Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viên phòng

Tiểu thuyết gốc · 1172 chữ

Chương 19: Viên phòng

Ngồi trong xe ngựa tuy cả Uyển Thanh và Thừa Phong đều không nói gì nhưng nhưng những cử chỉ và hành động của họ dành cho đối phương đã đủ khiến không khí bên trong vô cùng ngọt ngào. Thừa Phong nhẹ nhàng nắm lấy tay Uyển Thanh ôn nhu hỏi:" Nàng hôm nay vào cung nói chuyện gì với mẫu hậu vậy?" Uyển Thanh lắc đầu đáp:" Cũng không có chuyện gì nghiêm trọng phụ hoàng và mẫu hậu muốn hỏi ý kiến của ta có đồng ý về việc sẽ để đứa bé của Vân Tuyết làm con trên danh nghĩa của ta không?"

Thừa Phong nghe vậy thì hơi nhíu mày hỏi:"Nàng có đồng ý không?" Uyển Thanh mỉm cười hỏi lại:" Chàng có muốn ta đồng ý hay không?" Thừa Phong hơi ngập ngừng nói:" Ta..." Uyển Thanh biết Thừa Phong đang khó xử liền nhanh chóng nói:" Ta đã từ chối ý của mẫu hậu rồi và người cũng đã đồng ý không ép buộc ta người sẽ nói lại với phụ hoàng sau" Thừa Phong hơi ngạc nhiên từ trước đến giờ trong hoàng thất việc chính thất điều muốn có cơ hội lấy con của thiếp thất làm con trên danh nghĩa để củng cố địa vị của mình nay Uyển Thanh nhẹ nhàng có được điều này thì lại từ chối một cách dễ dàng như vậy, hắn hỏi lại Uyển Thanh:" Nàng từ chối không một chút đắn đo? Tại sao vậy?" Uyển Thanh khẽ nở nụ cười tựa đầu vào vai Thừa Phong, hắn cũng ngồi thấp xuống để Uyển Thanh tựa được thoải mái hơn, Uyển Thanh vòng tay qua ôm lấy eo của Thừa Phong từ từ giải thích:" Tại vì đơn giản ta không muốn với lại ta biết ta làm như thế không chỉ đang chỉ chia cắt mẫu tử người khác mà còn khiến chàng phiền lòng ta lại không muốn chàng như vậy" nói một đoạn nàng ngước lên nhìn Thừa Phong nói:" Chàng hiểu ý ta mà phải không?"

Nghe Uyển Thanh nói mà trái tim của Thừa Phong như bị bóp nghẹt lại, hắn dịu dàng gật đầu đáp:" Ta hiểu" Uyển Thanh không nói gì nữa cười tươi tựa lại lên vai Thừa Phong, Thừa Phong cũng ôm chặt nàng vào lòng ôn nhu nói:"Uyển Thanh! Ta xin lỗi trước đây là ta không tốt lạnh nhạt với nàng, khiến nàng chịu ấm ức rồi, Thừa Phong ta từ đây xin hứa sẽ dùng nốt quãng đời còn lại yêu thương, bảo vệ cho nàng" Uyển Thanh nghe thấy những lời này của Thừa Phong thì cảm thấy vô cùng cảm động, sóng mũi nàng cảm thấy hơi cay cay, nước mắt trực chờ nơi khoé mắt, nàng cố nén cảm xúc lại vui vẻ gật đầu đáp:" Thừa Phong! Cảm ơn, cảm ơn chàng đã cho ta thêm cơ hội một lần nữa bước vào trái tim chàng"

Qua hơn nửa canh giờ, xe ngựa cũng dừng trước cửa Ngọc Thành phủ, Thừa Phong bước xuống trước sau đó quay lại chìa ta ra tỏ ý muốn đỡ Uyển Thanh, nàng vui vẻ cười nhìn Thừa Phong rồi nhẹ nhàng đặt tay lên tay hắn chậm rãi bước xuống xe, Thừa Phong cũng cẩn thận đỡ nàng, cả hai ung dung bước vào trong.

Đến tối như thường lệ, Thừa Phong lạu đến viện của Uyển Thanh cùng nàng dùng bữa, đang ăn Thừa Phong như nhớ ra điều gì đó liền gọi:"Uyển Thanh ta có chuyện muốn hỏi ý nàng!" Uyển Thanh tay vẫn gắp thức ăn đáp:" Chuyện gì! chàng nói đi ta nghe" Thừa Phong nhìn Uyển Thanh như vậy không khỏi cảm thấy buồn cười thầm nghĩ thê tử của hắn từ khi nào lại tham ăn như vậy nhưng điều này không quan trọng hắn nhìn Uyển Thanh chậm rãi nói:" Uyển Thanh ta muốn đổi chỗ ở cho nàng" Uyển Thanh ngạc nhiên hỏi:" Tại sao vậy? Ta thấy ở đây vẫn ổn mà!" Thừa Phong vẫn ung dung đáp:" Tốt thì tốt thật, nhưng xa với chỗ ta, mỗi lần muốn đến chỗ nàng lại phải đi lòng vòng một hồi, nàng không mệt nhưng phu quân mệt" Uyển Thanh nghe vậy liền gật đầu đáp:" Ừm! Vậy để ta sắp xếp mấy bữa nữa rồi chuyển qua" Thừa Phong lạnh nhạt nói:" Không cần, mai chuyển luôn" Uyển Thanh lại thêm ngạc nhiên nữa nói:" Nhưng ta chưa sắp xếp đồ mà" Thừa Phong không lạnh không nóng nói:" Khỏi cần luôn ta cho người sắp xếp hết rồi" Uyển Thanh nghe vậy liền nhíu mày nhìn Thừa Phong thầm nghĩ:"Đây mà đang hỏi ý kiến mình à rõ ràng là tự mình quyết định rồi còn gì" nhưng những lời này nàng chỉ dám nghĩ trong lòng, nàng bình thường lại đáp:" Tùy chàng vậy"

Tối muộn, Uyển Thanh được Đông Mai và Thu Trúc hầu hạ tắm rửa xong xuôi bước ra ngoài vẫn thấy Thừa Phong đang ở đây, hắn đang ung dung vừa uống trà vừa đọc sách, Uyển Thanh ngạc nhiên hỏi:" Chàng vẫn chưa về nghỉ ngơi à?" Nghe thấy tiếng nàng, Thừa Phong đặt cuốn sách xuống thản nhiên nói:" Đêm nay ta nghỉ ngơi ở đây" nói rồi hắn phất tay cho mọi người lui xuống, Đông Mai và Thu Trúc nhanh chóng hiểu ý lập tức hành lễ rồi lui xuống đóng cửa lại rồi nhìn nhau tủm tỉm cười.

Uyển Thanh lúc này bị câu nói nhẹ tênh của Thừa Phong chấn động không nhẹ, nàng ấp úng nói:" Chàng... Chàng nghỉ ngơi... ở...ở đây sao?" Thừa Phong vẫn giữ nguyên thái độ thản nhiên đáp:" Đúng vậy! Chẳng lẽ nàng là đang muốn đuổi ta?" Uyển Thanh nghe vậy liền vô thức lắc đầu. Thừa Phong thấy nàng như vậy thì cảm thấy Uyển Thanh đáng yêu vô cùng, hắn nhẹ nhàng bế ngang lên ôm chặt vào lòng, Uyển Thanh sợ ngã theo phản xạ vòng tay ôm lấy cổ Thừa Phong ngơ ngác nhìn hắn, Thừa Phong nhoẻn miệng cười lạnh nhạt nói:" Đi nghỉ thôi!" nói rồi hắn bế Uyển Thanh chậm rãi tiến đến bên giường.

Sau khi được Thừa Phong nhẹ nhàng đặt lên giường liền lấy lại tinh thần hoảng hốt nói:" Chàng định làm gì?" Thừa Phong nhìn Uyển Thanh cười gian xảo nói:" Nàng đoán xem, đương nhiên làm chuyện cần làm" nàng biết ý của Thừa Phong liền cảm thấy có chút xấu hổ khuôn mặt nàng sớm đã hơi ửng hồng cộng thêm nhan sắc khuynh thành của nàng càng làm tăng thêm độ mị hoặc, nàng quyết định giả ngu ấp a ấp úng nói:" Việc... Việc gì?" Thừa Phong lạnh lùng đáp:" Viên phòng" vừa dứt lời chiếc màn màu lam biếc cũng được buông xuống.

( phần còn lại mọi người tự tưởng tượng đi nha😂)

Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.