Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1238 chữ

Bây giờ là tháng mười, vào ban đêm kinh thành rất lạnh, Khương Mật không dám đứng bên cạnh cửa, nàng vào phòng, đặt chén nước lên bàn, xoay người muốn đóng cửa, nhưng Vệ Thành đã nhanh tay đóng lại trước.

"Mật nương sao nàng lại tới đây?"

"Thiếp đã đun nước nóng, mang đến để chàng uống một ngụm cho ấm người."

Khương Mật thấy Vệ Thành đi tới trước mặt mình, thì chạm lên tay phải cầm bút của chàng, lạnh lẽo.

"Thiếp đã bảo đặt cho chàng một chậu than mà chàng không cho, chàng xem tay đã lạnh thành cái dạng gì rồi?"

"Chờ ta viết xong bài này, về đông phòng lên giường là sẽ ấm thôi."

Khương Mật hỏi: "Vậy còn bao lâu nữa thì viết xong? ”

"Một lát nữa thôi, Mật nương nàng về phòng trước, buồn ngủ thì ngủ, đừng chờ ta."

"Thiếp mà mặc kệ chàng khéo chàng sẽ thức một mạch đến hừng đông, sau đó trực tiếp đi nha môn. Gần đây chàng đang bận rộn cái gì vậy? Không phải Hàn Lâm viện chỉ là nơi sửa chữa viết sách giảng kinh cho hoàng thượng thôi sao? Sao lại bận rộn như vậy? ”

Vệ Thành ngồi xuống ghế, kéo Khương Mật tới, để nàng ngồi trên đùi mình. Thấp giọng nói: "Có một số việc ta vốn dĩ không muốn nói cho nàng, sợ nàng biết quá nhiều suốt ngày lo lắng, nhưng cho dù ta có giấu không nói, nhưng Mật nương thông minh như vậy, cũng nên nhìn ra trong kinh đang có chuyện xảy ra. ”

Khương Mật gật đầu, nói gần đây nàng và nương ra ngoài mua đồ, ngẫu nhiên có thể gặp đại nhân mặc quan phục đi ngang qua, nhìn ai cũng không thoải mái.

"Rốt cuộc là có chuyện gì? Chàng nói rõ được không? ”

Vệ Thành thở dài: " Chuyện không giấu được, dù ta không nói, một thời gian ngắn nữa sợ là cả kinh thành đều sẽ biết. Nàng có nhớ đầu năm ngoái trung cung sinh hạ một nhi tử, vừa đầy tháng đã được phong thái tử, vì thái tử hoàng thượng còn mở ân khoa đại xá thiên hạ. ”

Khương Mật cười nói: "Tướng công mọi người cũng là nhờ phúc của Thái tử Hưng Khánh cho nên mới sớm được tán quán, nếu không chắc là phải đợi đến năm nay, dù thiếp có hồ đồ đến đâu cũng không thể quên chuyện này được. ”

Bản thân nàng cười khẽ hai tiếng, phát hiện Vệ Thành hoàn toàn không cười nổi, cũng thu hồi biểu tình thoải mái, nghiêm túc hỏi chàng một chút: "Chuyện xảy ra có liên quan đến thái tử? ”

"Thái tử ở Khôn Ninh cung xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị thương không nhẹ, sau khi xảy ra chuyện hoàng hậu nương nương đã ban chết toàn bộ cung nhân hầu hạ thái tử, lại hạ ý chỉ, ra lệnh thái y viện nhất định phải chữa khỏi cho thái tử, phải khỏi hẳn không được để lại sẹo, nếu không sẽ mất đầu."

Chuyện lớn nhất đời này Khương Mật gặp phải cùng lắm chỉ là án tiết lộ đề thi khoa cử, bây giờ nghe nói thái tử bị thương khiến nhiều người bị chôn cùng như vậy, nàng bất giác nắm chặt tay, hỏi "Chuyện xảy ra hồi tháng trước?" Bây giờ thì sao? Thái tử đã được chữa khỏi chưa? ”

"Thái y chữa cho thái tử nói, chín phần sẽ để lại sẹo."

Khương Mật chưa hiểu lắm, dù sao nàng cũng xuất thân từ nông thôn, nếu người lớn xuống đất sẽ để ca ca trông chừng đệ đệ, lúc bận rộn hài tử hơi lớn chút còn phải vào bếp nhóm lửa nấu cơm. Chính vì vậy hài tử ngã bị thương cũng nhiều, thường xuyên có người lớn làm việc xong về đến nhà sẽ phát hiện con cái bị thương, miễn là không có vấn đề lớn, để lại một vài vết sẹo cũng không hiếm.

Nàng còn đang cân nhắc chuyện bị để lại sẹo có cái gì nghiêm trọng, thì nghe nam nhân nói: "Hoàng gia sẽ không chọn hoàng tử tàn tật hoặc bị phá tướng để kế thừa đại thống, cho dù hắn là do trung cung sinh ra, vừa mới sinh ra đã được phong thái tử, nhưng chỉ cần trên mặt để lại sẹo, cũng sẽ vô duyên với ngôi vị hoàng đế. ”

Nghe thấy như vậy, hai mắt Khương Mật mở to.

Nàng đột nhiên nghĩ chuyện đã gặp quá lúc còn làm cô nương, trong thôn có nhà cha mẹ đều không còn, thúc bá giúp chủ trì phân gia, nhà kia cũng không tính là giàu có, nhưng huynh đệ hai người tranh giành gia tài đến mức đánh nhau. Nếu như đặt vào hoàng gia... Không để lại sẹo hắn là thái tử, sau khi hoàng thượng trăm năm hắn là tân đế, có thể kế thừa vạn dặm sơn hà. Để lại sẹo thì đứng ngoài nhìn huynh đệ đăng cơ.

Khó trách mọi người đều nói trong cung xảy ra đại sự.

"Thật sự vết sẹo không thể chữa được? Thái y cũng không có cách nào sao? ”

"Nghe nói là như vậy."

"Nghe nói là?"

Vệ Thành đè thanh âm rất thấp, dán vào tai nàng nói: "Không nhất định là chữa không được, cũng có thể là không muốn chữa khỏi. ”

"Hoàng hậu đã nói trị không được sẽ chém bọn họ, thái y viện còn dám không tận tâm?"

"Có cái gì không dám? Nếu người không hy vọng thái tử khỏi hẳn chính là hoàng thượng thì sao? ”

Chuyện này Khương Mật rất khó lý giải, theo nàng thấy đã là cốt nhục của mình, sao có thể không yêu? Có thể không đau lòng? Trong lòng nàng lạnh lẽo, bàn tay vừa rồi còn ấm áp bây giờ đã lạnh, Vệ Thành thay nàng che tay, nói: "Sau khi thái tử gặp chuyện không may, phía quốc trượng hoảng hốt, tháng trước liên tiếp có hành động, thương nghị đối sách. Hoàng thượng vốn dĩ còn chưa phát hiện ra thế lực sau lưng thái tử đã lớn như vậy, nhưng khi đã biết, liệu hắn còn có thể hy vọng thái tử khỏi hẳn không? Thái tử là gì? Là thái tử, cho dù chưa tới hai tuổi, chỉ cần đương kim có bất kỳ sơ suất nào, hắn là chính thống, tuy rằng cái gì hắn cũng không biết, nhưng có hoàng hậu và quốc trượng mưu đồ vì hắn, bọn họ uy hiếp đến hoàng thượng, hoàng đế trẻ tuổi tài cao, sao có thể vui vẻ khi có người nhìn cứ chằm chằm vào giang sơn đế vị của mình. ”

Giống như câu nói, nằm trên giường sao có thể để người bên cạnh ngủ ngáy?

Miễn là có một người như vậy tồn tại. Thì hoàng đế chắc chắn như có miếng xương cá mắc trong cổ họng nuốt không trôi.

Hoàng gia làm gì có tình thân phụ tử thuần túy? Một nam nhân sạch sẽ thuần khiết sao có thể là người chiến thắng? Sao có thể ngồi lên đế vị?

Bạn đang đọc Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào của Nam Đảo Anh Đào (Anh Đào Đảo Nam)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HD447
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.