"

Lục Phong lười biếng dựa lưng vào ghế, "Tôi không hỏi! Chuyện này quá bình thường, cho nên bây giờ tôi cũng không thèm hỏi."

Ngồi bên cạnh Lục Phong là cô gái vừa ra ngoài tìm anh, cô ấy tên là An Nhiễm, Tô Dư đoán đúng rồi, cô gái này là một người rất nổi tiếng trên mạng, gương mặt kia đã qua dao kéo.

“Phong thiếu gia, không phải anh nói tối nay đi xem phim với em sao? Sao lại đi gặp mặt người phụ nữ khác?”

Đều nói gan lớn no chết, nhát gan đói chết.

An Nhiễm quyết tâm trèo cao, đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Lục Phong, đây chính là "mục tiêu" mà cô đã nhìn chằm chằm từ lâu.

Nhìn thấy nữ nhân bên cạnh đang ghen tị, Lục Phong câu môi cười một tiếng gió xuân, "Ngươi vội vàng cái gì! Ta mới vừa đi nghe lời mẹ an bài gặp nữ nhân xa lạ, ta cũng không nói sẽ không cùng em đi xem phim."

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.