Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1232 chữ

Bóng đen đó chính là Vũ Long còn ánh bạc là trường thương trong tay cậu đâm tới Ngô Kiếm Thanh. Ngô Kiếm Thanh Không có bất ngờ với điều này dễ dàng hóa giải đòn tấn công của Vũ Long. Đao phong của Ngô Kiếm Thanh ngay lập tức lại hướng Vũ Long mà đáp trả. Một bức tường cát được Vũ Long ngay lập tức tạo ra trước mặt hứng đỡ đao phong của Ngô Kiếm Thanh. Bức tường bằng cát không hề hấn gì nhiều nó vẫn khá vững chắc sau đợt đao phong.

Ngô Kiếm Thanh không ngờ sau khi bị mình đánh cho thụ thương liên tiếp Vũ Long không những không suy yếu mà còn có chút mạnh nên. Vũ Long lúc này vận dụng bức tường cát phòng thủ đã khắc chế lại được đao phong của hắn, nhưng trên khuôn mặt của Ngô Kiếm Thanh lại ẩn hiện một sự giễu cợt nói: “Chấn Long chỉ có vậy mà muốn chống lại ta thì vẫn chưa đủ đâu. Nếm thử của ta “Cuồng Phong Đao” xem thế nào?”

Một “Cuồng Phong Đao” cực lớn được Ngô Kiếm Thanh đánh ra lao về bức tường đất mà Vũ Long đang đứng phía sau. Khác với những ngọn đạo phong nhỏ với số lượng nhiều ẩn hiện khó phát hiện trong những cơn gió thì “Cuồng Đao Phong” nhìn bằng mắt thường cũng có thể phát hiện ra, kích thước của nó lớn gấp cả vài chục lần một ngọn đao phong, tốc độ không hề thua kém đao phong lao nhanh đến phía bức tường đất.

Vũ Long đứng sau bức tường cảm thấy lời nói của Ngô Kiếm Thanh mang theo sự uy hiếp chân thực. Rất nhanh Vũ Long đã biết được cảm giác uy hiếp đó nguy hiểm đến thế nào. Một tiếng nổ lớn “Ầm” bức tường đất bị đánh cho nát bấy một lực lượng khổng lồ sau khi phá tan bức tường phòng ngự bằng đất tiếp tục đánh thẳng vào Vũ Long. Vũ Long không kịp phản ứng bị đánh bay ra phía sau.

“Chỉ là một chiêu thổ tường thật thì có thể cản được ta sao? Không phải ngươi vừa nói sẽ dạy cho ta một bài học sao? Một kẻ không có thực lực thì làm được gì? Ta có sức mạnh vì vậy ta có thẻ đùa giỡn người, đạp ngươi dưới chân ta.” Ngô Kiếm Thanh đắc ý nói.

Vũ Long không có đáp lại lời của Ngô Kiếm Thanh một bức tường đất lại được tạo ra chắn phía trước cậu. Dính một chiêu “Cuồng Phong Đao” vẻ bên ngoài Vũ Long không hề hấn gì nhưng trong lòng cậu có chút ớn lạnh không ngờ “Cuồng Phong Đao” lại uy lực đến vậy nếu không có chiếc áo phòng hộ cậu đang mặc thì Vũ Long đã thụ thương không nhẹ rồi.

Bức tường được hình thành cũng là lúc mọi ngươi xung quanh sân thi đấu ồ lên.

“Đã không thể chống lại “Cuồng Phong Đao” của ta còn thi chiểu trò trẻ con đó.” Cuồng Phòng Đao lại thét gào đánh tới.

Đinh Bất, Lam Thực cùng đám Võ Sư hộ vệ đi theo Ngô Kiếm Thanh đứng ngoài sân thi đấu thì biến sắc định hô lớn.

“Thiếu Chủ cẩn thận…”

“Ngô sư huynh không ổn…”

Tiếng hô của đám người không có nhanh bằng “Cuồng Đao Phong” lúc này đã đánh sập bức tường, tiếp tục lao về phía trước nhưng không có giống lần trước đó nó không có đanh trúng Vũ Long mà tiếp tục lao lên cho đến khi đánh vào phòng hộ của sân thi đấu mới dừng lại.

Tiếng hét của đám người Định Bất, Lam Thực và hộ vệ lúc này mới đến tai Ngô Kiếm Thanh.

“Ngô sư huynh không ổn…phía sau.”

“Thiếu chủ cẩn thận…phía sau người.”

Ngô Kiếm Thanh mặt biến sắc hắn phía sau cho hắn cảm giác một cỗ khí tức nguy hiểm thiêu đốt đánh tới.

Vũ Long sau khi tạo ra bức tường thì cậu liền chìm vào trong nền đất sân võ đài biến mất. Người ngoài sân có thẻ nhìn thấy cảnh này nhưng Ngô Kiếm Thanh thì không. Đám người đi theo Ngô Kiếm Thanh nhìn thấy thì hoảng hốt hô lên nhưng vẫn chậm.

Vũ Long bất ngờ từ mật sân võ đài phía sau Ngô Kiếm Thanh trồi lên nắm đấm hai tay siết chặt cùng ngọn lửa hừng hựng bao bọc đánh vào gáy Ngô Kiếm Thanh. Ngô Kiếm Thanh không ngờ đến điều này bị Vũ Long đánh chúng từ phía sau. Đầu óc Ngô Kiếm Thanh choáng váng, đòn đánh đầu tiên này của Vũ Long gần như đã chế trụ Ngô Kiếm Thanh thương tổn từ đòn đánh đó quá lớn khiến Ngô Kiếm Thanh mất đi năng lực phản kháng. Ngô Kiếm Thanh giờ giống như một hình nhân dùng để luyện quyền liên tiếp hứng chịu hỏa quyền của Vũ Long mà không hề phản kháng.

Vũ Long vừa đánh vừa nói: “Bộ dáng của ngươi lúc này là thế nào Ngô Kiếm Thanh? Sức mạnh cảnh giới tu luyện vượt trội có cho ngươi chiến thắng không?” Vũ Long hùng hổ đánh, bao nhiêu phẫn nộ khi chứng kiến cảnh Vũ Thắng bị đám người Ngô Kiếm Thanh trà đạp, giờ được cậu phát tiết ra.

Vũ Thắng trong khu vật phẩm đặt cược thi đấu nhìn Vũ Long đang chiến đấu hai khóe mắt cậu cay cay.

Cuối cùng thì Ngô Kiếm Thanh cũng gục xuống sân thi đấu không nhúc nhích sau khi lĩnh chọn một đám hỏa quyền. Ngô Kiếm Thanh hứng chịu hỏa quyền của Vũ Long cơ thể cùng quần của cậu ta cháy xém. Khuôn mặt Ngô Kiếm Thanh bị biến dạng do xương vỡ cùng những vết cháy do hỏa quyền đánh. Bộ dạng hiện giờ của Ngô Kiếm Thanh không còn tiêu sái anh tuấn như ban đầu.

“Ta thua hắn sao? Ta lại thua hắn sao? Thuật độn thổ một kẻ Võ Đồ tầng 8 lại có thể đã tu luyện thành công thuật độn thổ không thể nào?” Ngô Kiếm Thanh nằm dưới đất không có bất tỉnh, lẩm bảm tự nói với mình. Ngô Kiếm Thanh cảm thấy không thể tin nổi, hắn không cam lòng, hắn hoảng loạn thét lên 1 tiếng “Không…” rồi ngất đi.

Ngô Kiếm Thanh đã gục dưới đất bất tỉnh không còn khả năng thi đấu trận chiến đã phân thắng bại, trận pháp bảo vệ võ đài cũng được hạ xuống. Ngay khi trận pháp hạ xuống đám người Đinh Bất, Lam Thực cùng đám hộ vệ vội vàng lao về phía Ngô Kiếm Thanh. Vũ Long không có để ý đến đám người này sự chú ý của cậu tập trung nên Vũ Thắng. Vũ Thắng lúc này đang tập tễnh đi về phía Vũ Long, đi sau cậu là hai anh em Tiểu Thiên và Tiểu Ngao. Phần thưởng thắng cược là người và yêu thú không cần tự người chiến thắng đích thân đến lấy lên quản sự khu võ đài thi đấu đã mở trận pháp khu vật phẩm đặt cược để Vũ Thắng và hai yêu thú tự đi.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.