Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều Thứ Ba

Phiên bản Dịch · 2143 chữ

200 triệu nguyên tinh thượng phẩm, số lượng khổng lồ như vậy, không phải ai cũng có được, nó ngang với tổng thu nhập nhiều năm của toàn Thanh Dương Thần Điện. Ngay cả Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu nghe được, thần sắc cũng nóng lên.

Ngược lại Dương Khai rất bình thường, như không phải nghe 200 triệu, mà là 20 triệu, 2 triệu... Điều này làm mấy người ở đây chậc chậc kỳ lạ, nói tới cùng Dương Khai cũng chỉ là vừa đột phá Đế Tôn Cảnh không lâu, dù có chút gia sản, cũng không thể quá nhiều, nhưng vì sao lại không đổi sắc trước gia tài khổng lồ như thế?

Bọn họ nào biết gia sản của Dương Khai hiện tại, 200 triệu nguyên tinh thượng phẩm thật không tính là gì đối với hắn.

- Điều kiện thứ hai thì sao? Dương Khai lạnh nhạt hỏi.

Lam Huân thu lại dị sắc trong mắt, nhẹ nhàng nói: - Điều kiện thứ hai... chính là có thể hỏi cha ta 3 vấn đề, mặc kệ vấn đề gì cũng được.

Lời này, Tiết Chính Mậu cùng Tiêu Vũ Dương hít thở dồn dập, thần sắc cuồng nhiệt. Dù nói bọn họ là trưởng lão Tinh Thần Cung, quyền cao chức trọng, dưới một người trên vạn người, nhưng muốn gặp Đại Đế cũng không phải chuyện dễ dàng. Đại Đế bế quan quanh năm, không thấy đầu đuôi, trên cơ bản mấy chục năm cũng chưa chắc gặp một lần, càng đừng nói hỏi chuyện với Đại Đế.

Nếu có được cơ duyên như Dương Khai, hai người nhất định mừng rỡ không thôi, bởi vì mặc kệ võ giả tu vi nào, trên võ đạo nhất định có nhiều khó hiểu, cường giả tầng thứ như bọn họ, e rằng chỉ có Đại Đế mới giải đáp được. Đại Đế tùy tiện chỉ điểm một câu, nói không chừng sẽ làm thực lực của bọn họ tăng vùn vụt.

Có thể nói, điều kiện thứ hai dù không trực quan như 200 triệu nguyên tinh thượng phẩm, nhưng giá trị còn lớn hơn. Nguyên tinh có thể để về sau kiếm, nhưng hỏi 3 vấn đề với Đại Đế, chuyện tốt như vậy không thể tùy tiện nhận được. Ngay cả Ôn Tử Sam cũng khẽ động, nghiêng đầu liếc Dương Khai, hy vọng hắn có thể đồng ý.

Nào ngờ Dương Khai vẫn lạnh nhạt, trầm ngâm hỏi: - Vậy điều kiện thứ 3?

Lam Huân nói: - Điều kiện thứ ba là có thể vào Ngũ Sắc Bảo Tháp Tinh Thần Cung, tu luyện trong 1 tháng.

Dương Khai gật đầu, 3 điều kiện đã đưa ra, nói thật, Tinh Thần Cung làm vậy là rất có thành ý, mặc kệ là điều kiện nào cũng đủ để làm Dương Khai trả lại Kim Giáp Thiên Thư.

- Nhất định phải trả lại Đế Bảo này sao? Dương Khai giơ Kim Giáp Thiên Thư, nhìn Lam Huân hỏi.

Lam Huân thần sắc xin lỗi nói: - Dương sư huynh, mong ngươi đồng tình với mấy chục đệ tử Tinh Thần Cung bị nhốt trong bí cảnh. Không có Kim Giáp Thiên Thư, sẽ không thể mở ra chỗ Thái Hư ảo cảnh đó, mấy chục đệ tử bị nhốt bên trong vĩnh viễn đừng mong thoát ra.

Dương Khai thở dài: - Vậy ta chọn điều thứ 3.

Lam Huân đầu tiên là mừng rỡ, sau đó ngạc nhiên: - Ngươi không cần suy nghĩ kỹ.

Ôn Tử Sam cũng khuyên: - Đúng thế, Dương Khai, chuyện này thì ngươi không ngại suy nghĩ kỹ càng, nếu Đại Đế cho ngươi 3 điều kiện, sẽ không ép ngươi phải lập tức lựa chọn, chờ ngươi nghĩ kỹ rồi lựa chọn cũng không muộn.

Dương Khai lắc đầu: - Không cần, ta chọn điều thứ 3. Ôn Tử Sam há miệng, cuối cùng cũng không nói nhiều.

Đặt mình thế vào, nếu hắn là Dương Khai, nhất định sẽ chọn điều thứ 2. Ngũ Sắc Bảo Tháp tuy rằng không kém, nhưng tu luyện trong đó phải xem cơ duyên, nếu không có cơ duyên, đừng nói tu luyện một tháng, có tu luyện 5 năm 10 năm, nói không chừng cũng không có thu hoạch gì, kém xa việc hỏi 3 vấn đề với Đại Đế.

Hắn không biết Dương Khai có tính toán gì, chỉ là nói tới cùng, chuyện này là việc riêng của Dương Khai, nếu có lựa chọn, hắn đương nhiên không khuyên được gì. Lam Huân rõ ràng cũng rất bất ngờ, bởi vì theo nàng nghĩ, khả năng Dương Khai chọn điều thứ 2 cao đến 90%, nhưng không ngờ sự tình diễn biến khác với nàng dự đoán, cuối cùng đành gật đầu nói:

- Vậy Tinh Thần Cung sẵn sàng chờ đợi Dương sư huynh đến chơi.

Dương Khai gật đầu, thần niệm vừa động, xóa đi dấu ấn thần hồn trong Kim Giáp Thiên Thư, trả lại Đế Bảo này cho Lam Huân, người sau liền thu vào nhẫn không gian. Chuyện đã xong, Ôn Tử Sam liền nhiệt tình mời đoàn người Lam Huân ở lại Thanh Dương Thần Điện thêm vài ngày, chỉ là hai người Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu căn bản không có ý này, liền đưa ra cáo từ. Lam Huân hoàn thành nhiệm vụ, tự nhiên cũng phải đi.

Trước khi đi, Dương Khai chợt lên tiếng: -Lam sư muội dừng bước, ta còn có chút chuyện tư muốn hỏi.

Lam Huân quay đầu lại, bảo Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu ra ngoài chờ, hai người tự nhiên không có dị nghị, nhưng Tiêu Thần mặt dày mày dạn ở lại, tràn đầy địch ý, lo lắng để Dương Khai cùng Lam Huân ở riêng.

- Tiêu sư huynh, ngươi cũng ra ngoài. Lam Huân liếc Tiêu Thần.

Tiêu Thần há miệng, còn muốn nói gì, nhưng nhìn vào ánh mắt Lam Huân, khí thế không khỏi ngừng trệ, lời tới miệng cũng nuốt trở vào, căm hận liếc Dương Khai, xoay người đi ra. Không lâu sau, trong đại điện chỉ còn lại Dương Khai và Lam Huân.

Lam Huân mỉm cười, nói: - Chỗ này đã không còn ai khác, Dương sư huynh muốn hỏi chuyện gì?

Dương Khai nói: - Lam sư muội vừa nói không lâu trước đã đi qua Linh Thú Đảo?

Lam Huân gật đầu: -Đúng thế, khoảng chừng 3 tháng trước, phụ thân được Thú Vũ tiền bối mời, đưa ta đi Đông Vực một chuyến.

- Vậy Lam sư muội đến Linh Thú Đảo có gặp được Cửu Phượng tiền bối? Dương Khai khẽ đổi sắc.

- Cửu Phượng cô cô? Lam Huân có chút bất ngờ, vốn nàng tưởng Dương Khai gọi nàng lại là muốn nghe chuyện Mạc Tiểu Thất, nào ngờ vừa lên liền hỏi chuyện Cửu Phượng. Theo nàng biết, Dương Khai cùng Cửu Phượng dường như không có gì qua lại, lắc đầu:

-Vậy thì không có gặp được. Ngừng một chút, nhưng nghe Tiểu Thất muội muội nói, gần đây Cửu Phượng cô cô vẫn luôn bế quan, không được tùy tiện quấy nhiễu. Dương Khai nhướng mày, nghiền ngẫm.

Cửu Phượng đang bế quan, vậy tuyệt đối có liên quan tới Lưu Viêm. Từ khi đi ra Toái Tinh Hải, Lưu Viêm dung hợp Phượng Hoàng Chân Hỏa, hóa thành trứng phượng bị Cửu Phượng mang về Linh Thú Đảo, đến nay không có tin tức. Lúc đó Cửu Phượng đã nói, ngắn thì một năm, chậm thì năm ba năm, chuyện này sẽ rõ ràng.

Dù nói có Cửu Phượng hộ pháp, nhưng lần này Lưu Viêm tiếp nhận truyền thừa Phượng Hoàng cũng gánh chịu nguy hiểm, làm cho Dương Khai vẫn luôn không yên lòng. Vốn còn muốn nghe ngóng tin tức từ Lam Huân, không ngờ nàng cũng không biết gì. Thấy hắn toát ra thần sắc thất vọng, Lam Huân tràn đầy khó hiểu, không biết sao Dương Khai lại dính dáng tới Cửu Phượng.

Trầm ngâm, Dương Khai nói: - Đúng rồi, còn một chuyện khác muốn nhờ Lam sư muội giúp.

Lam Huân mỉm cười: - Dương sư huynh có chuyện cứ nói đừng ngại.

Dương Khai nói: - Lam sư muội có biết một người tên Hoa Thanh Ti chứ? Nàng cũng là đệ tử Tinh Thần Cung, sư tôn chính là Đàm Quân Hạo kia

..................

Nửa canh giờ sau, Lam Huân mới rời đại điện, Tiêu Thần vẫn luôn khổ sở chờ đợi bên ngoài lập tức lên đón, vội vàng xem xét Lam Huân, như sợ nàng chịu thiệt thòi gì. Nhìn thấy Lam Huân bình yên vô sự, Dương Khai đi ra theo lại mặt mày âm u, tâm tình của hắn liền tốt lên.

- Dương sư huynh, lúc nào ngươi muốn đi Tinh Thần Cung, vậy cứ việc đi, sư muội cung kính chờ đại giá! Lam Huân quay lại nói với Dương Khai.

- Lam sư muội đi thong thả. Dương Khai trong lòng không yên, gật đầu.

Lam Huân ra hiệu với Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu, mấy người liền hóa thành ánh sáng, bay về phía chân trời.

Vạn Thánh Phong, chúng khách mời lẳng lặng nhìn. Nghi thức đại điển sắc phong đã hoàn thành, Dương Khai cũng tiếp nhận Trưởng Lão Ngọc Điệp của Thanh Dương Thần Điện, từ nay về sau là trưởng lão Thanh Dương Thần Điện. Nếu là trưởng lão bình thường thì cũng thôi, mấu chốt là Dương Khai thể hiện thủ đoạn trước mắt bao người, dũng mãnh chọi cứng một chiêu liều mạng với Tiết Chính Mậu, còn đả thương Tiết Chính Mậu, dù nói bản thân cũng bị thương không nhẹ, nhưng nói thế nào thì dũng khí cùng thực lực này cũng làm người ta nghiêm nghị.

Lam Huân đến đây, mọi người Tinh Thần Cung lặng lẽ rút lui, cũng làm khách mới ngửi được mùi khác thường. Cho nên lúc này, ánh mắt không ít người nhìn Dương Khai đã khác thường, không còn là trưởng bối đối đãi vãn bối, mà là ánh mắt ngang hàng.

Trong yên lặng ngắn ngủi, các cao tầng Thanh Dương Thần Điện điều động, không khí lại sôi động. Dù nói đã hoàn thành nghi thức đại điển sắc phong, nhưng đông đảo Đế Tôn Cảnh tụ tập một nơi cũng là chuyện trọng đại hiếm có, còn ở trên địa bàn Thanh Dương Thần Điện, tự nhiên không thể sơ suất với khách khứa.

Ôn Tử Sam cũng dẫn Dương Khai dạo một vòng trong sân, lần lượt mời rượu, cho hắn quen mặt với các Đế Tôn Cảnh Nam Vực, nói không chừng sau này còn có qua lại. Một chuyến đi qua, Dương Khai nhận ra không ít khuôn mặt quen thuộc. Thiên Vũ Thánh Địa Vô Thường, Vô Hoa Điện Trang Bất Phàm, Bát Phương Môn La Nguyên, mấy vị này đều từng quen biết với Dương Khai.

Những ngôi sao khi xưa ở Đạo Nguyên Cảnh đã toát ra ánh sáng kinh người, hiện tại toàn bộ đều thăng cấp Đế Tôn. Vô Thường cùng Trang Bất Phàm còn được, vốn là ngôi sao mọc lên từ Nam Vực, địa vị trong tông môn mỗi người đều giống Hạ Sanh ở Thanh Dương Thần Điện, có tài nguyên tu luyện và đãi ngộ không thể tưởng tượng.

Ngược lại là La Nguyên, xuất thân Bát Phương Môn chẳng qua là thế lực nhỏ, thậm chí còn không bằng Bích Vũ Tông trước kia, nhưng dựa vào tư chất cùng nghị lực kinh người, lên đến cảnh giới Đế Tôn, hiện tại tiếp quản Bát Phương Môn, trở thành môn chủ!

Tên này còn mặt đầy chiến ý thiêu đốt nhìn Dương Khai, như muốn đại chiến một trận. Nếu không phải hôm nay Dương Khai là vai chính, chỉ sợ hắn đã sớm phát ra khiêu chiến. Rượu qua ba tuần, thức ăn quá ngũ vị, mọi người qua lai, cạn chén cạn ly, tụ năm tụ ba, hoặc là kết đôi trao đổi, nói chuyện xã giao. Đa số các Đế Tôn Cảnh đến đây đều dẫn theo đệ tử cùng vãn bối, vừa lúc cho bọn họ mở rộng tầm mắt.

- Dương công tử, lại gặp mặt. Làn gió thơm kéo đến, một cái bóng đẫy đà dán vào cạnh Dương Khai, chưa nói hết đã cười:

- Không đúng, phải gọi là Dương trưởng lão.

Dương Khai quay lại nhìn, chỉ thấy một thiếu phụ xinh đẹp nâng ly đứng đó, có thể là vì rượu, khuôn mặt hồng phấn, lan ra xuống cổ nõn nà, rất là mê người.

- Hoa cung chủ! Dương Khai nhận ra người này, cười khẽ, nâng ly ra hiệu.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.