Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1867 chữ

Bóng của Tháp Bút dưới ánh nắng mặt trời chậm chạp chuyển dịch về hướng nghiêng mực.

Tiếng cót két bỗng chốc vang nên cánh cửa bắt đầu nhúc nhích một lớp bụi từ những khe hở nơi cánh cửa tiếp giáp rơi vãi trong không khí.

Trong dòng người đã bắt đầu có nhiều người với con mắt đỏ hoe họ mong chờ giây phút này mỗi năm để được vào thăm bài vị của những người thân. Một năm họ chỉ có một lần được viếng thăm đây là quy củ của Vũ gia tránh cho những người còn sống quá phân tâm. Việc tưởng nhớ người đã khuất là tốt nhưng không thể quá thường xuyên sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống và tu luyện.

Trong tộc có vài người khi người thân đều chết trong trận thảm sát ý thì tinh thần sa sút nghiêm trọng không còn quan tâm đến cuộc sống nữa, họ suốt ngày đắm chìm trong những ký ức, chăm chút lau chùi những bài vị trong đền. Từng có trường hợp, có người hầu như ngày nào cũng đến bên linh vị của những người thân đã mất tâm trạng luôn rơi vào trạng thái bi thương, nhìn như một người mất hồn không còn sức sống ngay cả ý chí chiến đấu báo thù cho chính những người thân cũng không còn dần dần rơi vào trạng thái kiệt quệ sinh lực rồi qua đời. Có người thì quá bi thương mà thần trí trở lên hoảng loạn rối trí. Để tránh tình trạng này Vũ Thạch lúc bấy giờ đã đưa ra quyết định mà đến chính bản thân ông cũng không muốn. Mỗi năm chỉ vào ngày mùng 5 tháng 5 mới được phép vào đền thăm viếng không những vậy thời gian thăm viếng cũng chỉ kéo dài 3 tiếng ngắn ngủi. Vì lo sợ thời gian quá lâu sẽ ảnh hưởng làm tâm trạng của những người đến thăm không tốt.

Cuộc sống thường ngày không tiếp xúc với các bài vị không làm gợi lại những cảm xúc đau thương khiến cuộc sống của họ bình lặng hơn. Tình trạng tinh thần hoảng loạn rối trí ở một vài người mới chấm dứt.

Có thể nhận thấy cú sốc từ vụ thảm sát đấy ảnh hưởng đến người Vũ gia thế nào. Một gia tộc cộng với vệ binh và gia đình của họ lên đến hơn 100000 người chỉ tính ở đỉnh Hoảng Liên Sơn trong phút chốc còn lại có 300 người. Cái cảm giác tất cả người thân, bằng hữu, đệ tử, thuộc hạ chết ngay trước mắt mình là một đòn đánh quá lớn vào tâm lý của họ. Cú sốc đó khiến nhiều người trong Vũ gia tinh thần suy sụp, phải mất một quãng thời gian rất dài tâm tình họ mới trở lại trạng thái bình thường. Việc này ảnh hưởng rất lớn đến tu luyện của họ nhiều người vì vậy mà dậm chân tại chỗ không có tiến triển trong tu luyện, có người còn thụt lùi cảnh giới. nguy cơ này từng làm cho Vũ gia rơi vào tình cảnh thêm bấp bênh khi mà thù lớn còn chưa trả thì trong nội bộ lại có dấu hiệu suy yếu thảm hại về tinh thần.

Ngày đó Vũ Thạch một Võ Đế tầng 2 sau ngày đến đây ông không giống với nhiều người, cảm giác bi thương được ông biến thành sức mạnh. Ông tập trung vào tu luyện sau 25 năm ông bước vào cảnh giới Võ Đế tầng 3, sau đó 72 năm hay cách ngày hôm nay 3 năm ông bước vào Võ Đế tầng 4. Trong vòng 100 năm ông tăng 2 tầng tu vi ở cảnh giới Võ Đế. Ở Cảnh giới Võ Đế tăng mỗi tầng tu vi là rất khó khăn rất ít người làm được điều như vậy tốc độ tu luyện của Vũ Thạch cũng là nhanh đi. Nhưng chỉ có Vũ Thạch mới hiểu ông phải trả một cái giá lớn thế nào để có được điều ấy.

Việc Vũ Thạch liên tục đột phá cảnh giới Võ Đế đã thổi một luồn sinh khí cho Vũ gia nhiều người thấy được hi vọng bắt đầu bỏ lại những thương tổn chú tâm vào tu luyện với hi vọng có ngày đòi lại công đạo cho người thận. Nhiều người bắt đầu lao vào tu luyện, tuy nhiên kết quả mang lại cũng không nhiều, nhiều người do vẫn không thật sự chút bỏ được gánh nặng tâm lý vô vọng tiến triển. Giống như Lão Bá là người duy nhất hiện giờ có khả năng cao nhất tiến vào cảnh giới Võ Đế nhưng 100 năm qua không có một dấu hiệu nào cho thấy Lão Bá tu luyện có chút tiến triển. Ngoài Lão Bá còn có Vũ Quang em Vũ Thạch từ hồi trước khi vào đây cũng đã là Võ Hoàng tầng 7 trải qua 100 năm ngay cả tiến thêm một tầng cảnh giới cũng không được.

Có hai người trái lại có tiến triển rất tốt là Vũ Thương vốn khi đến sơn cốc mới chỉ là Võ Hoàng tầng 1, cách đây 1 năm cũng đã bước vào Võ Hoàng trung kỳ tầng 4 và vợ Vũ Thương, Long Huyền nàng vốn là long huyết nhân nên rất mạnh mẽ, chỉ trong 100 năm nàng tăng liền 6 cấp từ Võ Tôn tầng 3 lên Võ tôn tầng 9. Điều này còn khiến cho nhiều người trong Vũ gia khiếp sợ thực sự, nhưng họ lại không mấy ai bất ngờ vì trước kia Long Huyền tu luyện cũng rất nhanh nhưng từ khi vào trong sơn cốc ẩn cư thì tốc độ đó nhanh hơn gấp đôi điều này mới là nguyên nhân khiến họ thật sự khiếp sợ vốn cảnh giới lên càng cao thì tu luyện càng khó nhưng Long Huyền dường như không gặp phải điều đó. Nhiều người cho rằng nguyên nhân là do xuất thân thần bí của nàng. Long Huyền vốn do lão tổ tông Vũ Thiên Hải mang về ông không cho bất cứ ai được nói đến chuyện xuất thân của nàng. Vũ Long tu luyện cũng rất nhanh, không những vậy chiến lực của cậu còn rất mạnh, mọi người cũng nhận định là do Vũ Long giống mẹ của cậu.

Vũ gia vẫn còn 3 Võ Hoàng trong đó 1 người là Vũ Đình Độ Võ Hoàng tầng 2, 2 người còn lại là một đôi phu thê vốn là tán tu không phải họ Vũ nhưng chịu ơn của Vũ gia sau này mới đổi thành họ Vũ, người chồng là Vũ Liêu Thăng và vợ là Vũ Hồng Quyên cả hai người đều ở cảnh giới Võ Hoàng tầng 3. Vũ gia cũng còn có 16 Võ Tôn kể cả Long Huyền và 41 Võ Vương. Sau ngày đến đây Vũ gia có thêm hơn 100 đứa trẻ được sinh ra cảnh giới cao nhất trong số chúng là Võ Tướng sơ kỳ tầng 1.

Cuối cùng cánh cửa Đắc Nguyệt Lâu cũng đã rộng mở, như đang chào đón dòng người tiến bước lên đảo. Từ phía ngoài đảo không thể nhìn thấy rõ hình dáng của ngôi đền bởi chúng bị những tán cây Lộc Vừng cao lớn che lấp, ngôi đền nhận sự che chở của những cây Lộc Vừng cổ thụ cao tới 30m vây xung quanh. So về dáng vóc với nhũng cây cổ thụ ngôi đền không quá to lớn nhưng lại toán lên vẻ uy nghiêm sừng sững như một ngọn núi.

Người Vũ gia tiến vào trước sân đền. Vũ Thạch từ lúc nào đã xuất hiện trên bậc thềm dẫn lên cửa chính ngôi đền lớn tiếng nói: “Hôm nay ngày tưởng niệm cho những anh linh những người trong tộc cũng như những người đã ngã xuống vì gia tộc chúng ta. Ta cũng không muốn nói nhảm mấy lời lễ nghĩa câu lệ chỉ có mấy điều muốn nói với mọi người. Đau thương của chúng ta cũng đã trải qua trăm năm rồi, tuy vậy nhiều người vẫn mang tâm trạng không tốt. Nói thật lòng thì với ta chuyện ngày đó vẫn như mới xảy ra ngày hôm qua vậy, hình ảnh thảm thiết đó ta chưa bao giờ quên cả, cuộc đời này của ta cũng sẽ không bao giờ quên. Ta không thể bắt mọi người thôi đau buồn vì chính ta cũng rất đau khổ khi mất đi người vợ của mình mất đi những đứa con những đứa cháu, rồi chính cha ta người cũng lấy thân mình liều mạng để ta có thể chạy thoát. Người mất cũng đã mất rồi chúng ta phải tiếp tục sống, đừng mang sự mệt mỏi, u buồn mang cái dáng vẻ nhợt nhạt, thiếu sức sống đi gặp họ vào cái ngày này, như vậy sẽ làm họ thất vọng đấy. Đôi lúc ta cũng muốn trốn vào một góc nào đấy gào khóc nhưng ta không làm vậy được, ta mà làm vậy thì liệt tổ liệt tông và bao người vì Vũ gia đã ngã xuống trên trời nhìn thấy họ sẽ nghĩ gì đây? Mọi người thử nói xem chúng ta còn mặt mũi nào mà đi gặp họ đây?” Vũ thạch cất tiếng hỏi mọi người.

“Mọi người cần phấn chấn nên, hãy nhìn những đứa trẻ được sinh ra ở đây, hầu hết chúng đều mang họ Vũ còn có vài người là con cháu của các vệ binh Vũ Phong. Trong số chúng bao nhiêu đứa trẻ có thể tìm kiếm cho mình một người bạn đời đây. Chẳng nhẽ chúng ta cứ ngồi nhìn chúng sẽ sống cô độc như vậy sao? Chúng sẽ sống giống như mấy lão già chúng ta sống chỉ còn biết tu luyện? Ta biết nhiều người đã cố gắng bỏ lại đau thương gắng sức tu luyện nhưng nhìn xem mọi người đã làm được gì? Mọi người làm vậy là chưa đủ, với những cố gắng ý sẽ không giúp được chúng ta có đủ sức mạnh để quay lại với cuộc sống bên ngoài, không giúp được cho chúng ta báo thù. 100 năm thời gian đối với người tu luyện không phải là dài với các tu sĩ cảnh giới trên Võ Hoàng thì chỉ giúp tăng được 1 tầng tu vi, nhiều nhất là tăng được 2 tầng tu vi mà thôi, trường hợp cá biệt trong 100 năm mà tăng trên 3 tầng tu vi là rất hiếm. Một vị Võ Sư, Võ Quân 100 năm ít nhất có thể tăng 3, 4 tầng tu vi nhưng thử nhìn xem có vị Võ Sư, Võ Quân nào làm được điều đó không? Chứ đừng nói đến có người tấn cấp cảnh giới vào Võ Tôn, Võ Hoàng, Võ Đế thì càng là điều không tưởng.” Vũ Thạch liên tục đưa ra nhưng câu hỏi có phần trách cứ.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.