Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi là chó hay sao

Tiểu thuyết gốc · 1868 chữ

Chương 24 - Ngươi là chó hay sao

Sáng hôm sau.

Thứ 3, Ngày 19 tháng 7 năm 2020.

Đêm qua bầu trời mưa như trút nước, báo hiệu một mùa mưa bắt đầu.

Cơn mưa như tính tình thiếu nữ, hờn dỗi suốt đêm đến tờ mờ sáng mới chịu nguôi ngoai, trả lại bầu trời trong veo thanh tịnh. Vạn vật trải qua một đêm tắm rửa nước mưa, rồi lại hong mình trong nắng sớm, để tất cả đều trở nên mới mẻ sạch sẽ, tựa như một lần nữa tái sinh.

Giang An nằm duỗi dài trên băng ghế trước hiên nhà.

Hôm qua đến trường nhận lớp nhưng cũng không phải bắt đầu đi học ngay, mà là được nghỉ thêm chục ngày nữa, đợi 29 mới phải đến trường nhận đồng phục, tập duyệt khai giảng. Hai ngày 30, 31 sau đó rơi vào thứ bảy chủ nhật nên tiếp tục được nghỉ, đến thứ hai đầu tuần mới chính thức khai giảng bước vào năm học mới.

Thật trùng hợp, ngày đầu tháng cũng là ngày đầu tuần.

So với các trường khác, trường Chuyên khai giảng sớm hơn cả tháng.

Có lẽ đây vừa là cái sướng cũng vừa là cái khổ của học sinh Chuyên. Sướng vì học tập trong môi trường đầy đủ vật chất, giáo viên ưu tú bạn bè giỏi giang, cho dù có dốt đến mấy cũng phải tiến bộ. Còn khổ, đó chính là lịch học quá dày, không chỉ học từ sáng đến chiều mà còn học sớm hơn một tháng.

Trường khác đều là đầu tháng 9 mới khai giảng, lại chỉ có học nửa ngày đâu.

Bất quá, Giang An không hề để tâm đến mấy thứ này, mà nàng đang hai tay vắt trán, đắm mình suy tư.

Hôm qua sau khi thanh niên Trung Bết tỉnh rượu liền quả quyết xuống tiền mua trọn nồi chè, bao gồm cả chỗ bánh Trôi. Mỗi loại đại khái 20 suất, đồng giá 5k, trừ đi sáu bát đầu miễn phí, tổng cộng 170k.

Nhưng đó vẫn chưa phải số tiền cuối cùng, biết Hoài Thanh mua chè cho mình, tâm tình hắn rất kích động, sảng khoái thanh toán cho Giang An 500k.

Cộng với tiền thách rượu, đêm qua Giang An kiếm được hai triệu sáu.

Hai triệu sáu cộng với vài trăm tiền tiết kiệm, tổng cộng trong tay đã có hơn ba triệu. Với từng này tiền, nàng bắt đầu nghĩ đến việc nâng cấp gánh hàng rong của mình.

Đầu tiên là xe hàng, xe đạp quá nhỏ, muốn bán nhiều thì cần phải đổi sang xe đẩy chuyên dụng.

Tối qua nàng hỏi thăm một bác gái bán xôi ven đường, loại xe bốn bánh chuyên để bán hàng rong kiểu này mua mới tầm 3 triệu, còn nếu là hàng thanh lý thì có thể rẻ hơn một nửa, tùy vào chất lượng còn tốt hay không.

Cái chính để nàng nhìn trúng kiểu xe này chính là độ tiện lợi. Xe làm bằng khung sắt quây tôn chắc chắn, chia hai tầng, tầng trên xếp được đến sáu cái nồi, tầng dưới không gian rộng rãi, thích hợp để cất chứa nguyên liệu, đồ nghề.

Nói đến đồ nghề, hiện tại nồi niêu bát đũa đều là tận dụng đồ trong nhà, cần phải sắm thêm một ít. Chuyện nồi có thể tính sau, dù sao mới ở giai đoạn khởi nghiệp, khách khứa còn chưa đâu vào đâu, hai cái nồi tạm đủ.

Nồi không tính, nhưng đồ đựng phải tính, dùng bát đũa so với đồ dùng một lần có thể tiết kiệm được rất lớn chi phí.

Điều này lấy đầu gối cũng có thể lý giải. Nghĩ mà xem, một bát sành sứ đểu đểu giá khoảng 10k, dùng khéo thì có thể năm này qua năm khác vẫn nguyên vẹn. Còn loại ly cốc nhựa dùng một lần kia, giá rẻ cũng 500 đồng một chiếc. Giả sử một ngày bán một cốc, như thế một năm 365 ngày tốn hơn 180k tiền cốc. Nhưng trung bình một ngày bán trăm cốc thì sao? Chằng phải cả năm tốn 18 triệu rồi?

Trong khi trăm cái bát mới hết 1 triệu đồng nha, cho dù trong quá trình sử dụng có sứt mẻ vỡ hỏng vài cái thì vẫn tiết kiệm cả chục triệu.

Mà đấy là còn chưa kể đến dùng ly cốc một lần sẽ thải ra môi trường cả đống nhựa đâu.

Có điều, dùng đồ sành sứ đi bán rong cũng có chỗ bất tiện, cụ thể là không thể rửa trực tiếp như ngồi ở nhà. Mặc dù có thể mang theo xô nước, nhưng nàng cảm thấy làm thế không được quá vệ sinh, đoán chừng khách nhìn thấy một xô nước rửa qua tráng lại hàng chục cái bát sẽ chạy mất dép đi.

Ngoài ra cũng nên tiếp nhận góp ý của mọi người, thay bát bằng ly cốc.

Chốt lại, ưu tiên hàng đầu là mua được cái xe đẩy, nàng tính toán nếu tận dụng tốt không gian ngăn dưới, xếp trăm cái cốc cũng không thành vấn đề.

Nghĩ đến đây, nàng ngồi dậy lấy giấy bút ra bắt đầu ghi chép, thỉnh thoảng còn mở điện thoại lên mạng tìm kiếm.

Giang Phong nhìn nàng hí hoáy viết lách rồi lại gạch xóa, biết nàng có ý nghĩ của mình, liền không quấy rầy quay đầu đi làm việc của mình.

"Ngươi đang làm gì?" Giang An liệt kê xong danh sách, chạy ra khu vườn sau nhà định triệu hồi Giang Phong theo nàng đi mua đồ, bắt gặp hắn đang lúi húi xây đắp cái gì đó tại góc vườn, tò mò hỏi.

"Làm hệ thống lọc nước." Giang Phong không nhìn nàng mà trả lời.

"Lọc nước?" Giang An thầm nghĩ tên này lại nghịch bẩn cái gì, đến gần quan sát.

Trước mắt nàng là một cái bể nhỏ chia ba tầng như bậc tam cấp, bên trong mỗi tầng xếp đủ loại sỏi đá bùn cát, phía ngoài sát đáy mỗi tầng gắn một vòi nhựa nhỏ, trên cùng là một cái vòi nước đang xả, nước chảy từ tầng ba, qua tầng hai rồi xuống tầng một, cuối cùng là từ tầng một chảy xuống đất, lênh láng cả một góc vườn.

Giang An nhận ra loại bể này, ở nhà bọn nàng cũng có một cái tương tự. Nàng nhớ hồi nhà mới đào giếng, nước múc lên đục ngầu, ba mẹ phải xây một cái tương tự thế này để lọc nước. Sau khi trải qua ba tầng lọc, nước từ màu vàng đục chuyển sang hơi hơi trong, lại để trong chum nửa ngày cho các các tạp chất lắng xuống rồi mới có thể sử dụng.

Nhưng đó chỉ là lúc mới đào giếng mà thôi, về sau nguồn nước ngầm trong giếng ổn định, không còn đục bẩn nữa, có thể trực tiếp dùng nấu ăn mà không cần lọc.

Lại nói thời nay ở thành phố đều là nước máy sạch, còn ai dùng cái hệ thống lọc cổ điển này nữa đâu chứ.

"Ngươi vừa xây? Cũng tốc độ phết nhở, nhưng để làm gì nha?" Giang An lại hỏi.

"Nhìn rêu rong bám đầy thế này còn hỏi? Hẳn là nhà Tiểu Linh xây đi." Giang Phong biết nàng cố ý trêu chọc mình, sắp xếp từ ngữ một chút, sau đó nói:

"Không phải ngươi đang phiền muộn vì Linh Thủy sao, ta cảm giác nước sau khi lọc qua cái hệ thống này không kém bao nhiêu đâu."

"Không kém bao nhiêu?" Giang An nghi ngờ. Nàng biết Linh Thủy có bao nhiêu lợi hại, nhưng lại không biết vì sao lại lợi hại, chỉ có thể quy rằng đó là tinh hoa đất trời hội tụ mà thành. Thần kỳ như vậy là có thể dễ dàng tạo ra nhờ cái bể lọc đơn giản này?

"Ừm, không tin ngươi có thể thử." Nói xong, Giang Phong liền cầm bát nước ở đầu thành bể, cho lên miệng uống một hớp rồi đưa cho Giang An.

Vì để Giang An bán hàng thuận lợi, đêm qua hắn đã chuyển dời Tụ Linh Trận ra sau nhà, từ nay về sau chỉ cần lén lút luyện Thủy Linh Quyết là liền có thể cung cấp Linh Thủy cho nàng, không cần phải vất vả chạy về khe suối ở thôn nữa.

Hắn không thể luyện Thủy Linh Quyết trước mặt nàng, cho nên bát nước này là đã chuẩn bị từ trước. Hắn biết, nếu không làm mẫu thì nha đầu này tuyệt đối sẽ không tin.

Mấy ngày trước nàng còn bắt hắn ăn một đống thực phẩm có độc để nghiệm chứng suy đoán tác dụng của Linh Thủy đâu.

Hao tổn tâm trí nghĩ tốt cho nàng, nàng lại coi hắn như chuột bạch.

Thật sự quá độc ác!

Giang An nào biết hắn nghĩ gì, nhìn bát nước Giang Phong đưa, cũng uống một ngụm.

Nàng không sợ đau bụng, đau bụng uống Linh Thủy liền khỏi.

"Là nó!!" Giang An hai mắt sáng thốt lên.

Nước vừa vào trong miệng, cơ thể tràn đầy thoải mái, cảm giác tương tự như uống Linh Thủy.

Nhưng rất nhanh, nàng kìm hãm sự kích động của mình xuống, hai mắt lấm lét nhìn xung quanh, xác định không có ai, lúc này mới kéo Giang Phong lại gần, thầm thì hỏi: "Sao ngươi biết cái này có thể tạo Linh Thủy?"

"Ta cũng không rõ, từ sau lần suýt chết đuối kia ta có cảm thấy cả người như thay đổi, khứu giác trở nên nhạy bén hơn. Không phải ngươi nói Linh Thủy không có mùi sao? Còn ta thì cảm giác mình có thể ngửi được mùi của nó một cách rõ ràng, chỉ là không biết diễn tả thế nào."

Giang Phong trả lời, giọng rất trôi chảy, có vẻ như mấy lời này là đã học thuộc lòng.

"Ngừng ngừng ngừng!"

"Cái gì mà khứu giác nhạy bén, ngươi là chó hay sao? Lại nói chúng ta sinh đôi, ngươi chó chẳng phải ta cũng chó?"

"Chuyện này phải giữ bí mật, hiểu?" Giang An giơ tay lên miệng làm động tác kéo khóa.

Giang Phong thủ thế Ok, sau đó hỏi: "Mà ngươi ra đây làm gì?"

Giang An uống hết nước, trả lại cái bát rỗng cho hắn rồi nói:

"Gọi ngươi cùng ta đi mua xe hàng, cũng không xa lắm, ngay khu đồ cũ ngoài cổng chợ."

"Xe đẩy? Đủ tiền sao?" Giang Phong hỏi, hôm qua hắn cũng nghe bác gái bán xôi nói qua về giá cả xe.

"Đủ! Ta vừa tra trên mạng rồi, xe có gắn bàn đạp mới đắt, còn loại xe đẩy bộ chỉ khoảng tầm hơn một triệu mà thôi."

"Ngươi bên này còn bận gì thì để ta làm cùng cho nhanh rồi còn đi."

"Không có gì, đi thôi!"

---

Hết chương 24.

Bạn đang đọc Vọng Tiên sáng tác bởi Giangoc2412
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Giangoc2412
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.