Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1343 chữ

Thi đỗ lần hai, Quách cử nhân đã rất hài lòng, sau này khi thi đình, bởi vì hắn lần đầu về tiến cung cho nên quá mức khẩn trương, biểu hiện bình thường, chỉ có được xuất thân đồng tiến sĩ. Mặc dù như vậy Quách tiến sĩ mới nhậm chức cũng không quá khó chịu, sau khi bình tĩnh lại thì thu thập hành lý chuẩn bị trở về quê mưu quan. Đồng tiến sĩ muốn tìm một chức quan dễ hơn cử nhân, bắt đầu từ tiểu quan địa phương, có thể có hy vọng đi lên.

Trước khi đi, Quách Tiến Sĩ hẹn Vệ Thành một lần cuối, muốn uống vài chén rượu cùng nhau.

Hai người uống mấy chén, Vệ Thành về thư phòng lấy ra hai phong thư nhà, đưa cho Quách tiến sĩ, nói lần này vẫn làm phiền hắn.

"Vệ huynh giúp ta rất nhiều, chút chuyện nhỏ này ta nhất định sẽ làm thỏa đáng cho huynh, phiền toái gì chứ?" Nói xong hắn nhìn chữ trên phong bì "Một phong cho huynh đệ, một phong cho cha vợ có đúng không? ”

Vệ Thành gật đầu, lại nói còn có một một ít đồ vật, cũng muốn nhờ hắn đưa đến nhà cha vợ: "Phu nhân ta được phong lục phẩm cáo mệnh, hoàng thượng đồng thời ban thưởng thêm, có không ít vải vóc, phu nhân chọn lựa mấy khối, nói là đồ tốt trong cung thưởng muốn đưa về cho nhà mẹ đẻ nàng. ”

Nói là nhà mẹ đẻ, chủ yếu là cho đại bá nương, lúc còn ở nông thôn đại bá nương rất nhiều lần cho nàng mặt mũi, bây giờ vẫn nhớ thương, nàng nghĩ hiện tại mình rất tốt, chỉ gửi một phong thư về thì không thỏa đáng, mới nhớ tới những vải vóc đẹp đẽ kia. Chất liệu kia làm xiêm y cho nương không ổn lắm, bản thân nàng cũng dùng không hết, mới cắt ra một ít, muốn đưa cho đại bá nương để bà chia cho đường tẩu cũng tốt.

Bỏ qua cha ruột tặng đồ cho bá mẫu không thích hợp, nàng lại cắt một tấm vải màu sắc trầm hơn cho cha nàng.

Lúc Khương Mật cắt vải, Vệ Thành cũng thương lượng với Ngô bà tử, nói có nên gửi chút đặc sản kinh thành cho đại ca nhị ca hay không?

Ngô bà tử không cho phép, để Vệ Thành viết thư đã là sự nhượng bộ lớn nhất của bà, sống mà nhi tử không nhớ thương, ngược lại mình phải tặng cho nhi tử cái này cái kia... Bà ấy có thể chịu được không? Chịu được mới là lạ.

Bởi vì phải thi lại, nên các thí sinh cũng về nhà muộn hơn, Quách tiến sĩ rời kinh vào cuối tháng bảy, một đường thuận lợi, không gặp phải phiền toái gì, cũng phải mất thời gian hơn một tháng mới về đến Túc Châu, sau đó hắn được bạn bè đồng môn chúc mừng, nên đến lúc đưa được thư Vệ Thành giao phó đến thôn Hậu Sơn, đã là đầu tháng Chín.

Lúc này trời cao đêm lạnh, tiết hàn lộ cũng sắp tới. Quách Tiến Sĩ một đường ngồi xe ngựa loạng choạng vào thôn, xe ngựa dừng lại ở cổng thôn, không đi tiếp được nữa, đành phải đi bộ. Tiến sĩ lão gia bảo người đánh xe dừng lại ở đây chờ, đeo tay nải trên vai, cầm hai lá thư trong tay, nhớ lại con đường lần trước tìm đến Vệ gia. Nhà cũ Vệ gia vắng vẻ ba năm, trên mái ngói đã kết đầy rêu, sân viện mới thu dọn dùng để phơi thóc, rất sạch sẽ. Quách tiến sĩ đứng một lúc mới nhớ ra nơi này trước đây là Vệ gia nhị lão và Vệ huynh ở, huynh đệ đã phân gia, Vệ Đại Vệ nhị không ở chỗ này. Quách tiến sĩ xoay người nhìn, muốn tìm người hỏi thăm, hắn cũng may, vừa đúng lúc có một phụ nhân cõng giỏ trúc đi tới. Hắn chặn người, đang định hỏi thăm, người ta càng nhìn thấy khuôn mặt hào phóng này của hắn càng thấy quen thuộc, mới hỏi "Ngươi là người thân nhà nào? Chúng ta đã gặp nhau chưa? ” "Có lẽ là đã gặp qua rồi, ba năm trước ta tới nơi này đưa thư cho Vệ gia, ta họ Quách." Ồ, phụ nhân cõng giỏ trúc nhớ lại, cười hắc hắc chỉ vào Quách tiến sĩ nói “ Ngươi là người đi cùng với Vệ lão tam lên kinh nhưng lại thi trượt.” Quách tiến sĩ bị nghẹn không nhẹ. Quên đi, hắn không so đo với phụ nhân nông thôn. Hắn hít sâu một hơi, nói kỳ trước chưa chuẩn bị xong đã hồ đồ lên kinh thành, không may thi trượt, sau khi về quê hắn chăm chỉ khổ đọc, lần này đã được, tuy rằng chỉ là tiến sĩ tam bảng, nhưng cũng coi như không hổ thẹn với phụ lão hương thân. “ Ngươi thi đậu tiến sĩ? Thi đậu rồi sao lại trở về? Không làm quan ở kinh thành à? ” Quách tiến sĩ không khỏi tò mò Vệ Thành làm thế nào trải qua mấy lần thi viện thất bại? Những phụ lão hương thân từng người từng người một không biết nói chuyện, vừa mở miệng là từng câu từng chữ đâm vào tâm người nghe. Quách tiến sĩ thẳng thắn nói mình không ưu tú bằng Vệ huynh, kinh thành không phải là nơi cứ thi đậu tiến sĩ là có thể lưu lại, chỏ có rất ít người được thế, đa số phải trở về mưu quan ở địa phương.

“ Không nói nữa, hôm nay ta tới đây có giệc, phiền toái ngươi chỉ giúp ta nhà Vệ Đại Lang Vệ Nhị Lang ở chỗ nào?”

Đại tỷ xoay người chỉ sang bên cạnh: "Là nhà sát vách đây này. ” Trần thị đang uống nước, nghe được bên ngoài có người nói chuyện, mới bưng chén sứ thô đi ra, đúng lúc nhìn về phía bên này đối diện với Quách tiến sĩ. Khuôn mặt Quách tiến sĩ này, Trần thị nhớ rõ, lúc trước hắn nói một tràng khiến Đại Lang mất mặt, làm sao nàng ta có thể quên được? Thấy hắn lại tới, Trần thị mới hỏi có phải mang thư gửi kinh thành tới hay không? "Là thư của Vệ huynh, gửi cho đại ca nhị ca hắn, ta vừa mới mang về từ kinh thành, chị dâu ngài tiếp nhận thì coi như nhiệm vụ lần này của ta hoàn thành." Trần thị nghĩ Mao Đản đã đọc sách mấy năm, đọc thư cho người nhà cũng không thành vấn đề, nàng đưa tay ra nhận, nói một tiếng cảm ơn. Quách Tiến Sĩ ở trong lòng nói thầm một câu, ngay cả miếng nước cũng không mời, ngoài miệng lại không nói gì, còn cười ha hả hỏi thăm Tiền Sơn thôn đi như thế nào. “Ngươi còn muốn đi Tiền Sơn thôn?” "Không phải là ta! Vệ huynh nói cha vợ hắn năm nay nhờ thương đội đưa thư cho hắn, thông bái tình huống trong nhà, rất lo lắng cho hắn và phu nhân, cho nên mới đặc biệt trả lời một phong thư để cha vợ an tâm. ” Trần thị tuy rằng tò mò nội dung phong thư lão tam viết cho Khương gia, nhưng nàng ta lại nghĩ kiểu gì Tiền Sơn thôn bên kia cũng sẽ lộ ra tiếng gió, đến lúc đó hỏi thăm một chút là biết, mới chỉ cho Quách tiến sĩ một phương hướng. Đường ở nông thôn quanh co, Quách tiến sĩ vừa đi vừa hỏi thăm mới đến được nơi, may mắn sau đó gặp được một nông phu nhiệt tình dẫn hắn đến trước cửa Khương gia.
Bạn đang đọc Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào của Nam Đảo Anh Đào (Anh Đào Đảo Nam)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HD447
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.