Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Sư Luyện Khí

Phiên bản Dịch · 1848 chữ

Khả năng bẩm sinh thiên phú của nàng tuyệt đối vượt xa người thường, cho dù là cả mười cường giả như Tam hoàng tử cũng không so sánh được với Hàn Chi Vận.

“Quá tuyệt vời! Bộ võ kỹ Hoàng giai thượng phẩm này quả thực là phi phàm, tiếng sấm cuồn cuộn, đánh đến đâu là sức tàn phá quét sạch đến đó, ngay cả đến cọng cỏ cũng không thể nào sống sót được, tuyệt nhiên là rất đáng đồng tiền bát gạo!” Hàn Chi Vận không nhịn được lên tiếng cảm thán.

Sắc mặt của Tam hoàng tử cũng không giấu được sự vui mừng hớn hở, hắn thầm đắc ý trong lòng, nếu thuận lợi như vậy thì Thần Võ Quốc sẽ lại có thêm một trợ thủ đắc lực.

Đại chấp thị nhìn cuộc giao dịch có vẻ suôn sẻ và cũng tạm ổn, ông bèn đi đến trước mặt Lục Huyền, hạ giọng cung kính nói: “Tiền bối, tổng cộng hai trăm vạn đồng bạc của ngài đây, Hàn cô nương và Tam hoàng tử mỗi người chi trả một trăm vạn, hơn nữa còn bộ bốn miếng hộ thuẫn pháp khí được đấu giá với mức giá tám mươi vạn, ngài xem qua, ngài muốn toàn bộ lấy tiền mặt một lượt hay là để tồn vào tiền trang, hay là ngài muốn hoán đổi thành linh thạch.

Không đợi đến Lục Huyền trả lời, cả Tam Hoàng tử và Hàn Chi Vận vừa mới nghe Đại chấp thị nói xong cũng bất ngờ giật mình: “Sao? Bộ bốn miếng hộ thuẫn pháp khí cũng do ngài tiền bối này chế luyện sao?”

Đại sư luyện khí- nghe có vẻ như chức vụ rất tôn quý.

Người luyện võ có mấy ai không mang vài món pháp khí theo bên người, những món pháp khí này đều được chế luyện từ tay của đại sư luyện khí mà ra.

Cho nên bất kể ở đâu, đại sư luyện khí luôn được đông đảo mọi người chào đón và truy lùng.

Địa vị của đại sư luyện khí thật chất không chênh lệch nhiều so với đại sư luyện đan, hoặc có thể nói là tầm ảnh hưởng và quan trọng ngang ngửa với nhau.

Tam Hoàng tử vốn dĩ ban đầu vẫn còn bực tức vì mẫu thuẫn với Lục Huyền, nhưng sau khi nhìn thấy được sự lợi hại của thành quả mình mới mua được, bất giác nỗi bực tức trong lòng cũng tan biến đi.

Chả trách sao ngài lại có thái độ kiêu ngạo bất cần như vậy, đến nỗi hoàng tử của một nước cũng mặc kệ, thì ra ngài là đại sư luyện khí!

Hơn nữa, từ cấp độ của những pháp khí đó thì có thể đoán được vị tiền bối trước mặt đây thấp nhất cũng phải là vị đại sư luyện pháp khí nhị phẩm, nếu không với người có cấp phẩm thấp hơn tuyệt đối không thể chế luyện ra loại pháp khí đẳng cấp như vậy, và còn là loại pháp khí có thể phối thành bộ.

Đại sư luyện khí cũng được phân chia cấp phẩm từ nhất phẩm đến cửu phẩm.

Mà với cả đế quốc, đại sư luyện khí cấp tam phẩm cũng đã được coi là rất hiếm, có thể nói là đếm trên đầu ngón tay, cho nên một vị đại sư luyện khí cấp nhị phẩm có thể nói là đã thuộc vào hàng cực hiếm.

“Toàn bộ để bảo lưu vào trong thẻ đi.” Lục Huyền tỏ vẻ không quan tâm đến hai người đó mà bình thản nói.

Giao dịch giữa những người võ giả với nhau, thông thường lấy đơn vị tính là linh thạch là chủ yếu, cho nên những loại như đồng bạc và đồng tiền chỉ được coi là thứ yếu.

Không bao lâu sau, đại chấp thị đưa đến một thẻ thuộc hạng quý tộc, đường biên thẻ có nhuộm màu tím ánh kim lấp lánh rất sang trọng.

Ba ngàn năm nay, tộc võ giả cũng cải tiến và phát minh ra không ít trò tiêu khiển, và thẻ quý tộc cũng thuộc một trong số những trò đó.

Thẻ quý tộc tổng cộng được chia làm mấy cấp bậc: bạch, kim, bạc, hắc, tử.

Thẻ quý tộc có cấp bậc khác nhau sẽ có được ưu đãi chiết khấu khác nhau.

Thao tác và cách sử dụng cũng rất tiện lợi, chỉ cần so sánh hai thẻ với nhau để xác minh loại thẻ và thật giả, rồi con người sẽ thao tác thủ công để có thể sự dụng thanh toán, nhưng mà nếu như muốn rút tiền mặt thì cần phải đến tiền trang ở các thành phố lớn mới có thể rút được.

Thẻ quý tộc của Lục Huyền là loại thẻ cao cấp hạng tử kim, số tiền thấp nhất tồn vào trong tài khoản thấp nhất là từ con số trăm vạn đồng trở lên.

Có vẻ như người ở hội đấu giá không đoán được ngài như thế nào, lại còn là đại sư luyện khí cao cấp, cho nên mọi người mới tỏ vẻ niềm nở với ngài, bản thân Lục Huyền cũng hiểu được đạo lý này, nhưng ngài không hề lên tiếng mà lặng lẽ cầm thẻ tử kim của mình cho vào bên trong Huyền hoàng châu, rồi ngài xoay người rời đi.

Trong suốt từ lúc bắt đầu cho đến giờ, Lục Huyền không hề quan tâm chú ý đến Hàn Chi Vận và Tam Hoàng tử, giống như hai người họ hoàn toàn không có tư cách để khiến cho ngài để tâm tới.

“Thật quá đáng, thật làm càn, không ra gì! Cả gan dám coi Tam Hoàng tử của Thần Võ quốc này không ra gì, đi mà đến cả chào cũng không chào ta!” Tam Hoàng tử nhìn bóng dáng Lục Huyền càng ngày càng xa dần, căm phẫn trong lòng lại dâng lên.

Hắn đường đường là hoàng tử một nước, ngày thường xuất hành lúc nào cũng được chào đón nồng nhiệt và cung kính, ngày hôm nay cuối cùng thì hắn cũng nếm trải được cảm giác bị coi thường là như thế nào.

Đại chấp thị nghe được lạnh nhạt cười: “Thần Võ quốc? Chẳng qua chỉ hoàng tử của một nước nhỏ xíu lệ thuộc thì làm sao mà có thể khiến cho loại cường giả như ngài để mắt đến, đừng nói là Thần Võ quốc, cho dù là Xích Khung Đế quốc cường thịnh nhất hiện nay đoán chắc cũng không mời được cường giả cấp bậc cao như vậy!”

“Cái gì?” Tam Hoàng tử và Hàn Chi Vận nghe xong giật mình lên tiếng.

“Đúng vậy, cấp bậc cường giả cao như vậy quả thật không phải ngươi hoặc ta mong muốn là có thể mời được.” Một người trung niên chậm rãi từ bước ra từ trong góc, người đó không ai khác chính là Lăng lão đã từng có lần đụng độ với Lục Huyền.

Đại hộ pháp của Quy Vân tông!

“Hà cớ Lăng lão lại xuất ngôn như vậy!” Hàn Chi Vận ngạc nhiên liền vội vàng hỏi.

“Không thể đoán được lai lịch và cấp bậc của ngài.” Lăng lão lắc lắc đầu, không riêng gì đại chấp thị, mà ngay cả đến cường giả tầng ba Huyền mệnh như ông cũng không nắm được cấp bậc tu hành của Lục Huyền.

“Hơn nữa, trước khi hắn rời đi còn để lộ cho chúng ta biết.” Lăng lão nghiêm trọng nói.

“Ý của ngài vừa nói là lúc vừa rồi hắn lấy linh thạch sao? Xịt …” Hàn Chi Vận hít ngược một ngụm hơi lạnh vào trong.

Cuối cùng thì Hàn Chi Vận cũng đã nghiệm ra được.

“Chính xác, bảo vật không gian.” Nét mặt của Lăng lão càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

“Bảo vật không gian! Xịt…” Đến cả Tam Hoàng tử cũng hít ngược một hơi, Thần Võ quốc của bọn họ tuy chỉ là nước nhỏ lệ thuộc vào Xích Khung Đế Quốc, nhưng cũng là nước rất giàu có.

Nhưng mà, hắn cũng chưa bao giờ nghe nói qua nước của mình lại có bảo vật không gian gì đó, ngay cả đến nạp giới cấp thấp nhất cũng không có.

Đừng nói là Thần Võ quốc không có, cho dù là Xích Khung Đế quốc cường thịnh to lớn như vậy cũng không có bao nhiêu nạp giới.

Nhìn có vẻ như người thần bí khoát áo choàng đen đó quả nhiên là nguồn tài năng to lớn và vô tận.

Cũng có thể là đã đạt đến cảnh giới Địa mệnh trong truyền thuyết, hoặc có thể còn cao hơn nữa.

Mọi người không dám tiếp tục suy đoán nữa, vì càng đoán thì càng cảm thấy rùng mình.

Còn Tam Hoàng tử cũng cảm thấy run sợ trong lòng, hắn cảm thấy may mắn khi vừa lúc nãy chưa có hành động gì quá lỗ mãn và vô lễ, nếu không thì với nhân vật cấp độ cao như vậy chỉ cần một cái tát cũng có thể khiến cho hắn mất đi sinh mạng của mình, không chừng phụ hoàng còn phải đến cúi đầu nhận lỗi tạ tội.

“Không biết loại cường nhân cấp bậc cao cường này sao lại đến Xích Khung Đế quốc nhỏ bé này, chắc chắn phải có ý đồ. Ừ, hạ vực lại sắp sửa rung chuyển rồi.” Lăng lão lắc đầu cảm thán trong lòng.

Tam Hoàng tử và Hàn Chi Vận cũng chỉ mới bước chân vào cảnh giới tu luyện của phạm mệnh, hai người nhìn nhau nghe không hiểu ý từ câu nói của Lăng lão.

“Dù sao thì các ngươi nếu còn gặp lại được vị tiền bối này nữa thì nhất định không được làm phiền ngài quá nhiều, tốt nhất là nên tìm đường khác mà tránh, chứ lỡ nếu như mà bất cẩn khiến cho ngài không vui thì đến cả Quy Vân tông cũng không gì được.” Lăng lão dặn dò.

“Để an toàn, các ngươi nên hạn chế đi lung tung, chuyên tâm tu luyện võ kỹ vừa mua được từ vị tiền bối cao nhân lúc nãy đi, võ kỹ do cường giả cảnh giới Địa Mệnh lưu truyền lại, uy lực chắc chắn rất phi phàm. Nếu như có thể luyện thành công một chiêu nữa thức thì trong cuộc tỷ thí nữa tháng sau của học viện thì chắc chắn có thể sẽ khiến mọi người bất ngờ!”

“Dạ.” hai người họ nhìn nhau rồi đồng thanh lên tiếng.

Lục Huyền rời khỏi khu chợ, sau khi chắc chắn không có ai theo dõi, ngài mới cởi bỏ áo khoát và mặt nạ cho vào Huyền Hoàng châu, đồng thời vận công thuật dung dịch để khôi phục lại dung nhan của mình.

_______________________________>> Còn tiếp<<______________________________

Bạn đang đọc Vũ Đế Trở Lại (Dịch) của Vi Thiên Mệnh

Truyện Vũ Đế Trở Lại (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FANNY168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.