Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển chỗ ở

Tiểu thuyết gốc · 1791 chữ

Chương 20: Chuyển chỗ ở

Sáng ngày hôm sau, khi đang dùng bữa sáng, Vân Tuyết nghe thấy bên ngoài có chút ồn ào liền kêu Huệ Nhi đi nghe ngóng xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Một lúc sau, Huệ Nhi quay về trước khi báo cáo thì Huệ Nhi chú ý quan sát tâm trạng của Vân Tuyết, thấy Huệ Nhi cứ chần chừ không nói, Vân Tuyết hơi khó chịu nói:" Có chuyện gì cứ nói đừng cứ ấp a ấp úng như vậy" Huệ Nhi nghe Vân Tuyết hơi tức giận liền nhanh chóng trả lời:" Dạ sáng nay bên chỗ Vương phi chuyển chỗ ở" Vân Tuyết nghe vậy có chút khó hiểu nhíu mày hỏi:" Chuyển chỗ ở? Đang yên đang lành sao tự nhiên lại dọn chỗ ở làm gì?" Huệ Nhi tuy có chút run rẩy nhưng vẫn cố bình tĩnh trả lời:" Nghe nói đây là ý của Vương gia ạ thấy nha hoàn nói chỗ ở của Vương phi có chút hơi lạnh lẽo không tốt cho sức khỏe của Vương phi nên mới chuyển sang chỗ ở khác"

Vân Tuyết nghe xong ban đầu có chút trầm ngâm nhưng ngay sau đó lại bình thản thở dài nói:" Cũng chỉ là chuyển sang chỗ ở thôi mà có cần phải làm ồn ào đến thế không?" nói rồi nàng ta tiếp tục quay lại dùng bữa, vừa gắp thức ăn nàng ta vừa ung dung hỏi:" Ngươi biết là chuyển đến chỗ nào không?" Huệ Nhi có chút ngập ngừng nói:"Dạ ... Dạ chuyện này..." Vân Tuyết cảm thấy khó chịu vô cùng khi từ nãy đến giờ Huệ Nhi cứ trả lời kiểu ấp úng liền lớn giọng nói:" Ta hỏi chuyện gì ngươi cứ trả lời thẳng cứ ấp a ấp úng như vậy là muốn chọc ta tức điên lên đúng không?" Huệ Nhi nghe Vân Tuyết quát liền nhắm mắt nhắm mũi mà nói:" Dạ là chuyển đến Gia Uyển cư"

Nghe thấy vậy, Vân Tuyết thẩn thờ đến nỗi đánh rơi đôi đũa trên tay xuống, miếng điểm tâm cũng theo đó mà rơi xuống y phục của nàng ta, Huệ Nhi vội vàng tiến lại gần nhặt đôi đũa lên rồi lấy khăn tay lau sạch y phục cho nàng ta. Vân Tuyết vẫn giữ nguyên thái độ nói:" Là Gia Uyển cư vừa mới tu sửa kia sao? Chỗ gần với thư phòng của Vương gia nhất?" Huệ Nhi biết chủ tử nhà mình sắp nổi giận liền sợ hãi không nói gì chỉ dám gật đầu, nhưng không giống như với suy nghĩ của Huệ Nhi, Vân Tuyết nàng ta lại bình tĩnh đến lạ thường, nàng ta lạnh giọng nói:" Tất cả lui xuống hết, đóng chặt cửa lại" Huệ Nhi hơi chần chừ nhưng vẫn nhanh chóng cùng đám nha hoàn lui xuống đóng cửa lại.

Đợi Huệ Nhi cùng đám nha hoàn lui xuống hết, lửa giận trong lòng Vân Tuyết lúc này mới phun trào, nàng ta hất đổ hết đống thức ăn xuống, chưa hả giận nàng ta đem hết đống bình gốm sứ trong phòng đập đổ hết, vừa đập Vân Tuyết vừa không ngừng lẩm bẩm:" Tại sao? Tại sao cái gì ta muốn đều bị ả tiện nhân Uyển Thanh kia nhẹ nhàng lấy mất chứ? Rõ ràng là ta để ý đến chỗ đó trước mà, tại sao khi không lại để ả chuyển vào ở cơ chứ? Tại sao?"

Khoảng tháng trước, căn viện gần thư phòng của Thừa Phong đã được hắn cho người tu sửa xong, ban đầu nó có tên Hoà Thủy cư nhưng không biết vì lý do gì hắn đổi thành Gia Uyển cư. Cảnh vật bên trong Gia Uyển cư được bày trí và sắp xếp tuy đơn giản nhưng không làm mất đi vẻ đẹp tao nhã và khang trang vốn có của nó. Trong sân viện còn có cả một hồ nước nhỏ có trồng hoa bạch liên* và thả vài con cá chép vàng nhỏ bên cạnh còn có một gốc đào khá to, một góc khác còn có khu đất khả rộng được người của Hoa viên trong cung đến trồng các loại hoa khác nhau như hoa hồng, hoa tiểu liên,... Không khí bên trong Gia Uyển cư lại vô cùng tốt, vào mùa đông thì không quá lạnh, vào mùa hè thì không quá nóng.

Một lần trong lúc Vân Tuyết đi dạo đi ngang qua Gia Uyển cư ghé vào thăm quan một vòng thì nàng ta lại thấy rất thích nơi này, muốn chuyển đến chỗ này. Suy nghĩ một hồi nàng ta hạ quyết tâm phải chuyển vào Gia Uyển cư. Đến lúc Thừa Phong đến chỗ Vân Tuyết thì nàng ta cho người chuẩn bị chu đáo, trong lúc dùng bữa nàng ta đề cập với Thừa Phong về việc muốn chuyển chỗ ở nhưng không dám là muốn chuyển đến đâu chỉ viện cớ là tiện cho việc phát triển sau này của hài nhi muốn chuyển đến chỗ nào thoáng mát, rộng rãi hơn một chút.

Thừa Phong nghe Vân Tuyết nói liền cảm thấy hợp lý liền gật đầu đồng ý bảo nàng ta an tâm dưỡng thai đợi nàng ta sinh và ở cữ xong sẽ chuyển chỗ ở khác cho nàng ta, Vân Tuyết nghe vậy liền vui vẻ đồng ý trước mắt cứ như thế đã đợi một thời gian sau đề cập đến chỗ nàng ta muốn ở cũng không muộn. Nhưng ông trời đúng là không toại lòng người, Vân Tuyết chưa kịp hành động thì chỗ nàng ta muốn đã bị Uyển Thanh không cần làm gì cũng chuyển vào ở một cách dễ dàng, khiến Vân Tuyết tức đến nói không lên lời.

Ở bên chỗ Uyển Thanh lúc này mấy nha hoàn cùng gia nô đang bận rộn luôn tay luôn chân di chuyển đồ từ viện của Uyển Thanh sang Gia Uyển cư còn về phần nàng do đêm qua bị Thừa Phong "hành hạ" cả đêm đến sáng mới ngủ được một lúc thì bị tiếng ồn bên ngoài làm cho thức giấc, nàng đành mở mắt thức dậy đang định bước xuống giường thì toàn thân nàng truyền đến cơn đau nhức dữ dội, nàng đành nằm yên trên giường mà gọi Đông Mai và Thu Trúc.

Ở bên ngoài nghe thấy tiếng Uyển Thanh gọi, Vương mama liền nhanh chóng mang theo thau nước ấm vào cho nàng rửa mặt. Vào đến nơi bà nhìn thấy Uyển Thanh đang ngồi nhăn nhó trên giường mà xoa nhè nhẹ thắt lưng của mình, Vương mama vừa nhìn là đã hiểu đêm qua giữa hai người Uyển Thanh và Thừa Phong đã xảy ra chuyện gì, bà đặt thau nước xuống bàn vui vẻ đến bên giường cố nén cười nói:" Vương phi người tỉnh rồi! Để nô tỳ giúp người sửa soạn"

Uyển Thanh cảm thấy xấu hổ vô cùng, nàng cúi mặt khẽ gật đầu nói:" Ừm! Phiền mama rồi!". Sau khi rửa mặt, súc miệng xong nàng liền hỏi:" Bên ngoài mọi người đang làm gì mà ồn ào vậy? Đông Mai và Thu Trúc đâu sao có mỗi mama vào hầu hạ ta vây?" Vương mama vừa giúp nàng mặc ý phục vừa từ tốn trả lời:" Bên ngoài Đông Mai và Thu Trúc đang giúp quản gia chỉ đạo đám nha hoàn và gia nô dọn dẹp đồ của người sang chỗ ở mới?" Uyển Thanh ngạc nhiên hỏi:" Dọn dẹp? Chỗ ở mới" Vương mama gật đầu đáp:" Dạ phải!" Thấy Uyển Thanh vẫn còn ngẩn người liền nói:" Vương phi! Người quên rồi sao? Hôm nay người sẽ chuyển đến ở mới sao?" Uyển Thanh lấy lại tinh thần lắc đầu nói:" Ta mệt quá nên quên mất" Vương mama nghe vậy chỉ biết lắc đầu cười trừ.

Mọi người cứ thế bận rộn đến gần trưa mới xong, Uyển Thanh cũng đã chuyển đến Gia Uyển cư. Vừa bước vào bên trong nàng không khỏi ngạc nhiên trước bày trí của Gia Uyển cư. Trừ hồ sen và vườn hoa ở trước sân viện thì nơi này gần giống với khuê các trước đây của nàng khi còn ở Phương phủ. Uyển Thanh mải mê ngắm nhìn cảnh vật xung quanh mà không để ý Thừa Phong đã đến và đang tiến đến gần chỗ nàng.

Thừa Phong vừa tiến vào, mọi người đang muốn hành lễ thì hắn đưa tay lên ra hiệu im lặng phất tay cho tất cả lui hết xuống rồi chậm rãi đi đến ôm chặt lấy Uyển Thanh từ phía sau, cằm hắn đặt lên vai của nàng. Uyển Thanh bị hành động của Thừa Phong làm cho có chút bất ngờ, nàng bình tĩnh lại nhẹ nhàng nói:" Vương gia! Chàng về từ lúc nào vậy? Tại sao không lên tiếng?"Thừa Phong vẫn giữ nguyên tư thế ôn nhu nói:" Ta mới về, thấy nàng say mê ngắm cảnh không nỡ phá đám" Uyển Thanh không nói gì tay nàng khẽ nắm lấy tay của Thừa Phong đang đặt ở eo nàng, Thừa Phong nói khẽ vào tai Uyển Thanh:" Có thích không?" Uyển Thanh vui vẻ gật đầu đáp:" Thích lắm! Cảm ơn chàng Thừa Phong" Thừa Phong giọng nói có chút lạnh lùng nói:" Chỉ nói cảm ơn suông?" Uyển Thanh cảm thấy khó hiểu nói quay lại mặt đối mặt với Thừa Phong nói:" Vậy chàng muốn sao?"

Thừa Phong quay người Uyển Thanh lại đối diện mình tay vẫn ôm chặt lấy eo nàng, Uyển Thanh bị xoay bất ngờ liền vội vàng bám vào hai bên vai Thừa Phong để tránh bị ngã. Thừa Phong cúi xuống mặt dí sát vào mặt Uyển Thanh khi môi hắn đang gần kề môi Uyển Thanh thì nàng đột nhiên đẩy hắn ra, Thừa Phong do không có phòng bị liền dễ dàng bị nàng đẩy ra. Uyển Thanh xấu hổ ấp úng nói:" Dùng bữa thôi! Ta đói rồi!" nói rồi nàng chạy một mạch vào trong mặc kệ Thừa Phong đang ngây người đứng đấy.

Sau khi bóng dáng Uyển Thanh rời đi Thừa Phong lấy lại tinh thần liền nhớ đến hành động vừa rồi của Uyển Thanh thì không khỏi cười thầm trong lòng nghĩ:" Thì ra dáng vẻ của tài nữ bậc nhất kinh thành cũng có lúc lại đáng yêu như vậy" hắn cười xong cũng nhanh chóng ung dung bước đi nhẹ nhàng bước vào trong nhà dùng bữa trưa cùng Uyển Thanh.

CHÚ THÍCH * Bạch liên: Sen trắng
Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.