Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1693 chữ

Đại tướng quân nói gì?

Nói cha hắn khi còn trẻ chinh chiến sa trường, tuổi tác lớn không còn sức lực, nên đã nhường cơ hội lãnh binh cho tướng lĩnh trẻ tuổi. Không dễ dàng mới có thể rời khỏi chiến trường? Mấy ngày vừa mới trở về lão gia tử rất cao hứng, thời gian dài qua đi trong lòng lại ngứa ngáy, muốn ra trận giết địch... Những điều này cứ từ từ là có thể quen. Không thể ra trận giết địch thì ở trong phủ múa đao lộng thương, thoả cơn nghiện, cũng từ từ quên đi chuyện đánh giặc.

Đại tướng quân nghiêm túc khuyên nhủ quốc trượng, đại khái là bảo hắn sau khi về hưu thì nên bồi dưỡng chút hứng thú, dù sao ngươi đi rồi thì sẽ khắc có người khác đứng lên, không loạn được, quan tâm làm cái gì nữa?

Mặc kệ quốc trượng nói như thế nào, phe đối diện đều có thể nghĩ cách ngăn lại, cho nên vì một cước đạp của cháu trai, thái phó đã bị buộc phải từ quan về nhà trông nom hài tử.

Vị trí trống này, hoàng đế đã tính toán đề bạt tâm phúc của mình. Hắn đi Hiệt Phương điện thăm đại hoàng tử, đầu đại hoàng tử bị quấn băng, thái y nói phải quan sát thêm mấy ngày, nếu không có phản ứng nôn mửa thì cứ chỉ cần dưỡng tốt vết thương ngoài da là được. Hoàng đế quan tâm trưởng tử một phen, không ở lại lâu, hắn còn có chính sự phải xử lý.

Về sau nghe nói nhà mẹ đẻ hoàng hậu có đưa bồi lễ tiến cung, nhưng cục diện đã định, thật vất vả mới thuận lý thành chương bức bách được quốc trượng rời khỏi triều đình, không có khả năng mời người quay lại.

Bên nhà mẹ đẻ hoàng hậu, tất cả mọi người tụ tập xung quanh quốc trượng, người vừa mới nhàn rỗi nên còn chưa nhìn ra ảnh hưởng, sau một thời gian dài, những người lúc trước bám vào bọn họ nhất định sẽ có người do dự đổi ý, một lần nữa đứng ngoài quan sát, con cháu trong nhà cũng sẽ sốt ruột.

Con người không thể vội vàng, vội vàng sẽ gây ra sai lầm.

......

Càn Nguyên Đế tất nhiên sẽ nói kỹ cho Vệ Thành, hắn chỉ nhắc hai câu, nhưng với đầu óc Vệ Thành sẽ đoán được chuyện xảy ra tiếp theo.

Nhược điểm nhà mẹ đẻ hoàng hậu lô ra, bị đối thủ nắm lấy gây áp lực cho hoàng thượng, hoàng thượng ngay lập tức mượn cơ hội này thu thập quốc trượng. Hơn nữa có chuyện đại hoàng tử bị đá đập đầu chắn đằng trước, hoàng thượng còn không phải nghe bất cứ lời mắng chửi nào, cứ như vậy được toại nguyện.

Tự Càn Nguyên Đế cũng cảm thấy chuyện được giải quyết quá dễ dàng, những kế hoạch đã được chuẩn bị đều không có tác dụng, lần này là cơ hội tự đưa tới cửa.

"Hoàng thượng phụng thiên thừa vận, tự nhiên có thể được thiên đạo tương trợ."

"Nói hay, trẫm cũng phải ghi nhớ công lao cho ngươi."

"Thật ra thì vi thần không có tác dụng gì trong chuyện này, nếu có, thì dốc sức vì hoàng thượng là chuyện đương nhiên, sao có thể tranh giành công lao?"

Vệ Thành nói như vậy, Càn Nguyên Đế vẫn là lấy cớ Vệ hầu đọc hầu hạ tốt, thưởng.

Hỏi cần gì, thì Vệ Thành nói trong nhà mọi thứ đều tốt đẹp không thiếu cái gì cả. Chỉ là thiếu tiền, thưởng vàng bạc thì gây chú ý, ánh mắt hoàng đế bảo thái giám tổng quản đưa ngân phiếu cho chàng. Vệ Thành chần chờ một lúc mới nhận lấy tạ ơn, nghĩ thầm mình đúng là nghèo đến nổi danh.

Sau khi Vệ Thành xuất cung, Càn Nguyên Đế vẫn đang cân nhắc lời Vệ Thành nói ngày đó, mượn lực đánh lực, đúng là biện pháp tốt.

Giống như lần này, phe đại tướng quân thật sự có ích, không hổ danh là người thô lỗ mang binh đánh giặc, đêm đó hắn thiếu chút nữa khiến quốc trượng tức chết, hắn nói thái phó là văn thần, thế mà lại dạy ra một tôn tử còn dũng mãnh hơn cả con nhà võ tướng, thật sự là mở mang tầm mắt.

Vốn là chuyện không dễ dàng lại được giải quyết đơn giản như vậy khiến cho hoàng đế lại cảm khái một phen, cảm thấy nên có nhiều thêm vài người dùng được như này, hắn sẽ bớt phải bận tâm đi rất nhiều.

Cuối năm ngoái Vệ gia mua thêm ruộng, mua một lúc nhiều như vậy, tiêu tốn không ít tiền. Thấy tiền tiết kiệm ít đi, Ngô bà tử đau lòng, nhưng chưa đau lòng được bao lâu, tam nhi tử đã cầm một sấp ngân phiếu về.

Mệnh giá thấp nhất của ngân phiếu triều này là hai lượng cao nhất là một trăm lượng, hoàng đế thưởng cho Vệ Thành mười tờ ngân phiếu một trăm lượng, tương đương với một ngàn lượng bạc trắng.

Nếu là nhà thương gia giàu có, thì người ta chướng mắt số tiền này.

Nhưng Vệ gia nghèo, so với mấy nhà cao môn đại hộ có thể nói là nghèo đến vang dội, bỗng nhiện được ngàn lượng bạc, người trong nhà khiếp sợ.

"Ta…ai da, nhiều tiền như vậy. Từ đâu mà có thế? ”

"Hoàng thượng thưởng."

Ngô bà tử hắc một tiếng, nói: "Làm quan đúng là không giống bình thường, tiền thưởng năm mới thôi mà triều đình cũng phát nhiều như vậy." Nói xong bà còn nhớ lại i, nói dân gian ăn Tết không có lợi ích thực tế như vậy, đến nhà thông gia chúc tết cũng chỉ xách theo con gà. Ngàn lượng bạc, có thể dùng bao nhiêu năm.

Khương Mật mắt cười thành hình bán nguyệt "Chắc không phải là phát tiền thưởng năm mới đây, tướng công mới lục phẩm sao có thể được nhiều như vậy, nhất phẩm đại quan thì may ra.” Khương Mật nói xong nhìn về phía Vệ Thành, hỏi chàng có phải lại làm chuyện tốt gì cho hoàng thượng hay không?

"Cũng chỉ là nói mấy câu, thời gian trước hoàng thượng gặp phải chuyện phiền toái nên bảo ta nói một chút, ta nói hai câu, hiện tại sự tình đã được giải quyết."

Ngô bà tử hiếu kỳ, hỏi có chuyện gì?

"Chuyện trên triều đình không tiện nói, nương cất ngân phiếu đi, tìm một chỗ tốt, đừng để sâu mọt cũng đừng để bị ẩm mốc." Vô duyên vô được thưởng ngàn lượng bạc, trong lòng Vệ Thành cũng tràn đầy cảm khái, nghĩ thầm khó trách hoàng thượng có thể thành sự, hắn đã nhìn thấu lòng người, buồn ngủ thì tặng gối đầu, ngươi sẽ dốc lòng bán mạng cho hắn. Tình huống như Vệ gia, thưởng đồ khác thì sợ bảo quản không tốt, đưa ngân phiếu lại giúp đỡ được rất nhiều.

"Trước đó mới đặt hai mươi mẫu đất, ta tiếp tục tìm kiếm, cái nhà này dù sao cũng phải từ từ khởi sắc." Hiện tại có hai mươi mẫu, về sau có thể có năm mươi mẫu một trăm mẫu, có nhiều đất như vậy, người trong nhà nhiều lên cũng không sợ đói bụng, con cháu muốn đọc sách cũng không cần vì tiền bút mực mà phiền não, Vệ lão đầu cảm thấy đây chính là cuộc sống tốt mà khi xưa dù có nằm mơ cũng không dám nghĩ. Năm xưa cắn răng đưa lão tam đi học, nếu bản thân lão tam không có tiền đồ, chỉ biết cúi mặt trong ruộng, có thể sống tạm, nhưng nhà thì không phất lên được.

Hơn mười mẫu đất ban đầu, là tiết kiệm từ kẽ răng mà ra, đủ tiền thì mua thêm một mẫu, nào giống như hiện tại, một mua lúc hơn hai mươi mẫu cũng không đến mức thương gân động cốt, chỉ thiếu chút tiền tiết kiệm, nhưng vừa xoay người đã có thêm ngàn lượng tiền thưởng.

Ngô bà tử giấu tiền đi, Vệ lão đầu hoàn toàn đắm chìm trong tương lai tươi đẹp mà ông ảo tưởng, Khương Mật nhớ tới lúc trước Phùng chưởng quỹ tới nhà chúc tết có nói hướng gió trong kinh thành không đúng, hỏi Vệ Thành có nghe được cái gì không?

Chuyện này không có gì là không thể nói, Vệ Thành uống một ngụm trà nhuận họng, nói cho người trong nhà chuyện thái phó từ quan.

Trong mắt người bình thường, không nhiều tuổi sao có thể làm thái phó? Nếu tuổi tác cai, cáo lão hoàn hương là chuyện bình thường. Con người cũng không phải là sắt thép, mấy ai có thể liều mạng đến bảy tám mươi. Cho nên Vệ Thành vừa nói, cha Khương Mật chưa lĩnh hội được.

Chàng lại nói: "Thái phó là phụ thân của hoàng hậu nương nương, vừa mới qua năm mươi thiên mệnh, tuổi tác không tính là quá lớn. ”

"Vậy tai sao hắn lại từ chức quan?"

"Bị bức, đêm giao thừa trong cung mở yến tiệc, đại thần tam phẩm trở lên có thể mang thê nhi tiến cung, cháu trai nhà mẹ đẻ hoàng hậu va chạm đại hoàng tử, khiến đại hoàng tử ngã dập đầu, chúng đại thần liên thủ gây áp lực, thái phó vì bình ổn sự tình đành phải từ quan hồi phủ dạy dỗ tôn tử." Vệ Thành nói xong quay đầu nhìn về phía Nghiên Mực đang ngồi ở một bên ăn uống không ngừng, "Đại hoàng tử và cháu trai nhà mẹ đẻ hoàng hậu đều mới năm sáu tuổi, so với nhà chúng ta cũng không lớn hơn bao nhiêu. ”

Bạn đang đọc Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào của Nam Đảo Anh Đào (Anh Đào Đảo Nam)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HD447
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.