Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Hóa

Phiên bản Dịch · 2500 chữ

Thanh Dương Thần Điện, mỗi một vị trưởng lão đều có linh phong của mình, Tử Trúc Phong này là thuộc Cao Tuyết Đình. Nếu Dương Khai được phong làm trưởng lão của Thanh Dương Thần Điện, cũng sẽ có đãi ngộ như vậy.

Tuy nhiên đại điển phong chức mấy ngày sau mới tổ chức, giờ này Dương Khai cũng chỉ có thể ở tạm mấy ngày trên Tử Trúc Phong. Trên đỉnh núi vắng lạnh, ngay cả thị nữ cũng không có. Cao Tuyết Đình sắp xếp cho Dương Khai ngụ ở khách điện một bên ngọn núi. Sau khi dặn dò hắn không nên chạy loạn, liền xoay người rời đi.

- Cao trưởng lão! Dương Khai bỗng nhiên lên tiếng gọi nàng lại.

Cao Tuyết Đình ngoái đầu nhìn lại.

- Đệ tử còn có một chuyện muốn nhờ Cao trưởng lão hỗ trợ! Dương Khai nghiêm nghị nói.

- Nhờ chuyện gì?

- Đệ tử muốn vào Thần Du Kính một chuyến!

- Vào Thần Du Kính ư? Cao Tuyết Đình nhướn mày: - Để làm gì? Thần Du Kính chính là cơ mật lớn nhất của Thanh Dương Thần Điện, năm đó Dương Khai có thể đi vào thế giới Thần Du Kính cũng bởi vì hắn lập được công lớn mang về mấy cái Tinh Ấn cho Thần Điện. Tuy rằng giờ này Dương Khai coi như sắp làm trưởng lão của Thanh Dương Thần Điện, có tư cách đi vào Thần Du Kính, nhưng chuyện này không thể qua loa được, Cao Tuyết Đình tự nhiên muốn hỏi cho rõ ràng.

Dương Khai trầm ngâm một chút, cũng không có che giấu, liền nói ra ước định với Thiên Diễn.

Cao Tuyết Đình giật mình nói: - Lần trước ở trong Thần Du Kính, ngươi lại gặp được vị tiền bối kia ư? Còn lập ước định với ông ta ư?

- Dạ! Dương Khai gật gật đầu: - Lúc đó cũng chỉ là thuận miệng nói, chuyện qua nhiều năm, cũng nên phúc đáp cho người ta!

Cao Tuyết Đình hơi thất thần nói: - Ta trước đã nghe điện chủ nói, trong thế giới Thần Du Kính có một vị cao nhân, ta cũng ra vào Thần Du Kính nhiều lần, nhưng một mực vô duyên không gặp. Không nghĩ tới ngươi lại có phúc phận này... Nếu đã có ước định, quả thật nên đi vào! Chỉ là Sinh Thân đan kia cũng không phải dễ dàng tìm được!

- Sinh Thân đan đã có! Dương Khai mỉm cười.

Cao Tuyết Đình sắc mặt rung lên: - Là thật?

Dương Khai cười nói: - Vật liệu ta đã chuẩn bị đầy đủ, ít ngày nữa vị Đế đan sư của Lăng Tiêu Cung ta có thể luyện chế được Sinh Thân đan!

- Nắm chắc bao nhiêu? Cao Tuyết Đình có chút khẩn trương hỏi.

Sinh Thân đan tuy là lần đầu tiên nàng nghe nói tới, nhưng cũng biết thứ này tuyệt đối không phải dễ luyện chế như vậy, cho dù là Đế đan sư tự mình ra tay, cũng không thể bảo đảm xác suất thành công trăm phần trăm.

Dương Khai nói: - Quên nói cho Cao trưởng lão biết, vị Đế đan sư của Lăng Tiêu Cung kia, chính là ngũ đệ tử dưới trướng Diệu Đan Đại Đế!

Cao Tuyết Đình nhất thời ngẩn ra, một hồi lâu mới giựt mình nói: - Ngươi dám lôi kéo đệ tử thân truyền của Diệu Đan Đại Đế tới làm luyện đan sư cho tông môn mình ư? Lá gan cũng quá lớn đi!

Vốn Lăng Tiêu Cung của Dương Khai có một vị Đế đan sư đã đủ khiếp người rồi, không nghĩ tới vị Đế đan sư này lai lịch lại lớn như thế, đây chính là ngũ đệ tử dưới trướng Diệu Đan Đại Đế đấy! Dù là các Đế Tôn tam tầng cảnh gặp chỉ sợ cũng phải một mực cung kính.

Cao Tuyết Đình càng không nghĩ ra là, chuyện như vậy Diệu Đan Đại Đế như thế nào chịu đáp ứng? Tuy nhiên nếu là đệ tử của Diệu Đan Đại Đế ra tay, thì luyện chế Sinh Thân đan sẽ không có khả năng thất bại.

- Nếu là ngày thường ngươi muốn vào Thần Du Kính, cũng không tính là chuyện khó, chỉ là giờ này... Cao Tuyết Đình bỗng nhiên lại nhíu mày.

- Giờ này làm sao vậy? Dương Khai ngạc nhiên.

Cao Tuyết Đình nói: - Ngươi cũng không phải người ngoài, nói cho ngươi biết cũng không sao. Giờ này Thần Du Kính đang có người sử dụng, không được tùy tiện quấy nhiễu, bây giờ ngươi muốn vào Thần Du Kính sợ là có chút khó khăn! Dương Khai đầy mặt ngạc nhiên. Trước hắn nhìn thấy người trong Vạn Thánh Phong gần như bao gồm tất cả cao tầng của Thanh Dương Thần Điện, còn có ai đang sử dụng Thần Du Kính?

Hơn nữa không ngờ không được quấy nhiễu, dường như người sử dụng Thần Du Kính kia thân phận không tầm thường. Dương Khai nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra Thanh Dương Thần Điện có người như vậy.

- Chuyện này để ta nói với điện chủ một tiếng, xem có thể tìm ra biện pháp vẹn toàn đôi bên hay không? Nếu đích thực không được... ngươi hãy chờ thêm một đoạn thời gian đi! Dù sao ngươi ước định với vị tiền bối kia cũng đã nhiều năm như thế, mà trên tay ngươi cũng không có sẵn Sinh Thân đan!

- Được!

Dương Khai gật gật đầu, chuyện như vậy, cũng chỉ có thể như thế. Lại hỏi thăm tình huống của Tiêu Bạch Y và Mộ Dung Hiểu Hiểu, biết được hai người bọn họ sau khi từ Toái Tinh Hải trở về luôn luôn bế quan tu luyện, đến nay cũng chưa có dấu hiệu xuất quan, Dương Khai cũng bỏ ý định đi tìm bọn họ ôn chuyện cũ!

Hai người bọn họ cũng là đệ tử hạch tâm của Thanh Dương Thần Điện, là tài năng lương đống tương lai, chỉ có điều kém một chút so với Hạ Sanh. Hạ Sanh có thể đột phá gông cùm xiềng xích ở trong Toái Tinh Hải, tấn thăng Đế Tôn. Tiêu Bạch Y và Mộ Dung Hiểu Hiểu không có cơ duyên này, nhưng ở trong Toái Tinh Hải bọn họ cũng có thu hoạch không nhỏ, lần này bế quan cũng là ôm lòng không đột phá Đế Tôn tuyệt đối không xuất quan.

Cao Tuyết Đình rời đi, Dương Khai ngồi xếp bằng, phất tay một cái, một cái rương lớn liền xuất hiện trước mắt. Phi Hồng Mặc Long Giáp! Bảo giáp trung phẩm cấp Đế đấu giá được trên Hội đấu giá Tử Nguyên này, Dương Khai cũng chưa có thời gian nhìn xem cẩn thận, thẳng đến lúc này mới lấy ra.

Đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve bảo giáp trong rương, bất chợt, từ trong rương truyền ra tiếng gầm giận dữ, rồi trong bảo giáp nhanh chóng tràn ra hắc khí, hóa thành hư ảnh Mặc Giao che phủ trên cái rương, trợn trừng cặp mắt lớn như cái đồng la nhìn Dương Khai.

- Ha Ha... Dương Khai nhìn hư ảnh Mặc Giao, toét miệng cười.

Phi Hồng Mặc Long Giáp này theo Tử Nguyên Thương Hội giới thiệu, là dùng da Mặc Giao luyện chế thành. Mặc Giao vô cùng hiếm có, dùng làm phòng ngự lực cường hãn mà trư danh, lúc luyện chế hẳn là sáp nhập vào nội đan của Mặc Giao, cho nên lúc này mới có thần hồn Mặc Giao xuất hiện. Nói cách khác, Phi Hồng Mặc Long Giáp này dường như còn có khí linh tồn tại.

Loại bí bảo dùng vật liệu thân thể yêu thú cường đại luyện chế thành này, có thể dung hợp hoàn mỹ với thần hồn trong bản thân nội đan. Điểm này Tử Nguyên Thương Hội không có nói ra, Dương Khai đoán chừng là sợ ảnh hưởng tới giá trị của bảo giáp trong lòng người đấu giá. Tuy rằng bí bảo có khí linh tồn tại giá trị cao hơn rất nhiều, nhưng cũng phải nhìn xem là dạng khí linh gì!?

Khí linh của Phi Hồng Mặc Long Giáp chính là thần hồn Mặc Giao, Mặc Giao tuy là giao, lại có huyết mạch Long tộc, khí linh như vậy cũng không phải người bình thường có thể hàng phục. Giống như lúc này Dương Khai vừa chạm tới Phi Hồng Mặc Long Giáp, khí linh thần hồn Mặc Giao liền đột ngột hiện thân, nếu không luyện hóa khí linh để khí linh này nhận chủ, thì hoàn toàn không có khả năng phát huy ra công hiệu của bảo giáp. Khí linh Mặc Giao to lớn gần như ngưng tụ thành thực chất, ảnh ngược của Dương Khai trong cặp mắt nó nhỏ bé giống như con kiến bình thường.

Nhưng ngay sau đó, trong cơ thể con kiến này lại truyền đến một tiếng long ngâm đầy áp lực mà lại vang vọng, ánh sáng vàng rực rỡ, lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long chợt tràn ra, bỗng nhiên sau đầu Dương Khai nổi lên cự long màu vàng còn khổng lồ hơn so với khí linh Mặc Giao. Khí linh Mặc Giao vốn là vật chết, không hề có thần trí, nhưng lại toát ra vẻ sợ hãi, cái đầu đang ngẩng cao liền hạ thấp một đoạn. Khí tức Kim Thánh Long càng thịnh, Mặc Giao kia lại không tự chủ chui thẳng vào trong rương.

Lực áp chế của huyết mạch Long tộc là một loại hiện tượng kỳ lạ mà thần kỳ, bất kỳ chủng tộc nào khác đều không thể tưởng tượng sự kinh khủng của áp chế này. Giống như Lệ Giao là Đế Tôn tam tầng cảnh nhưng khi đối mặt với Chúc Tình, không nảy sinh được mảy may ý phản kháng.

Phàm là tồn tại dính vào huyết mạch Long tộc, đồng thời khi lấy được lực lượng cường đại, cũng không tránh khỏi trên lưng phải đeo gông xiềng không thể phai mờ này. Đổi thành Đế Tôn tam tầng cảnh khác, cho dù Chúc Tình có thể thắng, cũng không thể thắng quá thoải mái, nhưng nếu nàng đối mặt với Lệ Giao, là có thể tùy tiện lấy tính mạng của hắn.

- Sợ rồi sao? Dương Khai cười gằn không dứt như tiểu nhân đắc chí, nhìn chằm chằm khí linh Mặc Giao kia gằn giọng:

- Nếu sợ thì bò trở lại cho ta sử dụng, nếu không coi chừng ta diệt thần hồn ngươi! Cũng không biết khí linh Mặc Giao có nghe hiểu hay không, dù sao Dương Khai vừa nói dứt lời, khí linh Mặc Giao lại thật sự rụt trở về, hắc khí nồng đậm tan hết, lần nữa sáp nhập vào trong bảo giáp.

Cùng lúc đó, trên Vạn Thánh Phong, với Ôn Tử Sam cầm đầu, các cao tầng Thanh Dương Thần Điện nghiêm nghị chờ đợi. Hai luồng sáng cấp tốc bay tới, hạ xuống trước mặt mọi người, lộ ra thân ảnh của cha con Tiêu Vũ Dương.

- Tiêu Thần ra mắt Ôn điện chủ, ra mắt chư vị tiền bối! Tiêu Thần ôm quyền thi lễ. Hắn mặc dù tâm cao khí ngạo, đối mặt với người cùng thế hệ luôn trong dáng vẻ bệ vệ lớn lối, nhưng dù sao gia giáo không tệ, ở trường hợp này cũng không đánh mất lễ tiết.

Ôn Tử Sam mỉm cười gật gật đầu: - Tiêu công tử nhọc lòng rồi! Lại ôm quyền hướng về phía Tiêu Vũ Dương nói:

- Tiêu huynh đã lâu không gặp!

- Ôn điện chủ! Tiêu Vũ Dương nghiêm túc đáp lại.

Lão tuy là người của Tinh Thần Cung, cũng đồng dạng là Đế Tôn tam tầng cảnh, nhưng đối mặt với Ôn Tử Sam người chủ một điện này, lão cũng không dám có chút khinh thường. Không đợi Tiêu Vũ Dương mở miệng lần nữa, Ôn Tử Sam cướp lời nói:

- Tiêu huynh tới thật đúng lúc, trùng hợp gặp lúc Thần Điện ta sắp có chuyện vui, Tiêu huynh nhất định phải ở lại Thần Điện ta làm khách mấy ngày mới được!

- Chuyện vui? Tiêu Vũ Dương nhướn mày: - Chuyện vui gì vậy?

Ôn Tử Sam nói: - Là như vầy, Thần Điện ta chuẩn bị năm ngày sau sẽ phong chức một trưởng lão. Nếu Tiêu huynh không chê bỏ, hãy lưu lại uống chén rượu mừng!

Tiêu Vũ Dương nghe vậy, mi mắt híp lại, thản nhiên nói: - Ôn điện chủ! Theo bổn tọa biết, trong mấy vị đệ tử hạch tâm của quý điện, Hạ Sanh đã sớm tấn thăng Đế Tôn, đã đảm nhiệm vị trí trưởng lão, mấy vị khác đều đang trong bế quan, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không xuất quan. Vậy người sắp phong này, sẽ không phải là người ta nghĩ kia chứ?

Ôn Tử Sam làm ra vẻ nghi hoặc nói: - Hả? Tiêu huynh nghĩ tới người nào?

Tiêu Vũ Dương gằn từng chữ một: - Dương... Khai! Ôn Tử Sam làm như ngạc nhiên: - Tiêu huynh thật là thần cơ diệu toán, ngay cả cái này đều có thể đoán được, bội phục bội phục!

Tiêu Vũ Dương gầm lên: - Ôn điện chủ! Nhìn dáng vẻ hiểu rõ còn giả bộ hồ đồ của Ôn Tử Sam, Tiêu Vũ Dương giận không chỗ phát tiết.

Ôn Tử Sam cười ha hả, nói: - Tiêu huynh hẳn không phải là đã sớm đoán trước chuyện này, cho nên tới trước chúc mừng chứ? Vậy thật đúng là có lòng!

Tiêu Vũ Dương trên trán nổi gân xanh, trầm giọng nói: - Ôn huynh! Huynh và ta quen biết nhiều năm, Tiêu mỗ khuyên huynh một câu, chớ nhóm lửa tự đốt mình!

Ôn Tử Sam không khỏi híp mắt nói: - Tiêu huynh nói lời này ta nghe không hiểu, Thần Điện ta chỉ là phong chức một trưởng lão, như thế nào lại nhóm lửa tự đốt mình?

Tiêu Vũ Dương nhìn Ôn Tử Sam ánh mắt đe dọa: - Tiểu tử kia giết Đàm Quân Hạo và Vũ Minh, chuyện này đừng nói Ôn điện chủ không biết!?

Ôn Tử Sam kinh hãi: - Không phải chứ? Đàm Quân Hạo chính là Đế Tôn tam tầng cảnh, Vũ Minh cũng có Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, Dương Khai mới chỉ là Đế Tôn nhất tầng cảnh, như thế nào có thể giết được bọn họ? Điều này tuyệt đối không có khả năng, có phải cái chỗ nào sai lầm rồi hay không?

Tiêu Vũ Dương cười lạnh một tiếng: - Hơn 20 vị Đế Tôn Cảnh của các tông môn Nam Vực cùng chỉ ra và xác nhận, chuyện này còn có thể sai lầm hay sao?

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.