Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1615 chữ

Ngô Kiếm Thanh tay cầm một cây quạt lông màu đen phe phẩy nói: “Hãy nếm thử đao phong của ta rồi cậu sẽ biết cảm giác bị dẫm đạp dưới chân là như thế nào. Một người bị ta dẫm đạp dưới chấn đúng là chả cần biết tên ha…ha…”

Dứt lời chiếc quạt trong tay Ngô Kiếm Thanh phẩy một làn gió đánh tới Vũ Long cái phẩy tay tưởng chừng như nhẹ nhàng đó lại ẩn chứa một thứ vũ khí chết người chỉ khi làn gió đó ập tới Vũ Long mới biết thứ chết người đó là gì. Trong cơn gió đó mang theo những lưỡi đao phong sắc bén mà mắt người khó nhìn thấy chúng hòa chung vào với cơn gió tấn công một cách không hay biết làm cho người bị tấn công không kịp phòng bị. Dẫn đến cơ thể mang thật nhiều thương tích. Ngay đợt tấn công đầu tiên Vũ Long đã bị 2 lưỡi đao phong chém chúng, một vết trên cánh tay trái còn một vết ở bả vai phải. Chiếc áo bên ngoài của Vũ Long vốn đã có vài vết rách nay lại thêm hai vết rách mới, nhìn bộ dáng Vũ Long lúc này như một đấu sĩ đã trải qua một trận đánh rất lâu rồi vậy. Chiếc áo phòng hộ của Vũ Long mặc phía trong bị những lưỡi đao phong chém nhưng không có rách. Những chỗ bị chém trúng vẫn có cảm giác đau rát. Có thể thấy tác dụng hộ trợ phòng hộ giảm thiểu từ các công kích của nó khá tốt.

Ngô Kiếm Thanh có chút đắc ý nói: “Đây chỉ là một màn chào hỏi mà thôi. Vũ Long cậu cảm thấy lưỡi đao ta ngưng tụ ra từ gió có tư vị thế nào?”

Vũ Long nói: Mùi vị có chút đau rát cảm giác như đang luyện tập đánh đối kháng vậy ta rất thích.”

Ngô Kiếm Thanh nghe lời nói của Vũ Long không được như mong đợi có chút khó hiểu. Các đối thủ trước giao đấu với hắn dù chỉ dính 1 lưỡi đao gió thôi cũng có cảm giác đau cắt da cát thịt rồi. Mà tên này lại thật sự không hè hấn gì sao hay hắn cố tỏ vẻ. Ngô Kiếm Thanh nhìn đến vết rách do hai lưỡi đao gió chém trên người Vũ Long hắn không thấy có vết máu, ẩn hiện trong đó là một lớp áo màu vàng nhạt. Hắn hiểu ra là công kích của mình không gây ảnh hường nhiều đến Vũ Long là do lớp áo vàng nhạt phía trong.

Ngô Kiếm Thanh nói: “Thì ra là ngươi có phòng hộ trang phục. Nhưng đó mới chỉ là hai lưỡi đao phong thôi, khi chịu hàng chục, hàng trăm lưỡi đao phong tư vị sẽ rất khác. Cuộc chiến giờ mới thật sự bắt đầu.”

Cuôc chiến giờ mới thật sự bắt đầu Ngô Kiếm Thanh nói không có ngoa. Khi mà Vũ Long lúc này đang phải đối đầu với hàng loạt cơn gió ập tới bên trong đó ẩn chưa bao nhiêu đao phong, thì người tao do chúng mới nắm rõ. Chỉ có sự cảm nhận và ánh mắt nhanh nhạy mới nhận ra được chúng. Những ngọn đao phong theo nhiều hướng tấn công tới Vũ Long. Ngô Kiếm Thanh đâu chỉ có đứng yên một chỗ mà tấn công hắn liên tục di chuyển thay đổi phương hướng tấn công Vũ Long. Vũ Long tay cầm kiếm cùng khiên chống đỡ từng đợt tấn công.

Cảm giác bị hàng chục, hàng trăm lưỡi đao phong chém theo như lời Ngô Kiếm Thanh là thế này sao? Vũ Long tự hỏi minh. Cảm giác cũng không tệ Vũ Long cho là vậy, lúc đầu Vũ Long còn không có bắt kịp nhịp độ cũng như việc nhận ra đâu là những lưỡi đao phong trong các cơn gió nên cậu bị khá nhiều lưỡi đao phong chém chúng dù đã dùng cả khiên và kiếm để phòng thủ. Từ những chỗ thường xuyên bị đao phong đánh chúng, Vũ Long nhận ra Ngô Kiếm Thanh thường tập chung tấn công nhiều vào một số bộ phận trên cơ thể cậu như đầu gối, hai bên sườn, cổ và đầu là hai nơi không được chiếc áo phòng hộ bảo vệ. Những đòn tấn công nên các bộ phận khác chỉ là hư binh mà thôi. Từ đó Vũ Long có phương án phòng thủ hiệu quả hơn trước các công kích của Ngô Kiếm Thanh.

Cùng với việc phong thủ càng ngày càng hiệu quả hơn của Vũ Long, Ngô Kiếm Thanh nhận thấy càng tất công hiệu quả của các đợt công kích càng ngày càng kém. Hắn có thể nhận ra Vũ Long đã theo kịp tốc độ của hắn, các ý đồ tấn công việc tấn công từ xa đã không còn hiệu quả bất ngờ Ngô Kiếm Thanh làm ra một quyết định lao nhanh tới đối đầu trực diện với Vũ Long mà đánh. Bị bất ngờ bởi điều này Vũ Long dính trọn một đòn đánh vào ngực. Vũ Long lùi lại phía sau ho khan một tiếng.

Tốc độ của Ngô Kiếm Thanh Không ngờ lại nhanh đến vậy còn nhanh hơn chính đao gió của hắn. Khi mà đao gió của đợt tấn công cuối cùng còn chưa hết thì Ngô Khiếm Thanh đã xuất hiện trước mặt Vũ Long giáng cho cậu một chưởng vào ngực hắn thật sự quá nhanh. Không cho Vũ Long có thời gian lấy hỡi Ngô Kiếm Thanh dùng quật đánh ra, một cơn gió mạnh theo đó hướng Vũ Long mà đánh. Vũ Long vồn chưa có đứng vững sau đòn đánh vào ngực trước đó giờ cơn gió mạnh đánh tới Vũ Long bị hất tung lên cao vài mét.

Vũ Long bị gió đánh bay lên không trung đang mất thăng bằng thì Ngô Kiếm Thanh đã bật mạnh nhảy lên cao, xoay người vài vòng trên không chính là nhàm tạo lực cho đôi chân đá mạnh Vũ Long xuống mặt đất. Vũ Long giống như một cái bao bị đá rơi thẳng xuống, thân thể va chạm mạnh với mặt đắt họ ra máu. Có thể thấy dưới đòn tấn công này Vũ Long đã thụ thương khá nặng.

Ngô Kiếm thanh lúc này vẫn đang ở trên không đánh ra một chiêu đao phong mang theo những ngọn đao gió đánh xuống Vũ Long đang nằm dưới đất. Vũ Long chỉ kịp lăn người sang một bên tránh né.

Ngô Kiếm Thanh tiếp đất nhìn Vũ Long đang cố đứng dậy nói: “Ta đã nói là ta sẽ áp chế cảnh giới bằng ngươi mà ngươi không có muốn, giờ đã thấy sự chênh lệch lớn giữa hai ta rồi chứ Chấn Long.”

Vũ Long không cho là đúng nói: “Ngươi nghĩ nếu ngươi áp chế cảnh giới bằng ta ngươi có làm được những gì vừa rồi ngươi đã làm với ta không? Ngô Kiếm Thanh ngươi cũng chỉ nói mồm thế thôi chứ đâu có thật lòng muốn vậy? Chấn Long ta nói cho Ngô Kiếm Thanh ngươi biết, ta không muốn ngươi áp chế cảnh giới vì ta muốn cho ngươi thấy dù cảnh giới có thấp hơn ngươi, dù ta thân cô thế cô nhưng vẫn sẽ dạy cho ngươi một bài học.”

Ngô Kiếm Thanh nhàn nhạt nói: “Vậy sao? Vậy cho ta thấy điều đó đi? Nhưng trước hết phải qua được cửa ải này của ta trước đã chứ?”

Ngô Kiếm Thanh lao tới Vũ Long nhưng bất ngờ khi hắn đánh tới không có đánh trúng Vũ Long mà lại đánh trúng một bức tường cát rắn chắc rộng 2m cao 3m. trước khi Ngô Kiếm Thanh lao tới, Vũ Long đã âm thầm vận chuyển công pháp thổ thuộc tính, kiếm và khiên cũng đã được cậu thu lại thay vào đó trên tay Vũ Long lúc này là một cây trường thương ánh bạc. Bức tường cát chính là do Vũ Long thi triển pháp thuật thổ thuộc tính tạo ra. Bức tường cát bị Ngô Kiếm Thanh đánh trúng nhận toàn bộ lực công kích tuy có dấu hiệu nứt vỡ nhưng không hề sụp đổ. Phía bên kia bức tường Vũ Long đánh trường thương đâm xuyên qua bức tường cát. Trường thương trong tay Vũ Long giống như một con giao long lao xuyên qua bức tường đánh tới Ngô Kiếm Thanh. Ngô Kiếm Thanh bị bất ngờ nhưng vẫn nhanh nhạy phản ứng kịp lùi về phía sau thoát khỏi nguy hiểm. Trường thương rút lại về phía bên kia bức tường được Vũ Long vận lực đánh ngang mạnh vào bức tường cát, phá vỡ bức tường tạo ra một màn sóng cát cao tới 5m giống như một con sóng biển vậy nhằm hướng Ngô Kiếm Thanh lao tới. Khi con sóng cát cao còn cách Ngô Kiếm Thanh khoảng 2m thì một cơn gió lốc từ hướng Ngô Kiếm Thanh lao tới cuốn lấn sóng cát bay ngược trở lại. Cơn gió lốc này là do Ngô Kiếm Thanh tạo ra nhằm giải trừ sóng cát của Vũ Long việc này tạo ra một quang cảnh giống như một trận bão cát trên xa mạc vậy. Sóng cát bị cuốn ngược trở lại. Trong cơn giớ lốc một bóng đen cùng một ánh bạc như xé toạc cơn lốc vẫn lao tới Ngô Kiếm Thanh.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.