Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết Chính Mậu

Phiên bản Dịch · 2220 chữ

Chừng nửa canh giờ, Ôn Tử Sam mới đọc xong, thu tay lại nhìn Dương Khai hỏi:

- Bổn tọa đã nói, ngươi có ghi nhớ? Dương Khai nghiêm nghị đáp: - Nhớ rõ!

- Tốt lắm. Ôn Tử Sam gật đầu hài lòng, vung tay ra hiệu cho mặt sau, Trần Thiến bên cạnh liền cầm một vật đưa vào tay Ôn Tử Sam.

-Nhận Trưởng Lão Ngọc Điệp, từ này về sau ngươi là trưởng lão Thanh Dương Thần Điện, cùng tiến lùi, cùng sống chết với Thần Điện!

- Cẩn tuận lệnh điện chủ! Dương Khai giơ cao hai tay, nhận lấy Trưởng Lão Ngọc Điệp, sau đó đưa Thanh Dương Kim Lệnh trả lại cho Ôn Tử Sam.

Từ lúc này, Dương Khai chính là trưởng lão Thanh Dương Thần Điện,. Ngọc Điệp không lớn, cũng rất nhẹ, nhưng đặt trong tay Dương Khai lại cảm giác nặng nề, nặng nề là các vị trưởng bối Thanh Dương Thần Điện quan tâm che chở mình.

-Tế thiên! Ôn Tử Sam vung tay, trầm giọng quát.

- Rống.... Tiếng thú rống vang tận mây xanh, nhìn lại, Cừu Nhiễm ngự không bay tới, trong tay cầm một cái lồng giam, bên trong là một con mãnh thú uy phong lẫm liệt, là yêu thú hình vượn, lưng sáng vàng chói lọi, như đúc bằng vàng, dù bị nhốt trong lồng, người bị cấm chế, vẫn tỏa ra lệ khí ngập trời, không ngừng đụng vào lồng giam, nhưng vẫn không thể thoát ra, không ngừng rống giận.

- Kim Bối Thông Thiên Viên!

Có người kinh hô. Trên quảng trường, rất nhiều Đế Tôn Cảnh biến sắc. Sắc phong trưởng lão, tế thiên là nghi thức cuối cùng, cũng là để trưởng lão mới lên thể hiện bí thuật thần thông ở trước mặt mọi người, cho mọi người thấy được thực lực của trưởng lão mới. Bình thường, trong phân đoạn này sẽ lựa chọn dùng yêu thú không mạnh không yếu, quá mạnh thì lỡ như không thành công sẽ bị người ta cười chê, quá yếu, lại không thể hiện được bản lĩnh của trưởng lão mới.

Mà lần này Thanh Dương Thần Điện chọn lựa yêu thú hung danh hiển hách như Kim Bối Thông Thiên Viên, thật làm người ta bất ngờ. Kim Bối Thông Thiên Viên dù là yêu thú bậc mười hai hạ phẩm, chỉ ngang với Đế Tôn nhất tầng cảnh, nhưng nếu thật đụng tới loại yêu thú này, Đế Tôn nhất tầng cảnh cơ bản chỉ có nghe tiếng là bỏ chạy. Bởi vì lực phòng ngự của yêu thú này vô cùng kinh người, sức phục hồi cũng rất mạnh, Đế Tôn nhất tầng cảnh bình thường muốn giết nó, thế nào cũng phải liều mạng, còn chưa chắc thành công được.

Dương Khai nhìn thế nào cũng chỉ là Đế Tôn nhất tầng cảnh, nếu thật đối đầu Kim Bối Thông Thiên Viên, có thể hoàn thành thuận lợi gia đoạn tế thiên hay sao? Không ít người thầm nghĩ, chỉ sợ Dương Khai sẩy tay sẽ thành trò cười cho Thanh Dương Thần Điện, vậy chuyện này sẽ không thể kết thúc được. Tuy nhiên cũng có người suy đoán, yêu thú này hẳn là bị hạn chế thực lực, để cho Dương Khai đánh chết dễ dàng.

Trong lúc mọi người thắc mắc, Ôn Tử Sam gật đầu với Cừu Nhiễm, Cừu Nhiễm đánh ra mấy ấn pháp, lập tức rút bỏ lồng giam Kim Bối Thông Thiên Viên, ánh sáng lóe lên, lực cấm chế cũng bị cởi bỏ.

-Rống...

Hung sát khí khủng bố ầm ầm tuôn trào, vừa thoát ra, Kim Bối Thông Thiên Viên như hổ về rừng, rồng về biển, khí tức bùng lên, hai tay đấm ngực phát ra tiếng thùng thùng, mắt đỏ sẫm quét nhìn xung quanh. Không ít người thần sắc cả kinh, trong lòng kinh hãi.

Kim Bối Thông Thiên Viên hoàn toàn mất đi trói buộc, hơn nữa đang nổi giận, chỉ sợ sẽ phát huy vượt xa bình thường, lần này Đế Tôn nhất tầng cảnh hoàn toàn không phải là đối thủ, chỉ có Đế Tôn lưỡng tầng cảnh mới áp chế được một chút.

Thanh Dương Thần Điện đang làm gì? Ôn Tử Sam tinh minh một đời, sao lại hồ đồ lúc này? Giai đoạn tế thiên xảy ra sơ suất, chẳng phải muốn để người trong thiên hạ cười đùa. Kiếm quang chợt lóe, Dương Khai đã bay lên.

Ở Tử Trúc Phong, Cao Tuyết Đình đã nói rõ cho hắn các giai đoạn, giai đoạn tế thiên này phải làm gì, hắn cũng biết, chỉ là một con yêu thú bậc mười hai hạ phẩm, hắn còn không coi ra gì. Tế ra Bách Vạn Kiếm, chỉ về phía Kim Bối Thông Thiên Viên đằng xa, sát khí khóa chặt người yêu thú này.

Chợt có cảm ứng, bị sát khí của Dương Khai kích thích, Kim Bối Thông Thiên Viên lập tức quay đầu nhìn lại, yêu khí sôi trào, gầm lên đánh về phía Dương Khai, muốn xé xác hắn. Ngay vào lúc này, dị biến xuất hiện, một đạo ánh sáng từ xa bắn tới, nhanh như tia chớp, xuyên qua người Kim Bối Thông Thiên Viên, trực tiếp đánh tới trước mặt Dương Khai.

- Kẻ nào? Ôn Tử Sam quát lớn, muốn cứu viện cũng đã trễ. Chỉ nghe một tiếng đinh vang, Bách Vạn Kiếm trong tay Dương Khai chợt lóe, người văng ra sau, lui lại chừng 30 trượng mới dừng lại, sắc mặt chợt trắng, phun ra ngụm máu. Thẳng đến lúc này, Ôn Tử Sam mới đứng chặn trước ánh sáng, Cao Tuyết Đình nháy mắt cũng đến cạnh Dương Khai, che trước hắn, ánh mắt cảnh giác nhìn người tới.

Bùm... Tiếng nổ trầm thấp, Kim Bối Thông Thiên Viên vừa nãy còn hung dữ, không ngờ lại nổ thành sương máu, tan tác giữa không trung, không còn thây cốt.

Mọi người đều ngây người, đồng loạt đứng lên, không ai ngờ đến giai đoạn nghi thức tế thiên cuối cùng lại có người đi ra phá rối, hơn nữa lập tức giết vật tế thiên, không chỉ vậy, còn làm bị thương vai chính hôm nay. Đây là đánh vào mặt Thanh Dương Thần Điện ở trước mặt mọi người, chuyện này làm sao chấp nhận được?

Nhưng có thể một chiêu đánh yêu thú bậc mười hai Kim Bối Thông Thiên Viên thành sương máu, tu vi này cũng kinh hãi lòng người, ở đây nhiều Đế Tôn Cảnh như thế, làm được trình độ này cũng không quá 3 người.

Rốt cuộc là ai dám to gan lớn lối như thế. Nhìn kỹ vào, mọi người không khỏi ngẩn ra, bất chợt hiểu được, mơ hồ cảm giác đại điển sắc phong hôm nay chỉ sợ không thể hoàn thành.

- Tiết trưởng lão! Ôn Tử Sam ánh mắt co rụt, nhìn thẳng vào người tới, giọng trầm thấp, sắc mặt khó coi.

Người tới đây là Tiết Chính Mậu, trưởng lão Tinh Thần Cung, đây là điều hắn không dự liệu được, dù sao Tiêu Vũ Dương đã ở đây, đều là trưởng lão Tinh Thần Cung, một người tới là đủ rồi, Tiết Chính Mậu chạy tới làm gì? Hơn nữa vừa tới đã làm loạn, còn ở dưới trường hợp này, không hề nể mặt Thanh Dương Thần Điện. Nói rồi cũng liếc sang Tiêu Vũ Dương, lại thấy Tiêu Vũ Dương nhíu mày, tựa hồ không biết chuyện này.

- Ôn điện chủ! Tiết Chính Mậu nhàn nhạt đáp một tiếng, ánh mắt lướt qua Ôn Tử Sam, rơi vào người Dương Khai, nói:

- Ngươi chính là Dương Khai? Đỡ một đòn của lão phu mà không sao, coi như rất khá, nhưng mà... theo lão phu đi một chuyến.

Nói rồi, trực tiếp vươn tay chộp về phía Dương Khai. Ôn Tử Sam giận dữ, vung tay đánh một chưởng về phía Tiết Chính Mậu.

- To gan! Tiết Chính Mậu quát lớn, biến chụp thành chưởng, chọi một đòn với Ôn Tử Sam, sóng khí quét ngang, hư không sụp đổ, hai bên đều lui ba bước, coi như ngang tay.

- Tiết trưởng lão, bổn tọa kính ngươi là khách, nhưng vừa vừa đến là muốn bắt trưởng lão Thần Điện ta, chuyện này có nói với ta chưa? Ôn Tử Sam hừ lạnh.

Tiết Chính Mậu nói: - Trưởng lão Thần Điện ngươi? Ôn Tử Sam, ngươi quả thật càng sống càng lùi bước, tiểu tử này gây ra họa lớn cỡ nào, chẳng lẽ ngươi còn không biết? Lại dám che chở hắn, ngươi không để ý cơ nghiệp Thanh Dương Thần Điện nữa hay sao?

- Không biết Dương trưởng lão gây ra tai họa gì, làm cho Tiết trưởng lão tức giận như thế? Bổn tọa muốn thỉnh giáo rõ ràng. Ôn Tử Sam không hề lùi bước.

-Ta không tranh cãi với ngươi, hôm nay ta nhất định phải mang đi Dương Khai này. Tiết Chính Mậu hừ lạnh, thái độ cứng rắn, quay sang nhìn Tiêu Vũ Dương: - Tiêu trưởng lão, ngươi nói thế nào?

Vừa nói thế, Ôn Tử Sam liền biến sắc. Tuy rằng hắn là Đế Tôn tam tầng cảnh, nhưng cũng chỉ đối phó được một người ngang cấp, nhưng nếu Tiêu Vũ Dương cũng có ý như Tiết Chính Mậu, vậy hôm nay chỉ sợ Dương Khai chạy trời không khỏi nắng, cho dù tất cả Đế Tôn Cảnh Thanh Dương Thần Điện đồng thời đi ra cũng không giữ được người.

Tiêu Vũ Dương nhíu mày: - 5 ngày trước, ta đã báo chuyện này lên Đại Đế, đang đợi quyết định của Đại Đế!

Ôn Tử Sam liền thở phào, Tiêu Vũ Dương không nhúng tay, đối với hắn lại là chuyện tốt, chỉ là một mình Tiết Chính Mậu, hắn còn không cố kỵ.

- Hừ! Tiết Chính Mậu không được đáp án mong muốn, có vẻ như có ý kiến với Tiêu Vũ Dương, nhưng mọi người đều là trưởng lão Tinh Thần Cung, không ai hơn ai, ngay cả trong lòng khó chịu, cũng không nói nhiều được, quay sang Ôn Tử Sam nói:

- Ôn điện chủ, nghi thức sắc phong còn chưa hoàn thành, Dương Khai này còn chưa tính là trưởng lão Thần Điện ngươi, giao cho lão phu dẫn đi, sẽ có lợi cho Thần Điện, tuyệt đối không hại.

Ôn Tử Sam lắc đầu nói: - Nghi thức dù chưa xong, nhưng Dương Khai đã nhận Trưởng Lão Ngọc Điệp, ai dám nói hắn không phải trưởng lão Thần Điện?

- Ngươi khăng khăng u mê, cứ phải đợi Đại Đế nổi giận mới chịu cúi đầu sao? Tiết Chính Mậu giận dữ quát.

Ôn Tử Sam cười khẽ: - Đại Đế anh minh thần võ, làm sao lại nổi giận vì chuyện này, nói không chừng còn phải khen ngợi Dương trưởng lão thanh lý môn hộ thay Thần Cung.

- Ngươi làm càn! Sắc mặt Tiết Chính Mậu xanh mét.

Ôn Tử Sam lạnh lùng nói: -Muốn đưa Dương trưởng lão đi, phải qua một cửa của bổn tọa!

- Ngươi cho rằng ta thật không dám đánh ngươi? Tiết Chính Mậu nghiến răng quát.

- Vừa rồi không phải đã đánh rồi sao? Ôn Tử Sam không hề lùi bước.

Hai vị Đế Tôn tam tầng cảnh, ngươi một lời ta một câu, không hề nhường nhau, nhìn thấy lửa giận ngày càng lớn, có thể ra tay bất cứ lúc nào, làm cho khách mời đều kinh hồn, ướt hết mồ hôi.

Hai người này mà đánh lên, náo nhiệt thì náo nhiệt, nhưng nói không chừng bọn họ cũng sẽ bị lây họa. Không ai muốn thấy chuyện này xảy ra.

- Hai vị bớt giận, hai vị đều là trụ cột Nam Vực, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, làm gì phải thế? Vô Hoa Điện Phong Minh đứng ra khuyên can.

- Đúng thế, hai vị đừng nổi nóng vội, ngồi xuống uống chén trà đã. Thất Diệu Thương Hội phó hội trưởng Tăng Nguyên cũng đứng lên nói.

Thiên Vũ Thánh Địa Trần Văn Hạo trầm giọng nói: - Tiêu trưởng lão không phải đã nói, đang chờ Đại Đế quyết định, thời gian đã qua 5 ngày, hẳn là không lâu nữa Đại Đế sẽ ban ra ý kiến, Tiết trưởng lão làm gì nóng vội nhất thời?

Tiết Chính Mậu nhướng mày, trầm ngâm một hồi nói: - Được, vậy bổn tọa ở đây im lặng chờ lệnh của Đại Đế, ta muốn xem thử, đến lúc đó Ôn Tử Sam ngươi làm sao bảo vệ được tiểu tử kia.

Nói rồi, liền trừng Tiêu Vũ Dương, hắn cũng rất bực mình chuyện hôm nay, vốn cho rằng mình ra mặt, Dương Khai khẳng định bó tay chịu trói, không ngờ Ôn Tử Sam lại không nể tình, quan trọng hơn là hắn không hề biết Tiêu Vũ Dương đã báo chuyện này lên Đại Đế. Nếu sớm biết, sao lại đến đây ra mặt, dù sao vài ngày nữa Đại Đế sẽ ban lệnh xuống, có mệnh lệnh Đại Đế, Ôn Tử Sam làm sao dám chống lại?

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.