Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1262 chữ

Cuối tháng chín, hoàng đế nói ở ngự thư phòng lâu không mới mẻ, đã bố trí một thư phòng nhỏ ở cạnh vườn mai, gọi là Mai Phương Trai.

Lại chê người Hàn Lâm viện an bài tới không biết làm việc, khiến hắn mất hứng thú, nên tự gọi mấy cái tên, lệnh cho bọn họ thay phiên nhau đến Mai Phương Trai. Từ lúc này trở đi, hoàng đế vẫn xử lý chính sự gặp mặt triều thần ở ngự thư phòng, xử lý xong nếu muốn đọc sách sẽ đi Mai Phương Trai có cảnh sắc thanh nhã.

Xung quanh Mai Phương Trai đều có tâm phúc của hoàng đế canh giữ, không được tự tiện xông vào, Càn Nguyên Đế nói là ở bên trong đọc sách, thực tế là nghị sự với Hàn Lâm quan.

Vệ Thành xem như to gan, lần đầu tiên đi Mai Phương Trai, đang chuẩn bị giảng kinh cho hoàng thượng, thì bị người ném ra một vấn đề dọa chết người. Lúc ấy Vệ Thành có sửng sốt một chút, sau đó giữa chuyện theo quy củ nói có lệ vài câu va nói thật, lựa chọn nói thật, nói cả nửa ngày. Càn Nguyên Đế mỗi lần tán gẫu với Vệ Thành xong tâm tình luôn không tệ, Vệ Thành chuẩn bị lui ra, nghe hoàng đế nói: "Trẫm nhớ rõ ngươi thi đỗ khoa trước, lúc thi đình trẫm ra một đề, hỏi thuế, ngươi viết một bài văn khó lường.”

Vệ Thành cẩn thận hồi tưởng lại một chút xem lúc ấy mình viết cái gì, tràn đầy kinh ngạc nói: "Hoàng thượng đồng ý với cách nói của vi thần? ”

“Lúc trước ngươi bén nhọn hơn nhiều, cho phương thức phương pháp đều có chút thẳng thắn, nhưng quan điểm rất đúng, hợp với tâm ý của trẫm. Lúc đó trẫm nhịn không giữ ngươi lại nói chuyện, khắc chế xếp ngươi hạng tám bảng hai, để Lục Văn Viễn chọn ngươi vào Hàn Lâm viện. ”

Vệ Thành thật sự phát ngốc, không biết nên phản ứng như thế nào.

Trong đầu không ngừng quanh quẩn làm sao có thể?

“Ngươi còn không tin?

"Không phải không tin, mà là vi thần không dám tin. Vi thần lúc trước chỉ là ếch ngồi đáy giếng, tự cho là mình có chút tài năng, không kiềm chế đước mới thể hiện ra trước mặt Hoàng Thượng ý xấu. Sau khi được chọn làm thứ cát sĩ vào Hàn Lâm viện mới hiểu được trời có bao nhiêu cao, trong Hàn Lâm viện có rất nhiều người mạnh hơn vi thần, luận tài năng văn chương, vi thần đều không bằng người. ”

"Nói không sai, trong Hàn Lâm viện có rất nhiều người văn chương mạnh hơn ngươi, nhưng trẫm chỉ nhớ kỹ một người là ngươi, không nhớ kỹ bọn họ. Ngươi nói rằng đây là ví sao?”

"Vi thần không biết."

Hoàng đế uống một ngụm trà nóng, nói: "Bởi vì ngươi dám nghĩ cũng dám nói, càng bởi vì ngươi trong lòng chứa đựng triều đình, muốn vì trẫm phân ưu, không giả tạo, chỉ biết a dua nịnh hót. ”

Hoàng đế nói xong nở nụ cười: "Nếu không phải trẫm thưởng thức ngươi, với lai lịch và xuất thân của ngươi sao có thể đu nhanh như vậy? Nếu không phải trẫm bảo Lục Văn Viễn lưu người, ngay cả Hàn Lâm viện ngươi cũng không được chọn. Hàn Lâm viện toàn là lão ngoan cố cố thủ, đâu phải là nơi dễ vào như vậy? ”

Lúc đầu Vệ Thành cảm thấy mình có thể được điểm tiến sĩ nhị bảng ở lại Hàn Lâm viện có thể là do hoàng thượng mượn mình để xào thanh danh, thuận tay cho chỗ tốt. Vệ Thành cảm thấy đường đi đến đây chủ yếu là Mật Nương giúp mình, hiện tại chàng mới biết, không riêng gì Mật Nương, hoàng thượng cũng âm thầm đề bạt... Thực ra những thua thiệt trước đó khiến chàng, cảm thấy trong vòng mấy năm mà đã có thể thăng lên lục phẩm quả thực không hợp lý, hôm nay mới rõ ràng.

Hoàng Thượng hiện thân nói cho chàng biết ngươi nghĩ không đúng, sự tình không phải như vậy.

Càn Nguyên Đế tận mắt nhìn thấy sắc mặt Vệ Thành biến hoá, bình thường rất ổn trọng, thật khó có khi thấy biểu tình của chàng phong phú như vậy, vui vẻ hỏi: "Tại sao lại khó chấp nhận?" ”

"Thần không nghĩ tới hoàng thieongj lại để ý đến tác phẩm vụng về của mình như vậy."

"Đúng vậy, trẫm rất thích bài viết của ngươi làm lúc thi định, đã lật qua lật lại xem rất nhiều lần, nếu không phải nghĩ đến chuyện cây cao đón gió lớn, chỉ so sánh những bài làm lúc đó, với sở thích của trẫm, cho ngươi vào nhất giáp cũng được. Hiện tại ngươi biết rồi, trong lòng có đáng tiếc không? ”

Vệ Thành hoảng hốt nửa ngày, mới miễn cưỡng tiếp nhận chuyện này, nói không đáng tiếc "Có thể được hoàng thượng thưởng thức mới là phúc khí, có thể được hoàng thượng quan tâm đã là tổ tông đời thứ tám tích đức, còn tốt hơn làm Trạng Nguyên. ”

Lúc đi ra khỏi Mai Phương Trai, Vệ Thành cảm thấy dưới chân mình lâng lâng, bị gió lạnh thổi mới tỉnh táo hơn một chút.

Chàng lại trở về với khuôn mặt bình thường, đặt hai tay trong tay áo chậm rãi đi ra, vừa đi vừa cân nhắc những lời hoàng thượng, càng nghĩ càng cảm thấy mình có tài đức gì. Hóa ra từ ba năm trước mình đã được hoàng thượng coi là tâm phúc bồi dưỡng, lâu như vậy hiện tại người cảm thấy đã chín muồi, chuẩn bị lấy ra thử, kết quả bản thân còn không biết..

Lúc này, Vệ Thành hoàn toàn hiểu được ý nghĩa của việc Mai Phương Trai.

Hoàng Thượng rốt cục không kiềm chế được nữa, muốn loại bỏ những lão thần đối nghịch với hắn trên triều. Mai Phương Trai này nghe thì nhã nhặn, nhưng đâu phải là nơi đọc sách? Mà là chỗ nghị sự cơ mật.

Sau khi rời khỏi Thứ Thường quán, Vệ Thành ít khi thức đến nửa đêm nữa, chỉ cần nghĩ đến Khương Mật đang chờ mình, chàng sẽ về phòng tương đối sớm.

Nhưng từ khi đến Mai Phương Trai làm việc, Vệ Thành lại bắt đầu chuỗi ngày thức khuya dậy sớm, lúc đầu Khương Mật còn thắc mắc có phải cấp trên đột nhiên giao phó công việc phiền phức không, nếu vậy thì chỉ bận rộn một thời gian là xong. Kết quả mấy ngày sau Vệ Thành còn ngủ muộn hơn, sau đó vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Tối hôm đó, Khương Mật dỗ Nghiên Mực đi ngủ, đưa Tuyên Bảo đến chính phòng giao phó cho mẹ chồng Ngô thị, vào bếp đun nước nóng, mang vào thư phòng phía tây.

Khương Mật dừng ở trước cửa, gõ nhẹ nhàng, mới thử đẩy cửa phòng ra.

Vệ Thành đang ngồi ở bàn gần cửa sổ, trên bàn thắp đèn dầu, mượn không biết đang viết gì. Tiếng gõ cửa vang lên khiến chàng dừng động tác, ngước mắt lên, thấy là nương tử, thì gác bút lông xuống đứng lên.

Bạn đang đọc Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào của Nam Đảo Anh Đào (Anh Đào Đảo Nam)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HD447
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.