Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh Mệnh Tỏa Liên

Phiên bản Dịch · 2044 chữ

- Muốn đánh nhau?

Dương Khai nhướng mày, thần sắc cao ngạo cưới dữ tợn:

- Được thôi!

Dứt lời, miệng phát ra chú ngôn, vung tay lên, một quầng sáng lan tỏa, bao phủ ngàn người phe ta.

Hơn ngàn người, bên ngoài tỏa ra hào quang đỏ máu, như được một lớp sương máu bao phủ. Không chỉ thế, mấy người A Hổ trong người phát ra tiếng nổ bóc bóc, thân hình cao to lại đột nhiên lớn thêm ba phần, áo da thú trên người căng ra, mắt cũng đỏ rực, không chút sợ hãi, ngay cả có Vu Thánh đứng trước mặt, bọn họ cũng sẽ vung vũ khí chém tới.

Sát khí của ngàn người tụ tập lại, như công phá vòm trời.

Lực lượng vô tận cuồn cuộn trào ra từ trong người, hơn ngàn người nắm chặt vũ khí, như được tái sinh, thần sắc hưng phấn, trợn mắt ngớ ra, không thể tin được mình lại có sức mạnh đến vậy.

Thị Huyết Thuật!

Hơn nữa còn là Thị Huyết Thuật cấp bậc cực cao! Bởi vì ngàn người này dù mắt đỏ sẫm, không chút sợ hãi, nhưng vẫn không đánh mất lý trí, chỉ có Thị Huyết Thuật cao thâm nhất mới có hiệu quả này.

Thị Huyết Thuật bình thường đương nhiên làm cho chiến sĩ Man tộc càng mạnh mẽ hơn, giảm bớt cảm giác, nhưng tương ứng cũng ảnh hưởng nhất định tới lý trí của chiến sĩ, người nghiêm trọng sẽ giống như phát điên, tổn thương nguyên thần, sau khi Thị Huyết Thuật mất tác dụng, còn để lại di chứng.

Nhưng mà Vu Ngưu thi triển ra Thị Huyết Thuật thì khác, tuyệt đối là cấp bậc Vu Vương mới thi triển ra.

Rất nhiều Đại Vu Sư nhìn mà cả kinh, chỉ riêng một cái Thị Huyết Thuật này cũng đủ khiến bọn họ phải đánh giá lại Vu Ngưu, không phải ai cũng thi triển được nó.

Nhất là hắn thi triển ra Thị Huyết Thuật, có thể dễ dàng bao phủ ngàn người, không thừa không thiếu, vậy thì lực khống chế chính xác cỡ nào? Hơn nữa nhìn còn xa mới tới cực hạn.

Đây là muốn chiến thật sự sao?

Thị Huyết Thuật cũng sử dụng, tên đã lên dây không thể không bắn. Nhưng còn chưa hết.

Sau Thị Huyết Thuật, Dương Khai vẫn không ngừng chú ngôn, hai tay không ngừng vung lên, theo động tác của hắn, từng đạo hào quang màu sắc khác nhau tuôn ra, bao phủ ngàn người.

Khinh Doanh Thuật, Thạch Giáp Thuật, Cự Lực Thuật...

Từng tầng hào quang bao phủ những chiến sĩ Vu Ngưu Bộ, trên người họ tỏa ra những hào quang màu đỏ xen vàng, như được phủ thêm một lớp áo giáp thật dày, đao thương bất nhập; trên chân quấn quanh gió nhẹ, làm tốc độ của họ càng nhanh hơn; hào quang màu vàng tượng trưng cho Cự Lực Thuật, làm sức mạnh của họ tăng thêm 30-50%.

Hơn ngàn người hít thở càng thêm nặng nề, chiến ý triển khai toàn diện.

Ba bốn ngàn người bao vây xung quanh lại bị uy thế này dọa đến không nhịn được lùi lại mấy bước, đầy vẻ kiêng kỵ.

Không cần đánh, nhìn tình thế này cũng hiểu, hiện tại người Vu Ngưu Bộ đều có năng lực lấy một chống hai, thậm chí còn hơn nữa.

Sắc mặt Vu Đồ cùng Đại Vu Sư kia cực kỳ khó coi, bọn họ vốn tưởng kéo thủ hạ ra uy hiếp một phen, Vu Ngưu này nhất định rối loạn tay chân, ai biết tên này cứng rắn như thế, chẳng những không hề sợ hãi, ngược lại trực tiếp tăng cường Vu thuật cho người phe mình.

Lúc này hai người cũng như những Đại Vu Sư khác, chìm trong chấn động dữ dội.

Một mình lại liên tiếp tung ra nhiều Vu thuật quy mô to lớn như thế, ngay cả Vu Vương cũng không chịu nổi. Vu Ngưu chẳng qua là Đại Vu Sư hạ phẩm, trong người làm sao có nhiều Vu lực để dùng như thế?

Cho tới giờ bọn họ mới biết mình quả thật coi thường Vụ Ngưu này, chỉ riêng người hắn chứa đựng Vu lực, đã vượt xa Đại Vu Sư bình thường. Hiện tại hắn chỉ là Đại Vu Sư hạ phẩm mà thôi, nếu để hắn thăng cấp Đại Vu Sư thượng phẩm thì sẽ còn đến mức nào?

Trong lúc hai người chấn động, Dương Khai lại phát ra chú ngôn, lại một đạo hào quang phủ xuống.

Ánh sáng giáng xuống, hơn ngàn người đều chấn động, hào quang màu đỏ trên người họ như sống lại, lần lượt dung hợp.

Nháy mắt, hơn ngàn người như hợp làm một thể, không phân biệt nhau, hội tụ khí thế tận trời, khiến cho thiên địa cũng rung chuyển.

- Sinh Mệnh Tỏa Liên!

Sắc mặt Vu Đồ đại biến, không khỏi nuốt nước miếng, nhìn Dương Khai như đang thấy quái vật.

Sinh Mệnh Tòa Liên, đó chân chính là Vu thuật cao thâm, chỉ có Đại Vu Sư mới có tư cách tu luyện. Vu thuật này có thể kết nối sinh mệnh của chiến sĩ Man tộc nhân số không giới hạn vào một chỗ, dưới tác dụng của Sinh Mệnh Tỏa Liên, bất cứ tổn thương nào cũng sẽ phân chia đều, làm cho các chiến sĩ Man tộc có thể chịu đựng tổn thương vượt trội.

Đây là Vu thuật nổi trội nhất của Man tộc trong chiến tranh cỡ lớn.

Tuy nhiên, dù các Đại Vu Sư học được Sinh Mệnh Tỏa Liên, nhưng chân chính thi triển ra, đều phải cần nhiều Vu khác hỗ trợ.

Số người ít thì cũng thôi, một Đại Vu Sư thượng phẩm thi triển Sinh Mệnh Tỏa Liên, có thể nối tiếp sinh mệnh của 200 người. Nhưng nếu trong đội ngũ có Vu Sư, Vu Sĩ, Vu Đồ hỗ trợ, sẽ có thể mở rộng ra vài lần chục lần, số lượng Vu hỗ trợ càng nhiều, hiệu quả càng tốt.

Mà vừa rồi khi Vu Ngưu thi triển Sinh Mệnh Tỏa Liên, lại không có một người nào hỗ trợ.

Những ánh sáng Vu thuật của hắn nháy mắt bao phủ ngàn người, nối tiếp sinh mệnh của ngàn người làm một, khiến cho ngàn thân thể phân tán hợp thành một thể.

Chuyện như thế mà không tận mắt thấy, sẽ không có Đại Vu Sư nào tin tưởng.

Chỉ có Vu Vương, hơn nữa còn là Vu Vương thượng phẩm, thi triển ra Sinh Mệnh Tỏa Liên mới có thể kết nối được ngàn sinh mệnh.

Đối mặt đoàn thể khủng bố như vậy, ưu thế nhân số gấp mấy lần đã tan biến.

Vu Đồ cùng Đại Vu Sư kia dĩ nhiên cũng có thể thi triển ra Sinh Mệnh Tỏa Liên, kết nối sinh mệnh của chiến sĩ phe mình, nhưng cũng cần chút thời gian chuẩn bị, dù sao bọn họ còn phải phối hợp với các Vu thủ hạ, làm sao nhẹ nhàng tung ra Sinh Mệnh Tỏa Liên được như Dương Khai?

Tức là, nếu thật đánh lúc này, 1000 người bên Dương Khai đủ nghiền nát 10 ngàn chiến sĩ Man tộc, hơn nữa sẽ không tổn thương lớn.

- Bổn Vu chuẩn bị xong rồi, lúc nào khai chiến?

Dương Khai đứng trên cao nhìn xuống Vu Đồ, mặt không đổi sắc hỏi, bộ dạng bình thản làm những Đại Vu Sư khác nhìn mà mí mắt co giật.

Thi triển ra nhiều Vu thuật quy mô lớn như thế, vậy mà nhìn hắn không có chút mỏi mệt, hắn là quái vật sao?

Vu thuật như thế, tùy tiện thả ra hai ba cái, cũng đủ khiến Đại Vu Sư cạn kiệt Vu lực, rã rời hơi sức.

Đối mặt kẻ địch như thế, làm quái gì phải đánh nhau nữa?

Nhưng mà làm vậy có đáng không? Những Vu thuật khác cũng thôi, giải tán cũng không ảnh hưởng nhiều tới chiến sĩ, nhưng mà Thị Huyết Thuật thì khác, một khi kích hoạt, sẽ tiêu hao tinh huyết sẵn có của các chiến sĩ Man tộc, sau khi hết hiệu lực thì nhất định phải suy yếu nhiều ngày.

Vu Ngưu này không nói một lời liền bỏ thêm Thị Huyết Thuật cho chiến sĩ, quả thật có bệnh, chẳng lẽ hắn không biết làm thế sẽ dẫn tới hậu quả gì?

Đối mặt Dương Khai hùng hổ dọa người, Vu Đồ mặt đỏ lên, một câu cũng không nói được.

Có thể nói gì? Khai chiến bây giờ?

Hắn vốn không có ý thật sự khai chiến với Dương Khai, kéo người ra cũng chỉ lấy tác dụng uy hiếp, ai biết tên khốn này thật cao ngạo không lý lẽ, lập tức nổi nóng.

Bây giờ đâm lao phải theo lao, làm Vu Đồ hối hận đứt ruột.

- Hả?

Dương Khai mỉa mai nhìn Vu Đồ, cười khẽ nói:

- Nhìn Vu Đồ đại nhân, có vẻ chưa chuẩn bị xong? Có cần ta cho các người vài ngày để chuẩn bị?

Vu Đồ mặt đỏ bừng, vẫn gân cổ nói: - Vu Ngưu, ngươi đừng lớn lối. Bổn Vu chỉ cảm thấy nơi này là ở ngoài Vương thành, nếu chúng ta thật sự đánh nhau, nhất định sẽ kinh động Vu Vương đại nhân. Nếu chọc giận Vu Vương đại nhân, không ai tốt lành được, không phải Vu Đồ ta sợ ngươi.

Mọi người nghe lời này, các Đại Vu Sư thần sắc khác biệt. Hiện tại ai cũng nhìn ra được cục diện lúc này, Vu Đồ không có phần thắng nào, chỉ có thể dùng miệng lưỡi mà bảo toàn thể diện.

Nhưng mà làm lớn chuyện như vậy, chỉ sợ Vu Đồ đã mất hết thể diện, nói nhiều thế nào cũng không có ý nghĩa, đã không còn khả năng chiêu mộ thêm người.

Ngược lại là Vu Ngưu, có chiến tích đánh bay hai vị Đại Vu Sư, bây giờ thể hiện nội tình Vu thuật mạnh mẽ, sẽ chỉ làm những chiến sĩ rải rác càng thêm hứng thú với hắn.

May mắn, may mà mệnh lệnh của Vu Vương đại nhân là cho mỗi Đại Vu Sư triệu tập 2000-3000 người, nếu mặc kệ cho hắn phát huy, chỉ sợ hắn có thể triệu tập được mấy chục ngàn người. Nếu thật như thế, vậy sẽ có rất nhiều Đại Vu Sư không thể hoàn thành được nhiệm vụ.

- Ý của Vu Đồ đại nhân là không đánh nữa? Dương Khai cười khẽ, vẻ mặt thất vọng:

- Uổng cho ta chuẩn bị nhiều như thế.

Vu Đồ hừ lạnh:

- Mọi người đều là Nam Man Bộ, nội chiến có ý nghĩa gì? Muốn đánh phải đi đánh Ma dân, đến lúc đó đấu xem ai giết Ma dân nhiều hơn!

Dương Khai vuốt cằm trầm ngâm, gật đầu:

- Vu Đồ đại nhân nói cũng có lý.

Vu Đồ liền thả lỏng: - Ngươi cũng cảm thấy có lý đúng không?

Dương Khai mỉm cười:

- Đã như thế, vậy chúng ta phân cao thấp trên chiến trường.

- Được! Một lời đã định! Bổn Vu nhất định sẽ không thua ngươi! Vu Đồ nói xong, phất tay, 2000 thủ hạ liền thở ra, lần lượt giải tán.

Mà Vu Đồ xoay người bị gió thổi qua, thế mới phát hiện sống lưng mình ướt đẫm, không nhịn được rùng mình, thầm mắng mình không có mắt, lại đi đá vào tấm thép.

Bên này, Dương Khai biến đổi ấn quyết liên tục, giải tán Sinh Mệnh Tỏa Liên cùng Thị Huyết Thuật.

Ngoài dự liệu của mấy người A Hổ, Thị Huyết Thuật bị giải tán, bọn họ lại không cảm thấy váng đầu hoa mắt, tuy rằng cũng có chút mỏi mệt, nhưng cũng hợp lý. Hơn nữa di chứng như thế căn bản không là gì đối với chiến sĩ Man tộc khỏe mạnh, tùy tiện ăn một chút là sẽ khôi phục lại.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.