Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai Họa Thì Lưu Nghìn Năm

Phiên bản Dịch · 2088 chữ

Mặt đất hang đá này vô cùng cứng rắn, nhưng Xích Vũ Cương Kiếm chỉ cần quán tính rơi xuống cũng đâm thủng vào ba tấc, đủ thấy độ sắc bén của nó. Càng quý hơn là kiếm này chủ yếu dùng Xích Vũ Cương Thạch luyện chế thành, không có bỏ thêm tài liệu khác, độ dẻo đặc biệt, nhưng tuyệt đối không thể nói là sắc bén.

Chỉ điểm này, đã làm Dương Khai có đánh giá khái quát về bản lĩnh luyện khí của nữ nhân này. Đưa tay hút lấy, Xích Vũ Cương Kiếm rơi vào trong tay, Dương Khai vận chuyển đế nguyên, thân kiếm ông ông chấn động, run lên, trường kiếm nổi lên gợn sóng, mềm dẻo như cây roi.

- Cấp Đạo Nguyên hạ phẩm! Dương Khai nhướng mày.

- Ha ha ha ha! Nữ nhân này đạp trên đá, hai tay chống nạnh, cười to: - Tất cả đều thần phục dưới thuật luyện khí thần kỳ vĩ đại của lão nương đi.

Nam Môn Đại Quân đen mặt nói: - Cung chủ, không thì chúng ta thôi đi.

Nếu là trước khi nữ nhân này luyện chế, Nam Môn Đại Quân đề nghị như thế nói không chừng Dương Khai cũng thuận thế đi về, nhưng giờ nhìn thấy được rồi, hắn lại có tính toán khác. Nữ nhân này dù nhìn không đáng tin cậy, nhưng lại có bản lĩnh, còn không phải bình thường.

- Tiểu đệ đệ, tâm phục khẩu phục chưa? Nữ nhân dương dương đắc ý nhìn Dương Khai, làm như mau tới sùng bái ta đi.

- Cũng tạm. Dương Khai gật đầu.

- Cũng tạm? Nữ nhân biểu tình hung dữ, gằn giọng: - Cũng tạm? Thủ đoạn thần kỳ như vậy, lại chỉ đổi lấy đánh giá là cũng tạm?

Nữ nhân nóng giận, xua tay như đuổi ruồi: - Đi đi đi, đi nhanh, chỗ này không chào đón ngươi, đi càng xa càng tốt.

Vốn nhìn tiểu tử này là khách do Nam Môn Đại Quân dẫn tới, nữ nhân này cũng nể tình ít nhiều, không thì sao lại cố ý lộ ra tài năng thuật luyện khí, bây giờ Dương Khai đánh giá không mặn không nhạt, lại làm nàng giận dữ, trực tiếp đuổi người, không còn chút hứng thú nói chuyện nữa. Ghét nhất cái loại không biết thưởng thức, còn ra vẻ hiểu nhiều.

Dương Khai mỉm cười: - Quả thật tạm được.

Thần sắc nữ nhân chuyển lạnh, nhàn nhạt nói: - Tiểu đệ đệ, cẩn thận họa từ miệng mà ra, đừng nhìn ta thế này, ta chỉ cần nói một câu, sẽ làm ngươi chết không chỗ chôn.

Nam Môn Đại Quân cười hắc hắc nói: - Tiểu Hầu, ngươi nói quá rồi, cẩn thận không xuống thang được.

Nữ nhân hừ nói: - Lão nương chính là Đế khí sư, thật muốn giết người, còn sợ không ai ra tay thay ta? Đừng nhìn những tên bên ngoài đỏ mắt đòi nợ lão nương, nếu lão nương thật sự thương lượng với họ, toàn bộ đều sẽ biến thành vệ sĩ cho ta.

Nam Môn Đại Quân nhàn nhạt nói: -Cung chủ là Đế đan sư!

- Ặc... Nữ nhân cả kinh nhìn Dương Khai, lại nghiêng đầu nhìn sang Nam Môn Đại Quân, muốn nhìn ra dấu vết nói bậy, nhưng kết quả làm nàng thất vọng, là Nam Môn Đại Quân thần sắc nghiêm túc. Hơn nữa theo nàng hiểu biết Nam Môn Đại Quân, hắn tuyệt đối sẽ không nói bậy chuyện như thế.

Đế đan sư? Trẻ thế này? Nữ nhân có chút bị dọa, nhưng vẫn cứng miệng nói: - Vậy thì sao, Đế khí sư, Đế đan sư, mọi người đều không kém gì nhau.

Ngẫm lại cũng buồn cười, trên đảo vô danh này, lại hội tụ một vị Đế khí sư, một vị Đế đan sư cùng một vị Đế trận sư, đội hình như thế đúng là khủng bố. Bất cứ tông môn nào nhìn thấy cũng sáng mắt lên, không tiếc mọi giá đi mời gọi.

Dương Khai nói: - Hầu đại sư phải không? Xem ra Hầu đại sư rất không hài lòng với đánh giá của bổn thiếu.

Nữ nhân xì một tiếng: - Tùy tiện thôi, ta không quen biết ngươi, ngươi đánh giá thế nào là chuyện của ngươi.

- Bổn thiếu không nói bậy, là bởi vì ta đã gặp luyện khí sư lợi hại hơn.

Nghe vậy, nữ nhân lập tức dậm chân, mắng to: - Cái rắm, trên đời này nào còn luyện khí sư lợi hại hơn lão nương, đạo luyện khí, lão nương là đệ nhất thiên hạ!

Quay đầu giận dữ nhìn Nam Môn Đại Quân, nghiến răng nói: - Ta có thể đánh tiểu tử này không?

Nam Môn Đại Quân lắc đầu nói: - Làm sao có đệ nhất chứ?

Bất cứ lĩnh vực nào, đều không có ai dám xưng mình là đệ nhất thiên hạ, có lẽ Diệu Đan Đại Đế có thể tự xưng như vậy trên đạo luyện đan, nhưng nữ nhân này rõ ràng còn chưa có trọng lượng đó.

- Hầu đại sư không tin? Khóe miệng Dương Khai nhếch lên, toát ra một tia cười kỳ dị.

Nữ nhân hừ nói: - Nếu ngươi nói vậy, dẫn ta đi tìm luyện khí sư lợi hại hơn kia, lão nương muốn xem thử, là ai mạnh ai yếu.

Dương Khai lắc đầu: - Ta không biết giờ nàng ở nơi nào.

Nữ nhân bĩu môi, đầy vẻ kinh bỉ, rõ ràng cảm thấy Dương Khai thuận miệng bịa ra.

- Nhưng mà... Dương Khai chợt chuyển giọng. - Nếu ta có thể chứng minh trên đời này có người hơn cô trên thuật luyện khí, vậy thì sao?

-Gả cho ngươi thì có sao? Nữ nhân cười lạnh không thôi, kéo quần dãi rách nát, ưỡn ngực lên, lời nghe kinh người: - Lão nương muốn mặt có mặt, muốn ngực có ngực, muốn dáng có dáng, đến giờ còn là thân con gái, đừng nói ngươi chướng mắt?

Dương Khai liếc Nam Môn Đại Quân, người sau lau trán, tràn đầy bất đắc dĩ, rõ ràng đã sớm hiểu biết nữ nhân này vô sỉ.

- Được rồi. Dương Khai gật đầu, thuận tay lấy ra một món, đưa cho nữ nhân này, nói: -Vậy mời Hầu đại sư xem thử thứ này.

Nữ nhân cầm lấy, ánh mắt quét qua, liền cười lạnh khinh thường: - Bí bảo Hư cấp? Ở đâu ra thứ đồ chơi này? Ồ, còn là chiến thuyền. Bí bảo Hư cấp, là bí bảo của võ giả Phản Hư Cảnh mới dùng, đối với tầng thứ như nàng hiện tại thì đúng là đồ chơi, không có tác dụng gì.

Dương Khai cười nhạt nói: - Thứ càng cấp thấp càng đơn giản mới càng thể hiện bản lĩnh người luyện chế, chẳng lẽ không phải sao?

Nữ nhân nhíu mày, khó có khi lại đồng ý quan điểm của Dương Khai: - Ngươi nói cũng phải. Giống như nấu bếp, thử thách bản lĩnh của đầu bếp không phải những món hiếm lạ quý giá, mà là xào khoai cắt sợi.

- Hả? Bỗng nhiên thần sắc nữ nhân chợt nghiêm lại, khinh thường trong mắt cũng biến mất, thay vào đó là cẩn thận cùng ngạc nhiên, lật qua lật lại xem xét chiến thuyền trong tay, thần niệm trào ra, đang tra xét cấu tạo bên trong.

-Cung chủ thật lòng muốn thu nữ nhân này vào Lăng Tiêu Cung? Nam Môn Đại Quân yên lặng truyền âm. - Ngài cũng thấy cô ta là thứ đức hạnh gì, nếu thật vào Lăng Tiêu Cung, không chừng sẽ chọc tới rắc rối gì.

- Cô ta hành động quái dị, tùy ý mà làm, còn không phải chưa gặp người người hàng phục được.

- Cung chủ có lòng tin hàng phục được cô ta?

- Không! Dương Khai lắc đầu: -Muốn hàng phục cô ta, chỉ có đánh bại cô ta trên lĩnh vực tinh thông, ta không có bản lĩnh này.

Đối với chuyện này, Nam Môn Đại Quân hiểu rõ ràng, sở dĩ hắn đồng ý gia nhập Lăng Tiêu Cung, không phải là Dương Khai chân thành mời gọi, cũng không phải Dương Khai tốt với hắn, mà là vì trong Lăng Tiêu Cung có thứ trong lĩnh vực của hắn mà không thể phá giải được, đây mới là nguyên nhân chủ chốt.

- Tuy nhiên ta không có bản lĩnh này, người khác lại có. Dương Khai mỉm cười thần bí.

-Là chiến thuyền Hư cấp này? Nam Môn Đại Quân nhướng mày, ý thức được mấu chốt. Dương Khai cười hắc hắc, không nói nữa.

Chiến thuyền Hư cấp, đối với Dương Khai thì đã quá thấp, nhưng nó lại do chính tay Dương Viêm luyện chế ra, là Dương Khai mang theo từ U Ám Tinh. Dương Khai lĩnh giáo sâu sắc trình độ luyện khí của Dương Viêm, nếu như vị Hầu đại sư này luyện khí còn lợi hại hơn cả Dương Viêm, tự nhiên Dương Khai không còn nói được gì, tuy nhiên Dương Khai cảm thấy khả năng này không lớn.

Nhìn biểu tình ngưng trọng của nữ nhân này là thấy được. Người ngoài xem chơi, ngươi trong nghề nhìn ra mối, chỉ là một chiếc chiến thuyền Hư cấp nho nhỏ, ở trong mắt Dương Khai cùng Nam Môn Đại Quân thì chỉ là một món bí bảo cấp thấp mà thôi, nhưng ở trong mắt nữ nhân này lại là luyện chế cực kỳ tinh diệu. Thời gian trôi qua, trong hang đá yên ắng, biểu tình nữ nhân càng thêm ngưng trọng, trán toát ra mồ hôi.

Chi tiết này làm Nam Môn Đại Quân vừa kinh vừa sợ. Nữ nhân này như thế, rõ ràng là chiến thuyền Hư cấp này tạo thành xung kích rất lớn tới nàng. Tuy rằng Nam Môn Đại Quân không thừa nhận nàng tự xưng luyện khí sư đệ nhất thiên hạ, nhưng trong tiềm thức, cũng cảm thấy trên đạo luyện khí thì toàn bộ Tinh Giới cơ bản không ai sánh bằng.

Nhưng giờ nhìn lại, xem ra trên đời này quả thật có núi khác cao hơn. Chiến thuyền Hư cấp này là do ai luyện chế ra, từ đâu mà cung chủ có được? Lại có hiệu quả thần kỳ như thế.

-Vận chuyển nó. Nữ nhân đột nhiên ngẩng đầu gọi Dương Khai, lời không khách khí.

Dương Khai cũng không để ý, bấm pháp quyết, chiến thuyền bằng bàn tay liền phình to, lớn ra 5 trượng, toàn thân đên thui, Dương Khai mở cửa, nữ nhân lóe lên tiến vào trong. Có lẽ, nàng muốn quan sát kỹ càng từ trong ra ngoài. Dương Khai cũng không vội, dứt khoát cùng Nam Môn Đại Quân ngồi ngoài chờ.

Đến lúc này, Dương Khai đã nắm chắc tám phần, còn lại thì xem nữ nhân này có chịu nhận hay không. Nửa canh giờ sau, nữ nhân sắc mặt ngây dại đi ra khỏi chiến thuyền, giống như cái xác không hồn, thiếu nữ vừa bị mấy chục người dày xéo, bước chân cứng ngắc máy móc. Chỉ có trong ánh mắt lóe lên hào quang khác thường, môi hé mở, không biết đang thì thào cái gì. Dương Khai cùng Nam Môn Đại Quân liếc nhau đều thức thời không lên tiếng quấy rầy nàng.

1 canh giờ, 2 canh giờ, nửa ngày, một đêm. Chừng 2 ngày sau, nữ nhân mới chợt có biến hóa, ánh mắt sáng rực lên, nhảy dựng vỗ tay hô:

- Ha ha ha! Ta hiểu rồi, thì ra là thế. Nàng lại có được một chút thu hoạch.

Thấy vậy, Nam Môn Đại Quân mới thở phào. 2 ngày qua hắn cũng lo lắng, nói gì cũng ở quen biết nhiều năm, nữ nhân này thường xuyên làm ra hành động dọa người, nhưng dù sao cũng là bạn bè nhiều năm, thấy nữ nhân như vướng ma chướng, Nam Môn Đại Quân thật sợ nàng tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng bây giờ xem ra là mình lo lắng vô ích, làm cho Nam Môn Đại Quân thả lỏng, cũng có chút căm giận. Người tốt sống không lâu, tai họa kéo ngàn năm, với những gì nữ nhân này làm trước giờ, chỉ sợ sẽ đồng thọ thiên địa, đi cùng trời trăng, mình lo cho cô ta làm gì chứ?

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.