Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1304 chữ

Khương phụ đang phơi thuốc lá sợi, thấy một lão gia mặc trường sam đàng hoàng dừng lại trước cửa nhà mình, ông đang muốn hỏi, đối phương đã mở miệng trước: "Xin hỏi đây có phải là nhà vợ Vệ Thành không? ”

"Đúng vậy, không sai, ta chính là cha vợ hắn, dám hỏi ngươi có việc gì không?"

"Tại hạ họ Quách, là bạn tốt đồng môn của Vệ huynh năm xưa học ở phủ Túc Châu, năm nay lên kinh thành thi lấy được tiến sĩ tam bảng, trên đường về quê mưu quan thuận tiện mang tin cho Vệ huynh." Quách tiến sĩ chuẩn bị đem thư cùng đồ đạc đưa qua, Khương phụ nói nhà mình không có ai biết chữ, muốn phiền toái nhờ hắn một chút. Ông mang ghế cho tiến sĩ lão gia ngồi, thấy đã ổn định, mới kéo cổ họng hô một tiếng, hỏi đại ca đại tẩu có nhà hay không.

Bên kia rất nhanh cũng trả lời một tiếng, hỏi nhị thúc có việc gì?

"Kinh thành viết thư, mau gọi cha mẹ ngươi sang đây."

Trong nhà Khương lão đại loạn cào cào, mọi người đều bỏ việc trên tay xuống rồi chạy về phía Khương gia, còn có bà con nghe thấy tiếng động đến xem náo nhiệt. Một màn này Quách tiến sĩ đã gặp qua, ba năm trước giúp Vệ gia đọc thư cũng giống như vậy, không riêng gì người nhà họ Vệ, những thôn dân nhàn rỗi không có việc gì làm đều tới, vẻ mặt vui mừng như có lễ hội.

Chờ người hai phòng Khương gia đến đông đủ, Quách tiến sĩ mở thư trước mặt mọi người, nhuận nhuận cổ họng bắt đầu đọc.

Đầu tiên là lời hỏi thăm ân cần và quan tâm, sau khi nhắc tới toàn bộ trên dưới Khương gia, mới bắt đầu kể lại chuyện mấy năm nay đã trải qua ở kinh thành. Nói năm đầu quán tuyển, Vệ Thành là thứ cát sĩ, sau hai năm được đề bạt thành chính thất phẩm biên tu, năm nay đã là chính lục phẩm hầu đọc, hầu đọc là người đọc sách giảng kinh cho Hoàng Thượng. Lại nói bởi vì Vệ Thành được thăng chức thành quan lục phẩm, nên hoàng thượng cũng phong cho mẫu thân Ngô thị và thê tử Khương thị là lục phẩm cáo mệnh an nhân, thông báo Khương thị năm nay lại sinh thêm một đứa con trai...

Quách Tiến Sĩ đọc một câu, bà con lại hít một hơi.

Năm ngoái làm thất phẩm quan, năm nay đã thăng lục phẩm, còn là người hầu hạ hoàng thượng.

Điều này ... Đây thật sự là con rể của Khương gia Vệ Tam Lang?

Vệ Thành làm quan lục phẩm, còn xin được cáo mệnh cho lão nương tức phụ, chỉ riêng Ngô bà tử ở thôn cách vách lúc nào cũng chống lưng mắng người cách xa cũng nghe thấy đã là cáo mệnh phu nhân? Bà trở thành kiểu lão thái thái nhà giàu ra ngoài có người khiêng kiệu trong kịch nói.

Mẹ ơi. Không dám nghĩ. Thôn dân thực sự không dám nghĩ tới.

Những bà nương ở Tiền Sơn thôn giống như nghe thiên thư, nữ quyến Khương gia cũng hoảng hốt, các nàng có thể nghĩ đến hiện giờ Khương Mật sẽ không kém, nhưng không nghĩ tới nàng đã có phẩm cấp, là mệnh phụ.

Quách tiến sĩ đọc tiếp, nói phu nhân thường xuyên nhớ thương nhà mẹ đẻ, tháng hai nhận được thư, thập phần mừng rỡ. Luôn nghĩ xem làm thế nào để viết thư trả lời, gửi chút gì đó trở về. Bởi vì kinh thành đến quê nhà đường xá xa xôi, đi xe ngựa cũng phải mất hơn tháng, đặc sản địa phương cũng không dễ mang theo, mới nhớ đến lúc phong cáo mệnh hoàng thượng có thưởng vải lụa, nên nàng cắt một ít nhờ Quách tiến sĩ đưa về. Đặc biệt đề cập đến miếng vải lụa màu trầm là dành cho cha. Còn lại là những màu sắc tương đối tươi sáng, tự nhìn người để chia.

Quách tiến sĩ đưa hành lý cho Khương phụ, ông mở ra xem, bên trong có không ít vải, chưa cầm lên tay cũng cảm thấy rất trơn mượt, đừng nói trên trấn, trong huyện thành cũng không thể có loại vải tốt như vậy.

"Đây thật sự là hoàng thượng thưởng?"

"Không sai, đây là tơ lụa thượng hạng từ trong cung."

Khương phụ ôi một tiếng, nói thứ tốt như vậy sao lại đưa về cho bọn họ, làm ruộng cần gì mặc tơ lụa? Nói thì nói vậy, thực tế trên mặt ông đã cười tưoi như hoa. Vừa rồi ông còn đang hút điếu thuốc khô, bây giờ không dám đụng vào, sợ làm hỏng vải tốt.

Trong số này, chỉ có một khối màu trầm, còn lại đều tương đối tưoi tắn, muốn nhuộm được một cuộn vải lụa xinh đẹp như vậy rất khó, huyện thành không có bán, phủ thành có lẽ có nhưng nhất định rất đắt.

Trong thư nói ai thích hợp thì để cho người đó, chỉ riêng màu sắc này, Tiền Quế Hoa và cả Khương đại tẩu mặc cũng không hợp, nhưng mấy tẩu tẩu đại phòng trẻ hơn một chút, mặc vào khá tốt. Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng mọi người đều nghe hiểu. Đại phòng vẻ mặt vui mừng, muốn cầm về chia, không vội dùng ngay, để đến lúc khuê nữ lập gia đình mới may xiêm y mới, rất có thể diện.

Tiền Quế Hoa nghe xong, không có chuyện gì liên quan tới mình, vẻ mặt mất mát. Thấy khối vảo cho đương gia không nhỏ, đoán có thể đủ may cho Cẩu Tử một bộ, mới thoải mái hơn một chút.

Khương đại tẩu tươi cười, nói cái này đắt biết bao nhiêu, khó cho Mật nương bỏ được.

"Cũng không biết nàng lại mang thai, nếu biết ta cũng tiết kiệm chút bạc đánh cái khoá bình an, cùng đưa đi. Chúng ta chỉ gửi đi một phong thư, Mật Nương lại đưa tới vải vóc tốt như vậy, đây thật đúng là..."

Bà con vây quanh xem náo nhiệt cũng chen về phía trước, muốn nhìn xem đồ trong cung trông như thế nào.

Ở nông thôn bất luận nam nữ ăn mặc đều một màu xám, chưa từng thấy nhà ai có vải màu sắc đẹp đẽ như vậy, còn không phải là vải bình thường, mà là tơ lụa. Nhìn từ xa như phát sáng, mặc vào sợ là ngồi không dám ngồi, phải cẩn thận.

" Khương gia làm xong xiêm y thì phải mặc ra cho chúng ta xem một chút đấy nhé."

"Ta thấy đó còn có một khối vải màu đỏ, làm thành xiêm y rồi cho các cô nương trong thôn thành thân mượn đến mặc một chút."

" Nói xem, đều là cô nương nông thôn, nhà các ngươi đã thành quan thái thái, người ở kinh thành, ăn sơn hào hải vị mặc lăng la tơ lụa, thật có phúc."

Thấy bọn họ nói như vậy, Quách tiến sĩ nói đỡ một câu, nói Vệ huynh là quan Hàn Lâm, Hàn Lâm viện thanh liêm, bọn họ ở kinh thành làm gì cũng phải tiêu tiền, trong nhà cũng không có người hầu hạ, Vệ huynh là quan kinh lục phẩm, vẫn còn phải dựa vào hai chân đi đến nha môn. Điều kiện này không thể nói là quá tốt, nhưng đệ muội vẫn tiết kiệm để gửi về đã là rất có tâm.

Bạn đang đọc Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào của Nam Đảo Anh Đào (Anh Đào Đảo Nam)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HD447
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.