Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoa Vũ Lộ Xin Nhờ

Phiên bản Dịch · 2038 chữ

Hạ Sanh nhiệt tình đón Dương Khai vào phòng mình, hai người ngồi xuống, Dương Khai mới hỏi chuyện của Biện Vũ Tình.

- Nửa tháng trước nàng ta đã thành công đột phá Đế Tôn, ngày đó gây ra động tĩnh không nhỏ.

- Đột phá Đế Tôn? Dương Khai nhướng mày, tin tức này trong dự liệu, lại ngoài dự tính.

Vốn theo tư chất của Biện Vũ Tình, dù đi vào mật địa Thiên cấp Linh Hồ Cung bế quan tu luyện 2 tháng, khả năng đột phá vẫn là cực nhỏ, dù sao thiên phú võ đạo của nàng không quá tốt, lại lãng phí nhiều năm ở Đạo Nguyên Cảnh, nhuệ khí đã sớm bị mài mòn, không có lòng tiến tới, làm sao đột phá được.

Nếu không có gì bất ngờ, Đạo Nguyên tam tầng cảnh sẽ là đỉnh cao đời này. Nhưng cái chết của Khấu Vũ lại kích thích nàng rất mạnh, ngoài ra được Dương Khai giúp đủ điều, trước khi đi còn để lại rất nhiều nguyên tinh cùng Đế đan phụ trợ tu luyện, nàng có thể đột phá, tiến thêm bước là chuyện dĩ nhiên.

Nói thế nào, đây cũng là chuyện mừng, có nghĩa Lăng Tiêu Cung lại thêm một vị cường giả Đế Tôn. Linh Hồ Cung sáng lập nhiều năm, vô số võ giả ở đây đột phá xiềng xích, nhìn được huyền ảo cảnh giới cao hơn, nhưng thăng cấp Đế Tôn lại không nhiều, ngày đó Biện Vũ Tình đột phá

gây ra động tĩnh làm cho toàn Linh Hồ Thành không ngừng chấn động, nhất là các võ giả xếp hàng vào Linh Hồ Cung bế quan tu luyện, mọi người đều như thấy được hy vọng, cả người tràn đầy nhiệt tình, chỉ chờ đến lượt mình vào mật địa Linh Hồ Cung tu luyện.

- Nửa tháng qua nàng củng cố tu vi, hẳn là không mấy ngày nữa là sẽ xuất quan. Hạ Sanh mỉm cười, hắn thân là một trong ba đại chấp sự Linh Hồ Cung, tự nhiên biết rõ tình trạng của Biện Vũ Tình, càng không nói Biện Vũ Tình là do Dương Khai dẫn tới, ít ra cũng phải chiếu cố một chút.

- Vậy là tốt rồi. Dương Khai vui mừng.

- Gần đây sư đệ có chuyện gì không Đột nhiên Hạ Sanh chuyển đề tài, hỏi.

Dương Khai nói: - Cần phải đi Tinh Thần Cung một chuyến, sư huynh có gì dặn dò?

- Đi Tinh Thần Cung... Hạ Sanh ngây ra một hồi, nhưng cũng không hỏi hắn đi Tinh Thần Cung làm gì, trầm ngâm một hồi lại nói: - Phải mất bao lâu?

- Khoảng 1-2 tháng là được rồi.

- Nói vậy, thời gian cũng kịp. Hắn mỉm cười, nói: - Ta muốn nhờ sư đệ giúp một chuyện, không biết sư đệ có rảnh.

- Mời sư huynh nói! Dương Khai nghiêm nghị.

Hạ Sanh lại không vội nói, mà nghiêng đầu nhìn sang sương phòng bên cạnh, nói: - Tiểu Hoa, ra đi, ngươi cũng biết Dương sư đệ, đừng nấp nữa.

Dứt lời, trong phòng chầm chậm bước ra một thiếu phụ cung trang, váy dài quấn quanh thân thể linh lung, mặt mỉm cười làm tâm thần người ta bay bổng, đôi mắt ngập nước, muốn nói lại thôi.

- Hoa cung chủ! Dương Khai bất ngờ phát hiện mỹ phụ hiện thân.

Vị phu nhân này chính là Hoa Vũ Lộ cung chủ Bách Hoa cung, mấy ngày trước còn gặp ở Thanh Dương Thần Điện, không ngờ gặp lại ở nơi này. Ngày đó Hoa Vũ Lộ còn dò hỏi tin tức Hạ Sanh, xem ra nàng rời Thanh Dương Thần Điện liền trực tiếp đến Linh Hồ Cung.

Tuy rằng trước đó Dương Khai cũng nhận ra trong phòng còn khí tức người khác, nhưng nếu ẩn thân không gặp, hắn cũng không tra xét kỹ, giờ gặp người thật không khỏi giật mình. Một nam một nữ này, thật có gian tình mà! Biểu tình của Dương Khai lập tức trở nên thâm ý sâu xa.

Hoa Vũ Lộ có vẻ xấu hổ, má đỏ hồng, đi tới duyên dáng hành lễ, dịu dàng nói: - Thiếp thân bái kiến Dương trưởng lão!

- Hoa cung chủ khách khí. Dương Khai vội đưa tay cách không nâng lên.

Không nói tu vi Hoa Vũ Lộ tương đương với mình, người ta là chủ một cung, chỉ nói quan hệ không rõ ràng giữa nàng và Hạ Sanh, Dương Khai không thể chịu được lễ này.

Dương Khai quay sang nhìn Hạ Sanh: - Sư huynh, ngươi nói muốn ta giúp, chẳng lẽ có liên quan tới Hoa cung chủ?

Hạ Sanh mỉm cười: - Không sai, quả thật có liên quan tới Tiểu Hoa. Ngẩng đầu nhìn về phía Hoa Vũ Lộ: - Tiểu Hoa, tự ngươi nói đi.

Hoa Vũ Lộ khẽ gật đầu, hé môi, chầm chậm nói: - Là thế này, 3 tháng trước ta đi Nam Chiểu tìm một loại thuốc, tình cơ phát hiện một động phủ thượng cổ...

- Động phủ thượng cổ? Dương Khai giật mình.

- Phải. Hoa Vũ Lộ gật đầu: - Đúng là động phủ thượng cổ, động phủ này tồn tại rất lâu, hơn nữa toát ra khí tức xa xưa, không rõ là ai để lại. Thiếp thân cùng hai người khác mạo hiểm đi vào thăm dò, dù dốc hết thủ đoạn phá bỏ mấy tầng cấm chế cũ kỹ, thu được không ít thứ, nhưng cuối cùng bị chặn ở một tầng cấm chế càng mạnh hơn, không thể vào được.

- Sao lại còn 2 người khác? Dương Khai nhíu mày.

Hoa Vũ Lộ nói: - Nam Chiểu tuy rằng nguy hiểm khắp nơi, nhưng cũng có nhiều cơ duyên, nghe nói Nam Chiểu chính là ngọn nguồn của võ giả thượng cổ, là chỗ tập trung, bởi vậy che giấu không ít thứ tốt, hơn nữa hoàn cảnh đặc thù, có thể sinh ra những linh dược tuyệt thế. Rất nhiều cường giả đều thăm dò tìm tòi Nam Chiểu, lúc động phủ thượng cổ xuất hiện gây ra động tĩnh nhỏ, không phải thế, làm sao thiếp thân phát hiện được, hai người khác cũng là bị thu hút tới.

Dương Khai gật đầu, loáng thoáng hiểu được tình hình khi đó.

Hoa Vũ Lộ nói tiếp: - Hai người kia, một người hiểu chút cấm chế trận pháp, theo người này suy đoán, tầng cấm chế chặn đường chúng ta, ba người chúng ta hợp sức cũng đừng mơ phá vỡ, đành tìm người khác giúp, cho nên 3 người chúng ta ước định, mỗi người tìm một hỗ trợ, nửa năm sau tụ tập ở Nam Chiểu.

- Vậy ngươi tìm tới Hạ sư huynh! Dương Khai hỏi.

Hoa Vũ Lộ cười khổ: - Thiếp thân dù quen biết không ít Đế Tôn Cảnh, nhưng chân chính tín nhiệm thì không nhiều. Thấy lợi quên nghĩa, giết người cướp bảo là chuyện không hiếm gặp trên con đường tu luyện của võ giả, chuyện tìm người hợp tác thám hiểm như vậy, tự nhiên phải tìm người tin cậy. Nếu cứ tùy tiện, làm không ổn sẽ bỏ mạng.

Hạ Sanh nói: - Dương sư đệ sư huynh quả thật không rời đi được, Thần Điện phân phát ta đến đây, phải ở đủ 3 năm, chưa đến thời gian thì không cho phép đi đâu, không thôi sao phải làm phiền đến sư đệ.

- Cũng không sao, chỉ là thăm dò động phủ thượng cổ mà thôi. Dương Khai khoát tay, nhìn Hoa Vũ Lộ: - Chỉ là... hai người khác thì có quen không, tin được chứ?

Hoa Vũ Lộ đáp: - Chưa nói tới quen, lần đó mới gặp lần đầu, nhưng tu vi đều là Đế Tôn nhất tầng cảnh mà thôi, còn tin được không... Nếu là gặp mặt lần đầu, làm sao mà tín nhiệm được? Nhưng ta không tín nhiệm bọn họ, khẳng định họ cũng không tín nhiệm ta. Cho nên lúc rời đi, ba người chúng ta lập ra lời thế tâm ma, không được tùy tiện tiết lộ chuyện này ra ngoài, chỉ cho phép tìm Đế Tôn lưỡng tầng cảnh trở xuống giúp đỡ, hơn nữa mỗi người chỉ có thể dẫn theo một người.

- Vậy sao... Dương Khai vuốt cằm suy nghĩ. Lời thề tâm ma dù nói ngoài miệng, nhưng tu vi đến Đế Tôn Cảnh, cũng không thể tùy tiện thề được, một khi làm trái, làm không xong sẽ xuất hiện tâm ma, ảnh hưởng tiền đồ.

Nếu có lời thề tâm ma trói buộc, tạm thời có thể tín nhiệm hai người kia không tùy tiện làm lộ tin tức, chuyện này còn có nắm chắc.

- Nếu ta không đoán sai, hai người kia nhất định sẽ tìm Đế Tôn lưỡng tầng cảnh tới hỗ trợ.

Hoa Vũ Lộ ánh mắt sáng ngời nhìn Dương Khai, nói: - Nếu như Dương trưởng lão có lo ngại, vậy thì thôi, thiếp thân sẽ nghĩ cách khác.

Nàng cũng không hẳn là không tìm được Đế Tôn lưỡng tầng cảnh hỗ trợ, chỉ là những người kia thật không thể hợp tác, không thì sao lại tìm tới Hạ Sanh. Trước Đế Tôn Cảnh, Hạ Sanh là đại đệ tử thủ tịch Thanh Dương Thần Điện, dù mới thăng cấp Đế Tôn nhất tầng cảnh không lâu, nhưng nếu thật liều mạng, Đế Tôn lưỡng tầng cảnh muốn giết hắn cũng không phải chuyện đơn giản.

Còn thực lực của Dương Khai, ngày đó trên đại điển sắc phong, Hoa Vũ Lộ đã tận mắt thấy, ngay cả trưởng lão Tinh Thần Cung cũng bị thương, dù bản thân cũng trọng thương, nhưng khẳng định không thể tính toán thực lực đơn giản là Đế Tôn nhất tầng cảnh, chênh lệch không kém gì Hạ Sanh.

Hạ Sanh nói: - Sư đệ, chuyện này ngươi tự cân nhắc, không cần để ý ta, ta cũng tùy ý nhắc, có đồng ý hay không thì tự ngươi quyết định.

Rõ ràng hắn sợ Dương Khai băn khoăn cho thể diện của mình, mới khó xử đồng ý.

Dương Khai mỉm cười nói: - Động phủ thượng cổ, ta cũng cảm thấy hứng thú.

Ánh mắt Hoa Vũ Lộ sáng ngời: - Dương trưởng lão đã đồng ý?

Dương Khai không đáp, chỉ hỏi: - Động phủ thượng cổ này có thể làm ba người ngóng trông như thế, tốn công sức cũng phải tìm người giúp thăm dò, hẳn là các người tìm được thứ tốt gì trong đó?

- Quả thật có thứ tốt! Hoa Vũ Lộ thẳng thắn gật đầu: - Dương trưởng lão không hỏi chuyện này, thiếp thân cũng chuẩn bị nói rõ. Ba người chúng ta vào thăm dò động phủ thượng cổ không sâu, dù cũng phá giải mấy tầng cấm chế, nhưng chỉ thu được một chút thứ tốt, đây là vật mà thiếp thân lấy được từ động phủ.

Vừa nói, Hoa Vũ Lộ lật tay lấy ra một cái trống hoa nhỏ. Trống hoa nhỏ nhìn không có gì đặc biệt, chỉ to cỡ bàn tay, không biết luyện bằng thứ gì, nhưng vừa lấy ra, một cỗ khí tức vô cùng đặc biệt lan tỏa.

Ánh mắt Dương Khai co rút: - Dị bảo hồng hoang!

Trống hoa nhỏ này cũng giống Sơn Hà Chung của hắn, là dị bảo hồng hoang, tỏa ra khí hồng hoang tinh thuần. Thời thượng cổ, linh khí thiên địa rất khác hiện tại, cho nên các võ giả thượng cổ tu luyện rất nhiều bí thuật thần thông, thậm chí sử dụng bí bảo, đều có khác biệt rất lớn với hiện tại.

Nhưng không thể phủ nhân, dị bảo hồng hoang lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ đều không thể coi thường. Có điều dị bảo hồng hoang có số lượng quá hiếm, gần vạn năm qua, chỉ có ghi lại Sơn Hà Chung, có thể còn những dị bảo hồng hoang khác không được biết tới, nhưng toàn bộ Tinh Giới tính ra cũng tuyệt đối không quá 10 món. Hiện tại trong tay Hoa Vũ Lộ lại xuất hiện một cái!

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.