Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quà quý và món hời

Phiên bản Dịch · 1311 chữ

Nếu như nói, chỉ cần là nội môn đệ tử là đủ để đối kháng với Lục Gia, như vậy thì chẳng lẽ với danh nghĩa là thân truyền đại đệ tử, thì có thể xóa sổ Lục Gia dễ như trở bàn tay sao.

Quy Vân Tông có một quy tắc: một tông chủ chỉ có thể thu nhận một đệ tử.

Và cũng có nghĩa là: Hàn Chi Vận sẽ là đời Tông chủ tiếp theo của Quy Vân Tông.

Thế lực chống lưng lớn như vậy, muốn tiêu diệt một thế gia ở thôn Ô Sơn thì đúng là chuyện cực kỳ đơn giản.

Chả trách Hàn Gia dám khoa trương như vậy, thì ra là đã được thế lực lớn sau lưng chống đỡ.

“Sao hả? Các vị thôn thân lão phụ, còn vấn đề gì không?” Vẻ mặt của Hàn Chiến Thiên cực kỳ đắc ý, giọng nói cũng bất giác nhướng cao hơn.

“Thân truyền đệ tử, sao có thể dễ dàng thông qua như vậy được!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Không có bằng chứng, ai cho phép ngươi to gan bịa đặt như vậy!”

Lập tức có người đưa ra nghi ngờ.

“Hừ, ta biết chắc các lão già chết không đi như các ngươi sẽ hỏi như vậy mà.” Sắc mặt Hàn Chiến Thiên trầm xuống, lời cũng đã nói quá thẳng rồi, nên cũng không cần phải nể nang ai nữa: “Lão Lăng, đến lượt ông ra tay đi!”

“Ha ha, cái thôn Ô Sơn nho nhỏ này vừa mới xuất hiện thân truyền đệ tử của Quy Vân Tông, việc đầu tiền không phải là ca ngợi, mà là đàn áp cực lực, chả trách gì đến giờ thôn Ô Sơn vẫn chỉ là thôn cận biên giới lạc hậu, không hề có chút nhận thức!”

Giọng nói không lớn, nhưng khi truyền đến tai của hương thân phụ lão thì như tiếng sấm nổ bên tai, khiến cho toàn bộ những người có mặt bất giác rùng mình.

Huyền mệnh tu sĩ!

Mọi người chuyển hướng nhìn qua chỗ phát ra tiếng nói, lúc này, bọn họ mới phát hiện bên cạnh Hàn Chi Vận là một người mặc áo choàng đen đang ngồi, lão từ từ kéo phần nón che đầu xuống, để lộ ra gương mặt già nua với đầy nếp nhăn.

Trên thắt lưng đeo một tấm ngọc bài.

“Thập Nhị hộ pháp!”

Người tinh mắt liền nhận ra, người này chính là một trong mười hai hộ pháp của Quy Vân Tông.

“Hừ, nể mặt đám hương thân phụ lão các ngươi vẫn còn tinh mắt.” Lăng Lão kiêu ngạo nói: “Vận Nhi giờ đã tu hành dưới môn của ta, đợi đến khi Tông chủ xuất quan, sẽ chính thức là thân truyền đệ tử của Tông chủ.”

“Ta nói như vậy, các ngươi đã tin phục chưa?”

Mười hai hộ pháp, không một ai không phải là huyền mệnh võ giả, thực lực thông thiên, vai vế trong Quy Vân Tông có thể được coi là dưới một người trên vạn người.

Sau lời khẳng định của ông, đám hương thân phụ lão này nào dám lên tiếng nữa câu nghi ngờ.

Mọi người đều nhìn nhau, cảm giác như họ đang nghĩ cách để thu hồi lại lời nói trưuóc đó.

“Quy Vân Tông cũng không phải là không nói đạo lý, nhớ lại năm xưa Lục Gia có ân với Hàn Gia, lọ hồi khí đan này, ta tặng các ngươi vậy.” Lăng Lão lên tiếng nói, từ tay ao lấy ra lọ màu trắng ngọc, đổ một viên trong đó ra.

Hương thơm của viên đan tỏa ra, tất cả những người có mặt bất giác trầm trồ lên.

“Hồi khí đan? Nhất phẩm đan dược, ngươi thật là rộng lượng!” Nhất thời hương thân phụ lão kinh ngạc la lên.

Lúc này, ác cảm ban đầu của bọn họ đối với Hàn Gia gần như đã tan biếng, nhất phẩm đan dược, đây quả đúng là món quà quý.

Chỉ có nhất phẩm luyện đan sư, mới có thể chế luyện ra nhất phẩm đan dược, nhưng từ khi tự thiên địa biến đến nay, luyện đan sư cũng trở nên ẩn dật khan hiếm như lông phượng hoàng hay sừng Lân, chịu không ít sự săn đuổi và tôn sùng của tu luyện giả.

Nếu như có thể có được đan dược nhất phẩm, đừng nói là từ hôn, không chừng kêu đám hương thân phụ lão này đem con gái mình ra bán, chắc họ cũng sẽ liền gật đầu đồng ý mà không cần suy nghĩ.

Vả lại vẫn chưa xong, Lăng lão lại ném ra thêm một món quà khủng khác: “Để bồi thường cho các ngươi, Quy Vân Tông còn có thể phá lệ thu nhận đứa con phế nhân của ngươi vào Tông môn, làm ngoại môn đệ tử.”

Nếu như một viên đan dược vẫn chưa đủ để khiến cho đối phương điên cuồng, vậy thì thêm cành cây liễu dương của Quy Vân Tông, thì chắc chắn có thể khiến cho những người có mặt sẽ há hốc mồm bất ngờ.

Vậy Quy Vân Tông là gì?

Là đại môn phái đứng nhất nhì của đế quốc, nắm giữ tài nguyên vô số, biết bao nhiêu người tranh đến mẻ đầu sứt trán cũng không cách nào giành được danh hiệu ngoại môn đệ tử.

Đừng tưởng ban đầu nhìn đám hương thân phụ lão này sắc khí hầm hầm không coi ngoại môn đệ tử là gì.

Nhưng thực tế chỉ một ngoại môn đệ tử, là đã có thể đối kháng lại một gia thế có tiếng của thôn Ô Sơn.

Quà quý lại cộng thêm món hời, đám hương thân phụ lão đã hoàn toàn không còn suy nghĩ phản đối trong đầu nữa.

Ngay cả đến Lục Sơn cũng lộ ra nụ cười gượng: “Lăng lão đã lên tiếng, tại hạ sao lại dám rượu mời không uống đi uống rượu phạt chứ, hôn ước này của Huyền Nhi chấm dứt tại đây vậy.”

“Hừ, coi như ngươi biết khôn, với tố chất của Vận nhi, trước năm bốn mươi tuổi sẽ thăng cấp Huyền mệnh đơn giản như ăn cơm bữa.”

“Loại nhân tài trăm năm hiếm có mới gặp được như vậy, sao lại có thể hoang phí trên tay của đứa con phế nhân của ngươi.”

Lăng lão lên tiếng nói không hề nể nang chút nào, nhưng thực tế thì lời ông nói không hề sai.

Loại trời sinh phế nhân như Lục Huyền, sắp trưởng thành rồi, mà vẫn cứ lưng chừng ở cấp phàm mệnh tầng hai, cùng cực cả đời, có thể ngay cả đến cách cửa của hoàng mệnh cũng chưa được đụng vào.

Tên phế nhân như vậy, sao lại xứng với Hàn Chi Vận-Tông chủ tương lai của Quy Vân Tông.

Đan dược được đưa đến tay Lục Sơn, Lục Sơn lại đặt đan dược vào tay Lục Huyền.

Mọi người xung quanh nhìn thấy viên hồi khí đan trên tay Lục Huyền, trên mặt lộ ra biểu cảm ngưỡng mộ và ganh tỵ.

“Nhất phẩm đan dược, cũng chỉ có đại sư của công đoàn luyện đan mới có tư cách chế luyện ra, người thường muốn thấy cũng không thấy được.”

“Chứ gì nữa, hậu bối này của Lục Gia, cũng có thể coi như là được tổ tông phù trợ, tự nhiên lại có được món hời như vậy.”

Trong lúc mọi người đều nghĩ rằng sự việc chuẩn bị kết thúc, Lục Huyền từ đầu đến giờ như bị mọi người lãng quên, giờ mới chậm rãi lên tiếng: “Nhất phẩm đan dược? Nực cười! Và ngoại môn đệ tử, càng nực cười hơn!”

Bạn đang đọc Vũ Đế Trở Lại (Dịch) của Vi Thiên Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FANNY168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.