Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hình xăm thi tổ

Phiên bản Dịch · 1863 chữ

Con người chết rồi, dù có thi biến thì cũng không thể nói được, huống hồ ông tôi còn mất đầu.

Tình hình này quỷ dị đến mức đến Trương Thanh là thiên sư cũng trố mắt, cổ họng anh ta như bị nhét bông, miệng há hốc nhưng không thốt nên lời.

"Ông nội không còn nhiều thời gian, nhớ kỹ những gì ông nói này." Tiếng ông tôi lại vọng ra từ cái xác không đầu.

"Thứ nhất, trong vòng ba năm, cháu phải kiếm đủ một trăm triệu, sau đó vào rằm tháng bảy ba năm sau, đốt một trăm triệu tiền thật đó cho ông, ông sẽ có thể trở về."

"Thứ hai, nếu bố mẹ cháu đến tìm cháu, nhất định phải tìm cơ hội giết chúng, sau đó đốt xác đi, nhớ đấy."

"Thứ ba, trước khi cháu ra đời, ông đã cược thắng đứa con trong bụng vợ người ta, nếu là nam, sinh ra phải làm trâu làm ngựa cho cháu, không được nửa lời oán hận. Nếu là nữ thì làm vợ cháu, may mắn là vợ người đó sinh được hai đứa con gái, cháu lấy cả hai đứa thì người đó cũng không dám nói gì. Người đó tên là Triệu Đông Lai, ở thành phố Trung Hải. Nhớ đấy, kế thừa hương hỏa cho nhà họ Đường là chuyện lớn nhất."

"Thứ tư, cháu đóng cửa tiệm xăm trong làng này đi, sau đó đến thành phố Trung Hải, ở đó có tiệm ngày trước ông mở. Chìa khóa và địa chỉ thì để trong hòm màu đen dưới gầm giường, nếu cần mực xăm quỷ thì đi tìm Hồng Ngũ mở lò thiêu ở Trung Hải. Với bản lĩnh mà ông dạy cho cháu, kiếm một trăm triệu trong ba năm ở Trung Hải không thành vấn đề."

"Thứ sáu, hôm nay ông nội đi là để trả một khoản nợ lớn từ nhiều năm trước, nhưng vì cứu cháu mà ông mới chỉ trả được một nửa đã phải về, nửa còn lại, cháu phải trả thay ông. Cháu không cần tìm họ, chủ nợ sẽ tự tìm đến cửa."

Ông tôi nói xong, cái xác không đầu bắt đầu chầm chậm đi về phía trước, tôi gọi thế nào cũng không hề quay lại.

m phong lúc này rất dữ, tôi thấy rất nhiều người xếp hàng đi theo ông tôi, từ từ đi về phía trước. Những người đó tóc tai rũ rượi, có người còn mặc áo liệm, trong đêm tối vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch như giấy của họ.

Đột nhiên có nhiều người như vậy, tôi còn tưởng là ảo giác. Nhưng chớp mắt một cái, những người đó đều biến mất theo ông nội, tôi gọi một tiếng rồi định đuổi theo ra, nhưng Trương Thanh lại kéo giật tôi lại.

"Đừng ra ngoài, tuy ác quỷ đều được đưa đi rồi, nhưng vẫn còn vài cô hồn dã quỷ, bên ngoài vẫn không an toàn đâu." Trương Thanh nói.

Trương Thanh không lừa tôi, bên ngoài vẫn còn rải rác vài bóng đen ngồi xổm trong góc. Nhưng có Trương Thanh ở đây, đám cô hồn dã quỷ đó không dám vào.

Chờ đến khi trời sáng, những thứ đó mới biến mất, tôi cũng an toàn. Nhưng bây giờ đi ra ngoài đã không còn bóng dáng ông tôi nữa, đến cái đầu của ông mà tôi cũng không tìm được, tôi còn chẳng biết ông đã chết hay còn sống, đã đi đâu rồi.

Tôi hỏi Trương Thanh, anh ta cũng không biết, chỉ nói: "Minh tướng không đầu dẫn hoàng tuyền, cửu long kéo quan tài trấn tám phương, truyền nhân xăm quỷ quả nhiên lợi hại. Ông nội cậu là cao nhân, với đạo hạnh của tôi thì có rất nhiều việc không thể nhìn thấu được, tôi chỉ biết ông ấy đưa hết ác quỷ đi rồi, xem ra cái xác trong rừng sâu núi thẳm kia không phải ông ấy, nhưng vì sao lại trông giống thế nhỉ?"

Tôi kệ anh ta, để mặc anh ta lẩm bẩm một mình. Tôi chỉ muốn tìm ông, nhưng hình như tôi không thể tìm được ông nữa rồi...

Từ sáng đến khi mặt trời xuống núi, tôi đã đi tìm khắp cả làng nhưng vẫn không tìm thấy ông tôi.

Lúc này tôi mới nhớ đến lời ông nói, kiếm đủ một trăm triệu rồi đốt cho ông, liệu ông có quay về thật không?

Nhưng vì sao lại phải đốt tiền mặt? Đó là một trăm triệu đấy!

Còn nữa, phải kiếm một trăm triệu trong vòng ba năm, tôi phải xăm bao nhiêu lần? Tôi có xăm đến gãy cả tay cũng chưa chắc kiếm đủ, đó là việc không thể!

Không được, tôi phải cứu ông tôi về, có liều mạng tôi cũng phải kiếm đủ một trăm triệu trong ba năm!

Chờ cháu, ông nhé!

Tôi ủ rũ về lại tiệm xăm, Trương Thanh vẫn đang ở đó chờ tôi. Tôi nhìn thấy lông đỏ trên cổ anh ta nhiều hơn, thi ban cũng có thêm vài khoảnh, hơn nữa còn lớn hơn trước đó, mặt Trương Thanh thì càng trắng bệch ra. Tôi còn nghĩ liệu cuối cùng cái tay này có biến thành cương thi không? Đằng nào thì bây giờ anh ta trông cũng không giống con người.

Trương Thanh có thể coi là ân nhân cứu mạng tôi, nếu không nhờ anh ta bảo vệ tôi một lúc thì có lẽ ông tôi chưa về đến nơi, tôi đã bị quỷ ăn thịt rồi, thế nên để thực hiện lời hứa, tôi phải xăm cho anh ta.

Cả ngày chưa được cái gì vào bụng, tôi ăn qua loa một bát mỳ rồi bắt đầu nghĩ xem nên xăm hình gì cho Trương Thanh thì mới có thể trừ được lông đỏ và thi ban trên người anh ta.

Trương Thanh từng phân tích, xác bình thường không mọc lông, trở thành cương thi rồi thì sẽ mọc lông đen và trắng, kẻ mọc lông đỏ thì chắc là cương thi lợi hại hơn, thế nên thi độc cũng mạnh hơn, tà hơn, ba cái xác kia chắc chắn không bình thường.

Nghe lời Trương Thanh nói xong, tôi chìm vào suy nghĩ, cuối cùng nói chi bằng lấy độc trị độc, xăm cho anh hình Doanh Câu nhé?

Doanh Câu là một đại tướng dưới quyền Hoàng Đế, sau đó phạm lỗi dẫn đến bại trận, Hoàng Đế tức giận biếm Doanh Câu đi trông coi hoàng tuyền.

Doanh Câu bất mãn, sau đó gặp được một sợi tàn hồn của thần thú Hống thời thượng cổ ở Minh hải, dưới sự thu hút của tàn hồn, cuối cùng Doanh Câu đã dung hợp với tàn hồn của nó, trở thành một trong tứ đại thủy tổ cương thi.

Tôi không tin thủy tổ cương thi mà còn không khống chế được thi khí lông đỏ của anh ta.

"Cậu muốn xăm thi tổ cho tôi? Tôi... mệnh tôi đủ cứng không?" Trương Thanh hơi kinh ngạc, đúng là xăm thi tổ thượng cổ thì hơi mạnh quá, anh ta lo chưa xăm được mấy ngày đã hẹo.

Tôi bảo anh ta không cần lo, thi tổ có mạnh mấy cũng chỉ là cương thi, không phải Phật, cũng không phải Bồ Tát, tuy nguồn gốc hơi dữ nhưng chỉ cần tôi không xăm răng thì chẳng phải sẽ thành hổ không răng sao? Cương thi không có răng thì sẽ không thể giết người.

Nhưng mỗi khi đến mùng một và rằm đều phải dùng máu động vật để tắm cho hình xăm, nhưng không thể dùng máu gà, máu gà nhiều dương khí, sẽ phạm đến tà linh trong hình xăm.

Còn nữa, hình xăm này không thể xăm lên lưng, không thì sẽ thành cõng thi, thi tổ thì ai mà cõng nổi, đè không thôi cũng đủ đè chết rồi, cũng không thể xăm ở ngực, không thì sẽ thành thi nằm, cuối cùng tôi quyết định xăm lên bắp tay.

Trương Thanh nhìn tôi nửa tin nửa ngờ, nhưng anh ta không có lựa chọn, chỉ có thể tin tôi.

Tôi lấy mực xăm và dụng cụ xăm ra, bắt đầu xăm Doanh Câu lên bắp tay Trương Thanh. Khối lượng công việc không nhiều, nhưng cũng không hề dễ dàng, vị trí bắp tay hơi nhỏ, tôi phải tập trung nhiều hơn.

Trương Thanh không hổ là thiên sư, trong lúc xăm anh ta có hỏi tôi mực xăm làm bằng gì, làm bằng máu người chết, tro cốt và dầu xác, rõ ràng rằng anh ta đã nhận ra gì đó.

Tôi cười gượng rồi bảo anh ta đừng hỏi nữa, anh ta sẽ không muốn biết đâu, anh ta cũng phối hợp không hỏi nữa.

Chừng đến mười một giờ tối, cuối cùng tôi cũng hoàn thành hình xăm Doanh Câu, tốn khoảng bốn tiếng đồng hồ.

Doanh Câu đầy sát khí, không biết sau này Trương Thanh ra ngoài hàng yêu trừ ma, lộ hình xăm này ra liệu có trấn áp được đám yêu ma quỷ quái kia không.

Xăm xong, vì muộn quá rồi nên Trương Thanh lại ở lại tiệm xăm với tôi một đêm, sáng hôm sau ngủ dậy, phát hiện thi ban và lông đỏ trên người anh ta đã biến mất, chỉ tội thấy hơi khát. Tôi rót nước cho anh ta, anh ta lại bảo muốn uống máu.

Tôi bảo anh đừng dọa tôi, nếu biến thành cương thi thật thì người đầu tiên bị cắn chết sẽ là tôi đấy!

Tôi vội vàng vào trong làng mua mấy bát tiết lợn rồi rót lên hình xăm trên bắp tay anh ta, kể ra cũng lạ, tất cả chỗ tiết lợn đó đều bị hút vào trong hình xăm, màu hình xăm cũng đỏ hơn. Mừng là Trương Thanh không còn muốn uống máu nữa, tôi nói chỉ cần mùng một và ngày rằm cho hình xăm chút máu thì có lẽ sẽ không xảy ra tình trạng như vậy nữa.

Sau khi lông đỏ và thi ban biến mất, sắc mặt Trương Thanh hồng hào hơn rất nhiều, từ trên xuống dưới đều trở lại bình thường. Anh ta vội vàng cảm ơn tôi, tuy xăm quỷ khác thường nhưng hiệu quả vẫn rất tốt.

Tôi nói không cần cảm ơn, anh ta cứu tôi một lần, tôi trả lại anh ta một lần, lần xăm này cũng không lấy tiền nữa.

Cuối cùng Trương Thanh để lại cho tôi một số điện thoại, bảo anh ta cũng ở Trung Hải, nếu sau này có vấn đề gì khó khăn thì cứ việc tìm anh ta, nói xong bèn đi khỏi.

Trương Thanh đi rồi, tôi đi lục gầm giường, ở đó có một chiếc hòm gỗ cũ kỹ, tôi mở ra rồi suýt nữa là vứt cả chiếc hòm đi khi nhìn thấy thứ ở bên trong.

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.