Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dừng Ở Đây

Phiên bản Dịch · 2228 chữ

Vị này là con gái Đại Đế, không nói bản thân nàng dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, đủ làm cho bất cứ nam nhân nào rung động, ngay cả nàng có xấu xí, nếu có thể được nàng ưu ái, vậy thì cũng bớt phấn đấu mấy trăm năm.

Thấy cảnh này, thần sắc Tiêu Thần trầm xuống, hừ khẽ một tiếng, chủ động lên đón Lam Huân. Đến gần, mỉm cười ấm áp, nhẹ nhàng nói:

- Công chúa, sao ngài đến đây?

Lam Huân nhẹ nhàng gật đầu với hắn, xem như chào hỏi, mới nghiêm mặt lại, môi hé mở:

- Phụng lệnh Đại Đế, truyền khẩu dụ Đại Đế!

Mọi người nghe vậy, thần sắc liền nghiêm lại. Thiên hạ này dù có mười vị Đại Đế, nhưng Đại Đế mà Lam Huân nói, chắc chắn chính là chủ nhân Tinh Thần Cung... Minh Nguyệt Đại Đế, cũng là Định hải thần châm của Nam Vực, giống như Diệu Đan Đại Đế được người Bắc Vực tôn kính, Minh Nguyệt Đại Đế cũng được mọi người Nam Vực kính ngưỡng.

-Chúng ta cung nghênh pháp chỉ Đại Đế! Ôn Tử Sam biểu tình nghiêm nghị, hô to.

Các khách mời cũng thần sắc nghiêm nghị, vểnh tai lắng nghe.

Lam Huân nói: - Nơi này không phải chỗ nói chuyện, làm phiền Ôn thúc thúc chuẩn bị mật thất được chứ?

Rõ ràng là muốn nói chỗ này đông người nhiều miệng, không nhưng khách khứa nơi này không dám bất mãn, từ trình độ khác mà nói, Lam

Huân chính là đại biểu Minh Nguyệt Đại Đế, ai dám có biểu hiện bất kính?

- Mời bên này! Ôn Tử Sam nghiêng người, ra dấu mời.

Lam Huân gật đầu, đi trước bước về phía cung điện, trên đường đi ngang Dương Khai, nghiêng đầu nói:

- Dương sư huynh mời qua đây. Dương Khai trầm ngâm một hồi, bước theo, Lam Huân xuất hiện ở nơi này, tuyệt đối có liên quan tới mình, chính hắn là đương sự thì phải đi theo.

Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu liếc nhau, người lóe lên theo sau Lam Huân, Tiêu Thần là hộ hoa sứ giả, tự nhiên cũng không rơi lại. Không lâu sau, đoàn người vào trong đại điện, Ôn Tử Sam vung tay, lập tức đóng cửa.

Lam Huân đi lên đài cao điện phủ, thế mới quay người, nhìn xuống phía dưới, 3 đại Đế Tôn tam tầng cảnh, hai hậu bối Dương Khai cùng Tiêu Thần đứng sang hai bên.

Mỉm cười, Lam Huân nhìn Dương Khai nói: - Trước tiên phải chúc mừng Dương sư huynh, hôm nay sẽ thành trưởng lão Thanh Dương Thần Điện!

Vừa nói vậy, Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu đều nhướng này, lời này đã tiết lộ thông tin làm bọn họ mơ hồ nhận ra.

Dương Khai nói: - Công chúa điện hạ khách khí.

Lam Huân liền không vui: - Dương sư huynh khách khí như vậy làm gì, ta cùng Tiểu Thất muội muội tình như tỷ muội, ngươi như huynh trưởng của Tiểu Thất, gọi ta Lam Huân là được.

-Hắn dám! Tiêu Thần lập tức trợn mắt, xưng hô thân thiết như thế, há có phải tùy tiện nam nhân nào cũng được hưởng? Hắn cùng Lam Huân lớn lên từ nhỏ, đến nay chỉ gọi nàng như vậy dưới đáy lòng, lúc có người ngoài vẫn duy trì tôn ti khác biệt.

- Nếu Lam Huân đã nói vậy, ta cũng không làm kiêu, cũng chúc mừng ngươi thăng cấp Đế Tôn. Dương Khai lên tiếng, liếc Tiêu Thần, làm người kia tức nổ phổi.

Ngược lại 3 đại Đế Tôn tam tầng cảnh ở đây đều kinh hãi, một là thái độ của Lam Huân đối với Dương Khai, hai là lời Lam Huân nói, người có thể được Lam Huân gọi là tình như tỷ muội, nhất định không phải tồn tại bình thường.

- Tiểu Thất? Tiêu Vũ Dương lầm bầm: - Không lẽ là nha đầu ở Linh Thú Đảo?

Tiết Chính Mậu cùng Ôn Tử Sam đột nhiên hồi thần, kinh dị nhìn về phía Dương Khai, dường như không ngờ tới Dương Khai lại có quan hệ với công chúa trên Linh Thú Đảo, hơn nữa nghe Lam Huân nói, còn không phải quan hệ bình thường.

-Chính là nha đầu ở Linh Thú Đảo. Lam Huân che miệng cười nói: - Chỉ sợ các vị không biết, Tiểu Thất muội muội cùng Dương sư huynh giao tình hợp ý, lần trước ta theo cha đi Linh Thú Đảo, nha đầu này còn dò thám tin tức sư huynh nữa. Đáng tiếc Dương sư huynh rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, ta cũng không trả lời được, làm nàng rất thất vọng.

Với quan hệ giữa Mạc Tiểu Thất và Lam Huân, xem chừng dù biết tin tức của Dương Khai, sợ là cũng không nói cho biết. Lam Huân nói lời này bình thường, nhưng lại gây ra sóng gió trong lòng các vị Đế Tôn tam tầng cảnh. Bản thân Mạc Tiểu Thất thì không có gì, nhưng vị trên đầu nàng thì không thể tùy tiện bỏ qua, đây là tồn tại sánh vai Minh Nguyệt Đại Đế.

Dương Khai và Mạc Tiểu Thất có giao tình tốt như vậy, ngang với bám vào đại thụ che trời Linh Thú Đảo, muốn đụng tới hắn còn phải cân nhắc kỹ càng. Minh Nguyệt Đại Đế vô cùng sủng ái Lam Huân, Thú Vũ Đại Đế cũng vô cùng sủng ái Mạc Tiểu Thất, nha đầu nhà mình thổi gió bên tai, ngay cả mang tai của Đại Đế cũng phải nhũn ra.

Lúc này, trong lòng Tiết Chính Mậu không khỏi có chút may mắn, may mắn trước đó không làm gì Dương Khai, bằng không thì khó mà kết thúc được, chuyện Đàm Quân Hạo, chỉ có Đại Đế mới xử lý được.

Trong lòng vừa động, Tiết Chính Mậu hỏi: - Công chúa, Đại Đế có chỉ thị gì? Dù mơ hồ suy đoán, nhưng vẫn phải hỏi một câu.

Ôn Tử Sam cùng Tiêu Vũ Dương cũng ngẩng đầu nhìn Lam Huân. Lam Huân thần sắc nghiêm lại, nói:

-Đàm Quân Hạo thân là trưởng lão Tinh Thần Cung, chẳng những không làm gương mẫu cho hàng tỷ võ giả Nam Vực, lại còn làm điều ngang ngược, giết hại Đế Tôn Nam Vực. Vũ Minh giúp hổ gây họa, tiếp tay cho giặc, Đại Đế đã điều tra rõ chuyện này, hai người kia chết không đáng tiếc. Lệnh của Đại Đế, chuyện Đàm Quân Hạo Vũ Minh dừng lại đây, không ai được phép gây thêm rắc rối.

Dứt lời, Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu chắp tay khom người: - Cẩn tuân pháp chỉ Đại Đế!

Ôn Tử Sam mỉm cười, chắp tay nói: - Đại Đế anh minh, Đại Đế thần võ!

Dương Khai cũng hô: - Cảm tạ Đại Đế! Trong lòng cũng thở phào đến cùng, người có thể trở thành Đại Đế, quả nhiên lòng dạ rộng lớn, có mệnh lệnh của Đại Đế, sau này Dương Khai sẽ không cần lo lắng gì nữa.

Nhưng theo lý mà nói, Dương Khai giết Đàm Quân Hạo cùng Vũ Minh, Tinh Thần Cung còn phải cảm kích hắn thanh lý môn hộ giúp, nhưng những chuyện này chỉ là tiểu tiết, Tinh Thần Cung dù sao cũng là bá chủ Nam Vực, trưởng lão cùng chấp sự nhà mình bị giết, dù nói chuyện có nguyên nhân, không truy cứu đã là rộng lượng, làm sao còn nói cảm kích nữa.

- Ngoài ra còn có một chuyện, phụ thân ủy thác ta thương lượng với Dương sư huynh. Lam Huân đảo mắt, liền cố định vào người Dương Khai.

Mọi người nhạy cảm nắm được nàng xưng hô Đại Đế thay đổi. Từ khi Lam Huân đến, vẫn luôn miệng gọi Đại Đế, nhưng vừa rồi lại biến thành phụ thân, nói cách khác, chuyện muốn thương lượng tiếp theo, sẽ không dùng thân phận Đại Đế.

- Xin hỏi là chuyện gì? Dương Khai hỏi.

Lam Huân nói: - Phụ thân muốn biết, Kim Giáp Thiên Thư của Đàm Quân Hạo, hiện đang ở nơi nào?

Vừa nghe vậy, ánh mắt mọi người trong điện đều tụ về phía Dương Khai, hiển nhiên các vị Đế Tôn tam tầng cảnh ở đây đều biết danh tiếng Kim Giáp Thiên Thư, cũng biết sự tồn tại của món Đế Bảo này. Ở Tinh Giới, dù không ít Đế Bảo, nhưng Đế Bảo nổi danh lại chỉ có một chút, ví dụ như Sơn Hà Chung trên tay Dương Khai, chính là dị bảo hồng hoang mà ngay cả Đại Đế cũng phải đỏ mặt.

Kim Giáp Thiên Thư của Đàm Quân Hạo dù không bằng Sơn Hà Chung, nhưng cũng không phải Đế Bảo bình thường, mà là loại cao cấp nhất. Dương Khai nhíu mày, trong lòng toát ra một tia cảm giác không ổn, cuối cùng vẫn nói:

- Kim Giáp Thiên Thư ở trong tay ta.

Nói rồi, lấy ra Kim Giáp Thiên Thư, cầm trên tay. Ánh sáng chói lọi, mấy ánh mắt đều bị hút vào.

Lam Huân gật đầu, nhẹ nhàng nói: - Là thế này, Dương sư huynh, phụ thân hy vọng ngươi có thể giao trả Kim Giáp Thiên Thư cho ta mang về...

Vừa nghe vậy, sắc mặt Dương Khai trầm xuống, hiểu được dự cảm của mình đã thành sự thật. Uy lực của Kim Giáp Thiên Thư thế nào, hắn còn không rõ ràng, lúc chiến đấu với Đàm Quân Hạo, nếu không phải hắn sơ ý khinh địch, chỉ cần phát huy toàn bộ uy năng của Kim Giáp Thiên Thư, Dương Khai muốn giết hắn cũng phải trả giá đắt, nói không chừng dốc hết sức cũng không thành công.

Bảo bối tốt như thế, hắn tự nhiên không muốn chắp tay đưa người, hơn nữa hắn cũng luyện hóa Kim Giáp Thiên Thư một hồi, có thể vận dụng mấy loại bí thuật thần thông, rất thích thứ này. Bây giờ Lam Huân nói một câu liền bảo hắn trả lại, quả thật làm hắn không thể chấp nhận. Nếu không trả, vậy khẳng định không lợi ích gì, nhưng hắn hiểu được, nếu là thương lượng, phía Tinh Thần Cung tuyệt đối sẽ không dùng sức mạnh. Ngẩng đầu nhìn Lam Huân, muốn nghe xem nàng nói tiếp thế nào.

- Kim Giáp Thiên Thư xem như chiến lợi phẩm của Dương sư huynh, theo lý mà nói, Tinh Thần Cung ta không có quyền bảo ngươi trả lại. Chỉ là phải nói cho Dương sư huynh biết, Kim Giáp Thiên Thư chẳng những là một món Đế Bảo, lại còn là chìa khóa mở ra một chỗ bí cảnh của Tinh Thần Cung ta.

- Chìa khóa mở ra bí cảnh? Dương Khai ngạc nhiên.

- Đúng thế. Lam Huân gật đầu: - Tinh Thần Cung ta có một chỗ bí cảnh, tên là Thái Hư ảo cảnh, đó là một chỗ tiểu thiên địa độc lập, chỉ có Kim Giáp Thiên Thư mới mở ra được, điểm này thì Tiêu trưởng lão cùng Tiết trưởng lão đều biết. Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu cũng gật đầu, tỏ vẻ Lam Huân nói thật.

- Ừm, Thái Hư ảo cảnh, biết bí cảnh này. Ôn Tử Sam cũng phụ họa.

- Chỉ là không ngờ, bí cảnh này lại cần Kim Giáp Thiên Thư mới mở ra được.

-Trước kia bí cảnh này vốn thuộc Đàm Quân Hạo quản lý, cho nên Kim Giáp Thiên Thư cũng ở trên tay hắn. Nếu mất đi chìa khóa này, vậy sẽ không thể mở ra bí cảnh, sẽ là tổn thất lớn đối với Tinh Thần Cung ta. Đó là chỗ rất nhiều đệ tử Tinh Thần Cung lịch lãm tu hành, hiện tại còn mấy chục đệ tử bị giam trong đó chưa ra được.

Lam Huân thành khẩn nhìn Dương Khai: - Cho nên mặc kệ thế nào, Lam Huân hy vọng Dương huynh có thể trả lại Kim Giáp Thiên Thư. Trước khi tới, phụ thân có căn dặn, nếu Dương sư huynh có thể trả lại Kim Giáp Thiên Thư, có thể lựa chọn một trong 3 điều kiện, Tinh Thần Cung sẽ thỏa mãn ngươi.

Ánh mắt Dương Khai sáng ngời: -Là 3 điều kiện gì? Tinh Thần Cung nếu thật phải thu hồi Kim Giáp Thiên Thư, Dương Khai cũng không thể làm gì hơn, đành nhắm mắt chấp nhận, nhưng mà bây giờ Lam Huân đưa ra 3 điều kiện, làm cho hắn cân bằng tâm lý hơn.

- Đầu tiên, là Tinh Thần Cung bồi thường Dương sư huynh 200 triệu nguyên tinh, nguyên tinh thượng phẩm! Lam Huân nói.

Ôn Tử Sam nghe vậy liền biến sắc.

200 triệu nguyên tinh thượng phẩm, đây không phải con số nhỏ. Đế Bảo bình thường, giá trị cũng chỉ một hai chục triệu, khá hơn thì ba bốn chục triệu. Con số 200 triệu này thật quá lớn, Kim Giáp Thiên Thư là Đế Bảo, giá trị khẳng định không cao như vậy, nhưng nó là chìa khóa bí cảnh, vậy giá trị sẽ càng cao hơn.

----------oOo----------

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.