Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chim Sẻ Bé Cũng Có Chút Thịt

Phiên bản Dịch · 2542 chữ

Chuyện bố trí không gian pháp trận trong thời gian ngắn tuy không nhìn ra cái gì, nhưng nhìn xa hơn, đối với hai tông môn đều có ảnh hưởng to lớn. Đây cũng là một trong những nguyên nhân ban đầu Dương Khai đáp ứng trở thành trưởng lão của Thanh Dương Thần Điện, bởi vì chỉ cần trở thành trưởng lão, sẽ có linh phong thuộc về tự mình, việc bố trí đơn giản hơn nhiều.

Nhưng hôm nay bị Cao Tuyết Đình gài bẫy một lần như vậy, Dương Khai không thể không suy tính kỹ lại. Chuyện như vậy nếu để cho Cao Tuyết Đình biết, sau này Kê Anh nói không chừng chính là luyện đan sư chuyên biệt của Thần Điện, Lăng Tiêu Cung đừng mơ tưởng nhúng mảy may chút xíu gì vào. Tạm thời xem ra, chuyện này nên lặng lẽ tiến hành là tốt nhất, đợi cho sau này thời cơ trưởng thành, nói thẳng ra cũng không muộn.

Nửa ngày sau, một tòa không gian pháp trận mới tinh được bố trí xong, có Trưởng Lão Ngọc Điệp điều động địa mạch lực của Linh Kiếm Phong tăng thêm sự ẩn tàng, trừ phi Dương Khai nguyện ý, nếu không cho dù là Ôn Tử Sam đến nơi này, cũng không phát hiện được.

Khảm đầy đủ nguyên tinh trên pháp trận, thúc giục lực lượng pháp tắc không gian, tia sáng nhoáng lên một cái, Dương Khai liền biến mất không thấy đâu nữa. Ngay sau đó, thân ảnh của Dương Khai liền xuất hiện ở trên không gian pháp trận của Lăng Tiêu Cung. Một lát sau, trên một tòa chủ phong Dược Đan Phong của Lăng Tiêu Cung, Dương Khai tìm được Kê Anh.

Gặp lại lần nữa, Kê Anh có vẻ vô cùng bất ngờ: - Dương huynh sao mau trở về như thế?

- Ai. Gương mặt Dương Khai tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhận lấy trà do đại đệ tử dâng lên, ngồi xuống, không hứng thú gì đáp: - Không đề cập nữa thì tốt hơn.

Kê Anh mỉm cười, mặc dù không biết Dương Khai tao ngộ cái gì, nhưng cũng nhìn thấu tâm tình của hắn không tốt, thuận tay lấy ra một cái bình ngọc ném đến.

Dương Khai nhận lấy, hồ nghi hỏi: - Đây là cái gì?

- Long Huyết Đan. Kê Anh giải thích: - Chính là lần trước một cây Long Huyết Hoa kia được dùng làm tài liệu luyện chế thành linh đan, đối với Dương huynh xem ra có chút lợi ích.

- Vậy à? Đây là Long Huyết Đan? Dương Khai bất ngờ vô cùng, mở bình ngọc ra, đổ ra ba viên linh đan đỏ như máu từ trong bình. Mỗi một viên linh đan đều lớn chừng móng tay, tản ra một mùi máu tanh nhưng cũng không gay mũi, ngược lại lại khiến cho người ngửi có một loại cảm giác huyết khí sôi trào. Hơn nữa từ phẩm chất mà xét, Long Huyết Đan này hẳn là linh đan hạ phẩm cấp Đế.

- Lần đầu tiên luyện chế loại linh đan này, khó tránh khỏi có chút còn mới lạ, cuối cùng chỉ thành đan ba viên, mong rằng Dương huynh đừng lấy làm lạ. Kê Anh có chút áy náy nói.

Dương Khai cười to: -Kê huynh quá khiêm nhượng rồi, ba viên đã là thành tích rất giỏi rồi.

Kê Anh tuy là Đế đan sư, lại là đệ tử thân truyền dưới trướng Diệu Đan Đại Đế, nhưng lần đầu tiên luyện chế một loại linh đan liền có thể thành đan ba viên, đã đủ để hiển hiện ra bản lĩnh luyện đan thật sâu dầy rồi. Đổi thành Đế đan sư bình thường, tuyệt đối không thể làm tốt hơn Kê Anh.

Kê Anh xua tay không ngừng, cười khổ nói: - Dương huynh quá khen.

Trước mặt Dương Khai, kẻ đã từng dùng thuật luyện đan đường đường chính chính đánh bại mình, Kê Anh thật sự là không thể cao ngạo nổi.

Dừng một chút, Kê Anh nói: - Nhưng mà nói đi nói lại thì, giờ này Kê mỗ tuy rằng đến Lăng Tiêu Cung, nhưng Dương huynh cụ thể muốn ta làm cái gì chứ? Trước đó vài ngày ta đi tìm đại tổng quản một chuyến, nàng chỉ bảo ta nghỉ ngơi một trận, cũng không sai khiến ta nhiệm vụ cụ thể gì. Kê mỗ giờ này nếu như đã là thủ tịch luyện đan sư của Lăng Tiêu Cung, cũng không thể ở chỗ này lăn lộn ăn chờ chết chứ? Kê mỗ không sở trường gì khác, chỉ có luyện đan mà thôi.

Dương Khai mỉm cười nói: - Muốn chính là thuật luyện đan của Kê huynh, huynh xem một chút cái này. Trong lúc nói chuyện, Dương Khai đem chiếc nhẫn mà Cao Tuyết Đình gia cho hắn ném qua.

Kê Anh nhận lấy, thần niệm đảo qua, hơi ngạc nhiên: - Nhiều linh dược cấp Đế như vậy?

Dương Khai nói: - Kê huynh xem mà luyện chế đi, cũng không cần vội vàng, thuận theo tự nhiên là được.

- Được, nhất định không phụ sự nhờ vã của Dương huynh.

- Còn có một chuyện khác muốn thỉnh giáo Kê huynh.

- Xin cứ nói.

Dương Khai thần sắc nghiêm lại, nói: - Không biết Kê huynh đối với loại Sinh Thân đan này, biết được bao nhiêu?

- Sinh Thân đan? Kê Anh biểu tình ngưng trọng lại, hít thở hơi có chút dồn dập: - Chẳng lẽ, Dương huynh có Sinh Thân Quả?

Dương Khai thầm nghĩ ta đâu chỉ có Sinh Thân Quả, ngay cả Sinh Thân Quả thụ đều có một cây, chẳng qua là trên cây này những trái trưởng thành đã bị hái xuống, còn dư lại chỉ sợ còn cần thời gian rất lâu mới có thể trưởng thành. Hắn cũng không che giấu, đưa tay lấy một quả Sinh Thân Quả đưa ra ngoài.

Kê Anh mắt sáng lên, liền vội vàng đứng dậy, vô cùng cẩn thận nhận lấy Sinh Thân Quả, thần niệm quét tới lui, cẩn thận quan sát, càng xem càng mừng rỡ, không nhịn được gật gật đầu nói:

- Quả thật là Sinh Thân Quả, giống như đúc so với điển tịch ghi lại. Thứ này không phải sớm đã tuyệt tích rồi sao, giờ này làm sao còn có khả năng xuất hiện? Vừa ngắm nhìn vừa gải đầu gải tai, đối với Sinh Thân Quả này quả thực là yêu thích không buông tay.

- Cái gọi là vật tuyệt tích, chẳng qua là không người phát hiện mà thôi, thứ này ta cũng có được trong lúc vô ý.

Vật tuyệt tích trên tay Dương Khai cũng không chỉ là một quả Sinh Thân Quả, cho nên đối với chuyện này tràn đầy sự thể nghiệm.

Kê Anh đột nhiên ngẩng đầu: - Dương huynh muốn luyện chế Sinh Thân đan?

- Chính phải. Dương Khai gật gật đầu, có chút hơi khó nói: - Vốn muốn tự mình luyện chế, vật liệu cũng gần đầy đủ rồi, nhưng luôn cảm giác có chút không ổn, vạn nhất luyện chế thất bại, trên đời này cũng không có quả Sinh Thân Quả thứ hai, cho nên muốn hỏi Kê huynh một chút, có nắm chắc luyện chế thành công không?

Kê Anh cau mày trầm tư, cẩn thận đánh giá, một hồi lâu mới nói: - Không tới ba thành.

Ba thành, đã là cái tỷ lệ rất nhỏ, ngay Kê Anh đều chỉ có tỷ lệ ba phần mười luyện chế thành công, Dương Khai cho dù nhiều hơn, chỉ sợ cũng không tốt gì. Như thế có thể thấy, trước đó không tùy tiện động thủ luyện chế Sinh Thân Quả đúng là quyết định sáng suốt.

- Khả năng thỉnh động Đại Đế xuất thủ? Dương Khai nghiêm nghị hỏi.

- Sư tôn? Kê Anh ngẩng đầu, suy tư một chút, bỗng nhiên mỉm cười nói:

- Sư tôn từ 3 ngàn năm trước đã không động thủ luyện đan nữa, chẳng qua nếu như là Sinh Thân Quả thì... Xem ra có thể phá lệ. Ta cần trở về Dược Đan Cốc một chuyến, đem việc này bẩm rõ sư tôn, còn như sư tôn có xuất thủ hay không, cũng chỉ có thể xem ý trời.

- Vậy làm phiền Kê huynh, chuyện này cũng không vội, Kê huynh lúc nào rỗi rãnh, thì trở về cũng không muộn.

- Ta hiện tại đi liền. Kê Anh đứng lên, xem ra Sinh Thân Quả này xuất hiện đối với Đại Đế cũng có lực hấp dẫn không nhỏ, nếu không Kê Anh sẽ không vội vội vàng vàng như thế. Dương Khai tự nhiên không giữ lại.

Tiễn Kê Anh đi xong, Dương Khai tìm đến Hoa Thanh Ti, cùng nàng tham khảo một chút chuyện Sơn Ba Đồ. Hoa Thanh Ti quả nhiên biết Sơn Ba Đồ, chẳng qua nàng mặc dù biết Sơn Ba Đồ, nhưng cũng không biết thứ này bố trí như thế nào. Dù sao nàng cũng là mấy năm gần đây mới tấn thăng đến Đế Tôn, rất nhiều chuyện không tới tầng mức tương ứng căn bản không thể tiếp xúc được.

- Nam Môn Đại Quân ắt là hiểu biết? Hoa Thanh Ti chợt nhớ tới một người, Sơn Ba Đồ hẳn là một hình ảnh của cái trận pháp thu nhỏ, Nam Môn Đại Quân thân là Đế trận sư, không có đạo lý không hiểu cái này.

- Gọi hắn đến đây.

Hoa Thanh Ti lúc lập tức lấy ra la bàn truyền tin, truyền tin tức cho Nam Môn Đại Quân. Chờ không được một thời gian uống cạn chung trà, Nam Môn Đại Quân liền xuất hiện ở trước mắt.

- Cung chủ, đại tổng quản, các vị tìm tôi? Nam Môn Đại Quân mấy ngày nay dường như cũng sống không tệ lắm, thời khắc này mặt mày hồng hào, gạt hết vẻ chán nản trước kia.

Trước bị Dương Khai dùng đạo trận pháp dụ dỗ, bất đắc dĩ đáp ứng gia nhập Lăng Tiêu Cung mười năm, thật ra trong lòng Nam Môn Đại Quân còn là thật không vui, chẳng qua là theo thời gian trôi qua, Nam Môn Đại Quân dường như cũng nhận mệnh. Nhất là khi Dương Khai buông tay toàn quyền bố trí cả trận pháp của Lăng Tiêu Cung, Nam Môn Đại Quân đối với ghế thủ tịch Đế trận sư này cũng từ từ thích ứng, mấy ngày nay luôn luôn ở chung quanh dò xét tu bổ hoàn thiện Lăng Tiêu Cung trận pháp, hao tổn mất vật liệu đếm không hết.

Loại tiêu xài thoải mái này khiến cho tâm tình của hắn tuyệt vời một cách khó cưỡng. Dĩ vãng lẻ loi một mình, dĩ nhiên tự do, nhưng tài lực có hạn, rất nhiều trận pháp cao thâm tinh diệu hắn ngay cả có lòng cũng bố trí không được. Nhưng hôm nay có cả Lăng Tiêu Cung làm cái khiên cho hắn duy trì, những đại trận ở trong lý luận không ngờ lại phóng ra ánh hào quang dưới bàn tay của hắn. Không có gì có thể khiến cho Nam Môn Đại Quân cao hứng so sánh với điều này.

Hắn chợt phát hiện, gia nhập Lăng Tiêu Cung dường như cũng là lựa chọn tốt. Dĩ nhiên chủ yếu nhất vẫn là tự do! Tuy nói hắn hôm nay là thủ tịch trận pháp sư của Lăng Tiêu Cung, nhưng trên cơ bản không người nào đi quản hắn, hoàn toàn là theo hắn tùy ý phát huy trạng thái.

Mấy ngày nay hắn quá vô cùng tiêu dao tự tại, trong lòng cũng có một thiết kế lam đồ to lớn, chỉ chờ dùng thời gian dài đằng đẳng ở tại Lăng Tiêu Cung bố trí thành một cái kinh thiên đại trận. Đến lúc đó, nói không chừng ngày Đại Đế công kích cũng đều có thể phòng ngự một hai lượt.

Còn nếu như Đế Tôn Cảnh đột kích, chỉ cần đại trận mở ra, hết thảy chỉ có thể bị chặn họng ở phía ngoài a. Cái mộng tưởng này không phải là không thể thực hiệnđược, điều kiện tiên quyết chính là Lăng Tiêu Cung có đầy đủ tài lực duy trì hành động của hắn.

Lăng Tiêu Cung có cái tài lực này không? Nam Môn Đại Quân cảm thấy là có, không gian pháp trận vượt qua các địa vực chính là một con đường tài lộ to lớn a. Cho nên vừa nghe Dương Khai gọi về, hắn lập tức ném bỏ mọi chuyện trên tay, ngựa không ngừng vó câu chạy tới.

Hoa Thanh Ti nói: - Cung chủ muốn tạo ra một cái Sơn Ba Đồ ở trong cung, ngươi có làm được không?

- Đại tổng quản ngài chớ có coi thường người nha? Nam Môn Đại Quân liếc mắt nhìn Hoa Thanh Ti, trong lỗ mũi phun ra nhiệt khí:

- Sơn Ba Đồ cái thứ này mà ta không biết, còn nói xằng nói bậy cái gì là đại sư trận pháp?

Dương Khai hài lòng gật gật đầu: - Rất tốt, vậy chuyện này cứ giao cho ngươi và Hoa đại tổng quản phụ trách.

Nam Môn Đại Quân bỗng nhiên lại gãi gãi mặt, nói: - Chẳng qua Sơn Ba Đồ những thứ này, một mình tôi không tạo ra được.

- Vì cái gì? Dương Khai nhíu nhíu mày, vừa rồi người này trong một bộ dáng trời lão đại ta lão nhị, chỉ chớp mắt không ngờ liền lâm trận rút lui, đây coi là cái ý tứ gì.

Nam Môn Đại Quân nói: - Là như vầy cung chủ, Sơn Ba Đồ nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó khăn cũng khó khăn, không chỉ cần trận pháp sư, còn cần một vị luyện khí sư, hai người hợp tác mới có thể bố trí ra được.

- Luyện khí sư?

- Không sai, Sơn Ba Đồ nghiêm chỉnh mà nói, xem như một loại bí bảo, tự nhiên là phải có luyện khí sư.

Hơn nữa đối luyện khí sư yêu cầu cũng rất cao, luyện khí sư bình thường kém chất lượng căn bản không thể luyện chế được Sơn Ba Đồ, tối thiểu cũng phải có trình độ cấp Đạo Nguyên thượng phẩm.

- Yêu cầu quả là khá cao đó. Dương Khai sờ cằm rơi vào trầm tư, cảm giác có chút khó làm.

Không gì khác, Lăng Tiêu Cung hiện tại chim sẻ tuy nhỏ, lại ngũ tạng đều đầy đủ, vô luận là luyện đan sư, trận pháp sư, thậm chí khôi lỗi đều có liên quan, duy chỉ có luyện khí sư là không có một ai. Nam Môn Đại Quân nói lời này cũng khiến cho Dương Khai ý thức được một cái vấn đề không thể không để mắt đến... Lăng Tiêu Cung có phải là nên chiêu mộ hoặc là bồi dưỡng luyện khí sư thuộc về tự mình hay không?

Một đại tông môn, nhân tài đa dạng ắt là không thể thiếu.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.