Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Dám Hỏi Nữa

Phiên bản Dịch · 2438 chữ

Dương Khai cả người cứng lên không dám chống cự, một giọt mồ hôi lạnh theo bên trán chảy xuống, nghiêm mặt nói: - Đệ tử nói là... chuyện này... đệ tử đáp ứng!

- Trẻ nhỏ dễ dạy! Cao Tuyết Đình nhếch khóe miệng, thu trường kiếm.

Thẳng đến lúc này, phó điện chủ Cừu Nhiễm, và tất cả trưởng lão mới cười hì hì tiến lên, chắp tay ôm quyền, miệng nói chúc mừng Dương trưởng lão vân vân.

Ôn Tử Sam cũng vẻ mặt tươi cười: - Tốt tốt tốt! Thần Điện ta lại thêm một trưởng lão, thật đáng mừng, thật là đáng mừng! Bổn điện chủ quyết định, năm ngày sau sẽ cử hành đại điển phong chức, chiêu cáo thiên hạ!

Dương Khai cả người rung lên, vội nói: - Điện chủ! Chuyện này thật không cần, đệ tử giờ này...

Không đợi hắn nói xong câu, Ôn Tử Sam liền cười híp mắt vỗ vỗ vai hắn, nói: - Không cần nói nhiều, ta biết!

Dương Khai há miệng, ngàn vạn lời muốn nói hóa thành một tiếng thở dài. Hắn giết Đàm Quân Hạo và Vũ Minh, tuy rằng chuyện cũng có nguyên nhân mà ra, nhưng dù sao đối mặt với Tinh Thần Cung quái vật lớn bực này, một khi trở thành trưởng lão của Thanh Dương Thần Điện, nhất định sẽ mang đến phiền toái cho Thần Điện!

Chuyện này lén lén lút lút cũng không sao, cố tình Ôn Tử Sam còn muốn cử hành cái gì đại điển phong chức, chiêu cáo thiên hạ... đây không phải rõ ràng là nhóm lửa tự đốt mình sao? Dương Khai trong lòng cảm động, đồng thời cũng có chút bất an! Chỉ sợ bởi vì mình mà mang đến tai họa cho Thần Điện.

Thế nhưng Ôn Tử Sam biết rất rõ ràng chuyện này còn cố ý làm như thế, rõ ràng là muốn dùng lực của Thần Điện che chở cho hắn.

Cao Tuyết Đình ở một bên nói: - Đệ tử trong Thần Điện, một khi tấn thăng Đế Tôn, là có thể trở thành trưởng lão tông môn, được hưởng quyền của trưởng lão... Hạ Sanh đã như thế, cho nên ngươi không cần có gánh nặng trong lòng cái gì!

Dương Khai vò đầu nói: - Có một chuyện cần báo cho chư vị biết, đoạn thời gian trước đệ tử đã sáng lập một tông môn....

- Hả? Ôn Tử Sam cùng Cao Tuyết Đình liếc nhìn nhau, hơi có chút bất ngờ. Tất cả trưởng lão cũng vô cùng ngạc nhiên.

- Giờ này đệ tử coi như là người chủ một cung, nếu trở thành trưởng lão Thần Điện, sợ là có chút xung đột! Ôn Tử Sam nghe vậy gật gật đầu, Cao Tuyết Đình lại là gương mặt nghi hoặc:

- Ngươi không phải là đang gạt chúng ta? Muốn từ chối chức vị trưởng lão này chứ?

Dương Khai vội nói: - Nào dám, sự thật là như thế!

Cao Tuyết Đình cau mày nói: - Ngươi tuy là Đế Tôn, cũng có tư cách khai tông lập phái, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, quá sớm dính tới những chuyện này không có lợi cho tương lai của ngươi. Giờ này ngươi phải với mục tiêu tăng lên tu vi bản thân là trọng tâm chủ yếu!

- Cảm tạ Cao trưởng lão quan tâm! Đệ tử cũng biết, tuy nhiên đệ tử có lý do nhất thiết phải thành lập tông môn! Dương Khai gật gật đầu.

Cao Tuyết Đình thở dài nói: - Nếu đã sáng lập tông môn, cũng không thể giải tán. Như vầy đi, tông môn của ngươi kia hãy kết làm liên minh với Thần Điện, nếu có chỗ nào cần hỗ trợ, Thần Điện viện thủ là được. Thậm chí Thần Điện bên này có thể phái một số người giúp cho ngươi, cũng miễn cho ngươi quá mức quan tâm về các chuyện lặt vặt!

Dương Khai mỉm cười nói: - Việc tông môn có người lo liệu, không cần ta quan tâm!

- Vậy thì không còn gì tốt hơn! Ngươi cũng là người thông minh, nên biết thực lực của bản thân mới là cơ sở hết thảy!

Cao Tuyết Đình trầm ngâm một chút, nói tiếp: - Tuy nhiên ngươi vừa là người chủ một cung, nếu trở thành trưởng lão Thần Điện, quả thật có điều không thích hợp. Như vầy đi, ngươi coi như là khách khanh trưởng lão! Điện chủ nghĩ như thế nào?

Ôn Tử Sam cười nói: - Tiểu Tuyết Đình nói cái gì là cái đó là được! Khách khanh trưởng lão tuy rằng cũng là một loại trưởng lão, nhưng tự do hơn một chút, qua lại tự do, có chút tương tự với thân phận đệ tử ký danh của Dương Khai trước đây, chỉ là cao quý hơn mà thôi.

- Đúng rồi, tông môn của ngươi kia gọi là gì, vị trí ở nơi nào? Cao Tuyết Đình lên tiếng hỏi.

Đám người Cừu Nhiễm, Trần Thiến cũng đều nhìn lại hướng Dương Khai, lộ ra vẻ tò mò.

- Lăng Tiêu Cung, tại Bắc Vực! Dương Khai toét miệng cười.

- Bắc Vực xa như thế... Cao Tuyết Đình nhướn mày, Thanh Dương Thần Điện là ở Nam Vực, Lăng Tiêu Cung kia ở Bắc Vực, giữa hai bên cách nhau tỉ tỉ dặm, cho dù kết làm đồng minh sợ là cũng không có tác dụng gì. Một khi Lăng Tiêu Cung thật xảy ra chuyện gì, Thanh Dương Thần Điện cũng là nước xa không cứu được lửa gần!

– Tông môn thực lực như thế nào, có bao nhiêu đệ tử?

Dương Khai ngượng ngùng nhìn Cao Tuyết Đình, thận trọng hỏi: - Cao trưởng lão muốn nghe lời nói thật... hay là giả?

- Ngươi dám nói nửa câu lời nói dối thử xem! Cao Tuyết Đình trừng đôi mắt đẹp.

Dương Khai co giật khóe miệng một cái, vội trả lời: - Đệ tử thật ra không có bao nhiêu người, tổng cộng hơn 100 người mà thôi!

- Hơn 100 người... Cao Tuyết Đình khẽ gật gật đầu, cũng không có ý khinh thường. Dù sao Dương Khai mới tấn thăng Đế Tôn không bao lâu, cho dù sáng lập tông môn, cũng nhất định là một tông môn nhỏ. Có thể chiêu thu hơn 100 đệ tử cũng không tệ rồi! Tông môn loại này giống như một quả cầu tuyết, phải từ từ mới lớn mạnh.

- Về thực lực... cao thấp lẫn lộn, Đế Tôn Cảnh... trừ ta ra còn có sáu người!

- Cái gì? Tất cả trưởng lão đều giật mình kêu lên.

- Còn có sáu người? Chẳng phải là nói có bảy vị Đế Tôn Cảnh?

- Ngươi xác định trong tông môn chỉ có hơn 100 người? Mấy vị trưởng lão Thần Điện lập tức không thể bình tĩnh, ngay cả Ôn Tử Sam cũng trợn trừng mắt hỏi tới. Tông môn hơn 100 người, lại có bảy vị Đế Tôn Cảnh trấn giữ? Đây là tông môn loại gì? Tỷ lệ này cũng quá kinh khủng đi?

Nên biết rằng Thanh Dương Thần Điện có mấy chục ngàn đệ tử, cũng chỉ có hơn mười vị Đế Tôn Cảnh mà thôi.

Cao Tuyết Đình lại ngạc nhiên liên tục, vốn tưởng rằng Dương Khai sáng lập tông môn chỉ là một tông môn nhỏ mà thôi, nhưng hiện tại xem ra, tông môn này dường như có chút lợi hại a.

- Vậy sáu vị kia... cụ thể là tu vi gì?

Dương Khai gãi gãi đầu, nói: - Một vị đại tổng quản Đế Tôn nhất tầng cảnh, thay ta xử lý việc tông môn; còn có một vị Đế trận sư Đế Tôn nhất tầng cảnh, một vị Đế đan sư Đế Tôn lưỡng tầng cảnh...

"Phù.."

Vang lên một tràng tiếng hít hơi lạnh. Trên Vạn Thánh Phong, ánh mắt mỗi người nhìn Dương Khai giống như là gặp quỷ. Tông môn hơn 100 người, có bảy vị Đế Tôn Cảnh trấn giữ đã đủ rung động lòng người rồi, nhưng lại nghe Dương Khai giới thiệu, trong những Đế Tôn Cảnh này lại có một vị Đế trận sư, một vị Đế đan sư...

Điều này sao có khả năng? Cho dù là Thanh Dương Thần Điện, cũng không có Đế trận sư và Đế đan sư của mình! Nội tình như vậy chỉ sợ chỉ có những tông môn Đại Đế kia mới có thể có.

- Còn ba vị thì sao? Cao Tuyết Đình hỏi tới, trong mắt đầy vẻ chấn động.

Dương Khai nghiêng đầu, có chút ngượng ngùng nói: - Ba vị đó... là Yêu Vương!

Mọi người vẻ mặt sửng sốt ngẩn người.

Yêu Vương... Còn là ba vị! Chỉ có Yêu tộc thực lực có thể so với Đế Tôn tam tầng cảnh, mới có tư cách được xưng là Yêu Vương! Nói cách khác, bất kỳ một Yêu Vương nào thực lực cũng không kém so với Ôn Tử Sam điện chủ Thanh Dương Thần Điện! Thần Điện chính nhờ có Ôn Tử Sam trấn giữ, mới có thể xưng là một trong tông môn đứng đầu Nam Vực. Vô Hoa Điện, Thiên Vũ Thánh Địa kia giống như vậy, mỗi nơi có một vị cường giả cấp bậc Đế Tôn tam tầng cảnh.

Nhưng trong Lăng Tiêu Cung của Dương Khai mới thành lập không lâu, lại có ba vị tồn tại cường đại. Nội tình như vậy, chỉ trừ không có Đại Đế, số lượng Đế Tôn Cảnh ít một chút, đâu có phương diện nào chịu kém so với tông môn Đại Đế?

Một tông môn như vậy, thật nếu phát triển lớn mạnh, trừ tông môn Đại Đế ra, chỉ sợ sẽ áp đảo tất cả thế lực ở Tinh Giới. Trong khiếp sợ, bỗng nhiên Cao Tuyết Đình ngưng túc nói:

- Không phải tộc loại chúng ta, tất có dị tâm! Dương Khai! Ba vị Yêu Vương kia ngươi làm thế nào có thể khống chế? Bọn họ sao có thể cam tâm nghe hiệu lệnh của ngươi?

Ôn Tử Sam cũng nghiêm nghị gật gật đầu: - Không sai, điểm này ngươi cũng nên cẩn thận!

Dương Khai gật đầu nói: - Đệ tử biết!

- Ngươi không phải người lỗ mãng, nếu biết, thì chúng ta cũng không nói nhiều! Ôn Tử Sam nhẹ gật gật đầu, bỗng nhiên toét miệng cười, nói: - Tuy nhiên từ đó xem ra, Lăng Tiêu Cung của ngươi ngược lại đúng là có tư cách kết làm đồng minh với Thần Điện, chỉ có điều là đường xá xa xôi một chút! Đáng tiếc đáng tiếc! Đúng rồi, Lăng Tiêu Cung của ngươi nếu có nội tình như vậy, thì cơ nghiệp lựa chọn trú đóng ở nơi nào! Một tông môn phát triển lớn mạnh, có quan hệ mật thiết với nơi trú đóng, không thể qua loa!

- Đệ tử chiếm đoạt địa bàn của người ta, tu hú chiếm ổ bồ các thôi! Cho nên cũng không có phiền lòng nhiều về chuyện này! Dương Khai cười hà hà nói.

- Hả? Ôn Tử Sam nhướn mày nói: - Chiếm đoạt cơ nghiệp của tông môn nào? Tông môn ở Bắc Vực bổn điện chủ mặc dù không biết nhiều lắm, nhưng cũng nghe nói một ít!

- Vấn Tình Tông!

Trong nháy mắt sắc mặt Ôn Tử Sam trở nên vạn phần đặc sắc, gương mặt ngây ngốc nhìn Dương Khai, ngay cả các trưởng lão cũng đồng loạt há to miệng. Vấn Tình Tông, đương nhiên bọn họ đều biết, là một trong tông môn đứng đầu Bắc Vực, bàn về địa vị, không xê xích bao nhiêu so với địa vị của Thanh Dương Thần Điện ở Nam Vực.

Không ngờ Dương Khai chiếm đoạt địa bàn của Vấn Tình Tông, ở nơi đó khai tông lập phái. Nói cách khác, Vấn Tình Tông nhất định là bị diệt môn rồi! Nghĩ đi nghĩ lại, Lăng Tiêu Cung có nội tình cường đại như vậy, tiêu diệt Vấn Tình Tông cũng không phải không có khả năng.

- Không tệ không tệ! Cơ nghiệp của Vấn Tình Tông khẳng định không tầm thường... Ôn Tử Sam trên mặt toát mồ hôi lạnh, lần đầu phát hiện mình còn coi thường Dương Khai! Trước kia chỉ cảm thấy hắn rất có tiềm chất, cho nên mới trăm phương ngàn kế muốn hắn gia nhập Thanh Dương Thần Điện, cuối cùng lấy thân phận một đệ tử ký danh.

Nhưng mới mấy năm không gặp, không ngờ tên đệ tử ký danh này lại làm ra đại sự kinh thiên động địa như thế, nếu không phải hai vực cách nhau quá xa, chỉ sợ tin tức này từ lâu đã truyền đến Nam Vực, tiến tới chấn động cả Tinh Vực.

- Được rồi! Không nói lạc đề nữa, năm ngày sau sẽ cử hành đại điển phong chức, còn có rất nhiều chuyện phải làm đấy! Cao Tuyết Đình đổi chủ đề. Nàng không dám hỏi nữa, tiếp tục hỏi tới, chỉ sợ lại sẽ nghe được tin tức gì đó làm người ta khiếp sợ.

Ngay vào lúc này, Cao Tuyết Đình bỗng nhiên nhướn mày, lấy ra la bàn truyền tin, dò xét một hồi, ngẩng đầu lên nói: - Điện chủ! Là Tiêu Vũ Dương tới!

Ôn Tử Sam híp mắt, nói: - Tới thật nhanh!

Dương Khai nói: - Trên đường đụng phải lão, bất quá bị ta bỏ rơi, hẳn là lão đuổi theo ta đến đây!

Ôn Tử Sam gật gật đầu nói: - Ta biết. Tiểu Tuyết Đình, dẫn hắn tránh mặt một chút!

- Ừm! Cao Tuyết Đình đáp một tiếng, quay sang nói với Dương Khai:

- Đi theo ta! Dương Khai ôm quyền thi lễ về phía chư vị trưởng lão, lúc này mới cùng Cao Tuyết Đình bay đi. Tuy rằng hắn không sợ Tiêu Vũ Dương, nhưng lúc này đối mặt với lão khẳng định không phải chuyện tốt, nhưng dứt khoát lánh mặt không gặp, ngược lại sẽ cuốn Thanh Dương Thần Điện vào vũng nước đục, làm cho Dương Khai có chút áy náy.

Không lâu sau, Cao Tuyết Đình dẫn Dương Khai bay tới Tử Trúc Phong nơi ở của mình. Trên Tử Trúc Phong, mảng mảng trúc tía kéo dài, gió thổi lay động thành âm. Tử Trúc Phong rộng lớn như vậy, trên đỉnh núi chỉ có một dãy nhà, có vẻ vô cùng vắng lạnh, đây hẳn là có liên quan với tính tình của Cao Tuyết Đình...

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.