Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHỦ TRƯƠNG CỦA CÁC NƯỚC VÙNG ĐÔNG NAM

Tiểu thuyết gốc · 1823 chữ

Chương 442 : CHỦ TRƯƠNG CỦA CÁC NƯỚC VÙNG ĐÔNG NAM

Trời chiều bảng lảng. Ánh tịch dương đã dần tàn, chỉ còn lại vài tia nắng cuối cùng le lói nơi phía chân trời, soi hồng mặt nước.

Một chàng thanh niên hiệp khách đang đứng tựa lan can trước mũi thuyền ngắm cảnh. Quang cảnh hoàng hôn trên dòng sông Giang tuyệt mỹ khiến chàng ta không khỏi thất thần. Chàng thanh niên hiệp khách này vận bộ giáp bạc sáng loáng, trường thương giắt sau lưng, dung mạo tuấn tú, ánh mắt nghiêm nghị, phong thái đĩnh đạc đầy khí chất anh hùng. Bộ giáp bạc phản chiếu ánh hoàng hôn càng thêm rực rỡ. Chàng ta tuy đang ngắm cảnh, nhưng đôi mày lưỡi kiếm hơi cau lại, lộ vẻ suy tư, dường như đang suy ngẫm về điều gì đó.

Bỗng nhiên, chàng ta nghe có tiếng cười khẽ ở phía sau, liền vội quay lại nhìn, nhận ra đó là một thanh niên vận hoàng bào hoa lệ, mão vàng đai ngọc, trên mão còn đính một viên minh châu quý giá, phong thái cao quý, dung mạo uy nghiêm, còn ai nữa nếu không phải là Linh Sơn quốc chủ - Linh Sơn Công Chu Linh Sơn. Đi cùng Linh Sơn quốc chủ còn có bốn người nữa, là Thiên Lang, Hoa Hoa quốc chủ (tức Hoa Hoa công tử), Thiên Diệp quốc chủ (tức Akihiro Matsudaira) và Đại Hòa quốc chủ (tên trong game là Nguyên Tín, tên bên ngoài là Tatsuya). Trước đây, nhóm của bọn Thiên Lang chỉ có ba người là Thiên Lang, Linh Sơn quốc chủ và Hồng Anh Hội chủ. Nhưng sau này Hồng Anh Hội thế lực suy vi (thực ra là phát triển quá chậm, không theo kịp những “đại” thế lực khác) nên bị loại trừ khỏi nhóm. Bọn Hoa Hoa quốc chủ, Thiên Diệp quốc chủ và Đại Hòa quốc chủ đều là những “đại” thế lực ở vùng duyên hải đông nam, nên đã gia nhập vào nhóm. Thành viên của nhóm này đều phải là đại nhân vật, đại danh nhân có thân phận địa vị. Quan hệ trong nhóm này không thuần như nhóm bọn Thiên Lang, Hoàng Bố Y, Triệu Tiếu Thiên, Lã Phúc, ...; vì đều là những đại nhân vật nên động cơ chủ yếu xoay quanh lợi ích. Do nhóm bọn họ có 5 người, lại thường đi “hòa giải” xung động giữa các nước khác, nên dần dần bị gọi là nhóm “Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc”. Chỉ có điều, nhiều khi bọn họ “hòa giải” xong rồi, thực lực của hai đối tượng dần dần trở nên cân bằng, và sau đó xung đột lại càng mãnh liệt hơn trước.

Linh Sơn quốc chủ thấy thanh niên hiệp khách quay lại nhìn, liền cười nói :

- Triệu huynh đệ nhìn thấy gì mà thất thần như thế ?

Thanh niên hiệp khách không phải ai khác chính là Thánh Long tộc trưởng Triệu Tiếu Thiên (dù chỉ trên danh nghĩa thì vẫn cứ là tộc trưởng). Họ Triệu nhìn thấy bọn Thiên Lang đi đến, vội đáp :

- Mọi người không nhìn thấy quang cảnh trên sông rất tuyệt mỹ hay sao ?

Hoa Hoa công tử cười nói :

- Triệu huynh đệ đang ngắm cảnh ư ? Vậy mà ta tưởng huynh đệ nhìn cảnh sinh tình, nghĩ đến mỹ nhân đó chứ ?

Mọi người đều bật cười. Triệu Tiếu Thiên đỏ mặt nói :

- Hoa Hoa huynh đừng có tưởng ai cũng giống mình nha. Ta không có phong lưu như Hoa Hoa huynh đâu.

Hoa Hoa công tử nghe nói vậy cũng chỉ cười cười, không có vẻ gì là ngượng ngùng cả, thậm chí còn có vẻ tự hào. Triệu Tiếu Thiên lại hỏi :

- Sao mọi người tụ tập đông đủ thế ?

Triệu Tiếu Thiên là hảo bằng hữu của Thiên Lang, nên cũng biết ít nhiều về tình hình trong nhóm bọn họ. Nếu như không có đại sự gì, bọn họ ít khi nào tập họp đông đủ như thế. Triệu Tiếu Thiên cũng muốn gia nhập vào nhóm này, nhưng vẫn chưa được bọn họ hoan nghênh, bởi Thánh Long tộc tuy là đại thế lực nhưng Triệu Tiếu Thiên lại chưa là đại nhân vật. Có lẽ đến khi nào Triệu Tiếu Thiên nắm được thực quyền, hết còn là tộc trưởng danh nghĩa thì mới đủ tư cách.

Nghe hỏi thế, Hoa Hoa công tử cười nói :

- Bộ không có chuyện gì thì chúng ta không thể gặp nhau hay sao ?

Triệu Tiếu Thiên nói :

- Ta biết mọi người đều là những người bận rộn nha !

Linh Sơn quốc chủ tủm tỉm cười nói :

- Triệu huynh đệ đã bắt đầu hướng đại nhân vật chuyển biến rồi đấy.

Triệu Tiếu Thiên cả mừng hỏi :

- Thật ư ?

Linh Sơn quốc chủ nói :

- Quân vô hý ngôn. Đương nhiên là thật rồi.

Hoa Hoa công tử hỏi :

- Triệu huynh đệ khi nào mới có thể nắm quyền ở Thánh Long tộc vậy ?

Triệu Tiếu Thiên thở dài nói :

- Còn lâu lắm. Các vị trưởng lão bảo rằng khi nào ta đạt đến 65 cấp thì mới đủ năng lực thống lĩnh toàn tộc. Xưa nay tộc trưởng của Thánh Long tộc đều phải trên 65 cấp.

Hoa Hoa công tử nhìn kỹ Triệu Tiếu Thiên một lượt, rồi lắc đầu nói :

- Xem ra còn lâu nha !

Triệu Tiếu Thiên chợt phát hiện càng lúc càng nói lạc đề, liền hỏi :

- Có đại sự gì mới phát sinh phải không ?

Linh Sơn quốc chủ trầm ngâm giây lát, rồi nói :

- Dự Nam chiến dịch vừa kết thúc. Sở quân đại thắng, Hán quân thảm bại, thiệt hại gần 4 nghìn kỵ binh tinh nhuệ và hơn vạn chiến sĩ. Sau trận này, Hán quốc xem chừng thương cân động cốt rồi.

Triệu Tiếu Thiên ngạc nhiên hỏi :

- Chuyện đó có liên quan gì đến chúng ta đâu ? Lãnh địa của chúng ta đều ở vùng duyên hải đông nam kia mà ?

Linh Sơn quốc chủ bật cười nói :

- Xem ra huynh đệ còn phải học tập nhiều lắm mới có thể trở thành đại nhân vật được.

Triệu Tiếu Thiên ngơ ngác nói :

- Nói vậy nghĩa là sao ? Hán – Sở tranh hùng. Dù bên nào thắng hay thua thì chúng ta cũng đâu có được chút lợi ích nào đâu ? Có chăng chỉ có Dĩnh Thủy Liên minh vì ở sát cạnh bên nên mới mưu lợi được thôi.

Thiên Diệp quốc chủ Akihiro nói :

- Ta hỏi huynh đệ, nếu như khu vực Trung Đông phát sinh chiến tranh thì ở Việt Nam có bị ảnh hưởng không ?

Triệu Tiếu Thiên giật mình nghĩ ra, gật đầu nói :

- Ta hiểu rồi. Hán, Sở đều là đại quốc. Chiến cục có quan hệ đến bình diện thế giới. Nhưng mọi người định ứng đối thế nào ? Viện trợ cho Hán quân ư ?

Akihiro cười cười nói :

- Bên nào yếu chúng ta sẽ hỗ trợ bên đó, đương nhiên không thể miễn phí. Giúp đỡ kẻ yếu chống lại kẻ mạnh là trách nhiệm của chúng ta mà.

Linh Sơn quốc chủ khen phải nói :

- Ta tưởng hai nước quốc lực tương đương thì có lợi hơn cho hòa bình thế giới.

Triệu Tiếu Thiên gật đầu, thầm nhủ đúng là cường quốc có khác, tư tưởng cao siêu hơn các tiểu quốc nhiều, xem ra chiến tranh không thể nào kết thúc sớm được rồi. Thêm vào đó, Triệu Tiếu Thiên cũng mừng thầm, vì gần gũi những đại nhân vật thế này, tầm nhìn cũng sẽ ngày càng rộng hơn. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Gần các đại nhân vật thì hẳn có ngày cũng sẽ trở thành đại nhân vật.

Cả bọn nói chuyện một lúc. Lát sau, chợt có hai người từ phía sau hối hả chạy đến, rồi lần lượt ghé vào tai Linh Sơn quốc chủ và Đại Hòa quốc chủ thì thầm mấy câu. Những người còn lại đều nhìn hai người họ, chờ xem đã xảy ra chuyện gì. Trong cả bọn, chỉ có hai người họ là có tiêu tức linh thông hơn cả, bởi Linh Sơn quốc và Đại Hòa quốc có hệ thống tình báo tương đối hoàn thiện. Giây lát, Linh Sơn quốc chủ lắc đầu nói :

- Cũng không có gì đặc biệt. Có tin báo về rằng tàn dư Hán quốc còn khoảng 7, 8 nghìn người, hiện đã lui về chiếm giữ Tân An Trấn cách Dự Nam Trấn hơn 50 kilômét, lại còn xây dựng vô số công sự phòng ngự, xem chừng muốn cố thủ ở đó chờ viện binh. Còn Sở quân cũng đang tụ tập quân đội bao vây Tân An, chuẩn bị tiêm diệt toàn bộ Hán quân ở đó.

Akihiro nói :

- Xem ra trong Hán quân cũng có người tài. Ở biên giới hai nước có đại lượng Sở quân. Nếu rút về hướng đó tất sẽ bị lưỡng diện hiệp kích, lành ít dữ nhiều. Thà rằng cố thủ ở Tân An Trấn, tranh thủ công phòng chiến mà tiêu diệt địch quân.

Hoa Hoa công tử gật đầu nói :

- Phải đó. Khi tiến hành công phòng chiến, phe phòng thủ luôn có lợi thế hơn. Giết được một kẻ địch là huề vốn, giết được hai kẻ địch là có lời.

Linh Sơn quốc chủ nói :

- Xem ra lần này Hán quốc lành ít dữ nhiều rồi. Chúng ta phải khẩn trương liên hệ tiểu tử Hán Bình Công thôi.

Thế là Linh Sơn quốc chủ, Đại Hòa quốc chủ, Hoa Hoa công tử và Akihiro lập tức đi viết thư, rồi cột vào chân bồ câu gửi đến Hán quốc. Tùy theo năng lực và quốc lực của mỗi nước mà nội dung liên hệ sẽ khác nhau. Hiện tại trong game chỉ có thể liên lạc bằng bồ câu đưa thư mà thôi. Ở vùng thảo nguyên phương bắc còn có thể sử dụng chim ưng, tốc độ nhanh hơn, nhưng rất hiếm.

Thuyền tiếp tục đi. Đột nhiên từ đầu mũi chiếc thuyền đầu tiên có tiếng thủy thủ quát lớn :

- Này. Chiếc thuyền kia. Các ngươi mắt mũi để đâu mà để cho thuyền đâm thẳng vào thuyền chúng ta là có ý gì hả ?

Rồi chỉ trong chốc lát, lại có tiếng quát lớn :

- Nếu không tránh sang bên, chúng ta sẽ công kích.

Mọi người cả kinh, đều chạy về phía mũi thuyền để xem chuyện gì đang xảy ra.

Bạn đang đọc 《Vương Mệnh》 sáng tác bởi ThiếtQuanÂm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiếtQuanÂm
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.