Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1344 chữ

Sau khi Lý Biên đi Vũ Long còn lại một mình cậu đứng ngắm nhìn toàn cảnh đấu trường “Các Chiến Binh”. Một hồi Vũ Long bắt đầu dảo bước quanh quảng trường cậu muốn tìm một chỗ có thể ngồi nghỉ ngơi đợi đến sáng ngày mai tham dự kỳ tuyển chon đệ tử. Vũ Long làm vậy vì cậu không muốn mất thời gian cho việc tìm kiếm chỗ nghỉ ngơi trong các nhà trọ. Với cậu việc nghỉ ngơi ngoài trời này cũng không khác những cuộc đi săn yêu thú là bao nhiêu khi đó cậu thường xuyên ngủ trong rừng dưới sự bảo hộ của anh em nhà sói. Hôm nay cũng vậy cậu lựa chọn như thế nhằm tiết kiệm thời gian. Trời lúc này cũng đã xế chiều ánh mặt trời đang dần khuất bóng.

Vũ Long kiếm được một chỗ trên quảng trường nơi không có đông người nắm. cậu ngồi đó còn hai anh em nhà sói thì nằm hai bên bao bọc cậu vào giữa. Vũ Long lấy ra một ít thức ăn khô mà mẫu thân chuẩn bị cho cậu. Đó là một ít thịt yêu thú cậu đem chúng cho Tiểu Ngao và Tiểu Thiên ăn, hai anh em chúng cả một buổi dong duổi trong thành đến giờ mới được ăn nên chúng nhanh chóng đánh chén hết phần thức ăn mà Vũ Long cho. Tiểu Thiên có vẻ vẫn chưa lo rụi rụi vào chấn Vũ Long làm lũng đòi thêm.

“Được rồi Tiểu Thiên ta sẽ cho thêm không phải làm cái bộ dạng đó đâu.”

Tiểu Thiêu như xấu hổ chùi chùi hai chân trên mặt mình.

Vũ Long lại lấy thêm một phần thịt khô cho hai anh em nhà sói. Sau đó cậu không có để ý lữa mà ngồi nhắm mắt đả tọa nhằm khôi phục thể lực. Một ngày dong duổi trong thành cùng hồi chiến đấu với Thư Kiên lúc chiều cũng hào tổn khá nhiều thể lực của cậu.

Thời gian một đêm nhanh chóng trôi qua, Vũ Long bị cảm giác ướt át ấm áp trên khuôn mặt làm cậu không thể tiếp tục ngồi im được lữa. Vũ Long đứng dậy vươn người nói: “Tiểu Thiên được rồi không quậy nữa ngươi không muốn ta lát nữa tham gia dự tuyển với khuôn mặt toàn nước miếng của mi chứ?”

Vũ Long lấy gia một thiết bị báo giờ từ nhẫn trữ vật gia xem trên thiết bị lúc này là mấy giờ rồi thiết bị không có hiển thi ngay mà như đang ở một trạng thái cập nhập nào đó. Sắc trời lức này vẫn tối nhưng cột đèn trên quảng trường vẫn được thắp sáng trên quảng trường. Sau vài giây thiết bị ghi giờ hiển thị báo bây giờ mới có 5 giờ 20 phút sáng.

Thiết bị báo giờ này sau khi đi đến mỗi tòa thành khác nhau chúng sẽ tự động cập nhật múi giờ ở địa phương đó. Nhiều tu sĩ phải di chuyển liên tục từ địa phương này đên địa phương khác để có thể biết được thời gian chính xác phục vụ cho công việc họ thường mang theo thiết bị có khả năng tự xác định thời gian này thay vì nhưng chiếc đống hồ đơn giản.

Vũ Long sau khi biết thời gian thì ngó xung quanh thấy nhiều người bắt đầu tỉnh dậy. Họ bắt đầu đánh thức người bên cạnh mình hầu hết là người cha hoặc mẹ đang đánh thức những đứa con.

Vũ Long còn nghe thấy đâu đó trong đám người có tiếng gọi.

“Tam nhi dậy thôi con, chúng ta sửa soạn ăn chút gì rồi còn đi dự thi nhanh kẻo xếp sau thì phải đợi rất lâu đó.” Tiếng của một người mẹ ân cần gọi con mình.

Có người ân cần thì cũng có ông bố bà mẹ nóng tính Vũ Long chứng kiến một cảnh mà làm cậu không nhịn được cười.

“Tên tiểu tử còn ngủ trương mắt đến bao giờ?” một người cha mắng đứa con vẫn đang ngủ vùi trong một chiếc chăn làm bằng lông thú, không thấy đứa con trả lời người cha lấy ra một chiếc tùi từ trong nhẫn chữ vật mở nút túi ra rồi dốc xuống chiếc chăn.

Chiếc chăn lông trước đó vẫn bất động khi làn nước dội vào một bóng người từ trong chăn bật dậy kêu lớn: “Lạnh, Lạnh quá! Cha lại lấy nước băng giải khát của con phung phí thế sao? Gọi con một tiếng là được rồi mà?”

Người cha không có dừng ở đó mà tóm lấy cổ cậu con trai vả vài cái lên mặt nói: “Tỉnh chưa hả? Ta gọi mà con chịu dậy thì đâu có cần ta làm vậy.”

Người con bị cha mình tát cho mấy tát thành thật nói: “Không phải con dậy rồi đây sao, cha còn đánh con làm gì nữa.”

“Nhìn cái bộ dạng của con xem trông có thảm hại không? Không hiểu sao ta lại có một đứa con như con, thật mất hết cả mặt mũi sửa soạn nhanh lên không còn sớm đâu.”

Người con đầu tóc ướt nhoẹt ấm ức khịt khịt cái mũi bắt đầu sửa soạn lại đầu tóc thay trang phục.

Những hình ảnh vừa rồi chợt làm Vũ Long nhớ đến cha mẹ mình. Trong cậu bỗng mong cha mẹ có thể dẫn mình đi dự thi như những đứa trẻ khác, có được sự quan tâm trong sóc của cha mẹ dù là một đứa trẻ mạnh mẽ, có tính tự lập đi chăng nữa thì Vũ Long vẫn khao khát điều đó.

Vũ Long thấy mọi người hối hả vậy cũng không có lãng phí thời gian cậu cũng bắt đầu sửa soạn khi đang định thay một bộ quần áo mới Vũ Long nhớ ra bộ trang phục hôm qua minh mới trao đổi có được. Ý niệm vừa nghĩ trên tay cậu đã có bộ trang phục đó. Vũ Long suy nghĩ một hồi, rốt cuốc cậu cũng mặc bộ trang phục hỗ trợ đó lên người rồi khoác bên ngoài một bộ trang phục mà mẹ cậu chuẩn bị cho.

Sửa soạn xong trang phục Vũ long lấy ra một ít bánh khô một ít thịt khô cho anh em nhà sói, cậu ăn qua loa vài miếng rồi nhanh chóng bước về phía cổng đấu trường lúc nãy đã có người xếp hàng rồi.

Vũ Long nhanh tróng tiến về phía hàng nối đang xếp đó, thì có một người tiến tới nói: “Cậu bạn cậu muốn tham ra thi tuyển sao?”

“Vâng, thưa tiền bối.”

“Vậy thì cậu có thể vào hàng nhưng tốt nhất cậu lên để yêu thú của mình cho người nhà trông nom.”

“Tiền bối vãn bối đi tham dự có một mình không có người nhà vậy thì phải làm sao?” Vũ Long hỏi.

Vị giám sát của Lôi Chấn học viện có chút bất ngờ nhưng nhanh chóng trả lời: “Thật ra thì cũng không có cấm đoán việc mang theo yêu thú tới dự thi nhưng nếu mang theo thì cậu phải quản lý chúng cho tốt đấy đừng để chúng trong lúc xếp hàng xảy ra xung đột với thí sinh bên cạnh. Việc này chỉ để phòng ngừa những yêu thú chưa được thuần hóa tuyệt đối, chúng không có hoàn toàn nghe lệnh chủ nhân dẫn đến việc tấn công thí sinh khác mà thôi. Khi tiến vào kiểm tra sẽ có vị giám sát tiếp quản yêu thú của cậu, trông nom chúng trong lúc cậu tiến hành các bài kiểm tra. Cậu nhớ chú ý có vấn đề gì thì lập tức hướng các vị giám sát của học viện báo cáo ngay đó.”

“Vâng cám ơn tiền bối vãn bối ghi nhớ.” Vũ Long khom người thi lễ với vị giám sát.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.